Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (86.99 KB, 3 trang )
Ly cà phê tình thương
By DEBRA SKODACK
The Kansas City Star
Câu chuyện bắt đầu từ cách đây vài tuần tại quán cà phê Steamin' Beam tại Blue Springs. Mỗi người
mua cà phê cho người sắp hàng đứng sau mình, và cứ thế mà tiếp tục.
Vào lúc 8g05 ngày 6 tháng 7 vừa qua, một bà mẹ của hai đứa con, tạt vào một quán cà phê và đã có một
hành động đẹp dành cho một người khác.
Bà đã trả 3,5 đô-la một ly cà phê sữa cho người khách hàng trong xe đàng sau đang chờ. (*drive-
through. Ở Mỹ có một hình thức mua hàng, hoặc thức ăn, bằng cách lái xe ngang qua một cái quầy và
mua, không cần vào trong tiệm).
Khi người phụ nữ ở xe sau vừa may mắn nhận được một hành động tốt bụng, chị liền bắt chước làm như
vậy cho người phía sau mình.
Và nó cứ tiếp tục đã 12 ngày nay tại quán cà phê này ở Blue Springs.
Tính tới thứ sáu vừa qua, đã có hơn 1.450 khách hàng làm như thế. Hầu hết những người này đều phát
biểu là “Xin cảm ơn bạn đã tặng tôi một ly cà phê miễn phí, nhưng tôi cũng muốn được trả tiền và tặng
cho người sau tôi như vậy.”
“Nghĩa cử cao đẹp này có lý do để tồn tại và lan truyền.” Ông Garin Bledsoe nói; ông là chủ quán cà phê
Steamin' Bean tại số 1875 N.W. Misouri 7, hợp tác làm ăn với vợ và một người đối tác tên là Lenny
Blue. “Đơn giản là, chúng tôi nói với khách hàng rằng ly cà phê của họ đã được trả tiền, và người trả tiền
đã đi rồi.” “Sao? Vậy à? Thật tuyệt vời!”
Và thế là lòng tốt cứ lan truyền từ người này sang người khác.
“Tôi làm việc này không phải để tạo sự chú ý.” Grain Valley, người phụ nữ đã khởi xướng hành động
này nói. “Thực sự tôi làm như vậy vì nghĩ rằng cả tuần lễ tôi bận rộn công việc tại cơ quan, và chắc là họ
cũng sẽ như vậy.”
Người phụ nữ này, làm việc từ thiện không muốn cho tay trái biết tay phải làm gi, thường giúp đỡ tha
nhân qua nhà thờ và hội từ thiện. Và bà thích giúp đỡ trong những chuyện nhỏ nhặt, thí dụ như giúp
người khác xách giỏ.
Có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà.” Bà đã nói khi trả tiền giúp một người xa lạ.
Nhưng chuyện vốn là nhỏ đó, lại làm nên điều vĩ đại.
“Ngày đầu tiên, chúng tôi được 12 người, sau đó 20, và tới lúc tôi rời khỏi nơi đó thì đã lên tới 30 lượt