Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (48.41 KB, 2 trang )
MB: Nhà thơ Thanh Hải là một trong những cây bút có công xây dựng nền văn học cách
mạng ở miền Nam từ những ngày đầu tiên. Ông là một con người yêu mến thiết tha cuộc
sống, đất nước, ngay cả khi sắp qua đời ông vẫn khát khao làm việc, cống hiến cho đất
nước. Bài thơ mùa xuân nho nhỏ là tiếng lòng tha thiết yêu mến và gắn bó với đất nước,
cuộc đời;thể hiện ước nguyện của nhà thơ muốn góp một “Mùa xuân nho nhỏ” của mình
vào mùa xuân lớn của dân tộc
TB: Mọc giữa dong sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.
Mở đầu bài thơ, Thanh Hải đã gợi ra hình ảnh thiên nhiên vào mùa xuân. Sau khi trải qua
mùa đông lạnh giá, đất trời được khác một tấm áo xanh non và ấm áp của mùa xuân.
Không gian mở ra cao rộng với những hình ảnh màu sắc tươi thắm âm thanh vang vọng
tươi vui của chim chiền chiện, tất cả tạo nên một bức tranh mùa xuân thiên nhiên tươi đẹp
tràn đầy sức sống niềm vui và mang đặc trưng riêng của xứ Huế. Ở hai câu thơ cuối, tác
giả sử dụng động từ “hứng” và nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác qua đó biểu hiện
niềm say mê ngây ngất của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên đất trời.
Ở đoạn thơ tiếp theo cảm hứng tác giả đã chuển từ mùa xuân thiên nhiên đất trời tươi
đẹp sang mùa xuân cánh mạng: “Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao…”
Từ “mùa xuân” đã được chuyển nghĩa với hai nhiện vụ là bảo vệ và xây dựng tổ quốc.
Điệp từ “lộc” được theo hai nghĩa: lộc là chồi non, cành non: lộc là thành quả cách mạng
và sự ấm no hạnh phúc. Con người đã đem mùa xuân đến mọi miền đất nước, đất nước
vào xuân với một sức sống mãnh liệt. Qua đó diễn tả nhịp điệu khẩn trương náo nức rạo