Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

UPU 40

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.5 KB, 2 trang )

Bài mẫu Viết thư UPU lần thứ 40
Đề bài: Hãy tưởng tượng mình là cây đang sống trong rừng, em hãy viết thư cho một người nào đó để giải thích vì
sao bảo vệ rừng là quan trọng
Bài làm
Kính gửi nhạc sỹ An Thuyên kính mến !
Tôi không biết lá thư này có đến được với tay của ngài và ngài có thể làm như tôi yêu cầu hay không? Nhưng
tôi hy vọng rằng ông sẽ đọc và hiểu rằng cả một thế hệ đang mỏi mòn đợi chờ thư hồi âm của ông. Tôi xin tự giới
thiệu tôi là một loài cây bé nhỏ trong khu rừng già Cúc Phương cổ kính, tôi đã được sinh ra và lớn lên tại đây, đã
chứng kiến biết bao đổi thay của trái đất, ngôi nhà chung của chúng ta. Biết những việc làm phá hoại rừng của các
bạn, tôi viết lá thư này, để muốn bạn, giúp chúng tôi, giúp cho chính bạn, nói lên tầm quan trọng của việc bảo vệ và
phát triển rừng.
Từ lâu rồi, lúc ấy, tôi mới là một hạt mầm bé nhỏ. Qua bao nắng mưa, nhọc nhằn và vất vả, tôi đã lớn lên, trở
thành một anh chàng cây trưởng thành giữa muôn vàn người bạn. Tôi có chú chim sẻ làm bạn, ngày đêm cùng cất
cao tiếng nhạc của rừng xanh. Tôi có cỏ, có giun đất, cùng nhau bao phủ một màu xanh tuyệt vời cho cánh rừng.
Tôi có những người bạn muôn thú, họ cùng với chúng tôi, sống với nhau rất hoà thuận. Có thể nói, tôi đã được
sinh ra ở một nơi vô cùng hạnh phúc, ngày ngày tràn ngập ánh sáng của sự sống.
Thế rồi, vào một ngày nọ, một người bạn của tôi đã ngã xuống. Không phải vì già, không phải vì thiếu thốn,
bệnh tật mà là do con người. Từ ngày đó, những bạn cây ở cánh rừng kia bắt đầu bị đốn xuống. Tiếng cười đã
dần biến mất, thế chân nó là những giọt nước mắt, những tiếng kêu của những con thú nhỏ, những tiếng cây đổ,
tiếng cưa máy giữa đêm khuya khiến người ta lạnh gáy. Tôi hận! Tôi cảm thấy căm hận lắm ! Tôi căm hận con
người!
Loài người có biết rằng, chúng tôi là một người bạn, một ân nhân của họ hay không? Ai cũng biết rừng là lá
phổi của Trái đất. Nếu như tất cả thực vật trên Trái đất đã tạo ra 53 tỷ tấn sinh khối (ở trạng thái khí tuyệt đối là
64%) thì rừng chiếm 37 tỷ tấn (70%) và các cây rừng sẽ thải ra 52,5 tỷ tấn (hay 44%), dưỡng khí để phục vụ cho
hô hấp của con người, động vật và sâu bọ trên Trái đất trong khoảng 2 năm. Từ thuở sơ khai, khi con người mới
bắt đầu tồn tại, họ đã phụ thuộc vào chúng tôi, chúng tôi cung cấp cho họ nơi ăn, trốn ở. Vậy mà, bây giờ, họ nỡ
đối xử với ân nhân của mình như vậy sao? Các bạn có thể tưởng tượng nổi, nếu không có cây cối, không có
chúng tôi, không có rừng thì mọi người trên Trái Đất này, mọi vật, sẽ sống như thế nào không?
Gạt qua nỗi hận thù luôn in đậm trong tim, tôi, đại diện cho khu rừng này, viết thư cho ngài, để mong ngài cùng
chúng tôi, tuyên truyền bảo vệ, phát triển rừng, để bảo vệ cuộc sống con người! Là một nhạc sĩ vô cùng nổi tiếng,
tôi mong ngài hãy viết một khúc ca để ca ngợi công lao to lớn của chúng tôi, để đưa nhân loại ra khỏi vũng bùn tội


lỗi và làm lại từ đầu. Chúng tôi hoàn toàn có thể quên đi quá khứ để giúp đỡ các bạn một lần nữa. Các bạn phải
biết rằng; rừng rất tquan trọng; nó cho bạn oxi để thở, điều hoà không khí, nước ; cung cấp gỗ, thực phẩm. Hơn
thế, chúng tôi còn là nơi cư trú cho rất nhiều sinh vật, động vật quan trọng. Không có chúng tôi, ai sẽ bảo vệ các
bạn trước những thiên tai như lũ lụt, bão, cháy rừng, động đất? Không có chúng tôi, đất đai sẽ bị xói mòn đến
đâu? Không có chúng tôi, ai sẽ là nguồn gien vô tận của nhân loại?
Nếu như trước đây, tạo hoá ban cho các bạn rừng là 1/2 thế giới, thì hiện tại, rừng chưa đầy 1/3 diện tích đất
liền. Các bạn chắc phải biết lí do chứ? Do lòng tham không đáy của mình, các bạn đã đẩy chúng tôi đến bờ vực
thẳm, cũng như tự đẩy cuộc sống của con người ngắn thêm. Dân số, nó cũng là một vấn đề, các bạn sẽ phải đốt
nương, làm rẫy, rồi biết bao lí do khác. Việc bảo vệ chúng tôi chưa có một biện pháp đúng đắn từ chính phủ và
các cơ quan quản lí. Ý thức của con người còn rất kém. Tuy vậy, trong bóng tối của cái chết bao phủ, tôi vẫn nhìn
thấy một tia hi vọng, một ánh sáng yếu ớt; con người đang cố gắng bảo vệ chúng tôi. Ánh sáng hi vọng kia tuy
mỏng manh, nhưng tôi biết, nếu các bạn hiểu rõ, biết cách đúng để bảo vệ chúng tôi thì sẽ chấm dứt tình trạng tàn
phá rừng như hiện nay!
Qua lá thư này, tôi mong nhạc sỹ và mọi người hãy cùng chúng tôi, chung tay góp sức để bảo vệ rừng. Bảo vệ
ngôi nhà chung của chúng ta!

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×