Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Vai trò trung tâm của ATP trong năng lượng sinh học ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (97.75 KB, 4 trang )

Vai trò trung tâm của ATP trong năng lượng sinh học
Các chất phosphate Go (kJ/mol) Công tức cấu tạo
năng lượng thấp hơn
Glucose-1-P (glucose+ Pi) -21,0
Fructose-1-P (fructose+ Pi) -16,0
Glucose-6-P (glucose+ Pi) -13,9
Glycerol-3-P (glycerol+ Pi) -9,2
Adenosine-5’ monophosphate -9,2
(adenosin + Pi)
16
ATP chứa hai pyrophosphoryl (hình 1.4). Những
phân tử có
liên kết anhydric, ADP, GTP, GDP và các nucleoside
triphosphate
khác, nucleotide-đường như UDP-glucose và
pyrophosphate vô cơ
thể hiện năng lượng tự do G0 ’ lớn khi thuỷ phân.
Nguyên nhân hoá
học của giá trị G0’ âm lớn là do sự không bền vững
của chất phản
ứng do sự căng liên kết gây ra bởi sự đẩy tĩnh điện.
Sự bền vững của
sản phẩm phản ứng do sự ion hoá, sự cộng hưởng và
những yếu tố
entropy gây ra do thuỷ phân và sự ion hoá tiếp theo.
Mặc dù PEP, cyclic AMP, 13 DPG, phosphocreatine,
acetylphosphate và pyrophosphate đều có giá trị
G0’ lớn hơn,
nhưng ATP là duy nhất định vị giữa các chất
phosphate cao năng,
(ATP được tổng hợp khi phân giải các chất hữu cơ)


và các chất nhận
năng lượng (khi các chất này được phosphoryl hoá để
tham gia các
phản ứng tiếp theo trong trao đổi chất). Nói một cách
khác ATP là
mắt xích nối liền hai quá trình ngược nhau, là đồng
hoá và dị hoá.
Việc hình thành tất cả các hợp chất cao năng khác
cũng xảy ra
do sự tiêu phí năng lượng vốn tích luỹ trong ATP.
ADP có thể nhận cả phosphate và năng lượng từ các
phosphate
cao năng.
ATP cho cả gốc phosphate và năng lượng đối với các
phân tử
có năng lượng thấp. Như vậy ATP có vai trò dự trữ
năng lượng cũng
như tiêu hao năng lượng.
Xét về cơ chế biến đổi và chuyển hoá năng lượng
trong sự phân giải
ATP và các hợp chất cao năng tương tự ATP ta thấy
năng lượng cần
thiết để thực hiện phản ứng hoá học được giải phóng
ra ở một điểm,
có thể được chuyển đến một điểm khác, ở đây năng
lượng được sử
dụng một cách trực tiếp. Điều này có nghĩa là trong
cơ thể sống
không nhất thiết phải tiếp xúc với nhau bằng cách va
chạm (đặc

trưng cho ngoài cơ thể sống) giữa các phân tử cho và
nhận năng
lượng.

×