Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (120.97 KB, 2 trang )
Người Việt 'khâm phục' Nhật trong khủng hoảng
Người Nhật vẫn bình tĩnh trước khủng hoảng
Nhật Bản đang cố gắng đối phó những thiệt hại do động đất và các trục trặc tại nhà máy
điện nguyên tử Fukushima.
Số người chết được xác nhận qua thiên tai động đất và sóng thần tại Nhật nay là 5.600.
Hơn 9.500 người vẫn được coi là mất tích, hàng chục ngàn người đang buộc phải lưu trú tại nơi ở
tạm.
Quốc tế vẫn lo ngại phóng xạ thoát ra ngoài từ các lò phản ứng của nhà máy điện hạt nhân.
Trong cơn khủng hoảng chưa được giải quyết này, nhiều người Việt Nam trong và ngoài Nhật Bản
bày tỏ sự khâm phục trước tính cách người Nhật.
Kỷ luật, trật tự, không náo loạn
Tiến sĩ Nguyễn Đình Đăng, làm tại viện RIKEN, Viện nghiên cứu Lý-Hóa của Nhật Bản, nói với
BBC hôm 17/03:
"Tôi rất ngạc nhiên và khâm phục vì người Nhật rất bình tĩnh và trật tự. Họ không náo loạn, mà
bình tĩnh theo dõi thông tin. Họ làm mọi biện pháp như đã được huấn luyện để tránh động đất, ví
dụ chui dưới gầm bàn, vân vân."
"Điều thứ hai, họ là dân tộc rất có kỷ luật. Những ai đang làm nhiệm vụ đều có trách nhiệm. Sau
khi có động đất, tôi thấy các dịch vụ bán hàng, lái tàu, vẫn làm đúng nhiệm vụ như bình thường."
Ông Đăng, người cũng viết trên Bấm blog cá nhân về Nhật Bản, đất nước mà ông gọi là "thực sự
vĩ đại", kể thêm:
"Hay chuyện giao thông, để tiết kiệm điện, người ta phải cắt bớt số chuyến tàu. Từ chỗ tôi vào
Tokyo bình thường có ba chuyến tàu, bây giờ cắt chỉ còn một. Người Nhật vẫn kiên nhẫn; họ biết
tàu ít đi thì xếp hàng, không chen lấn. Tôi nghe con gái một anh bạn ở chỗ khác kể, phải xếp hàng
hai tiếng để lên được tàu, nhưng họ rất trật tự. Không có cảm giác người này xô đẩy, la ó người
khác. Đó là điều rất đáng khâm phục mà không biết là mình có học tập được không."
Hiện trên các trang mạng tiếng Việt cũng lưu truyền thư của ông Hà Minh Thành, người Việt làm
cảnh sát ở Fukushima, để về các tấm gương hy sinh của người Nhật, kể cả trẻ em, sau thiên tai.
Khi đi lo cứu trợ nạn nhân động đất và sóng thần, ông Thành gặp một em nhỏ chín tuổi, người
Nhật, cha mẹ đã mất.
Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi mới học lớp 3 đã có thể dạy người từng có bằng