Tải bản đầy đủ (.doc) (16 trang)

SKKN Một số kinh nghiệm giúp học sinh học tốt môn Chính tả lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (132.19 KB, 16 trang )

SÁNG KIẾN KINH NGHIỆM
ĐỀ TÀI:
“MỘT SỐ KINH NGHIỆM GIÚP HỌC SINH HỌC TỐT MÔN
CHÍNH TẢ LỚP 5”
ĐẶT VẤN ĐỀ.
Chúng ta đều biết rằng: “ Nhân cách của con người chỉ có thể được hình thành
thông qua hoạt động giao tiếp”. Tiếng Việt là một ngôn ngữ thống nhất trên toàn bộ lãnh
thổ Việt Nam. Trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta không chỉ lúc nào cũng giao tiếp
bằng ngôn ngữ viết. Ngôn ngữ viết đóng vai trò quan trọng của Tiếng Việt. Yêu cầu đầu
tiên và quan trọng của ngôn ngữ viết là phải viết đúng chính tả. Có nghĩa là khi thể hiện
ngôn ngữ viết cần phải tuân theo hệ thống các quy tắc về cách viết thống nhất cho các từ
của một ngôn ngữ. Hay nói cách khác, chính tả là những chuẩn mực của ngôn ngữ viết
được thừa nhận trong ngôn ngữ toàn dân. Mục đích của nó là phương tiện thuận tiện cho
việc giao tiếp bằng chữ viết làm cho người viết và người đọc đều hiểu thống nhất những
điều đã viết. Chính tả có thống nhất thì việc giao tiếp bằng ngôn ngữ mới không bị cản
trở giữa các địa phương trong cả nước, cũng như giữa các thế hệ đời trước và đời sau.
Vì vậy việc dạy chính tả đúng phải được coi trọng ngay từ bậc Tiểu học. Việc dạy
chính tả được hiểu như rèn luyện việc thực hiện những chuẩn mực của ngôn ngữ viết. ở
các lớp Tiểu học, chính tả sẽ tạo điều kiện ban đầu trong hành trang ngôn ngữ cả một đời
người trong các em.
Qua được học chính tả, các em nắm bắt được các quy tắc chính tả và hình thành kỹ
năng, kỹ xảo chính tả. Từ đó có thói qnen viết đúng chính tả, giúp cho sự hoàn thiện nhân
cách của học sinh. Nó bắt đầu từ việc thuận tiện trong tiếp thu tri thức qua các môn học ở
Tiểu học đến việc xây dựng các văn bản trong quá trình giao tiếp trong học tập.
Chương trình Tiếng Việt ở bậc Tiểu học bao gồm nhiều phân môn. Phân môn chính
tả có nhiệm vụ chủ yếu rèn cho học sinh nắm các quy tắc và các thói quen viết đúng với
chuẩn chính tả Tiếng Việt. Cùng với các phân môn khác, chính tả giúp cho học sinh
chiếm lĩnh văn hoá, là công cụ để giao tiếp, tư duy để học tập, trau dồi kiến thức và nhân
cách làm người. Ngay từ đầu ở bậc Tiểu học trẻ cần phải được học môn chính tả một
cách khoa học, cẩn thận để có thể sử dụng công cụ này suốt những năm tháng trong thời
kỳ học tập ở nhà trường cũng như trong suốt cả cuộc đời.


Chính tả có tầm quan trọng như vậy nên môn học này cần phải được coi trọng ở các
trường Tiểu học. Nhưng trên thực tế ở địa phương tôi, hiện tượng học sinh viết sai chính
tả là khá phổ biến. Cụ thể ở lớp tôi đối tượng học sinh có quê từ nhiều vùng miền về đây
nên, hiện tượng học sinh viết sai chính tả nhất là những âm dễ lẫn lộn như: l – n; s – x; tr
– ch và dấu ngã. Vấn đề này có thể do học sinh phát âm sai dẫn đến hiểu sai và viết sai
chính tả. Bên cạnh đó hệ thống sách giáo khoa, bài tập chính tả chưa xây dựng theo vùng,
miền. Nên việc dạy và học chính tả còn gặp nhiều khó khăn.
Trước tình hình như vậy, việc nhìn nhận lại thực trạng về việc dạy chính tả để từ đó
tìm ra một số giải pháp hữu hiệu nhằm nâng cao chất lượng học chính tả cho học sinh
vùng phương ngữ là hết sức cần thiết. Đặc biệt là việc cải tiến cách dạy chính tả sao cho
khoa học, cho hiệu quả hơn. Coi trọng phương pháp dạy chính tả có ý thức để việc viết
đúng chính tả trở thành kỹ năng, kỹ xảo cho học sinh ngay từ lớp đầu cấp.
Xuất phát từ những quan điểm trên, bản thân lại là một giáo viên dạy học ở vùng có
nhiều đối tượng học sinh có vấn đề về chính tả , tôi mạnh dạn tiến hành nghiên cứu đề
tài: “Một số kinh nghiệm giúp học sinh học tốt môn Chính tả ở lớp 5” để góp phần nâng
cao chất lượng dạy – học phân môn Chính tả.
NỘI DUNG
I. CƠ SỞ LÝ LUẬN
A. Cơ sở về ngữ âm học.
a. Mối quan hệ giữa âm chữ và nghĩa.
- Chữ viết của Tiếng Việt là chữ viết ghi âm nên nguyên tắc chính tả chủ yếu của Tiếng
Việt là nguyên tắc ngữ âm học, nghĩa là mỗi âm vị được thể hiện bằng một tổ hợp chữ
cái, mỗi âm tiết, mỗi từ có một cách viết nhất định. Do đó việc viết đúng phải dựa trên
đọc đúng, đọc đúng là cơ sở viết đúng. Để phát huy một cách có ý thức. đặc biệt là những
vùng phương ngữ, việc dạy chính tả phải theo sát nguyên tắc này. Nghĩa là phải tôn trọng
việc phát âm, lấy phát âm để điều chỉnh chữ viết
b. Những bất hợp lý của chữ quốc ngữ.
Ở Tiếng Việt, nguyên tắc cơ bản là nguyên tắc ngữ âm học, ngoài ra chính tả Tiếng
Việt còn được xây dựng trên một số nguyên tắc như: Nguyên tắc truyền thống lịch sử,
nguyên tắc khu biệt… Khi viết chính tả phát âm thế nào thì viết thế ấy. Hiện tượng cách

phát âm ở những vùng miền khác nhau (phương ngữ), trong khi đó hệ thống ghi âm tiêu
chuẩn của Tiếng Việt lại chưa được xác định một cách chính thức. Do đó khó có thể phổ
biến rộng rãi hệ thống ấy được. Hơn nữa trong Tiếng Việt việc phát âm không phù hợp
với tiêu chuẩn lại có trường hợp trong đó một từ đồng thời mang hai biến thể phát âm,
khó có thể nói biến âm nào là chuẩn.
Ví dụ: chong chóng – trong tróng
Hoặc có khi cùng một cách phát âm nhưng lại có hai cách viết.
Ví dụ: /z/

/i/
Bản thân hệ thống âm vị Tiếng Việt còn một số vị âm không ghi thống nhất, một âm có
thể ghi bằng nhiều con chữ.
/k/
Hoặc trong bộ chữ cái Tiếng Việt còn chữ “h” là một hiện tượng đặc biệt. Nó vừa
sử dụng độc lập làm đại diện cho phụ âm /h/ thể hiện bằng con chữ “h”, vừa được sử
dụng theo cách ghép với các con chữ khác làm đại diện cho 7 âm nữa đó là: ch, gh. kh,
nh, ngh, ph, th. Do vậy khi sử dụng cần chú ý không nên lầm tưởng là trong Tiếng Việt
có phụ âm kép. Dù “h” đứng một mình hay “h” đứng sau các chữ khác (c, g, k, n, ng, p, t)
thì ch, gh, kh, nh, ngh, ph, th đều có giá trị như nhau. Mỗi hình thức trong 7 hình thức đó
đều chỉ thay thế cho 1 âm mà thôi. Do vậy có quan niệm g đơn, g kép, ng đơn, ng kép là
bất hợp lý. Cách nhận biết tốt nhất về “ng” và “ngh” là dựa vào khả năng kết hợp chung
với nguyên âm.
d: dải lụa
gi: giải thích
i: lí luận
y: Lý Thường Kiệt
c (con cuốc)
k (cái kim)
q (tổ quốc)
Trước những bất hợp lý trên, việc xác định những trọng điểm chính tả cần dạy cho

học sinh vùng phương ngữ, một mặt phải coi trọng những biến thể phát âm địa phương,
đồng thời phải giải nghĩa để sử dụng dựa vào các văn cảnh cụ thể để ghi nhớ cho học sinh
cách phân biệt chính tả.
Do vậy hai nhiệm vụ chủ yếu của việc đề cao nguyên tắc dạy học chính tả có ý thức
là: giải quyết những vấn đề tồn tại của chữ quốc ngữ. Tôn trọng nguyên tắc dạy chính tả
theo khu vực, phải chú ý cách phát âm của địa phương.
B. Cơ sở thực tế.
Trẻ em ở lứa tuổi Tiểu học nhận thức hiện thực khách quan mang đậm màu sắc
cảm tính. Các giác quan như tai, mắt được sử dụng nhiều trong nhận thức sự vật, cho nên
trực quan cụ thể là những yếu tố đặc biệt quan trọng góp phần tạo nên nhận thức và tư
duy của học sinh Tiểu học. “Từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng” Khi dạy
chính tả cho học sinh Tiểu học cần vận dụng triệt để đặc điểm, nhận thức của trẻ em ở lứa
tuổi này.
VD: Nghe và quan sát cách phát âm đúng để phát âm đúng. Quan sát cách viết
đúng để viết đúng , dần dần học sinh sẽ tích luỹ được những kinh nghiệm, làm giàu thêm
tri thức chính tả cho bản thân. Kết quả là các em nhận thức được những vốn kinh nghiệm
một cách có ý thức, tạo nên kĩ năng kĩ xảo cho các em. Từ đó giúp các em dễ dàng trong
việc tiếp thu các tri thức của các môn học, nhất là trong phân môn Tập làm văn.
II. NỘI DUNG
1. Thực tế trình độ chính tả của học sinh Tiểu học.
Qua thực tế giảng dạy và nghiên cứu khảo sát sách vở chính tả, vở tập làm văn của học
sinh. bản thân tôi nhận thấy: Vở chính tả, tập làm văn của các em và các vở khác mắc khá
nhiều lỗi chính tả. Thống kê số lỗi chính tả của các em tôi thấy có 3 lỗi cơ bản sau.
- Lỗi chính tả do không nắm vững chính tả: lỗi này thường gặp khi viết các phụ âm
đầu: d/gi; ch/tr; ng/ngh
- Lỗi do không nắm vững cấu trúc âm tiết của Tiếng Việt và không hiểu cấu trúc
nội bộ của âm tiết Tiếng Việt nên học sinh viết sai.
VD: quanh co; khúc khuỷ; ngoằn nghèo.
- Lỗi chính tả do viết theo lối phát âm địa phương hoặc do không nắm vững âm
chính. Đây là lỗi cơ bản nhất mà qua khảo sát tôi nhận thấy ở lớp tôi. Cụ thể là âm: l – n,

dấu ngã và dấu chấm. Học sinh thường nhầm lẫn và viết sai chính tả trong các bài viết
của mình.
Tìm hiểu nguyên nhân của hiện tượng sai trên tôi thấy chủ yếu là do học sinh phát
âm sai. Thường các em còn phát âm lẫn lộn giữa âm l – n nên không phân biệt được khi
viết. Để sửa lỗi này tôi đã cố gắng dạy cho học sinh nắm vững âm chính trong Tiếng
Việt. Muốn viết đúng chính tả thì phải phát âm đúng vì chính âm đi trước chính tả. Do
vậy tôi phải chú trọng việc phát âm chuẩn cho học sinh trong các giờ tập đọc. Ngoài ra
việc đổi mới các phương pháp dạy học và áp dụng qui trình soạn giáo án theo hướng đổi
mới, giúp học sinh nắm bắt các mẹo luật chính tả cũng hết sức cần thiết để giúp học sinh
viết đúng chính tả. Trong phạm vi nghiên cứu đề tài, tôi xin được thống kê số liệu học
sinh mắc lỗi chính tả ở lớp tôi thu được đầu năm như sau.
Lớp Tổng số Các lỗi chính tả thường mắc
l - n; ~/./ d/gi/r; tr/ch; s/x; g/gh Cấu trúc âm tiết
5B 22 6 em 5 em 4 em
Thực tế về chất lượng dạy chính tả của giáo viên Tiểu học còn hạn chế. Giáo viên
ra trường còn gặp nhiều lúng túng về nội dung và phương pháp và cách rèn kỹ năng cho
học sinh. Những tồn tại trên dẫn đến chất lượng học chính tả của học sinh còn nhiều hạn
chế. Đặc biệt với những vùng phương ngữ thì đây là một thiệt thòi rất lớn vì các em
không có điều kiện để đạt tới một chuẩn mực chính tả như mong muốn. Để khắc phục
tình trạng này thì trước hết cần phải thường xuyên bồi dưỡng giáo viên để giáo viên có đủ
kinh nghiệm, trình độ giúp học sinh nắm được quy tắc chính tả, hình thành kỹ năng, kỹ
xảo chính tả, bỏ được thói quen phát âm sai, viết sai.
2. Về chương trình sách giáo khoa (SGK)
Trước hết phải khẳng định rằng môn Tiếng Việt ở Tiểu học SGK đã xác định được
những trọng điểm chính tả cơ bản cần dạy cho học sinh. Các bài tập trong SGK cũng khá
đa dạng, phù hợp với từng khối lớp và cấu trúc đi từ dễ đến khó.
Tuy nhiên về hạn chế SGK còn đánh đồng nội dung dạy học trong cả nước cho nên
có thể nói nội dung dạy chính tả trong SGK Tiếng Việt vừa thừa lại vừa thiếu do chưa sử
lý được việc dạy chính tả theo khu vực. Thừa ở các em vừa phải luyện tập ở cả những nội
dung mà các em đã biết, không mấy khi sai sót. Thiếu ở chỗ không đủ thời gian để đi sâu

hơn, luyện tập nhiều hơn để tránh những lỗi mà các em thường mắc phải. Nội dung chính
tả được trình bày trong SGK Tiểu học còn mang tính ngẫu nhiên, chủ quan, áp đặt, không
được xây dựng dựa trên sự điều tra khảo sát tình hình chính tả ở từng vùng, từng khu vực.
Chính tả trong SGK chưa thống nhất, điều này cũng gây không ít khó khăn cho việc dạy
học chính tả ở Tiểu học, đặc biệt ở những vùng phương ngữ.
III. HIỆU QUẢ CỦA SÁNG KIẾN KINH NGHIỆM.
Qua kết quả điều tra, khảo sát thực tiễn tôi nhận thấy rằng trọng điểm chính tả mà
học sinh lớp tôi mắc phải chính là do lỗi phát âm địa phương không phân biệt được giữa l
với n, dấu thanh ~/./ Trước thực tế như vậy, bản thân tôi phải hết sức cố gắng nỗ lực
nhiều mặt như: tâm lý học lý luận dạy học, các kiến thức về ngữ âm, về văn học làm
sao phải để học sinh “tâm phục khẩu phục”. Có như vậy chất lượng giáo dục chính tả
vùng phương ngữ mới thu được kết quả như mong muốn.
Muốn làm được điều đó, trước hết tôi phải đặt phân môn chính tả nằm trong mối
quan hệ giữa các phân môn khác của Tiếng Việt, đặc biệt là phân môn tập đọc và từ ngữ.
Học sinh muốn viết đúng được thì phải hiểu được nghĩa và phát âm đúng từ đó. Nếu học
sinh phát âm sai, tuỳ tiện sẽ dẫn đến hiểu sai và viết sai hoặc do thói quen lâu ngày không
được sửa chữa. Trong các giờ tập đọc, tôi dành nhiều thời gian hơn cho việc sửa lỗi phát
âm cho học sinh, đặc biệt là hai âm l và n, dấu ~ /./. Giáo viên phát âm mẫu cho học sinh
học tập và hướng dẫn cách phát âm tỉ mỉ. Đặc biệt tôi không bao giờ được phạm sai lầm
về lỗi phát âm này. Nếu không việc sửa lỗi của giáo viên sẽ mất tác dụng.
Ngoài ra tôi hướng dẫn học sinh viết đúng chính tả trên cơ sở hiểu đúng nghĩa của
từ. Muốn viết đúng một từ, học sinh phải biết đặt từ đó trong mối quan hệ với cụm từ và
các văn bản. Nếu ta tách từ đó ra khỏi văn bản có thể học sinh sẽ không hiểu được nghĩa
và do đó dẫn đến việc viết sai chính tả.
VD: Khi đọc tiếng “cuốc” nếu không đặt nó trong mối quan hệ, cụm từ, câu thì rất
khó xác định nghĩa để viết đúng. Nhưng nếu đặt nó trong câu: “Mẹ em vác cuốc ra
đồng” hoặc trong từ “Tổ quốc” thì học sinh dễ dàng viết đúng.
Bên cạnh đó muốn học sinh viết đúng giáo viên phải cho học sinh nắm được khả
năng kết hợp của các kí hiệu từ trong các trường hợp sau:
+ Các con chữ phụ âm kết hợp với các con chữ nguyên âm để tạo nên phụ âm đơn

như “gi”, “qu”. Con chữ phụ âm đi trước, con chữ nguyên âm đi sau. Trong thực tế chính
tả, khi xuất hiện “q” thì nhất thiết sẽ có “u” đi kề liền. Đây là luật yêu cầu học sinh cần
nắm vững.
+ Các con chữ phụ âm kết hợp với nhau để tạo nên phụ âm đơn.
VD “ngh”, “ng”, “gh”, “tr”. Trong Tiếng Việt dùng 9 kí hiệu từ đơn: ph, th,ch, kh,
nh, ng, gh, ngh, tr. Với hình thức chuỗi như vậy không bao giờ được phép kết chuỗi đảo
ngược các thứ tự sắp xếp như rt, hn
+ Các con chữ nguyên âm kết hợp với nhau để tạo nên một kí tự nguyên âm đôi.
VD: iê, ia, ươ, uô, ua, uâ
Trong quá trình giảng dạy, tôi cung cấp kiến thức này cho các em. Tổng kết lại /V/
chỉ kết hợp các âm không tròn môi, không nên kết hợp với các nguyên âm tròn môi.
Một điều rất quan trọng trong dạy chính tả cho học sinh vùng phương ngữ là dạy
cho các em biết được một số mẹo luật chính tả. “Mẹo” được hiểu như cách làm độc đáo
giúp học sinh phân biệt, ghi nhớ được cách viết đúng những chữ cái hay nhầm lẫn trong
khi viết chính tả. Sự tìm ra các mẹo chính tả dựa vào:
+ Sự kết hợp: Trong cấu trúc âm tiết.
+ Sự láy âm, điệp âm.
+ Mẹo từ hán việt.
+ Mẹo nghĩa của từ.
+ Mẹo phân biệt l/n.
- Mẹo 1: Một chữ ta không biết là l hay n, nhưng nó đứng đầu một từ láy âm,
không phải là điệp âm thì dứt khoát là “l” chứ không phải “n”.
VD: “l” láy với “c”: lò cò, la cà, lục cục
“l” láy với “b”: lệt bệt, lùng bùng, lõm bõm
“l” láy với “d”: líu díu, lò dò
“l” láy với “h”: lúi húi, lay hoay
“l” láy với “n”: lơ mơ, liên miên
- Mẹo 2: Khả năng kết hợp âm: Âm /l/ đứng trước âm đệm nhưng /n/ không đứng
trước âm đệm. Do đó /n/ không bao giờ đứng trước một vần bắt đầu: oa, uê, uy trái lại
/l/ lại đứng trước các vần đó như: loa, luân

- Mẹo 3: mẹo luật láy âm, điệp âm.
/l/ láy âm rất rộng rãi, trái lại /n/ không láy âm với một âm nào mà chỉ điệp âm với
chính nó. Đồng thời lại không có hiện tượng /l/ láy âm với /n/. Từ đó suy ra quy tắc: Nếu
gặp một từ láy mà hai âm đầu đọc giống nhau thì nhất định là một điệp âm đầu và cả hai
chữ phải cùng có âm đầu là /l/ hoặc /n/. Vì vậy ta chỉ cần biết một chữ là đủ.
VD: Lấp loáng, long lanh, lanh lảnh
No nê, ninh ních, nõn nà
- Mẹo 4: Đối với trường hợp “l” và “n” đứng ở chữ thứ 2. Trong từ láy thì”n” khi
láy âm chỉ láy với “gi” và không láy với âm nào khác. Trái lại “l” lại không láy với “gi”
mà láy với các âm khác .
(Ngoại lệ có: khúm núm, khệ nệ)
kh – l : khéo léo, khoác lác
ch – l : cheo leo
/n/ láy với những âm tiết không có âm đầu như: ảo não, áy náy
- Mẹo 5: Những chữ không biết được “l” hay “n” nhưng đồng nghĩa với một từ
khác viết với “nh” thì chữ ấy là “l”.
VD: lăm le (nhăm nhe)
lỡ làng (nhỡ nhàng)
Trên đây là một số mẹo luật nhận diện chữ cái phân biệt l/n trong khi viết chính tả
mà tôi nắm được để hướng dẫn các em viết chính tả.
Ngoài ra còn một số mẹo phân biệt “ch” với “tr”, “s” với “x”. Những lỗi này học
sinh lớp tôi cũng mắc phải nhưng ít hơn. Tuy nhiên trong một số trường hợp học sinh vẫn
có thể mắc lỗi. Do vậy tôi cần nắm được để hướng dẫn cho các em. Chẳng hạn “tr” không
đứng trước những chữ bắt đầu bằng âm đệm nhưng “ch” thì có.VD: ôm choàng, bị
choáng
“tr” không bao giờ láy với “ch” và ngược lại. Do đó chỉ có những từ láy cùng láy âm “tr”
hoặc “ch” như: Chăm chỉ, trâng tráo, trân trân
Hoặc phân biệt s/x như: Các từ chỉ tên thức ăn hoặc đồ dùng liên quan đến thức ăn
thì viết là “x”. VD: Xôi, xào, xoong
Những từ chỉ thiên nhiên hoặc chỉ tên cây cối, các loại quả thì viết là “s”

VD: Ngôi sao, giọt sương, sen, súng
Tuy nhiên tất cả những mẹo luật trên chỉ ở mức độ tương đối. Người giáo viên phải
biết áp dụng linh hoạt để giảng dạy cho các em.
* Một số điểm cần lưu ý khi dạy theo quy trình một tiết chính tả theo hướng đổi
mới.
- Bước “câu hỏi gợi ý tìm hiểu nội dung đoạn viết” là bước hiệu quả chính tả thấp.
Vì nội dung hầu hết các em đã nắm được thông qua các bài tập đọc. Bước này không kéo
dài sẽ lãng phí thời gian, tăng cường cho luyện tập (với những bài chính tả so sánh mà
nội dung bài không có trong danh sách tập đọc thì giáo viên có thể hỏi qua về nội dung
đoạn viết).
- Bước “luyện viết chữ khó, phân biệt các cặp từ so sánh” và bước “luyện tập” có
thể nhập làm thành một. Đây là bước quan trọng để giúp học sinh không mắc lỗi chính tả,
giáo viên cần lưu ý.
- Bước “chấm và chữa bài” nên đặt ở cuối cùng trong tiết học vì việc đánh giá kết
quả học sinh phải đặt sau quá trình luyện tập.
Để tiết dạy chính tả đạt kết quả cao, gây hứng thú trong học tập cho học sinh, tôi
thường tổ chức hoạt động học dưới hình thức trò chơi như tìm nhanh các cặp từ so sánh
đối lập, tìm những bài hát ở Tiểu học có phụ âm đầu là n/l.
Mục đích cuối cùng của bài chính tả là phải ghi nhớ các trường hợp viết đúng một
cách có ý thức mà trong đó thực chất của loại bài so sánh là: giúp học sinh nắm vững nội
dung ngữ, nghĩa của từ gắn với chữ viết. Tôi so sánh để phân biệt những trường hợp dễ
lẫn lộn cho các em. Soạn ra những bài luyện tập phù hợp với các em ở địa phương mình.
Cho học sinh đặt câu với những từ dễ mắc lỗi hoặc có thể đưa ra những đoạn văn, đoạn
thơ trong đó có nhiều từ viết sai chính tả để học sinh tự mình phát hiện lỗi, tìm hiểu
nguyên nhân sai và chữa lại cho đúng.
Qua việc tìm hiểu nguyên nhân là: tìm được những trọng điểm chính tả cần dạy cho
học sinh lớp tôi. Qua một thời gian thực hiện, kết quả thu được như sau:
Số
TT
Lớp

T.số học
sinh
Các lỗi chính tả thường mắc
l/n; ~/./ tr/ch; s/x; gh/g cấu trúc âm tiết
1 5B 22 1 em 1 em 1
KẾT LUẬN CHUNG VÀ ĐỀ XUẤT
I. Ý NGHĨA CỦA SÁNG KIẾN VỚI CÔNG TÁC GIÁO DỤC.
Việc xác định các trọng điểm chính tả cần dạy cho học sinh vùng phương ngữ là
việc làm hết sức cần thiết và quan trọng. Chúng ta đang thực hiện luật phổ cập giáo dục
Tiểu học để tạo nên một mặt bằng dân số, trình độ dân trí nhất định trong cả nước. Tuy
nhiên trình độ này có đồng đều hay không điều đó tuỳ thuộc vào chất lượng giảng dạy và
học tập ở mỗi địa phương. Là một giáo viên vùng phương ngữ, tôi nhận thấy phải trang bị
cho các em những kiến thức chuẩn mực để các em có đầy đủ năng lực để học tiếp lên các
lớp trên và giao tiếp với xã hội một cách tự tin, chững chạc. Đây là một nhiệm vụ quan
trọng của giáo viên giảng dạy ở các vùng phương ngữ. Nhiệm vụ này không chỉ tiến hành
trong một thời gian ngắn mà cho ta kết quả tốt ngay được mà phải tiến hành trong một
thời gian dài.
II. MỘT SỐ ĐỀ XUẤT ĐỂ ÁP DỤNG SÁNG KIẾN.
Để chủ trương đổi mới phương pháp dạy học nói chung, việc dạy chính tả cho học
sinh tiểu học đạt hiệu quả cao hơn tôi có một số đề xuất như sau sau:
- Đối với giáo viên Tiểu học:
Phải kiên trì thực hiện đổi mới phương pháp dạy học. Cần nắm bắt rõ năng lực học
tập của từng đối tượng học sinh để giảng dạy có hiệu quả. Tự học và tự bồi dưỡng để
nâng cao trình độ nghiệp vụ của bản thân góp phần nâng cao chất lượng giáo dục của nhà
trường.
- Đối với học sinh.
Các em học sinh phải thực hiện tốt bốn nhiệm vụ của học sinh, tích cực học tập và
rèn luyện.

×