Tải bản đầy đủ (.doc) (9 trang)

những bài thơ hay về mẹ( tuyệt vời luôn nhá)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (132.08 KB, 9 trang )

LỜI MẸ YÊU
Nếu có bao giờ con yêu mẹ,
Hãy nói khi mẹ vẫn còn đây,
Còn biết được những lời cảm xúc,
Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say.
Hãy yêu khi mẹ vẫn còn biết,
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi,
Ghi lời yêu quý lên bia đá,
Đá vô tri nào có nghĩa gì.
Hãy nói đi điều con muốn nói,
Đừng chờ đến lúc mẹ ngủ say,
Giấc ngủ dài chằng bao giờ dậy,
Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai.
Đó là chia ly và từ biệt,
Chỉ còn nước mắt và tiếng con,
Hãy yêu mẹ dù chỉ một chút,
Hãy nói đi khi mẹ vẫn còn.
Nói đi con lời nào yêu dấu,
Cả lòng hiếu thảo cả tình con,
Để mẹ nâng niu như báo vật,
Cho tình mẫu tử thắm như son.
********************************************************
Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.
Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.
Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên


Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.
Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.
Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con
Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
****************************************************
VIẾT CHO CON
Chưa viết được cho con
Một dòng thơ bé xíu
Dẫu vậy con vẫn hiểu
Lòng mẹ không vô tình
Ở trong mẹ đinh ninh
Một niềm tin trọn vẹn
Chính con là điểm hẹn
Của muôn giờ bình minh
Làn môi hồng tươi xinh
Mắt đen tròn lóng lánh
Đôi mắt con chắp cánh
Cho thiên thần bay lên

Mẹ thao thức từng đêm
Cho con tròn giấc ngủ
Mẹ chăm chút từng ngày
Cho chồi non hé nụ
Có lần con đau nặng
Mẹ lo lắng vô cùng
Đôi mắt mẹ rưng rưng
Chân bước đi run rẩy
Trong âm thầm sợ hãi
Mẹ tha thiết cầu mong
Nếu được đau thay con
Hạnh phúc nào sánh nổi
Từng ngày giờ mong đợi
Thấy con lớn con ngoan
Là trong mẹ ngập tràn
Một niềm vui khó tả
Có những điều kỳ lạ
Bao vất vả tháng ngày
Bao gian khổ đắng cay
Bên con là quên hết
Đời cứ trôi mải miết
Có đứng chờ ai đâu
Con mẹ ơi lớn mau
Giữa rộng dài trời đất
Có những điều rất thật
Như chân lý đơn sơ
Con còn bé ngây thơ
Lớn rồi con se hiểu
Sẽ vô cùng vắng thiếu
Sẽ vô cùng cô đơn

Sẽ vô cùng trống trải
Nếu đời mẹ thiếu con
Mẹ sẽ viết cho con
Những dòng thơ bé xíu
Để lớn lên con hiểu
Những cội nguồn sâu xa
Hiểu trời cao vô tận
Hiểu đất rộng bao la
Hiểu cuộc đời nhân ái
Hiểu ân tình mẹ cha
************************************************
CON CÒ
I
Con cò bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
"Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng "
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
"Con cò ăn đêm,
Con cò xa tổ,
Cò gặp cành mềm,
Cò sợ xáo măng "
Ngủ yên! Ngủ yên! Cò ơi, chớ sợ!
Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng!
Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân,

Con chưa biết con cò, con vạc,
Con chưa biết những cành mềm mẹ hát,
Sữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân.
II
Ngủ yên! Ngủ yên! Ngủ yên!
Cho cò trắng đến làm quen,
Cò đứng ở quanh nôi
Rồi cò vào trong tổ
Con ngủ yên thì cò cũng ngủ,
Cánh của cò, hai đứa đắp chung đôi.
Mai khôn lớn, con theo cò đi học,
Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân.
Lớn lên, lớn lên, lớn lên
Con làm gì?
Con làm thi sĩ!
Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ
Trước hiên nhà
Và trong hơi mát câu văn
III
Dù ở gần con,
Dù ở xa con,
Lên rừng xuống bể,
Cò sẽ tìm con,
Cò mãi yêu con.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ,
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con.
À ơi!
Một con cò thôi,
Con cò mẹ hát
Cũng là cuộc đời

Vỗ cánh qua nôi.
Ngủ đi! Ngủ đi!
Cho cánh cò, cánh vạc,
Cho cả sắc trời
Đến hát
Quanh nôi.
*****************************************
THƯ GỬI MẸ
Mẹ của con giờ đây còn mạnh khoẻ?
Mẹ kính yêu, cho con gửi lời chào
Xin hãy để trên ngôi nhà của mẹ
Toả ánh chiều trong nỗi nhớ nôn nao.
Con nghe rằng mẹ giấu điều lo lắng
Mẹ hay buồn, hay lo nghĩ về con
Mẹ hay bước ra ngoài con đường vắng
Trong chiếc áo len lạc mốt, cũ sờn.
Rằng mỗi khi qua làn khói lam chiều
Mẹ nhìn thấy chỉ một điều khủng khiếp
Có vẻ như trong một vụ đánh nhau
Có ai đấy đâm con bằng dao thép.
Chẳng sao đâu! Xin mẹ hãy yên lòng
Đấy tất cả chỉ là cơn mộng mị
Con đâu có còn đến nỗi lông bông
Để chết đi khi chẳng nhìn thấy mẹ.
Con bây giờ vẫn như thế, dễ thương
Chỉ ao ước một điều rất đơn giản
Sao cho thật mau thoát khỏi nỗi buồn
Để trở về ngôi nhà ta thấp vắng.
Con sẽ về khi hoa nở trên cành
Mang hơi thở mùa xuân quanh vườn tược

Chỉ có điều mẹ trong ánh bình minh
Đừng thức con như tám năm về trước.
Đừng thức dậy những giấc mơ đã tắt
Đừng khơi lên mộng ước đã không thành
Con là kẻ sớm chịu nhiều mất mát
Nếm trải nhiều mệt nhọc giữa ngày xanh.
Và đừng dạy con cầu nguyện. Không cần!
Thời ấu thơ chẳng quay về lần nữa.
Chỉ mẹ là niềm vui, niềm an ủi của con
Chỉ mẹ ?" đối với con là ánh hồng khôn tả.
Mẹ hãy quên đi những điều phiền muộn
Mẹ đừng buồn, đừng lo lắng về con
Đừng hay bước ra ngoài con đường vắng
Trong chiếc áo len lạc mốt, cũ sờn.
(Sergei Esenin)
***********************************************************
MẸ CỦA CON
Nếu con bị chết treo trên vách núi
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
Con biết rằng tình ai theo con mãi
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
Nếu con bị đắm chìm trong biển cả
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
Con biết rằng ai sẽ tuôn dòng lệ
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
Nếu con bị đày đọa cả thể xác, tâm hồn
Con biết ai cầu cho con bình an vô sự
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
(Rudyard Kipling)
****************************************************************

TÌNH MẸ
Vĩ đại thay! Sau từng cánh cửa
Dù đi xa hay ở rất gần
Ta vẫn nghe tiếng con gọi mẹ
Mẹ dù xa nhưng ngóng về con.
Vĩ đại thay! Muôn đời tình Mẹ
Trong tim ta trân trọng giữ gìn
Ta yêu chị, yêu cha, yêu vợ
Nhưng khổ đau ta nhớ Mẹ hiền!
(Nicolai Nekrasov)
**************************************************************
MẸ GIÀ
Bình minh đang gọi ra bình minh khác
Trên cánh đồng lúa mạch bốc khói sương?
Tôi nhớ về người tôi thương mến nhất
Nhớ mẹ hiền già lão, yêu thương.
Như ngày trước mẹ đi ra đồi nhỏ
Nắm chặt trong tay cây gậy của mình
Mẹ nhìn vào đôi dày trăng đã cũ
Đang bơi trên dòng sông ngủ mơ màng.
Và cay đắng trong lòng, con biết mẹ
Với một nỗi lo và một nỗi buồn
Rằng giờ đây thằng con trai của mẹ
Đã không còn nhớ gì đến quê hương.
Rồi sau đó mẹ đi ra nghĩa địa
Mẹ nhìn vào hòn đá xám chằm chằm
Mẹ trút ra hơi thở dài nhè nhẹ
Mẹ tiếc thương những anh, chị em con.
Mặc chúng con trưởng thành trong cay đắng
Còn các em đã lớn tựa mùa xuân

Dù sao mẹ đôi mắt hiền, sống động
Đừng để cho dâng ngập nỗi đau buồn.
Quá đủ rồi! Khổ đau đã lắm!
Giờ đến lúc mẹ thấy một điều rằng
Cả cây táo cũng vô cùng đau đớn
Khi phải trút đi những chiếc lá vàng.
Bởi một điều niềm vui là hiếm lắm
Như tiếng ngân vang buổi sớm mùa xuân
Đối với con nếu trên cành rữa xuống
Thì cháy thành tro trong gió còn hơn.
(Sergei Esenin)
***************************************************************************
CƠN BÃO TUYẾT
Cơn bão tuyết châm chích và vùi dập
Ánh trăng thanh lạnh lẽo chiếu trên trời
Giờ tôi lại thấy rìa làng quen thuộc
Và ngọn lửa hồng bên cửa sổ nhà tôi.
Ta đều khách lãng du, đâu cần nhiều lắm
Những gì đời cho tôi, tôi hát về người.
Giờ ngồi quanh bữa cơm chiều đầm ấm
Giờ tôi lại nhìn thấy mẹ già tôi.
Mẹ nhìn đâu mà nước mắt dầm dề
Rồi lặng im như không hề đau đớn
Con không thể nào quay được mặt đi
Để cốc chè trên bàn tay rơi xuống.
Ơi mẹ của con dịu dàng, thắm thiết
Xin mẹ quên đi những ý nghĩ buồn
Mẹ hãy nghe sau tiếng đàn của tuyết
Con kể mẹ nghe về cuộc đời con.
Con đã thấy nhiều, đã đi nhiều chốn

Đã yêu nhiều và đau khổ cũng nhiều
Rồi từ đó uống rượu và gây chuyện
Tốt nhất mẹ đừng thấy đứa con yêu.
Và bây giờ con nằm đây sưởi ấm
Áo treo lên và giày cởi vất ra
Con lại vui và lại đang hy vọng
Vào vận may như thuở ấu thơ.
Ngoài cửa sổ bão tuyết đang nức nở
Trong tiếng ồn ào hoang dã đau thương
Tôi cứ ngỡ những cây gia trút lá
Những cây gia trắng xoá ở trong vườn.
********************************
Gần nửa đời con vẫn còn lận đận
Chưa một ngày báo hiếu mẹ, mẹ ơi
Hay chắc tại tính con vẫn ham chơi
Vẫn thả rông cảm xúc thời con nít
Vẫn miệt mài lang thang khi tối mịt
Vẫn hồn nhiên bên rượu thịt, bia hơi
Vẫn tặc lưỡi, tuổi trẻ phải thế thôi
Và vẫn nghĩ, mẹ chắc sức vẫn khoẻ
Lúc giật mình, sự thật đâu có thế
Một năm rồi, năm năm đã trôi nhanh
Tóc mẹ giờ dù vẫn hãy còn xanh
Nhưng tuổi tác đã hằn lên khoé mắt
Dáng mẹ đi liêu xiêu gánh sức nặng
Cả một đời tần tảo nuôi con
Miệng mẹ cười nhưng mắt buồn héo hon
Con trưởng thành, chưa chịu tìm nơi chốn
Mẹ ơi, lỗi lầm con thật lớn
Mong mẹ hãy tha thứ cho con

Tương lai mẹ sẽ được ngủ ngon
Cạnh con dâu và cả một đàn cháu
*******************************************
Thơ Gửi Mẹ
Henrich Hainơ( Tế Hanh dịch)
Con thưòng sống ngẩng cao đầu mẹ ạ
Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ
Nếu có vị Chúa nào nhìn con vào mắt
Con sẽ chẳng bao giờ cúi mặt trước uy nghi
Nhưng mẹ ơi con xin thú thật
Trái tim con dù kiêu hãnh nhường nào
Đứng trước mẹ dịu dàng chân chất
Con thấy mình nhỏ bé làm sao
Có phải linh hồn mẹ diệu kỳ
Bay trên vầng ánh sáng cao siêu
Hay bao nỗi niềm xưa yêu dấu
Trái tim mẹ hiền bọc đứa con yêu
Trong cơn mơ con từ mẹ đi ra
Con muốn đi đến tận cùng trái đất
Để kiếm tìm tình yêu đẹp nhất
Trong cánh tay con sẽ ôm ghì
Con tìm tình yêu khắp nơi khắp chốn
Con đập vào cánh cửa mỏi rời tay
Con đã van xin như một kẻ ăn mày
Nhưng chỉ nhận những cái nhìn lạnh lẽo
Tìm không thấy tình yêu con quay về với mẹ
Tâm sự chán chê thân thể rã rời
Con bỗng thấy một tình yêu chân chính
Trong đôi mắt dịu hiền của mẹ, Mẹ ơi!
*****************************************************

HIẾU
Đi khắp thế gian
Không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời
Không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông
Không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng
Không phù kín công cha
Tầng tảo sớm hôm
Mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy
Cha che chở đời con
Ai còn mẹ
Xin dừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ
Nghe không!
**********************************************************************
THẾ GIỚI RỘNG VÔ CÙNG ( big, big world-một bài hát nổi tiếng của Ê-mi-la, miêu tả
tâm trạng trống vắng, lạnh lẽo của một em bé khi bố mẹ ly hôn. Đoạn trích lấy từ bản
dịch của Phương Thùy-giải nhất bào Hoa Học Trò)
Bên ngoài trời mưa tuôn
Nước mắt con đẫm buồn
Vì sao xảy ra thế?
Tất cả cùng mất luôn?
Con có vòng tay mẹ, tay cha
Hơi ấm nồng nàn như chẳng muốn xa
Nhưng, chao ôi, khi con tỉnh giấc
Mẹ đi rồi, cha cũng rời xa
Con gái mẹ đã thực sự lớn rồi

Trong thế giới bao la hùng vĩ
Nhưng điều đó chẳng, là gì mẹ nhỉ
Nếu phài giã từ bởi cuộc chia ly.

×