Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Chiều Thứ Bảy docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (90.81 KB, 4 trang )

Chiều Thứ Bảy - Thái Hoàng
Bất chợt em ngẩn ngơ nhìn
Một chiều thứ bảy im lìm đi qua
Lối đi không có cánh hoa
Không lời ru nhẹ như là trong thơ
Bên em ai đến bây giờ
Để cho em bước thẫn thờ chiều nay
Ngẩng nhìn một chút mây bay
Mây như có bạn nắm tay hẹn hò
Bắt đầu rồi đó âu lo
Nỗi buồn con gái vẩn vơ nhẹ nhàng
Rồi chiều thứ bảy mênh mang
Sẽ đem em đến cung đàn mộng mơ


Chiều Vàng – Phan Hoàng
Chầm chậm chân chiều chầm chậm
Con đường lấm tấm vàng rơi
Đợi hoài nhỏ chưa qua ngõ
Đàn tôi lạc mất nhịp rồi

Vô tình nhỏ đâu biết được
Từ khi tóc bím ngang đây
Đàn tôi thôi không buồn nữa
Thơ tôi bướm mộng quanh đầy
Vườn tôi hoa cười ngọt lạ
Giọng chim cũng hết hao gầy

Chầm chậm chân chiều chầm chậm
Con đường lấm chấm vàng rơi
Đợi hoài nhỏ chưa qua ngõ


Tim tôi lạc mất nhịp rồi !


Chung Bàn - Mai Thiên
Năm qua hai đứa chung bàn
Năm nay một bàn chia đôi
Gần đây mà như xa quá,
Ai kia có hiểu lòng tôi?

Muốn mượn bút chì, thước kẻ,
Mà sao khó quá đi thôi!
Vô tình hững hờ bím tóc,
Để mặc ai khó trao lời.

Chung bàn mà như khác lớp
Mắt đảo xung quanh vu vơ,
Chẳng dám quay nhìn vào giữa,
Sợ gặp ánh mắt ngây thơ.

Chung bàn mà sao chẳng dám
Gọi tên ai đó một lần
Bài thơ gấp trong trang vở,
Bao lâu bạn hiểu lòng mình?!

Chuyện Cổ Tích Về Tên Trộm - Phan Tiểu Vân
Nhà hắn hoa sứ rụng
Rắc thảm mảnh sân vuông
Hắn thản nhiên vô ý
Giẫm quanh khi hắn buồn.


Một chiều trèo cây mận
Mang theo vở học bài
Hắn ê a ngồi "tụng"
Rồi thăng một giấc dài

Ê ! Con nhỏ kẹp nơ !
(Hắn giật mình vờ quát)
Trộm hoa sứ phải không ?
Đây không cho, chỉ bán !

Bóng nơ xanh vội tan
Trên nền hoa trắng rụng
Và mỗi khi chiều sang
Hắn lại chờ "tên trộm".

Hắn chờ bao nhiêu năm
Người kể không biết nữa
Nhưng hắn rất nhẹ nhàng
Khi bước trên sân đó


Chuyện Về Một Đường Ray - Tương Giang
đường ray ngày ấy song song
thân thiết lắm, nhưng vẫn không tương phùng
lãng mạn đến thế là cùng
mười lăm cây số nghe chừng vèo bay
chân hai đứa trên đường ray
thăng bằng tay nắm bàn tay bước đều
nói cười xòa dấu quạnh hiu
nắng trưa mà ngỡ nắng chiều dịu êm

thế rồi sợi khói bay lên
mỏng manh chìm khuất vào miền lãng du
đường ray ngày ấy chừng như
song song mãi, chỉ để ru một người!

Con Gái - Lê Công Sơn
Hắn cứ ỷ mình là con gái
Mặc áo dài chúm chím cười duyên
Sáng rủ ta, nài đi ăn phở
Lúc đứng lên chẳng chịu trả tiền

Trời sao ác, sinh chi con gái
Để con trai đi học phải đèo
Hắn lại bảo: Đó là nhiệm vụ
Từ muôn đời ai cũng phải theo

Tôi ghét nhất trên đời con gái
Nên kiếp sau nếu được làm người
Thì xin nguyện chỉ là chú Cuội
Gần các nàng tôi hóa đười ươi .


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×