Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

NGHIÊN CỨU TẠO GIỐNG NGÔ BIẾN ĐỔI GEN KHÁNG SÂU

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (824.8 KB, 7 trang )

VIỆN KHOA HỌC NÔNG NGHIỆP VIỆT NAM
412
NGHIÊN CỨU TẠO GIỐNG NGÔ BIẾN ĐỔI GEN KHÁNG SÂU
Phạm Thị Lý Thu, Nguyễn Văn Đồng,
Phạm Thị Hương, Lê Thị Lan,
Nguyễn Thị Hòa, Nguyễn Anh Vũ,
Phùng Thị Thu Hà, Lê Huy Hàm
Viện Di truyền Nông nghiệp
SUMMARY
Studies on development of genetically modified maize for insect resistance
Insects are major factor to reduce yields of maize. Plant breeding in general and insect resistant
maize in particular are important areas where the breeder has been focusing. Nowadays, the genetically
modified crops are developed by applying the modern biotechnology methods. Insect resistance is one of
the most important traits of the genetically modified crops that have been commercialized. The research
is conducted to evaluate the stability of transgene cry1A(c) in the transgenic maize lines for the purposes
for development of the transgenic maize varieties for insect resistance in Vietnam. The results revealed
that transgene cry1A(c) was not integrated stably into genomic of transformed maize lines of generation
T0-T3 origin from VH1, VN106, HR9 and CH9. Among the transgenic lines analyzed, VH1 line has two
events carrying 2-3 copies of the transgene cry1A(c). The presence of protein cry1A(c) in the transgenic
maize lines from T0 to T3 generation was identified in HR9.20 and CH9.13 lines. The level of toxicity of
the protein cry1A(c) in the transgenic lines against Asian stem borer 3 days old is tested under in vitro
condition. After 5 days of release insects into the leaves of transgenic maize lines most of the insects
were dead. This evidence is expressed remarkable in nine individuals of line CH9.13. These lines show
the stability and expression of transgene. This is potential materials in order to produce the transgenic
maize lines for insect resistance which could be applied in Vietnam.
Keywords: Maize, Zea mays L., genetically modified crops, cry1A(c), insect resistance.
I. ĐẶT VẤN ĐỀ
*

Ngô (Zea mays L.) là cây ngũ cốc quan trọng.
Sâu hại là yếu tố hàng đầu làm giảm năng suất của


cây ngô (Ali và cs., 2010). Chọn tạo giống cây
trồng nói chung và giống ngô kháng sâu nói riêng
là lĩnh vực quan trọng mà các nhà tạo giống đã và
đang tập trung giải quyết. Ngày nay, bằng việc áp
dụng các phương pháp công nghệ sinh học hiện
đại các nhà khoa học đã tạo ra các giống cây trồng
biến đổi gen mang đặc tính mong muốn. Kháng
sâu là một trong những đặc tính
quan trọng nhất
của các giống cây trồng biến đổi gen đã được
thương mại hóa. Trong tổng số 170,3 triệu ha cây
trồng biến đổi gen trên thế giới thì ngô chuyển gen
kháng sâu chiếm khoảng 7,5 triệu ha (4%) (James,
2012). Trong khuôn khổ chương trình Công nghệ
sinh học nông nghiệp, Viện Di truyền Nông
nghiệp đang thực hiện đề tài nghiên cứu tạo giống
ngô chuyển gen kháng sâu và kháng thuốc trừ cỏ.
Giai đoạn 2006-2010 nghiên cứu của đề tài
đã thu
nhận được các dòng ngô mô hình, dòng ngô chọn


Người phản biện: GS. TSKH. Trần Duy Quý
lọc thế hệ T1 mang gen kháng sâu cry1A(c). Nhằm
mục đích chọn tạo được các giống ngô biến đổi
gen kháng sâu tại Việt Nam, trong giai đoạn 2011-
2014 đề tài triển khai các nghiên cứu đánh giá sự
ổn định của gen chuyển cry1A(c) ở các dòng ngô
chuyển gen đã tạo ra. Kết quả nghiên cứu cho thấy
gen chuyển nạp cry1A(c) kết hợp chưa ổn định

trong hệ gen của các dòng ngô chuyển gen kháng
sâu từ thế hệ T0-T3 thuộc 4
nguồn VH1, VN106,
HR9 và CH9. Trong số các dòng chuyển gen phân
tích, nguồn VH1 có số cá thể và số dòng chuyển
gen thế hệ T3 nhiều hơn, các dòng chuyển gen
mang 2-3 bản copy của gen chuyển cry1A(c). Đã
xác định được sự hiện diện của protein cry1A(c)
trong các dòng ngô chuyển gen từ T0-T3. Đối với
dòng HR9.20 và CH9.13 các cây từ T0-T3 đều
mang protein cry1A(c). Nguồn VN106 đến thế hệ
T3 không thu nhận được cây nào có sự hiện diện
của protein cry1A(c). Trong điều kiện invit
ro,
chúng tôi đã đánh giá mức độ gây độc của protein
cry1A(c) trong các dòng ngô chuyển gen đối với
sâu đục thân châu Á 3 ngày tuổi. Sau 5 ngày thả
sâu vào các dòng ngô chuyển gen hầu hết số sâu
ăn lá đều bị chết, số còn sống rất ít và khác nhau
Hội thảo Quốc gia về Khoa học Cây trồng lần thứ nhất
413
giữa các dòng chuyển gen. Có 09 cây dòng
CH9.13 có tất cả số sâu thả đều bị chết do độc tố
của protein cry1A(c). Các dòng chuyển gen này
bước đầu thể hiện tính ổn định và biểu hiện của
gen chuyển nạp, cần được tiếp tục đánh giá tính
kháng sâu bền vững trong các thế hệ để tạo ra
nguồn vật liệu các dòng ngô chuyển gen kháng
sâu có thể áp dụng trong điều kiện Việt Nam.
II. VẬT LIỆU VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU

2.1. Vật liệu
Chúng tôi sử dụng nguồn vật liệu là dòng
ngô nhập nội HR9, các dòng ngô chọn lọc
VN106, VH1 và CH9 thuộc tập đoàn các giống
ngô của Viện Di truyền Nông nghiệp.
Các dòng ngô mang gen kháng sâu cry1A(c)
thế hệ T0 có nguồn gốc từ các dòng HR9,
VN106, VH1 và CH9 do nhóm tác giả (Viện Di
truyền nông nghiệp) tạo ra bằng kỹ thuật biến
nạp gen.
Sâu đục thân ngô châu Á (Ostrinia
furnacalis Guenée) tuổi 3 do Viện Bảo vệ thực
vật cung cấp.
2.2. Phương pháp
nghiên cứu
2.2.1. Phương pháp thí nghiệm đồng ruộng
Đối với mỗi dòng ngô chuyển gen của mỗi
thế hệ từ T2 chúng tôi gieo ngẫu nhiên 30 hạt,
sau đó tiến hành phân tích các cá thể để đánh giá
tính ổn định của gen chuyển. Các dòng ngô
chuyển gen này được trồng trong nhà lưới cách ly
côn trùng, loại trừ các yếu tố thiên địch. Chế độ
chăm sóc cây ngô được tiến hành theo quy trình
canh tác chuẩn của ngành 10TCN 341
( />8194
99.doc), khi cây ra hoa tiến hành bao cách
ly, tự thụ phấn bằng tay.
2.2.2. Các phương pháp phân tích sinh học
phân tử
Tiến hành thu mẫu khi cây ngô được 4 lá,

tách chiết DNA tổng số theo phương pháp CTAB
(Saghai-Maroof và cs., 1984).
Phân tích PCR tiến hành với cặp mồi S-
Cry1A(c) đặc hiệu cho gen cry1A(c) (bảng 1).
Chu kỳ nhiệt của phản ứng PCR: 1 chu kỳ:
95°C - 3 phút; 30 chu kỳ: 95°C - 1 phút,
58,5°C - 30s, 72°C - 90s; và 1 chu kỳ kết thúc
ở 72°C - 10 phút.
Bảng 1. Trình tự đoạn mồi sử dụng
trong nghiên cứu
Đoạn mồi Trình tự
S-Cry1A(c)-F 5’-ACAGAAGACCCTTCAATATC-3’
S-Cry1A(c)-R 5’-GTTACCGAGTGAAGATGTAA-3’
Phân tích Southern blot được tiến hành theo
phương pháp lai không đồng vị phóng xạ, xác
định số bản copy của gen chuyển sử dụng DIG
High Prime DNA Labeling and Detection Starter
Kit I (Roche).
Xác định sự có mặt của protein cry1A(c)
trong các dòng ngô chuyển gen bằng phương
pháp que thử sử dụng Kit EnviroLogix
QuickStix
TM
(Agdia, USA).
2.2.3. Đánh giá khả năng kháng sâu bằng
phương pháp thử sâu invitro
Các cây ngô chuyển gen kháng sâu cry1A(c)
được trồng trong điều kiện nhà lưới chống côn
trùng, loại trừ các yếu tố thiên địch. Đánh giá khả
năng kháng sâu đục thân của dòng ngô chuyển

gen so với đối chứng trong điều kiện invitro.
Tiến hành thu lá khi cây đạt 5-6 lá. Lá của
cây ngô chuyển gen kháng sâu và cây đối chứng
được cắt thành các đoạn kích thước 4cm  5cm,
mỗi dòng chọn ngẫu n
hiên 5 cây. Mỗi đĩa petri
đặt 3 mẫu lá, thả 5 con sâu non, sau đó giữ đĩa ở
nhiệt độ 25±2
0
C, độ ẩm 70%. Thí nghiệm được
lặp lại 3 lần với mỗi cây của mỗi dòng.
Tỷ lệ sâu non chết trong từng đĩa sẽ được
quan sát và ghi lại hàng ngày, thay lá khi lá bị
héo vàng.
III. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN
3.1. Phân tích PCR sự có mặt của gen cry1A(c)
trong các dòng ngô chuyển gen kháng sâu
Mẫu DNA tổng số của các dòng chuyển gen
(tất cả số cây dòng T0 và T1; 30 cây/dòng
T2-T3) được chúng tôi tiến hành phân tích PCR
sử dụng cặp mồi S-cry1A(c) đặc hiệu cho gen
cry1A(c). Chất lượng DNA tổng số tách chiết
theo phương pháp CTAB (Saghai -Maroof et al.,
1984) có cải tiến đạt độ tinh sạch cao, hàm lượng
DNA thu được lớn (dựa trên giá trị OD) đáp ứng
yêu cầu cho phân tích PCR và Southern.
Kết quả phân tích PCR cho thấy sự có
mặt
của gen chuyển cry1A(c) đã biến động từ thế hệ
T0 đến T3 ở tất cả các dòng chuyển gen nghiên

cứu (bảng 2).
VIỆN KHOA HỌC NÔNG NGHIỆP VIỆT NAM
414
Bảng 2. Kết quả phân tích PCR các dòng ngô chuyển gen cry1A(c)
Số dòng (số cây) có kết quả PCR dương tính
TT Tên dòng T0
Thế hệ T0 Thế hệ T1 Thế hệ T2 Thế hệ T3
Nguồn HR9 5 (5) 2 (6) 1 (12) 1 (1)
1 HR9.14 1 1 3
2 HR9.20 1 1 6 1
3 HR9.34 1 3
4 HR9.32 1 0
5 HR9.42 1 0
Nguồn VH1 4 (4) 3 (23) 3 (58) 2 (23)
1 VH1.40 1 3 15
2 VH1.37 1 14 24 15
3 VH1.36 1 6 19 8
4 VH1.48 1
Nguồn VN106 6 (6) 6 (15) 5 (20) 0
1 VN106.21 1 1 9
2 VN106.30 1 6 3
3 VN106.7 1 5 5
4 VN106.19 1 1 2
5 VN106.27 1 1 1
6 VN106.20 1 1 0
Nguồn CH9 2 (2) 1 (13) 1 (3) 1(13)
1 CH9.12 1
2 CH9.13 1 13 3 13

Ở hầu hết các dòng chuyển gen, số cây/dòng

và số dòng/nguồn mang gen chuyển đều giảm
đáng kể từ thế hệ T0 đến T3, điều đó chứng tỏ
gen chuyển nạp cry1A(c) thực tế chưa ổn định
trong hệ gen của cây ngô. Trong số 4 nguồn
chuyển gen, có các dòng chuyển gen thuộc nguồn
VN106 đến thế hệ T3 chúng tôi không nhận được
các cây có kết quả PCR dương tính, mặc dù từ
thế hệ T0-T2 số cây
/dòng và số dòng mang gen
là tương đối nhiều so với các nguồn khác. Đến
thế hệ T3, với nguồn VH1 chúng tôi nhận được
số dòng và số cây/dòng có kết quả PCR dương
tính cao nhất (hình 1). Hy vọng rằng đây sẽ là
những dòng chuyển gen bền vững có thể được sử
dụng cho các nghiên cứu chọn tạo giống ngô biến
đổi gen.

Hình 1. Kết quả phân tích PCR gen cry1A(c) của dòng chuyển gen VH1 thế hệ T3
(M: Thang DNA chuẩn, (+) DNA plasmid; (-): Cây VH1 không chuyển gen)
600 bp
Hội thảo Quốc gia về Khoa học Cây trồng lần thứ nhất
415
3.2. Phân tích Southern blot gen cry1A(c)
trong các dòng ngô chuyển gen
Các cây thuộc các dòng ngô chuyển gen có
kết quả PCR dương tính được tiếp tục phân tích
Southern blot nhằm xác định số bản copy của gen
chuyển cry1A(c). DNA của các mẫu chuyển gen
được cắt bằng enzym BamHI, sản phẩm cắt
enzyme sẽ được điện di trên gel agarose 1,2% để

kiểm tra sự phân tách các băng DNA sau khi cắt.
Mẫu dò cho gen cry1A(c) sử dụng từ sản phẩm
PCR với cặp mồi S-cry1A(c), trình tự mồi được
miêu tả tron
g phần phương pháp. Mẫu dò được
đánh dấu theo hướng dẫn của Kit DIG High
Prime DNA Labeling and Detection Starter Kit I
(Roche). Kết quả lai Southern blot được trình bày
ở bảng 3.
Bảng 3. Kết quả phân tích Southern blot các dòng ngô chuyển gen cry1A(c)
Số dòng có kết quả Southern blot
TT Tên dòng T0
Thế hệ T0 Thế hệ T1 Thế hệ T2 Thế hệ T3
Nguồn HR9 2 2 2 1
1 HR9.14 1 1
2 HR9.20 1 1 1
3 HR9.34
4 HR9.32
5 HR9.42
Nguồn VH1 3 3 3 2
1 VH1.40 1 1 1
2 VH1.37 1 1 1 1
3 VH1.36 1 1 1 1
4 VH1.48
Nguồn VN106 4 4 2 0
1 VN106.21 1 1 1
2 VN106.30 1 1
3 VN106.7 1 1 1
4 VN106.19 1 1
5 VN106.27

6 VN106.20
Nguồn CH9 2 2 2 1
1 CH9.12 1 1 1
2 CH9.13 1 1 1 1

Kết quả lai Southern blot thu được ở bảng 3
cũng cho kết quả tương tự như phân tích PCR đối
với các dòng ngô chuyển gen. Số dòng thể hiện
sự có mặt và sự kết hợp của gen chuyển nạp
cry1A(c) giảm rõ rệt từ thế hệ T0 đến T3 ở hầu
hết các nguồn chuyển gen. Tuy nhiên chúng tôi
cũng nhận được nguồn VH1 có 02 dòng có kết
quả lai DNA dương tính (hình 2).

Hình 2. Kết quả lai Southern blot các dòng ngô VH1 chuyển gen cry1A(c) thế hệ T3
M: Marker; 1. Đối chứng dương (DNA plasmid); cây VH1.36.25.2 (giếng 3) có 3 copy;
VH1.37.66.2 (giếng 5) có 2 copy của gen chuyển cry1A(c)
VIỆN KHOA HỌC NÔNG NGHIỆP VIỆT NAM
416
Kết quả hình 2 cho thấy trong số hai dòng T3
xuất phát từ dòng T0 là VH1.37 và VH1.36 các
cây chuyển gen thế hệ T3 của chúng đều mang ít
nhất 2 bản copy của gen cry1A(c): Dòng
VH1.36.25.2 (giếng 3) có 3 copy; dòng
VH1.37.66.2 (giếng 5) có 2 copy của gen chuyển
cry1A(c), đoạn gen mang bản copy gen cry1A(c)
có kích thước khoảng 2,8-6,1 kb. Các dòng
chuyển gen có ít số copy của gen chuyển thì tính
ổn định cũng như mức độ biểu hiện của gen
chuyển nạp sẽ cao, khả năng thu nhận được các

dòng chuyển gen
bền vững nhiều hơn. Vì vậy, các
dòng chuyển gen VH1 mà chúng tôi thu nhận
được trong nghiên cứu này hy vọng sẽ có khả
năng duy trì tính ổn định của gen chuyển cry1A(c)
trong các thế hệ sau.
3.3. Đánh giá sự hiện diện của protein cry1A(c)
trong các dòng ngô chuyển gen kháng sâu
Chúng tôi tiến hành xác định sự có mặt của
protein cry1A(c) ở các cây chuyển gen có kết quả
PCR dương tính với cặp mồi S-Cry1A(c) bằng
phương pháp que thử sử dụng Kit EnviroLogix
QuickStix
TM
(Agdia, USA). Kết quả được trình
bày ở bảng 4.
Bảng 4. Kết quả đánh giá sự hiện diện của protein cry1A(c) trong các dòng ngô chuyển gen kháng sâu
Số dòng có kết quả protein dương tính
TT Tên dòng T0
Thế hệ T0 Thế hệ T1 Thế hệ T2 Thế hệ T3
Nguồn HR9 1 1 1 1
1 HR9.14
2 HR9.20 1 1 1 1
3 HR9.34
4 HR9.32
5 HR9.42


Nguồn VH1 3 3 3 2
1 VH1.40 1 1 1

2 VH1.37 1 1 1 1
3 VH1.36 1 1 1 1
4
VH1.48

Nguồn VN106 3 3 1 0
1 VN106.21 1 1


2 VN106.30


3 VN106.7 1 1 1
4 VN106.19 1 1


5 VN106.27


6 VN106.20


Nguồn CH9 1 1 1 1
1 CH9.12
2 CH9.13 1 1 1 1

Kết quả bảng 4 cho thấy thí nghiệm xác định
sự hiện diện của protein của gen chuyển được
tiến hành đối với những cây/dòng chuyển gen đã
được xác nhận sự có mặt của gen chuyển, vì vậy

các kết quả thu nhận được biến động không nhiều
giữa các thế hệ của mỗi dòng chuyển gen. Đối
với các dòng thuộc nguồn HR9 và CH9, các cây
chuyển gen được xác định có mặt gen cry1A(c)
đều cho kết quả dương tính với protein cry
1A(c),
chúng tôi đã nhận được các dòng HR9.20,
CH9.13 với các cây từ T0-T3 đều mang protein
cry1A(c). Trong khi đó ở các dòng thuộc nguồn
VN106 đến thế hệ T2 và T3 số dòng có mang
protein của gen chuyển giảm rõ rệt, điều này cho
thấy quá trình dịch mã của gen chuyển cry1A(c)
thành protein ở các dòng này chưa thành công,
gen chuyển nạp chưa kết hợp ổn định trong hệ
gen của cây ngô. Dòng VN106 đến thế hệ T3
không thu nhận được
cây nào có sự hiện diện của
protein cry1A(c).
Hội thảo Quốc gia về Khoa học Cây trồng lần thứ nhất
417

Hình 3. Xác định sự hiện diện protein cry1A(c) trong các dòng ngô VH1 chuyển gen
kháng sâu thế hệ T3
1 vạch: Âm tính với protein cry1A(c); 2 vạch: Dương tính với protein cry1A(c).
ĐC: Cây VH1 không chuyển gen; Các dòng ngô VH1 có sự hiện diện protein cry1A(c): VH1.37.66.2;
VH1.VH1.36.25.2; VH1.36.25.2(1); VH1.36.25.2(2).
3.4. Đánh giá khả năng kháng sâu bằng phương
pháp thử sâu invitro
Dựa trên kết quả đánh giá sự hiện diện của
protein cry1A(c) trong các dòng ngô mang gen

kháng sâu thế hệ T3, chúng tôi tiếp tục tiến hành
đánh giá mức độ biểu hiện của các protein này
thông qua đánh giá tỷ lệ sâu non chết khi ăn lá ngô
chuyển gen trong điều kiện phòng thí nghiệm.
Bảng 5. Theo dõi số sâu non chết khi ăn lá của các dòng ngô mang gen kháng sâu cry1A(c) thế hệ T3
Số sâu chết
TT Tên dòng T3 Số sâu thả
Ngày thứ 1Ngày thứ 2Ngày thứ 3Ngày thứ 4
Số sâu còn sống
Nguồn CH9
1 CH9.13.159.1.1 5 0 3 5 5 0
2 CH9.13.159.1.3 5 0 4 5 5 0
3 CH9.13.159.1.4 5 0 1 2 5 0
4 CH9.13.159.1.6 5 0 2 5 5 0
5 CH9.13.159.1.10 5 0 1 4 5 0
6 CH9.13.159.10.1 5 0 0 2 4 1
7 CH9.13.159.10.9 5 0 0 4 4 1
8 CH9.13.159.10.10 5 0 0 5 5 0
9 CH9.13.159.15.1 5 0 0 3 5 0
10 CH9.13.159.15.3 5 0 0 3 5 0
11 CH9.13.159.15.4 5 0 0 2 4 1
12 CH9.13.159.15.9 5 0 0 4 5 0
13 CH9.13.159.15.10 5 0 0 1 4 1
CH9 (ĐC) 5 0 0 0 0 5
Nguồn VH1
1 VH1.36.25.2(1) 5 0 0 1 3 2
2 VH1.36.25.2(5) 5 0 1 2 3 2
3 VH1.37.66.2(4) 5 0 0 2 4 1
VH1 (ĐC) 5 0 0 0 0 5
Nguồn HR9

1 HR9.20.21.3(5) 5 0 0 2 3 2
2 HR9.20.21.3(7) 5 0 0 3 4 1
HR9 (ĐC) 5 0 0 0 0 5
VIỆN KHOA HỌC NÔNG NGHIỆP VIỆT NAM
418
Kết quả được trình bày ở bảng 5 cho thấy,
sau 5 ngày thả sâu vào các dòng ngô chuyển
gen hầu hết số sâu được thả đều bị chết, số
còn sống rất ít và khác nhau giữa các dòng
chuyển gen khác nhau (1-2 con), so sánh với
dòng đối chứng không chuyển gen tương ứng,
số sâu sau 5 ngày thả còn nguyên vẹn (5 con).
Như vậy, trong các cây chuyển gen đã có chứa
một lượng nhất định protein cry1A(c) gây độc
đối với sâu non. Kết quả này cũng phù hợp
với kết quả đánh giá sự có
mặt của protein
cry1A(c).




Thả sâu trên lá cây chuyển gen Sâu ăn lá cây chuyển gen
Sâu chết sau 5 ngày ăn lá
cây chuyển gen



Thả sâu trên lá cây đối chứng
(không chuyển gen)

Sâu ăn lá cây đối chứng
Sâu còn sống sau 5 ngày ăn lá
cây không chuyển gen
Hình 4. Đánh giá khả năng kháng sâu của dòng ngô VH1.37.66.2 chuyển gen
bằng phương pháp thử sâu invitro
Đáng chú ý là trong số các dòng ngô chuyển
gen thuộc các nguồn khác nhau, các cây có số sâu
chết hết thuộc nguồn CH9 dòng CH9.13, gồm 9
cây, 4 cây còn lại cũng chỉ còn sống sót 1 con sâu.
Đối với các dòng chuyển gen khác (VH1, HR9) số
sâu sau 5 ngày còn sống sót nhiều hơn (1-2) con
(hình 4), điều đó có thể do hàm lượng protein
cry1A(c) tạo thành trong các cây này không cao, vì
vậy mức độ gây độc đối với sâu non ít hơn.
IV. KẾT LUẬN
Phân tích PCR và Southern blot cho thấy gen
chuyển nạp cry1A(c) kết hợp chưa ổn định trong hệ
gen của các dòng ngô chuyển gen kháng sâu từ thế
hệ T0-T3 thuộc 4 nguồn VH1, VN106, HR9 và
CH9. Trong số các dòng chuyển gen phân tích,
nguồn VH1 có số cá thể và số dòng chuyển gen thế
hệ T3 nhiều hơn, các dòng chuyển gen mang 2-3
bản copy của gen chuyển cry1A(c).
Đã xác định được sự hiện diện của protein
cry1A(c) trong các dòng ngô chuyển gen từ T0-
T3. Đối với các dòng HR9.20, CH9.13 thuộc
nguồn HR9 và CH9, các cây từ T0-T3 đều m
ang
protein cry1A(c). Nguồn VN106 đến thế hệ T3
không thu nhận được cây nào có sự hiện diện của

protein cry1A(c).
Đã đánh giá được mức độ gây độc của
protein cry1A(c) trong các dòng ngô chuyển gen
đối với sâu đục thân châu Á 3 ngày tuổi trong
điều kiện invitro. Sau 5 ngày thả sâu vào các
dòng ngô chuyển gen hầu hết số sâu ăn lá đều bị
chết, số còn sống rất ít và khác nhau giữa các
dòng chuyển gen. Tất cả số sâu thả trên lá của 9
cây dòng CH9.13 đều bị chết do độc tố của
protein cr
y1A(c). Các dòng chuyển gen này bước
đầu thể hiện tính ổn định và biểu hiện của gen
chuyển nạp, cần được tiếp tục đánh giá tính
kháng sâu bền vững trong các thế hệ để tạo ra
nguồn vật liệu các dòng ngô chuyển gen kháng
sâu có thể áp dụng trong điều kiện Việt Nam.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Ali S, Zafar Y, Ali GM, Nazir F (2010). Bacillus
thuringiensis and its application in agriculture.
African J. of Biotechnology 9(14): 2022-2031.
2. />499.doc.
3. Ja
mes C. (2012). Global Status of Commercialized
Biotech/GM Crops: 2012. ISAAA Brief 44-2012.
4. Saghai-Maroof, MA, Soliman K, Jorgensen RA and
Allard RW (1984). Ribosomal DNA spacer-length
polymorphism in barley: Mendelian inheritance,
chromosomal location, and population dynamics.
Proc Natl Acad Sci USA 81: 8014-8019.

×