Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (57.85 KB, 2 trang )
Cảm nhận vẻ đẹp của người lính trong bài thơ Đồng chí
*******
Trong lớp nhà thơ trẻ Việt Nam hiện đại bao gương mặt thân quen, bao hồn thơ
mới lạ thế nhưng không thể không nhắc đến Chính Hữu-một nhà thơ quân đội,thơ
của Chính Hữu chảy dọc chiến hào qua hai cuộc kháng chiến.Hình ảnh người lính
trong thơ Chính Hữu luôn để lại những dấu ấn khó pahi mờ cho bạn đọc với những
phẩm chất đáng yêu mến.Bài thơ “Đồng chia” ra đời năm 1948 khi cả dân tộc ta
bước vào thời kì chống Pháp trường kì. Cuộc kháng chiến càng gay go, phẩm chất
người lính càng tỏa sáng.
Vẻ đẹp cua người lính được Chính Hữu tô đậm, biểu hiện trước hết đó là tình yêu
quê hương, đất nước và lí tưởng chiến đấu. Các anh ở những vùng quê nghèo khó nơi
“nước mặn đồng chua” hay sườn đồi “đất cày lên sỏi đá”.Mảnh đất ấy đối với các
anh là những gì thân thương và thiêng liêng nhất bởi nơi đó có người thân của anh,
có mái nhà tranh, có ngọn khói lam chiều và vấn vương điệu hò chờ đợi.Anh yêu lắm
thương nhiều những cây đa, bến nước, sân đình.Thế rồi các anh hội tụ gặp nhau tại
chiến hào và trở nên thân thiết bởi trong các anh có cùng chung một lí tưởng chiến
đấu, một hoài bão lớn lao muốn mang thanh bình về cho quê hương.
“Súng bên súng đầu sát bên đầu”
Ý chí ấy được hình thành từ những con người có cùng giai cấp.Anh yêu lắm quê
hương của mình nhưng tiếng gọi của tổ quốc là thiêng liêng hơn, thế nên anh đẻ lại
đằng sau một hậu phương còn nhiều gian khổ và lắm gian truân để ra chiến
trường.Bài thơ khắc họa thật đẹp tinh thần chiến đấu dũng cảm, vượt qua gian khổ,
khó khăn của người lính để chiến đấu chiến thắng.Các anh dũng cảm chấp nhận đối
mặt với những khó khăn thiếu thốn về vật chất:
“Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày”.
Nỗi khổ của các anh cũng là nỗi khổ của toàn dân tộc ta lúc bấy giờ, ai cũng mong
muốn được giải thoát khỏi ách nô lệ thống nhất đất nước.Các anh dũng cảm đối mặt
với bệnh tật nơi chiến trường: