Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (96.56 KB, 2 trang )
ĂN NĂN
Tân nhạc: Hoàng Trang
Vọng cổ: Viễn Châu
NHẠC
Nam: Ngày mình yêu nhau, hai đứa ước mơ trầu cau.
Anh đâu có ngờ, rằng hai đứa xa nhau.
Giờ buồn không em? biết mộng xưa chẳng thành.
Anh tin không phải mình, mà vì đời chia rẽ.
Nữ: Chiều buồn trên mi, hai đứa giữa cơn hè đi.
Yêu thương kéo dài, ngày hai đứa chia tay.
Một lần bên nhau, cũng làm yêu suốt đời.
Trong cơn mê đắm này… là dấu buồn… ăn năn.
VỌNG CỔ
1/ Nam: Người đã quên sao ta còn cố nhớ, tình đã xa sao mơ ước vẫn… không… rời.
Vương vấn mà chi cho khổ lụy một đời.
Người xa ta như chim xa rừng cũ, sao ta như cội cây già chờ đợi đến trăm năm.(-)
Đông chưa tàn tự hẹn đến mùa xuân. Rồi hạ, rồi thu đến đi vội vã.
Chim vẫn phương trời vỗ cánh bay xa, cây nhớ thương ai mà trút dòng lệ lá…
2/ Nữ: Ngoảnh mặt chia xa ôm riêng niềm hận tủi, hờn trách chi nhau khi tình đã không thành.
Tình cũng xanh xao như đá phủ rêu buồn.
Nước thời gian soi đá mòn rêu nhạt, sao nỗi niềm vẫn xanh thẳm sầu đau.(-)
Mấy năm rồi mình cách biệt nhau, không hò hẹn không đợi chờ đưa đón.
Sao nỗi sầu thưa không mõi mòn theo năm tháng? Mà vẫn âm thầm trĩu nặng lòng đau…
NHẠC
Nữ: Sóng gió cuốn tới, lúc tình yêu mất rồi.
Đam mê đi hoang, trên vùng trăn trối buồn.
Bánh xe tình yêu, mười năm chưa đến nơi.
Ngàn xưa cho đến sau, tình yêu luôn đớn đau.
Nam: Nước mắt nuối tiếc, chảy đầy trong đáy hồ.
Ưu tư anh mang, theo vòng tay rã rời.
Nhớ thương từng đêm, về phanh phui vết đau.