Tải bản đầy đủ (.doc) (15 trang)

TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (136.45 KB, 15 trang )

TR   N G   I H C KINH T  TP. H  CHÍ MINH
Vi n  à o To Sau   i Hc

TI  U LU  N TRI T H C
  tài:
TRI T H C ARISTOTE
VÀ S   NH H   N G C  A NÓ   N XÃ H  I PH   N G
TÂY
GVHD: TS. BÙI V  N M A
H  C VIÊN TH C HI  N:
HV:   N G PHÚ QU  C
STT: 81
MSHV: 7701220940
NHÓM: 8
L  P: K22_DEM1
KHÓA: 23
TP.HCM, ngày 08 tháng 12 nm 2014
TRI T H  C ARISTOTE
VÀ S   N H H   N G C A NÓ   N XÃ H I PH   N G TÂY
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
I. GI  I THI U
Lch s loài ng i t thu s khai ã sinh ra nhiu bc hin trit v   i mà
nhng t t ng ca h vn còn nh h ng rt sâu rng   n xã hi ngày nay. Aristote
là mt trong nhng bc hin trit v  i nh vy thi Hy Lp c  i. Ông    c xem
là mt B Bách Khoa Toàn Th   s nht thi by gi, óng góp rt ln   n nn
vn minh Hy Lp c   i nói riêng và vn minh nhân loi nói chung.
Ông    c cho là tác gi ca khong 150 lun thuyt. Trong s ó, 30 lun
thuyt    c lu li   cp  n nhiu lnh vc: t sinh hc, vt lý hc  n   o   c,
m hc và chính tr… Mc dù có nhng hn ch và sai lm trong mt s t t ng,
  c bit là trong lnh vc vt lý hc, nhng s nh h ng và thng tr trong t t ng
ca ông vn rt rõ nét, tri rng và kéo dài   n hàng chc th k ca vn minh nhân


loi.
Chính vì l ó, bài tiu lun này s i sâu vào nghiên cu nhng t t ng trit
hc ca Aristote và làm rõ s nh h ng ca trit hc ca ông   n xã hi ph ng
Tây nói riêng vã xã hi loài ng  i nói chung.
Nhng kin thc    c tip thu trên ging    n g t bài ging ca thy TS. Bùi
Vn Ma và t sách “Trit Hc - Phn I -   i C ng V Lch S Trit Hc” (do
TS. Bùi Vn Ma ch biên) s là nn tng cho bài tiu lun này. Bên cnh ó, tác
gi ã tham kho rt nhiu ngun ti liu khác trên Internet   xem xét nh h  ng
ca trit hc Aritxtot  n xã hi Ph  ng Tây và xã hi loài ng i.
II. T  NG QUAN V  ARISTOTE VÀ  I  U KI N LCH S 
HÌNH THÀNH TRI T H C ARISTOTE
Aristote Sinh nm 384 tr.CN. ti Stagia min bc Hy Lp. B ông
(Nichomachus) là bác s cho hoàng gia Macedonia. Lúc
  u ông theo hc ngành y. Nm 367 ông    c gi  n
Athen hc trit hc vi thy Plato cho   n nm 347.
Aristote   li cho nhân loi mt h thng tri thc
  s và có nh h ng sâu rng v nhiu mt   n   i
sng ca nhân loi;   c bit, ông ã xây dng lôgích
2
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
hc… Vi ph  ng châm “Platông là thy nhng chân lý còn quý hn nhiu”,
Arxitot ã   ng trên quan nim duy vt tin b phê phán thuyt ý nim ca Platông;
nhng ông cng không ng h các quan i m ca các tr ng phái duy vt bàn v
khi nguyên vt cht ca v tr. Khi bàn v các vn   siêu hình, s do d gia ch
ngha duy vt và ch ngha duy tâm ã   a Aristote  n vi ch ngha nh nguyên;
và t ch ngha nh nguyên ông ã ri vào ch ngha duy tâm khi   a ra thuyt
nguyên nhân (thay cho thuyt ý nim ca Platông hay thuyt khi nguyên ca vt
cht ca các nhà duy vt). Tuy nhiên, khi bàn v vt lý hc, ông li bc l rõ quan
i  m duy vt ca mình. Thuy nguyên nhân là nn tng ca Siêu hình hc mang tính

thn thánh ca Aristote. Siêu hình hc là c s lý lun   Aristote xây dng Vt lý
hc mang tính t nhiên, bàn v v tr, gii t nhiên và quá trình vn   ng ca
chúng…
III. TRI T H  C ARISTOTE
1. Thuyt nguyên nhân – c s ca siêu hình hc
Aristote cho rng tn ti nói chung phi xut phát t bn nguyên nhân c
bn: vt cht (vt liu), hình thc (hình dng), vn   ng (thao tác), mc ích (cu
cánh); trong ó, hình thc và vt cht gi vai trò quan trng nht (nh nguyên lun).
Tuy nhiên, ông li cho rng, hình thc có vai trò quyt  nh hn so vi vt cht
(nht nguyên lun duy tâm); bi vì, nu không có hình thc thì vt cht ch là kh
nng th   ng ch không phi là hin thc. Hình thc là thc cht ca tn ti, là
bn cht tích cc ca s vt ; nó cha trong mình vn   ng và mc ích. Nh tính
tích cc ca nó mà mà mi s vt vn   ng    c ; Còn vn   ng ca s vt là mt
quá trình khách quan, din ra theo nhng trình t xp   t tr c, tc có mc ích ca
Th ng   . Aristote cho rng, tn ti c vt cht ban   u phi hình thc (cái kh
nng th   ng) ln hình thc ban  u phi vt cht (hình thc ca mi hình thc, lý
lun thun túy, Th ng   ,   ng c   u tiên ca th gii, nguyên nhân tn cùng,
mc ích ti th ng ca mi hin t ng). Nh vy, khi chuyn t lp tr ng nh
nguyên sang duy tâm, Aristote ã ri vào mc ích lun ca thn hc. Ti ây, thay
3
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
vì phi tách xa thuyt ý nim ca Platông thì ng c li, thuyt nguyên nhân ca
Aristote li tin gn, thm chí hòa nhp vào thuyt ý nim ca Platông.
2. Thuyt vn   n g – c  s  ca vt lý hc
Aristote cho rng gii t nhiên là toàn b các s vt, quá trình luôn vn   ng
có liên h vi nhau và    c cu thành t mt bn th vt cht. Vn   ng không th
b tiêu dit và cng không th tách khi s vt, quá trình t nhiên. Có sáu hình thc
vn   ng là phát sinh, tiêu dit , thay   i trng thái, tng , gim , di chuyn v trí.
Aristote ã dng li tr c quan nim vn   ng t thân ca vt cht mà tha nhn cái

hích ban   u ca Th ng   nm ngoài gii t nhiên là ngun gc thn thánh ca
mi vn   ng xy ra trong gii t nhiên. Aristote cho rng v tr là hu hn, liên tc
và khép kín trong không gian nhng vnh vin v thi gian. Vn vn trong v tr t
Mt Trng tr xung Trái   t   u cu thành t bn yu t vt cht ( t, n c, la,
không khí) mang bn tính cht nguyên thy (nóng, lnh, khô và m),    c  c trng
bng chuyn   ng thng, mang tính c ng bc, da trên nguyên lý vt nng ri
nhanh hn vt nh; do vy mà mi yu t có mt xu h ng vn   ng riêng, chim
gi mt v trí nht  nh tng v tr. Tuy nhiên, v tr bên ngoài Mt Trng    c bao
trùm bi ete,    c   c trng bi chuyn   ng tròn, mang tính t do, ly Trái   t làm
tâm. Aristote   t nn móng cho thuyt v tr  a tâm.
3. Quan nim v sinh th, con ng  i và linh hn
Khi ph nhn quan i m ca Platông coi th xác là ni trú ng tm thi ca
linh hn bt t, Aristote da trên thuyt nguyên nhân cho rng cng ging nh s vt
   c hình thành t hình thc và vt cht, sinh th và con ng i    c cu thành t th
xác và linh hn. Không có linh hn bt t, không có linh hn trong c th cht và
cng không có linh hn nm bên ngoài th xác vt cht. Nhng tùy theo cp d,
Aristote chia linh hn ra thành ba loi là: linh hn thc vt kh t thc hin chc
nng nuôi d  ng và sinh sn; linh hn   ng vt kh t thc hin chc nng cm ng
vi môi tr ng xung quanh và; linh hn lý tính (mt b phn linh hn con ng i) bt
t thc hin chc nng hot   ng nhn thc. Trong th xác con ng i có   ba loi
linh hn trên; khi con ng i cht i, linh hn thc vt và linh hn   ng vt mt i
cùng vi s tan rã ca th xác nhng linh hn lý tính cha tri thc vn tn ti bt
dit. Theo ông, con ng  i là mt sinh th có lý trí.
4. Quan nim v nhn th c
4
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
Aristote cho rng bn cht con ng  i là khát vng h  ng   n tri thc, con
ng i sinh ra   nhn thc, k nào không nhn thc k ó không là con ng  i. Nhn
thc là mt quá trình xut phát t thc ti khách quan tri qua giai o  n cm giác,

biu t ng     n t duy, lý lun. Không có s tác   ng ca   i t  ng nhn thc
(hin thc khách quan) vào giác quan (c s ca nhn thc) thì s không có mt tri
thc nào; nhng nhn thc cm tính ó không có kh nng i sâu vào bn cht ca
s vt; mà ch có nhn thc lý tính (khái quát hóa, tru t ng hóa…) mi khám phá
   c cái ph bin, tt yu, tc cái quy lut, bn cht ca s vt. Dù nhn thc là hot
  ng bn tính ca linh hn con ng i, nhng linh hn con ng i sinh ra nh mt
tm bng trng . Nhn thc là quá trình phn ánh hin thc khách quan bên ngoài vào
bên trong linh hn là ghi chép lên linh hn nhng dòng tri thc. Nhim v ca kho
hc là khám phá ra cái ph bin – tt yu (cái bn cht, cái quy lut) trong các s
vt, hin t ng riêng l nhm tích ly tri thc… Vi b óc “bách khoa toàn th ” ca
mình, Aristote v n lên bao quát và nm bt    c mi tri thc khoa hc có    c lúc
by gi.   i vi ông, khoa hc là mt h thng tri thc phc tp nhm ti ti ba mc
ích: hot   ng   i sng, sáng to và t bin. Vì vy, có ba nhóm khoa hc: khoa
hc thc hành ( o   c hc, chính tr hc…), khoa hc sáng to (siêu hình hc, vt
lý hc, toán hc, logích hc…). Càng ngày, khoa hc càng nhn thc  y   th gii
và càng    c nhiu chân lý, ngha là càng có nhiu tri thc hay t t ng phù hp vi
hin thc khách quan; còn thc tin, cuc sng là tiêu chun   xác  nh s phù hp
ó… Mun   t    c chân lý, tránh sai lm trong quá trình tìm hiu bn cht, khám
phá quy lut ca hin thc khách quan thì linh hn lý tính phi    c trang b các
ph ng pháp suy ngh úng  n, phi tuân th nhng yêu cu ca logích hc.  ó là
tuân theo yêu cu ca quy lut   ng nht, quy lut phi mâu thun, quy lut trit tam;
h ng t duy theo các quy tc tam o n lun… B Organon ca Aristote ã  t nn
móng vng chc cho b môn logích hình thc.
5. Quan nim v   o   c
Aristote coi   o   c hc là s m rng nhn thc vào lnh vc hành vi con
ng i. Khi ph nhn quan i m Platông coi hnh phúc ca con ng  i gn lin vi
th gii ý nim, Aristote cho rng: Ngu dt, sai lm là ngun gc ca cái ác; lý trí và
l phi   i th  ng là c s ca i u thin, là nn tng ca phm hnh (làm mt cách
t nhiên, không gò bó) ca con ng i. Phm hnh ca con ng i nu có    c nh
vào vic hiu thu và làm theo chân lý (hành   ng da theo cái tt yu – ph bin,

do thông qua giáo dc và ào to) thì ó là phm hnh lý tính; Còn phm hnh ca
5
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
con ng i có    c nh vào thói quen làm theo l phi   i th ng (hành   ng da
theo cái trung dung, tc là không thái quá, thông qua tp quán lâu   i ca cng
  ng) thì ó là phm hnh luân lý. Con ng i cm thy khoái lc khi bn thân sng
có   c hnh, khi mình làm i u thin mt cách t nhiên. Khoái lc ch là mt c s
ca cuc sng hnh phúc. Hnh phúc tht s ca con ng i phi gn lin vi cuc
sng trn gian, gn lin vi bn tính t nhiên ca mình. Hnh phúc ca con ng i
không ch b chi phi bi các yu t ch quan nh s khôn ngoan ca lý trí,   c
hnh trong hành vi, s khoái lc trong trng thái… mà còn b chi phi bi các i u
kin khách quan nh tin bc, sc khe, tình bn, xã hi công bng… Vy theo
Aristote,   i sng  o   c, hnh phúc ca con ng i không nm trong th gii ý
nim trên tri mà nm trong th gii hin thc d i   t, ni trn gian;   ng thi
chúng phc thuc vào i u kin, hoàn cnh, nhu cu ca tng ng  i trong cng   ng
xã hi.
6. Quan nim v chính tr - xã hi
Aristote coi chính tr hc là s khai trin ca  o   c hc vào trong   i sng xã
hi. Aristote vn dng thuyt trung dung xây dng lý lun v nhà n c. Theo
Aristote, con ng i không ch là sinh th nhn thc, bit sng có  o   c mà còn là
mt   ng vt chính tr . Con ng i không th sng ngoài cng   ng, bên ngoài s
giao tip. Nhà n  c là mt hình thc giao tip cng   ng cao nht, trên c gia ình,
dòng h, làng xã. Con ng i, v bn cht, phi thuc v nhà n c. Ch có   ng vt
thun túy hay Th ng   mi tn ti bên ngoài nhà n c. S mng ca nhà n c là
  m bo mi ng i (tr nô l, vì nô l không phi là con ng i mà ch là công c
sng bit nói) trong cng   ng mt cuc sng hnh phúc vi mc   phúc li ngày
càng cao.   thc hin s mng này nhà n c phi tin hành hot   ng tren ba lnh
vc lp pháp, hành chính, và xét x. Theo ông, chính quyn không nên thuc v
ng i giàu mà cng chng nên ri vào tay ng  i nghèo, chính quyn nên thuc v

tng lp ch nô trung lu. Ch   chính tr tt nht không phi là ch   dân ch
hay ch   quân ch mà là ch   cng hòa quý tc. Trt t xã hi by gi (chim
hu nô l),   i vi Aristote. là mt trt t xu, nhng nó li là mt trt t xu cn
thit, vì vy phi bo v nó… Aristote xem xét c mi liên h gia   o   c và kinh
t trên bình din xã hi. Theo ông, công bng trong trao   i sn phm là nn tng
ca công bng xã hi và bình  ng gia các cá nhân trong cng   ng. Aristote òi
hi phi quan tâm  n lao   ng và phân công lao   ng.
6
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
IV.  NH H   N G C  A TRI T H  C ARISTOTE   N XÃ H I
PH   N G TÂY
1. N n tng ca lý lun hc và nh h  ng ca nó
Có th nói Aristote là ông t ca logích hc, là ng i  t nn móng cho khoa
hc lý lun
Giá tr ca Aristote là  ch ông ã phát minh môn hc mi, hoàn toàn không
da vào các tác phm t tr c   li. Li suy lun ca ng i Hy Lp tr c thi
Aristote không    c minh bch, chính Aristote ã chn chnh tình trng này bng
cách   t ra nhng quy lut cho s suy lun. Ngay c Platon ôi khi cng vp phi li
lm suy lun không chính xác. D i thi trung c, mt ngàn nm sau khi Aristote
qua   i ng i ta còn hng say dch li các sách v lun lý   theo ó mà h ng dn
t t ng
Mt trong các phát minh ca Aristote trong lãnh vc lun lý là tam o n lun.
 ó là mt li suy lun theo 3 phn, phn th ba hay là phn kt lun theo sau phn
th nht và phn th hai. Thí d ng i là con vt có lý trí, Socrate là ng i, vy
Socrate là mt con vt có lý trí. Tam o n lun có th    c áp dng trong toán hc
theo các công thc sau ây: A = B, B = C vy C = A.  i  u khó khn cn phi gii
quyt trong mt tam o n lun là nu phn th nht không    c chính xác thì phn
kt lun l c nhiên cng sai. Tuy nhiên, ng i ta th ng chú trng  n phn kt
lun hn là phn th nht, do ó tam o n lun không em   n nhng kt qu tt.

Vi s trình bày các ph ng pháp lun lý Aristote ã có công ln vi nhân loi là
7
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
  t nn tng cho ph  ng pháp suy lun chính xác mc dù môn lun lý hc gp
nhng chông gai và    c coi nh mt môn hc khó hiu
 nh h ng ca lý lun hc Aristote   n không ch xã hi ph ng Tây mà c
loài ng i là rt ln, cho   n tn hôm nay. Logích hc ca Aristote là ht nhân trung
tâm ca ngành khoa hc máy tính, i n t ni mà mi tính toán ca máy móc  u
   c xây dng da trên nn tng suy lun logích. Không nhng khoa hc máy tính
mà còn nhiu ngành khoa hc công ngh khác ã ang và s ly nn tng logích hc
  xây dng lâu ài vng chc cho mình.
2.  nh h  n g ca Aristote   n vt lý hc
Nu chúng ta bt  u bng cách kho sát mt tác phm ca Aristote nhan  
là Vt lý hc, chúng ta s b tht vng. S tht là trong cun vt lý hc y ch trình
bày nhng khái nim siêu hình v vt cht, s chuyn   ng, không gian, thi gian,
nguyên lý, và nhng khái nim t  ng t. Mt o n  c sc trong tác phm trên là
o  n công kích khái nim chân không ca mt hc gi    n g thi. Aristote cho rng
trong v tr không làm gì có chân không. Ngày nay thuyt ca Aristote ã b khoa
hc chng minh là sai, nhng chính nh s công kích mà chúng ta bit    c mt
thuyt khoa hc có giá tr.
 nh h ng ca thuyt  a tâm ca Aristote  n   i sng xã hi Ph ng Tây
và loài ng i rt sâu sc và rng ln, nó thng tr t t ng con ng i t thi c   i
cho  n mãi   n cui th k 16. Mãi  n t cui th k 16 tr v sau, t t ng này
ã b thay th bi thuyt nht tâm ca Copernicus, Galileo và Kepler. Ngoài ra, hc
thuyt “vt nng ri nhanh hn vt nh ” ca Aristote cng ã thng tr hiu bit ca
con ng i mt thi k dài mà không nhà khoa hc, trit hc nào dám bác b tính
dúng  n ca nó; Mãi   n sau này, Galieo ã dng cm   ng lên chng li hc
thuyt y trong s soi xét rt khc khe ca giáo hi Công giáo Rôma.
B óc bách khoa toàn th ca Aristote ã giúp xã hi thi y gii thích    c

thu áo nhng hin t ng thiên nhiên thn bí, m mang hiu bit con ng i thi y.
Nhng hiu bit này vn còn úng cho   n tn thi   i hôm nay. Có th k ra nh:
ông cng có nhiu nhn xét giá tr v sc nóng ca mt tri làm bc hi n c bin,
làm cn sông ngòi, n c bc hi thành mây và ri xung thành ma. Ông cho rng
x Ai cp là công trình ca xông Nil: chính phù sa ca n c sông này trong hàng
ngàn th k ã em li cho x Ai cp nhng vùng   t phì nhiêu. Aristote cng ã
8
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
ging gii mt cách tho áng s thành lp các lc  a trên trái   t, ông cho rng các
lc  a    c ny sinh và dn dn bin mt d i áy bin cùng vi tt c nhng nn
vn minh  trên y trong mt s thay   i tun hoàn. Con ng i i t trng thái s
khai  n trng thái vn minh cc   ri s tr v trng thái s khai do nhng bin c
v  i ca to hoá
3.  nh h  n g ca Aristote   n   o   c và giáo dc
Aristote i tìm li gii áp thu áo cho nhng câu hi: cái gì là mc ích ti
th ng ca cuc   i ?   o   c là gì ? Làm sao có th tìm thy hnh phúc?
 i  u kin ca hnh phúc do ó là s phát trin ca kh nng suy lun.   o
  c tu thuc vào s suy lun chính xác, s kim soát tinh thn, s quân bình ca
lòng ham mun. ó không phi là nhng   c tính ca nhng ng  i th  ng mà là kt
qu ca s tp luyn và kinh nghim trong nhng ng i hoàn toàn tr ng thành. Con
   ng i   n mc ích ó là ý nim trung dung. Mi mt  c tính có th xp thành
3 loi: loi   u và loi chót là nhng   c tính quá khích, ch loi gia mi là  o
  c. Ví d s nhút nhát và tánh liu lnh thuc v loi  u và loi chót, ngha là
nhng   c tính quá khích. Tánh rng rãi nm gia tánh bin ln và phung phí. Tánh
khiêm nh ng nm gia tánh rt rè và ngo mn. Tánh vui v nm gia tánh cau có
và tánh ba hoa sng s ng
Thuyt trung dung không phi là mt thuyt có th áp dng mt cách máy
móc theo toán hc.  i  m trung dung có th thay   i tu theo tr ng hp và ch có
th tìm thy bng s suy lun tr ng thành. Chính thói quen quy lun   a ng i ta

  n ch thánh thin. Con ng i có th    c ánh giá bng nhng hành   ng ca h.
Do ó s thánh thin không phi là mt hành   ng   n   c mà chính là mt thói
quen.
V vn   giao thip bn bè, t t ng ca Aristote cng rt phù hp vi suy
ngh ca thi  i ngày nay.  ó là ông cho rng: mt yu t khác rt cn thit cho   i
sng hnh phúc là s kt bn. Càng    c san s, hnh phúc càng tng tr ng. Khái
nim v công bng không quan trng trong tình bng hu, khi ã là bn, ng  i ta
không ngh  n s công bng so o tính toán trong vic giao thip. Mt khác, s bn
chân tht không th có nhiu: k nào có quá nhiu bn tht ra không có ng i bn
nào. Làm bn vi tt c mi ng i là mt i u không th thc hin    c. Tình bn
chân tht phi    c th thách vi thi gian, nó òi hi s n  nh trong tánh tình.
9
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
Mt khi tánh tình không n  nh thì s kt bn l c nhiên cng b nh h  ng. Bình
  ng là mt yu t cn thit trong s giao thip, s bit n không làm cho s giao
thip    c lâu dài. Nhng k thi n luôn luôn mun ng i khác chu n mình mãi
mãi trong khi nhng k chu n luôn luôn mun xa lánh k thi n càng sm càng tt.
Do ó, s giao thip không th nào    c vng bn.
Con ng i hin   i cng bng khon v hình t ng ca mt con ng i lý
t ng. Nhng t t ng ca Aristote v con ng i lý t ng vn còn úng cho chúng
ta hôm nay. Theo ông, ng i lý t ng không bao gi khen ai quá áng vì h nhn
thy rng  trên   i tht s không có cái gì áng khen c. H không th sng a dua
vi k khác vì tánh a dua là  c tính ca k nô l. H không bao gi mun làm hi ai
và sn lòng tha th tt c nhng li lm ca k khác. H không mun nói chuyn
nhiu, cng không mun    c ng i khác tâng bc hoc ch trích ng i khác. H
không nói xu ng i khác dù ó là k thù ca h. H i   ng khoan thai, nói nng
ôn tn, không bao gi hp tp vì tâm trí h không b bn rn bi nhng i u phc
tp. H không bao gi hng hái quá   vì h bit rng trên   i này không có cái gì
quan trng. H chu   ng nhng s bt trc    i mt cách vui v và oan trang,

ging nh mt t ng lãnh gii cm quân ngoài mt trn nm vng chin thut chin
l c.
4.  nh h  n g ca trit hc   n sinh vt hc
 nh h ng ca Aristote  n xã hi ph ng Tây lúc by gi v nhng hiu
bit xung quanh sinh vt hc cng rt to ln. Ví d ông bit rng loài chim và loài
bò sát có c th rt ging nhau, loài kh là mt loài trung gian gia ng i và vt 4
chân. Ông nhn xét rng linh hn ca tr s sinh cng ging nh linh hn ca súc
vt. Các món n quyt  nh cách sinh sng: có nhng con thú sng theo àn, có
nhng con thú sng cô   c, min làm sao chúng có th kim n mt cách d dàng.
Ông ã tìm ra kt lun gn ging nh thuyt ca Von Baer v các  c tính ca ging
nòi và thuyt ca Spencer v s t ng quan ca các ging vt và s phát trin ca
chúng. Nói mt cách khác, mt ging vt càng phát trin thì s sinh   càng ít. Ông
nhn xét khuynh h ng bình   ng ca các ging vt ngha là nhng phn t xut
chúng, do s giao cu vi các phn t thp kém hn dn dn s mt các  c tính ca
mình.
10
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
Aristote to nên mt khoa hc v s phát trin ca bào thai. Ông nói rng
mun quan sát s vt mt cách chính xác không gì bng quan sát ngay trong thi k
thai nghén. Hyppocrate cng ã áp dng ph ng pháp này bng cách quan sát trng
gà ln trong nhng thi k khác nhau và ã vit cun sách nhan   là Ngun gc
ca   a tr. Aristote cng nghiên cu hin t ng này và nhng nhn xét ca ông còn
làm cho các nhà khoa hc ngày nay phi ngc nhiên. Chc ông ã làm nhiu thí
nghim v khoa sinh sn vì ông ph nhn thuyt cho rng nam tính hoc n tính ca
bào thai ph thuc vào v trí ca ngc hành.
Có l Aristote ã có công là ng i   t viên á  u tiên cho di truyn hc mà
sau này Mendel ã phát trin nó lên thành mt ngành khoa hc v   i nh h ng
rng ln   n   i sng con ng i sau này.  ó là ông   a ra nhiu vn   thi s v
nhân chng chng hn nh ông ã nhn xét mt cuc hôn nhân gia ng i àn bà da

trng và ng i àn ông da en. Tt c nhng   a con sinh ra  u da trng nhng   n
th h th hai thì nhiu   a con da en xut hin.  ó ch là mt nhn xét m   u cho
 nh lut danh ting v nhân chng hc mnh danh là  nh lut Mendel. Nói tóm li
mc dù nhng sai lm trong các tác phm v sinh lý hc ca ông, Aristote cng ã
  t nn móng cho khoa hc này. Nu chúng ta   ý rng các ph ng pháp su tm
và nghiên cu thi y rt thô s, chúng ta phi công nhn thiên tài v  i ca
Aristote.
5.  nh h  n g ca trit hc Aristote   n chính tr xã h i
V chính tr hc, Aristote ã   li cho loài ng i tác phm Chính Tr Lun
ni ting bàn v mi vn   ca chính tr hc. Aristote vit Chính Tr Lun nm 350
tr c Thiên Chúa giáng sinh (BC). Cun sách này    c xem là cn bn cho Chính
tr hc Tây ph ng và nh h  ng sâu rng ti các t t ng gia   i sau nh Cicero,
St. Augustine, Aquinas, và các lý thuyt gia khác thi Trung C. Các lý thuyt gia
hin   i nh Machiavelli, Hobbes, và các nhà t t ng thi Khai Sáng   u da trên
nn tng này mà phê phán lý thuyt và mô hình chính tr kiu Aristote. Nh vy, h
ã phát trin nên các h t t ng mi. Vì th, dù ta   ng ý hay không vi lp lun và
lý thuyt ca Aristote, hiu rõ các nguyên lý cn bn mà Aristote ã   ra vn là
i  u cn thit   có th hiu    c các nhà t t ng thi Khai sáng và Hu hin   i.
Trong Chính Tr Lun , Aristote dùng ph ng pháp lun lý quy np, i t   n
v xã hi nh nht là gia ình ti xã hi và cui cùng là quc gia,   tìm ra nhng
11
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
  c tính thit yu mà nhà n c phi có   tr thành mt nhà n  c lý t ng. Ngoài
ph ng pháp quy np, Aristote cng dùng ph ng pháp so sánh gia mô hình nhà
n c "lý t ng" và mô hình nhà n c trong thc t và   a ra nhng nguyên lý xây
dng mt nn chính tr mang li "i u tt nht" cho con ng i.
Tuy nhiên, t t ng chính tr ca Aristote l tt nhiên phi chu nh h ng t
 a v giai cp mà ông ang thuc vào nó. Nói cách khác Aristote thiên v ch  
quí tc. Mt khác, vi t cách là thy hc ca mt v hoàng   và chng ca mt v

công chúa, Aristote không có lý do   thiên v thuyt dân ch hoc có cm tình vi
giai cp th ng gia: Túi tin ca chúng ta nm  âu, trit lý ca chúng ta nm  ó.
V. K T LU  N
Là mt con ng i “khng l ” v t t ng, Aristote ã m ra mt chân tri
mênh mông cho khoa hc ph ng Tây phát trin và lý trí Hy Lp ny n. Rt
nhiu t t ng ca ông trên hu ht mi mt ca cuc sng con ng i vn còn rt
có ý ngha sâu sc   i vi xã hi ngày nay.
Nhng do hn ch lch s, và bn thân là nhà t t ng ca giai cp ch nô
quý tc, nên v mt trit hc , ông do d gia ch ngha duy vt và ch ngha duy
12
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
tâm; v mt chính tr , ông ch bo v li ích cho tng lp ch nô trung lu ca
chính mình.
13
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
M C L C:
MỤC LỤC: 14
14
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA
TRIẾT HỌC ARISTOTE VÀ SỰ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN XÃ HỘI PHƯƠNG TÂY
TÀI LI U THAM KH  O:
[1] TS. Bùi Vn Ma, “Trit Hc Phn I   i C ng V Lch S Trit Hc ”, Tr  ng
  i Hc Kinh T TP.HCM - Khoa Lý Lun Chính Tr - Tiu Ban Trit Hc
[2] TS. Bùi Vn Ma, “Slide bài ging trit hc ”
[3] TS. Bùi Vn Ma, “Trit Hc & Bc Tranh Vt Lý Hc V Th Gii ”, Nhà
Xut Bn   i Hc Quc Gia TP. H Chí Minh
[4] “Câu truyn
trit hc (ARISTOTE, PLATON)”

[5] “Aristoteles”
[6] “  o
  c Hc Ca Aristotle”
[7]
“Ba M  i Trit Gia Tây Ph  ng ”
[8] “Chính Tr Lun - Aristotle”
[9] o/index.php?
option=com_content&view=article&id=51:vt-ly-hc-ca-aristote&catid=41:lch-s-vt-
ly&Itemid=58, “Vt Lý Hc Ca Aristotle”
[10] “ nh H  ng Ca Nhà
  i Hin Trit Aristotle”
[11] “Aristotle”
[12] “Galileo Galilei”
15
| SVTH: ĐẶNG PHÚ QUỐC GVHD: TS. BÙI VĂN MƯA

×