Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (93.9 KB, 2 trang )
Kể về cô (gì) của em văn 8
Ke ve co cua em – Đề 5: Cô Hai – người cô sống mãi trong lòng tôi. Em hãy viết một bài văn kể về
cô (gì ) của em.
Cô Hai là chị ruột của bố tôi. Ông bà nội tôi mất sớm, cô là chị cả nên thay cha mẹ nuôi nấng, đùm bọc
các em. Bố tôi thường nói với chúng tôi rằng công lao của cô rất lớn, đừng ai quên điều đó.
Cô Hai tuổi đã ngoài năm mươi, dáng người thấp nhỏ trông lại càng thấp nhỏ hơn trong bộ quần áo rộng.
Gương mặt cô hiền hậu, sớm in những nếp nhăn lo toan, vất vả. Mái tóc bạc sớm búi cao sau đầu được
gài chặt bằng chiếc trâm ngà, vật trang sức duy nhất của bà nội tôi để lại cho cô.
ágsgsgdgsdgsdgd
Cả quãng đời thanh xuân, cô Hai dành trọn cho việc nuôi dưỡng bố tôi và chú tôi ăn học. Ở cái thị xã Sơn
Tây miền trung du bé tí tẹo này, để kiếm ra đồng tiền không phải dễ. Cô Hai đã trải qua những năm tháng
gian nan tưởng chừng khó có thể vượt qua. Đôi bàn tay và đôi vai cô chai sần vì bao công việc nặng nhọc
như gánh gạch, xúc than, vác mía, kéo xe chở hàng… Mỗi khi nói về cô, mắt bố tôi lại rớm rớm lệ.
Bố kể lại rằng hồi bố lên lớp Tám, cô Hai ốm một trận tưởng chết vì bị ngã xuống sông. Hôm ấy, cô gánh
than từ sà lan lên bãi đổ cách vài trăm mét. Đến trưa, vì quá đói nên run chân, cô bước không vững trên
tấm ván dài bắc từ sà lan vào bờ. Bất chợt, cô tối tăm mặt mũi, cả người lẫn quang gánh rơi ùm xuống
nước, may mà được vớt lên kịp. Thế rồi cô bị viêm phổi nặng, nằm gần tháng trời trong bệnh viện.
Thương chị quá, bố tôi đòi bỏ học đi làm. Cô Hai khóc lóc, vật vã, van xin em trai đừng làm cho cô phải
thất hứa với vong linh cha mẹ.
Ra viện được vài ngày, cô lại toan tính chuyện làm ăn. Không còn đủ sức để gồng thuê, gánh mướn nữa,
cô xoay sang mở hàng nước cạnh bến sông. Cái quán của cô chi là bốn cây cột tre cong queo với vài tấm
tranh lợp tạm. Chiếc chõng nhỏ trên bày một bộ ấm chén, dăm nải chuối, hũ kẹo bột, vài gói thuốc lào và
chiếc điếu cày… Khách toàn là những người bốc vác hoặc lái xe ở cảng. Với cái quán nghèo ấy, cô Hai
đã nuôi bố tôi và chú tôi ăn học đến nơi đến chốn.