Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

Một số bài văn hay lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.89 KB, 6 trang )

A)Tả cảnh:
1/Tả một đêm trăng đẹp:
Hè nào cũng thế,tôi được bố mẹ đưa về quê ngoại chơi.Trong những lần về quê
ngoại chơi đó, có một đêm trăng rằm đã ghi sâu trong tâm hồn thơ ngây, non nớt của
tôi lúc bấy giờ.
Khi cả gia đình tôi vừa dọn mâm cơm chiều ra thì lúc đó trăng cũng đã lên rồi. Lúc
này, bầu trời cao vời vợi, những đám mây cứ trôi bồng bềnh. Kìa! Xa xa, phía chân
trời vẫn ửng sáng. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Vầng trăng đang từ từ nhô
lên sau rặng tre đen của làng, tròn vành vạnh. Trăng bây giờ đã lên cao, tỏa sáng
khắp mọi nơi. Xa xa, phía đầu làng, là dòng sông hiền hòa, lóng lánh gợn sóng lăn tăn.
Dòng sông sáng, vàng chói lọi như một đường trăng lung linh dát vàng. Ngoài đồng,
quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch.Các chú đom đóm thì chơi trò ú tim bay lượn
khắp nơi, trốn ở trong các kẽ lá hay quanh lũy tre. Những vì sao đêm long lanh như
những ngọn nến đang giúp sức tỏa ánh sáng cùng vầng trăng ấy. Cây cối dựa vào
nhau dường như đang chìm vào giấc ngủ. Gió đồng thổi lồng lộng, thảm lúa cứ nhấp
nhô, nhấp nhô tới tận mãi chân trời. Nhìn từ xa, tôi cảm thấy làng mình là một bức
tranh quê thanh bình, tĩnh mịch. Đứng ở sân ngắm ánh trăng đẹp và nghe khúc nhạc
kì diệu của thiên nhiên, tôi cảm thấy lòng mình lâng lâng sảng khoái .
Tôi yêu buổi tối ở quê, yêu cả ánh trăng kì diệu trong đêm rằm ấy. Nó đã để lại
trong tôi một ấn tượng khó phai. Lúc này, chắc mọi người đã đi ngủ hết. Chỉ còn ánh
trăng lấp lánh, thao thức trong đêm.
2/Tả ngôi trường đã gắn bó với em suốt thời gian học:
Đã gần 5 năm trôi qua kể từ ngày em bắt đầu học tiểu học. Biết bao nhiêu kỷ niệm
buồn vui cùng những năm tháng học trò đã qua đi dưới mái trường tiểu học Nghĩa
Chánh thân yêu. Ngôi trường vẫn còn đó chỉ có những học trò chúng em là lớn dần và
sẽ phải rời xa mái trường.

Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng ngôi trường vẫn vậy, chẳng thay đổi là bao. Cánh
cổng sắt xanh với tấm biển phô dòng chữ “ TRƯỜNG TIỂU HỌC NGHĨA CHÁNH” đỏ
thắm vẫn luôn mở rộng đón chào những em học sinh lớp 1 và tạm biệt những học sinh
lớp 5 như chúng em. Đi vào trong sân trường, em luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái


với bao cây xanh. Nào là cây bàng,cây phượng,…tỏa bóng mát che chở cho chúng
em những giờ chơi nắng nóng.Ở giữa sân trường là sân khấu, nơi mà chúng em được
nghe, thưởng thức những tiết mục đặc sắc.Đó cũng là nơi bạn Liên đội trưởng chỉ huy
buổi chào cờ, những ngày lễ lớn.Bên cạnh là cột cờ cao vút với lá cờ đỏ tươi như màu
của khăn quàng, ngôi sao vàng năm cánh như nhắc nhở chúng em phải biết ơn những
chiến sĩ bộ đội đã hy sinh xương máu vì nền độc lập dân tộc của Việt Nam.Hai bên
cạnh sân trường là hai sân chơi nhỏ và các dãy lớp học.Đó là các phòng học lớp 1,
lớp 2, lớp 3, lớp 4 và lớp 5.Trước các dãy lớp đều có một bồn hoa nhỏ.Nhìn từ xa,các
dãy lớp như một con tàu rộng lớn vượt qua biển rộng để đưa chúng em tới những bến
bờ của tri thức.Ở các lớp còn treo ảnh bác Hồ và dòng chữ vàng tươi in trên nền
đỏ:“Đời đời nhớ ơn Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại!”rất ngay ngắn.Trước dãy lớp 5 còn có
dãy nhà hiệu bộ:Phòng Truyền thống Đội,phòng Hiệu trưởng,phòng P.Hiệu trưởng và
cả thư viện để chúng em có thể tham khảo sách vào những giờ ra chơi.
Ngôi trường tiểu học Nghĩa Chánh đã ghi dấu trong trái tim của chúng em một thời
học sinh đầy mơ ước.Riêng em, em sẽ không bao giờ quên nơi này cũng những chuỗi
ngày đẹp đẽ đầy ắp những kỉ niệm bên thầy cô, bạn bè.
B)Tả con vật:
1/Tả con mèo mà em yêu quý:
Nhà em có nuôi một con mèo. Nó là thành viên khá quan trọng trong gia đình em.
Con mèo vừa tròn một tuổi. Chú ta nặng khoảng một cân rưỡi. Nó là giống mèo đực
được bác em cho năm ngoái. Con mèo này béo tốt, nằm vừa trong vòng tay em. Chú
mèo khoác lên mình chiếc áo hai màu: trắng và vàng. Lông chú mượt như tơ, nhìn xa
như một khối mây biết đi. Lông phía trên lưng màu nâu vàng, còn lông cổ, đầu và chân
đều màu nâu trắng. Cái đuôi dài thướt tha, mượt mà lúc ngoe nguẩy bên này, lúc lắc
lư bên kia. Bốn cái chân thon thon. Bên dưới bàn chân là tấm nệm êm của mèo, làm
cho những bước chân của chú thêm nhẹ nhàng. Đồng thời chú cũng có hàng móng
vuốt sắc nhọn - vũ khí lợi hại nhất của chú ta. Đầu mèo ta chỉ to bằng quả cam sành,
lắc lư liên tục. Đôi tai nhỏ hình tam giác dựng đứng để nghe ngóng. Em sờ vào tai
chúng nhưng chú ta không thích cứ lắc lắc cái đầu. Cái mũi hồng hít hít ngửi ngửi
trông thật dễ thương. Hàng ria mép trắng muốt trông oai vệ gớm! Đôi mắt tinh ranh,

đen nhánh như có thủy tinh luôn trông ngang ngó dọc. Mỗi khi chú ngáp để lộ mấy cái
răng bé xíu như mấy cái gai nhỏ.
Những ngày trời nắng, sáng dậy chú lại ra giữa sân rồi liếm cái lưỡi hồng vào chân
trước, còn hai chân sau duỗi ra đằng sau. Thế là chú ta lại nằm sưởi nắng. Chú vờn
cái đuôi rồi cắn cắn gặm gặm. Còn mùa đông chú nằm trên người em ngủ tít. Tai chú
cực thính. Một tiếng động nhỏ mèo ta cũng nghe thấy. Ô kìa! Chú mèo nằm sau thùng
gạo để rình chuột đấy. Bỗng một con chuột mon men đến bên chiếc lồng bàn đậy thức
ăn. Chợt, chú mèo lấy đà. Đoạn, nó nhảy phóc đến chỗ con chuột. Chú chuột ranh
mãnh đã nằm trong móng vuốt mèo ta. Chú mèo nhà em là thế đấy.
Từ ngày đó, “vệ sĩ” mèo canh gác nhà em sạch bóng chuột. Chú còn chơi với em mỗi
lúc rảnh rỗi. Nó là người bạn nhỏ của gia đình em.

2/Tả con gà trống:
Nghỉ hè vừa rồi em được bố mẹ đưa đi thăm ông bà ngoại. Bà em có một bầy gà tới
mười mấy con, trong đó có một chú gà trống mà bà em mua về đã được gần một
tháng rồi, trông chú rất oai vệ.
Chú gà này thuộc giống gà cồ nên to con. Chú có một cái mào đỏ tươi roi rói. Chú có
một đôi mắt tinh nhanh màu xanh lóng lánh trông như giọt nước trong veo. Cặp mỏ
búp chuối màu vàng đậm của trống giúp chú bắt sâu. Lông cổ của trống có rất nhiều
màu, nào là màu đỏ tía lẫn nâu thật là đẹp. Mình chú khoác một cái áo thổ cẩm nhiều
màu sắc rực rỡ. Chiếc cánh của trống khi xoè ra như chiếc quạt lông nhiều màu săc
sỡ. Chú có cặp giò chắc nịch và khoẻ. Đặc biệt trống còn hơn các cô gà mái và lũ gà
chiếp em út là chú có một chiếc đuôi dài, cong vồng lên giống chiếc cầu vồng nhiều
màu rực rỡ. Chân chú vàng ươm giống chiếc ủng của các chàng kị sỹ. Mỗi khi cao
hứng chú lại lên tiếng gáy. chú vỗ cánh phành phạch rồi dang chân, vươn cổ gáy một
hồi thật to, thật dài. Tiếng gáy của chú lanh lảnh như tiếng kèn đồng, vang dậy cả xóm
làng. Nom chú thật oai vệ vô cùng.
Em yêu chú gà trống này lắm! Dù trời nắng, mưa, rét buốt những lúc mọi người đang
ngủ ngon thì trống đã thức dậy nhảy tót lên đống rơm rồi đánh thức mọi người dậy,
nên cả nhà coi nó như chiếc đồng hồ báo thức. Ước gì em có một chú gà trống như

vậy!

C)Tả cây cối:
1/Tả cây phượng:
Lộp bộp! Lộp bộp! Trời bắt đầu mưa! Cây phượng vĩ dang tay đón lấy những hạt mưa
rào đầu hạ. Chỉ ít phút sau, mưa ngớt dần, ánh nắng chan hòa về với nơi đây. Cây
phượng vĩ lại hồn nhiên hong mình dưới nắng ở góc sân trường em.
Giữa cái nắng chói chang đầu mùa hạ, cây phượng vươn mình, khoe một màu đỏ kiêu
sa, đẹp đẽ. Lúc này, trông phượng vĩ như được khoác trên mình một bộ dạ hội đỏ
thắm, vô cùng lộng lẫy. Tuy thân hình phượng vĩ thật khẳng khiu, chỉ một vòng tay ôm
của em bé là đã đủ rồi, nhưng phượng vĩ rất thích tạo dáng với đất trời.
Vào mỗi buổi trưa hè nắng nóng, tán phượng xanh mát xòe ra bốn phía, che bóng mát
ở một góc lớn trên sân trường để chúng em vui chơi. Phương vĩ như một người chị
hiền hậu, khẽ thả xuống cho chúng em những bông hoa đẹp nhất. Vừa có cơn gió nhẹ
lướt qua, phượng vĩ xào xạc như muốn mời gọi giá cùng đùa giỡn. Nhìn phượng vĩ
đung đưa, em như được dẫn dắt vào thế giới huyền ảo của các loài hoa sắc hồng rực
rỡ, xinh đẹp tỏa hương. Nào là nữ hoàng Hồng Nhung mùi hương thoang thoảng; nào
là công chúa Đỗ Quyên - loài hoa em yêu thích, luôn khoác một màu áo hồng tím điệu
đà
Bỗng tiếng xe máy nổ giòn ngoài cổng trường làm em bừng tỉnh giấc mơ.
Đối với em, phượng vĩ chính là người bạn đồng hành thân thiết dẫn dắt em vào thiên
đường các loài hoa yêu thích.
2/Tả cây chuối:
Trong dịp nghỉ tết, em được bố mẹ cho về thăm bà ngoại. Vừa về đến nhà, em chào
mọi người rồi chạy tót ra vườn chơi. Em thích vườn nhà bà lắm. Mỗi dịp xuân về,
mảnh vườn của bà như được khoác lên tấm áo mới, tươi sáng, sinh động hẳn lên. Ở
đó có rất nhiều loại cây ăn quả. Nhưng em thích nhất một bụi chuối tiêu sai quả ở góc
bờ ao.
Nhìn từ xa cây chuối cao hơn đầu người. Lại gần mới thấy có cây cao bằng mái ngói
nhà bà em. Từ gốc lên đến ngọn, thân cây càng nhỏ dần. Thân cây chuối nhẵn bóng,

có chỗ màu xanh nhạt, chỗ khác lại phơn phớt màu mận chín, sờ tay vào ta có cảm
giác mát và dễ chịu. Nhưng đấy là phần thân cây còn tươi. Phần thân có lớp vỏ đã khô
thì thô ráp, xù xì. Cây chuối rất đặc biệt: không có cành mà chỉ có lá mọc ra từ thân
cây. Lá chuối rất to và dài, mặt trên có màu xanh thẫm, mặt dưới màu nhạt hơn, lại có
một lớp phấn trắng mỏng phủ lên.
Buồng chuối dài hơn nửa mét. Mỗi buồng có đến chục nải. Hầu hết các quả còn xanh,
chưa ăn được. Nhưng có vài quả đã chín, màu vàng tươi, trông rất hấp dẫn. Đó là
món khoái khẩu của lũ chim chào mào, chúng thường xuyên đến đây, gọi nhau rứu rít.
So với chuối trẩy xanh đem dấm thì chuối chín cây ngọt hơn hẳn và có mùi thơm lạ
lùng khó quên! Viết đến đây em vẫn còn chảy nước miếng!
Hôm ấy bà kể cho em nghe là cây chuối không chỉ cho ta quả để ăn mà còn có rất
nhiều công dụng khác nữa: thân cây dùng làm thức ăn cho lợn, lá chuối dùng để gói
bánh, hoa chuối để làm nộm… Ngoài ra quả chuối xanh còn để nấu món chuối ốc
ngon tuyệt.
Không ngờ cây chuối lại có nhiều ích lợi như thế. Em đã chụp được nhiều bức ảnh
của bụi chuối ở vườn nhà bà. Và hình ảnh cây chuối vẫn còn in đậm trong trí nhớ của
em.

D)Tả người:
1/Tả cô giáo,thầy giáo của em:
Cô Thảo là cô giáo dạy em khi em học lớp 2.Năm nay cô khoảng 33 tuổi. Chồng cô là
chú Thuận, Thượng úy hải quân. Cô có hai đứa con : chị Linh học lớp 11, anh Hùng
học lớp 10, cả hai là học sinh giỏi trường chuyên của tỉnh.
Cô đã có 15 năm dạy học, là giáo viên giỏi cấp huyện nhiều năm. Mái tóc dài đen
nhánh xõa kín đôi vai, chải và cặp rất xinh, rất gọn. Gương mặt thanh tú, nước da
trắng, cặp mắt sáng, tỏa ra vẻ đẹp phúc hậu, dịu dàng. Cô đi lại nhẹ nhàng. Cô không
mắng học sinh bào giờ. Bạn Quang, bạn Trọng, bạn Phú rất nghịch, bọn con gái gọi là
“ Tổ quỷ”, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng khuyên bảo : “ Mai cô gọi đọc thuộc lòng đấy nhé,
Quang , Trọng, Phú nhớ chưa?”
Tiếng cô trong trẻo, đầm ấm. Cô đọc thơ, cô kể chuyện nghe thật thấm thía. Môn ngữ

pháp, các bài về danh từ, tính từ, động từ…cô dạy thật dễ hiểu. Cô rèn chúng em viết
đẹp, giữ vở sạch. Nhiều bạn trong lớp học chữ mẫu của cô viết trên bảng mà giành
được giải cao cuộc thi “ Vở sạch chữ đẹp” toàn trường.
Cô dạy toán rất dễ hiểu. Cô coi trọng việc luyện tập, rèn cho chúng em đức tính cẩn
thận, cách suy nghĩ , cách giải các bài toán khó. Bạn nào học đuối, cô gọi đến nhà, cô
kèm cặp để vươn lên. Cô không dạy thêm, cô không lấy tiền, nhận quà của bất cứ phụ
huynh nào.
Bọn con gái lớp em, mỗi tuần một buổi cô dạy về nữ công gia chánh. Đôi bàn tay búp
măng của cô lúc cầm phấn, lúc cầm sách đọc, lúc cầm cái thước, cái kéo…trông rất
mềm dẻo, khéo léo. Mỗi lần cô đến lớp, bọn con gái chúng em cứ líu ríu quấn lấy. Cô
mỉm cười, hiền hậu nhìn đàn con thân yêu của mình.
Sau Tết, cô nói với cả lớp : “ Chỉ còn 3 tháng nữa là các em xa cô rồi. Đàn chim non
sẽ bay đi. Có em nào quên cô không?” .Bạn Quỳnh và em cùng nói: “ Chúng em sẽ
không bao giờ quên cô”. Nước mắt cô ứa ra.
2/Tả người mẹ của em:
Mẹ là người em yêu quý nhất trên cõi đời này. Mẹ là nguồn sáng là chỗ dựa tinh thần
lớn nhất của em.
Năm nay mẹ em gần năm mươi tuổi rồi, với một thân hình mảnh mai thon thả. Mái tóc
đen mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Khuôn mặt mẹ
hình trái xoan với một làn da trắng hồng trông rất đẹp. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn
em với ánh mắt trìu mến. Chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp, nằm trên
đôi môi đỏ hồng. Mỗi khi cười mẹ để lộ hai hàm răng trắng đều và đẹp. Đôi bàn tay
nhăn nheo của mẹ đã dìu dắt, nuôi dưỡng chúng em từ thuở lọt lòng. Có lẽ ông trời
không cho mẹ em được nghỉ ngơi. Ở nhà không có việc gì là thiếu vắng bàn tay của
mẹ suốt ngày mẹ chỉ biết làm lụng vất vả để lo cho chồng con. Mỗi khi trái gió trở trời
em đều bị ốm mẹ phải thức suốt đêm để lo cho em. Ra ngoài xã hội mẹ là mẹ hiền của
biết bao người bệnh mẹ đã chăm sóc tận tụy thương yêu bệnh nhân như con ruột của
mình. Dù bận đến mấy mẹ cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ kho bà con cần đến. Mẹ dạy
em những điều hay lẽ phải ở đời. Mỗi khi em mắc lỗi lầm thì mẹ không la mắng nặng
lời mà chỉ khuyên bảo nhẹ nhàng “Con gái của mẹ hãy cố gắng lên nhé!” và lời đọng

viên đó sẽ song hành cùng em suốt cả cuộc đời. Dù bận trăm công nghìn việc nhưng
tối nào mẹ cũng ngồi vào bàn để dạy em học giúp em giải được những bài toán khó
nhìn vào anh mắt trìu mến của mẹ em cảm thấy mình hạnh phúc vô bờ bến .
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào .”
Mẹ là tia sáng của đời em là tấm gương để em học tập và noi theo.Em rất tự hào về
mẹ.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×