Tải bản đầy đủ (.docx) (23 trang)

kịch bản mẫu các thể loại phim ngắn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (118.2 KB, 23 trang )

Kịch bản phim ngắn: Có 1 ngày
Có một ngày…
1. NỘI – XE BÚYT – CHIỀU
Một cô gái mặc chiếc áo von trắng tựa đầu vào thành xe. Mắt nhìn xa xăm ra ngòai cửa kính.
CÔ GÁI (Độc thọai): Tôi cảm thấy cụôc đời như những chuyến xe. Cứ bỏ qua nhiều ngã rẽ để chạy
theo một đọan đường đã được lập trình… và cái đích cuối cùng là sự chia ly.
Trên đường (từ góc nhìn của cô gái), những tòa nhà lướt nhanh, hình ảnh một người ăn xin mù thổi
sáo, một đứa bé vừa đi vừa ăn ổ bánh mì, một cô gái mặc đồ công sở đang chờ xe búyt…
CÔ GÁI (Độc thọai): Có những người ta chỉ thóang gặp duy nhất một lần. Ta nhìn thấy họ nhưng họ
chưa từng biết đến sự tồn tại của ta… Có những người ngẫu nhiên chạm vào đời ta, rồi yêu, rồi đau, rồi
quên…
Trên ô kính, những giọt nước đầu tiên vừa nhòe xuống. Trời mưa. Đôi mắt cô gái mơ màng hồi tưởng…
2. NGỌAI – MÁI HIÊN – CHIỀU
Những giọt nước trong veo từ mái hiên rơi xuống vồ vã. Một cô gái đang cố thu mình tránh ứơt, đôi
môi run run, mắt đảo quanh. Xung quanh không có người, cô thở nhẹ, khe khẽ hát…
CÔ GÁI: La, là la lá la…
Người con trai mặc áo sơ mi trắng, tay cầm dù đang đi bỗng chựng lại, hắn bước đến bên cạnh cô.
CHÀNG TRAI: Hay lắm!
Cô gái ngừng hát, bối rối nhìn hắn.
CHÀNG TRAI [mắt nhìn mưa]: Tiếp đi!
Cô gái cười ngượng, tiếp tục hát.
CÔ GÁI: La, là la lá la…
CHÀNG TRAI: Là la lá la…
Trong màn mưa, dưới một chiếc dù, hai người họ sánh bước bên nhau…
3. NỘI – PHÒNG TRỌ - CHIỀU
Cô gái gõ cửa, một gã thanh niên đầu tóc rối bù ra mở. Cô gái bước vào, đảo mắt nhìn quanh căn
phòng.
GÃ THANH NIÊN: Tụi nó về quê hết rồi!
CÔ GÁI: Ừm, cho mình mượn quyển sách đó đi?
GÃ THANH NIÊN: Từ từ đã… ngồi nghỉ mệt uống miếng nứơc rồi đưa cho, gấp gì!
Gã thanh niên đưa ly nước để sẵn trên bàn cho cô gái. Cô cầm lấy, uống vào và ngồi dựa ghế, tay rệu


rã đưa lên sờ trán đẫm mồ hôi và cổ, nét mặt khó chịu. Gã thanh niên lạnh lùng quan sát, quay lưng,
đóng sầm cửa lại.
[Màn hình tối]
Cô gái ngồi co ro trong bộ quần áo nhàu rách ở một góc tối. Tóc rối bù, mắt đờ đẫn, trên tay là mảnh
giấy có ghi vài dòng chữ.
1
MẢNH GIẤY: Xin lỗi em… chỉ vì tôi quá yêu! Đừng sợ, tôi sẽ chịu trách nhiệm!
Cô gái xé nát mảnh giấy, gập đầu xuống đùi run rẩy…
4. NGỌAI – MÁI HIÊN – CHIỀU
Cô gái đứng đối diện với chàng trai. Ánh mắt vô cảm…
CÔ GÁI: Em muốn chia tay!
Chàng trai im lặng nhìn xoáy vào mắt người yêu.
CHÀNG TRAI: Chuyện gì vậy em?
CÔ GÁI: Em muốn chia tay!!
Chàng trai nắm lấy tay cô gái.
CHÀNG TRAI: Tim anh sắp rớt ra rồi đây! Em hài lòng chưa?
Nụ cười chàng trai làm sóng mắt cô gái hơi dao động. Cô vội nhắm mắt và nói dứt khóat.
CÔ GÁI: Em muốn chia tay!!!
Chàng trai sững sờ.
CHÀNG TRAI: Lý do?
CÔ GÁI: Hết yêu!
Một khỏang lặng. Cô gái mở mắt ra sợ sệt nhìn chàng trai.
CHÀNG TRAI [ mắt nhìn xa xăm về phía trước, giọng nói trầm hẳn]: Em nói thật?
CÔ GÁI: Em nói thật!
CHÀNG TRAI: Được! Em đi đi!
Cô gái bước đến ôm chàng trai một cái, chàng trai đứng bất động, gương mặt không biểu cảm.
CÔ GÁI [nói rất nhỏ]: Em xin lỗi…
Rồi cô bỏ chạy trong màn mưa. Chàng trai cũng quay đi, trong màn mưa. Chiếc dù bị bỏ lại dưới mái
hiên.
5. NỘI – PHÒNG TRỌ - TỜ MỜ SÁNG

Có tiếng gõ cửa. Cô gái dụi mắt, bước thấp bước cao ra mở cửa. Trước mặt cô là một người phụ nữ với
cái nhìn nghiêm khắc và một nụ cười dịu dàng. Cô giật mình, lắp bắp.
CÔ GÁI: Mẹ! Sao…
NGƯỜI PHỤ NỮ: Mẹ muốn cho con một bất ngờ, không được sao?
Rồi bà tự nhiên bước vào phòng, cô gái hốt hỏang chạy theo tính ngăn lại nhưng không kịp. Đập trước
mắt bà là hình ảnh một gã thanh niên lưng trần đang nằm ngủ trên giường con gái bà… Cô gái quỳ sụp
xuống, hai tay run run nắm lấy tay mẹ, miệng rối rít hỏang lọan.
CÔ GÁI: Mẹ… con xin lỗi! Con không còn cách nào khác! Con…
Người phụ nữ phủi tay cô gái ra. Nét mặt đầy đau đớn và tủi nhục.
NGƯỜI PHỤ NỮ: Tôi không có đứa con gái như cô! Đừng giải thích nữa, quá muộn rồi!
Và bà chạy vội ra cửa. Cô gái ôm mặt khóc rưng rức. Gã thanh niên ngồi chồm dậy.
GÃ THANH NIÊN: Khóc gì! Tôi chưa chết!
2
Cô gái quay đầu nhìn gã thanh niên, ánh mắt lo lắng.
CÔ GÁI: Anh chắc chắn sẽ cưới tôi?
GÃ THANH NIÊN: Biết rồi!
Cô gái lau nước mắt, đến ngồi bên cạnh gã thanh niên. Hắn chòang tay qua vai cô, cô tựa đầu vào
người hắn.
[Tua xa dần]
6. NGỌAI – QUÁN NƯỚC – CHIỀU
Cô gái trong trang phục nhân viên phục vụ mang bảng thực đơn ra, tay loay hoay với cây viết và mảnh
giấy.
CÔ GÁI: Chị dùng gì?
NGƯỜI KHÁCH: Bạn trai tôi đang nghe điện thọai À, anh ấy vào rồi kìa!
Người khách vẫy vẫy tay, gã thanh niên tươi cười bước vào. Cô gái ngẩng đầu lên, mắt họ sửng sốt
chạm nhau, gã thanh niên nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình thản.
GÃ THANH NIÊN: Sao em lại ở đây?
Mắt cô gái mọng nước, tay ghì chặt bảng thực đơn, không thốt nổi một lời.
Người khách ngạc nhiên nhìn họ.
NGƯỜI KHÁCH: Anh quen chị này à?

GÃ THANH NIÊN; Ờ, nó là em gái anh.
CÔ GÁI: Em gái?
Cô lẩm bẩm “Em gái… Em gái…” rồi lủi thủi đi vào trong. Người khách gọi với theo nhưng cô không
nghe…
7. NỘI – PHÒNG TRỌ - SÁNG
Có tiếng gõ cửa. Cô gái đang ngồi thu mình trên giường, vô thức đứng lên, vô thức ra mở. Gã thanh
niên hầm hập xông vào, cô gái nép sang một bên, nhìn chầm chập hắn một cách vô cảm. Gã thanh
niên vơ hết quần áo, giấy tờ, tiền bạc trong tủ bỏ vào balô. Cô gái im lặng ngồi một góc. Gã thanh
niên quải balô lên vai, bước tới trước mặt cô gái.
GÃ THANH NIÊN: Không có gì nói với tôi sao?
CÔ GÁI: Đi đi!
GÃ THANH NIÊN: Không níu kéo à?
CÔ GÁI: Cút!
GÃ THANH NIÊN: OK baby!
Hắn nhếch mép cười, ra dấu nụ hôn bỡn cợt rồi đóng sầm cửa lại. Cô gái bật dậy, lục tủ lấy ra chíêc áo
von trắng – chiếc áo mà cô đã mặc trong lần đầu tiên gặp chàng trai. Cô rũ bỏ chiếc áo đen trên
người, đến ngồi trước gương, lấy lựơc chải lại tóc, nhìn thẳng vào đôi mắt thâm trống rỗng của mình.
Cô xịt nước hoa lên cổ tay và sau gáy. Mang đôi giày màu hồng và bước ra đường.
8. NGỌAI – ĐƯỜNG PHỐ, MÁI HIÊN… - TRƯA
3
Cô gái lang thang trên đường rồi tấp vào mái hiên xưa. Cô đứng dưới mái hiên, nhìn lên bầu trời xám
đục và khe khẽ hát.
CÔ GÁI: La, là lá la…
Những giọt nước từ mái hiên bắt đầu rớt xuống. Vài con chim nhỏ bay nhảy, cất tiếng hót líu lo dưới
màn mưa. Cô để mặc những giọt nước lạnh lẽo bắn vào mình, vẫn khe khẽ hát.
CÔ GÁI: La, là lá la…
Rồi cô bước ra mưa, đi trong mưa. Phía sau cô có một người con trai đang nhìn theo với đôi mắt đầy u
uất…
9. NỘI – XE BÚYT – SẬP TỐI
Cô gái tựa đầu vào thành xe. Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, môi cô mấp máy “La, là lá la… La, là

lá la…”. Trời đã tạnh mưa, những con đường lờ mờ tối. Cô nhìn qua cửa kính, thấy một bé trai mặc
đồng phục học sinh nắm tay một cụ già dắt qua đường. Cô nhìn thấy người mẹ trẻ bế con, vỗ vỗ nó
ngừng khóc. Cô nhìn thấy hai người đàn ông mặc đồ công nhân đang điều phối luồng xe… Môi cô vô
thức nở một nụ cười.
Cô bước xuống trạm dừng, chậm rãi đi lên cầu Sài Gòn. Những ngọn đèn vàng vọt, những chiếc xe tải,
honda gấp gáp vượt lên nhau. Từng bước chân nặng nề tiến về phía trước, một chiếc bóng nghiêng
nghiêng nhỏ bé… Cô dừng lại ở giữa cầu. Mắt nhìn xuống dòng sông rộng lớn và đen hoắm. Cô nhìn lên
bầu trời le lói vài ngôi sao trăng trắng, nửa vầng trăng khuyết đang cố thóat khỏi cụm mây đen. Cô
nhắm mắt hít một hơi thở sâu. Mở mắt ra, nhấc một chân lên lan can cầu… Có một bàn tay nắm lấy cổ
tay cô. Cô rùn mình quay đầu lại…
[Zoom cận cảnh ánh mắt cô gái.]
Hết.
NHỮNG NGÀY CHỦ NHẬT RẤT KHÁC
Nhân vật:
- NGUYÊN KHÁNH: Kiến trúc sư, 28 tuổi, đẹp trai, lãng tử, nghệ sĩ
- Người yêu cũ, 19 tuổi, xinh đẹp, nữ tính
- SUNDAY’S GIRL, 21 tuổi, cá tính
- Cô gái nói nhiều: thông minh, uyên bác, nói nhiều
- Cô gái sexy: sexy, đỏng đảnh
- Cô gái thời trang: thời trang, trưng diện, khoe mẽ
- Cô gái nữ tu: thích học hỏi, luôn hỏi tới cùng
4
- Cô gái xinh đẹp: xinh đẹp, hiền dịu như người yêu của anh.
- Cô phục vụ bàn
Tóm tắt phim:
NGUYÊN KHÁNH, một kiến trúc sư trẻ, đẹp trai, lãng tử quyết định hẹn hò lại sau vài năm đi làm. Thời
sinh viên, anh đã có mộtmối tình rất đẹp với một cô bạn gái xinh đẹp, hiền dịu, nữ tính. NGUYÊN
KHÁNH thường hẹn hò với các cô gái mới vào buổi sáng Chủ nhật, tại một quán café quen thuộc, cùng
một chỗ ngồi quen thuộc – nơi mà ngày trước anh và người yêu của mình thường lui tới. Tuy nhiên,
anh đều nhận thấy một cái gì đó không hài lòng ở các cô gái mới này, và anh luôn so sánh họ với cô

người yêu cũ của mình. SUNDAY’S GIRL là một cô gái bí mật NGUYÊN KHÁNH quen trên facebook.
SUNDAY’S GIRL đoán ra những thói quen, nhữngcuộc gặp gỡ và thái độ của anh. Đây cũng là một cô
gái rất cá tínhvà hai người thường xuyên tranh luận, cãi nhau trên mạng. NGUYÊN KHÁNH tỏ ra tò mò
và quyết tâm tìm ra bằng được SUNDAY’S GIRL là ai. Cuối cùng thì NGUYÊN KHÁNH cũng tìm được ra
SUNDAY’SGIRL. Cô là một sinh viên Báo chí, năng động, cá tính. SUNDAY’S GIRL đồng ý gặp NGUYÊN
KHÁNH vào một buổi sáng Chủ nhật tại quán café quen thuộc của anh. Để gặp SUNDAYS GIRL,
NGUYÊN KHÁNH đã quyết định hủy cuộc hẹn với một cô gái mới có cách ăn mặc, khuôn mặt cũng rất
nữ tính như cô người yêu cũ của anh. Khi đến gặp SUNDAY’S GIRL, NGUYÊN KHÁNH mới biết ra rằng
cô chính là cô gái phục vụ bàn của quán này. Lần đầu tiên SUNDAY’S GIRL gặp NGUYÊN KHÁNH là lần
anh đi từ trong ra và va vào cô khiến cô ngã. Từ đó, cô có cảm tỉnh với anh, luôn quan sát anh và
quyết định chinh phục anh. Hai người nói chuyện với nhau rất vui, dự báo cho một mối tình mới. Trong
khi đó, tại chỗ ngồi cũ của anh, cô gái xinh đẹp mà anh định hẹn gặp cũngđang ngồi nói chuyện rất vui
với một anh chàng khác.
Ý nghĩa của phim:
- Khi yêu thì đừng đặt ra một hình mẫu nào hết.
- Hạnh phúc đôi khi ở rất gần.
1. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
Đồng hồ đã điểm 1h sáng nhưng trên bàn làm việc, bóng đèn vẫn sáng trưng. NGUYÊN KHÁNH, chàng
kiến trúc sư trẻ đang cặmcụi vẽ những đường cuối cùng của bản thiết kế một ngôi biệt thự. Qua cặp
kính cận, NGUYÊN KHÁNH luôn chăm chú vào từng nétvẽ. Rồi anh liếc sang cuốn lịch để trên bàn -
cuốn lịch chỉ ngày thứ 7. NGUYÊN KHÁNH xé tờ lịch thứ 7 đi và nhìn vào ngày Chủ nhật và mỉm cười.
Anh đang cố gắng hoàn thành nốt bản vẽ trong đêm nay để sáng đến quán café quen thuộc để hẹn hò
với một cô gái. Đến quán café đó vào mỗi sáng Chủ nhật là một thói quen rất lâu nay của NGUYÊN
KHÁNH.
5
2. NGOẠI – TRÊN ĐƯỜNG LỚN + HẺM NHỎ + CỔNG QUÁNCAFE – SÁNG
NGUYÊN KHÁNH dáng cao và hơi gầy trong trang phục: quầnjeans, áo màu đen/nâu với những hoa
văn cong cong huyền bí, mắt đeo kính râm, đầu đội mũ bảo hiểm với thiếu kế đặc biệt để lộ những lọn
tóc dợn sóng hơi dài và chạy vespa cổ. Tất cả nói nênrằng: anh là một người đẹp trai, có thu nhập khá
và tâm hồn rất nghệ sĩ và hoài cổ.Anh đang chạy xe đến quán café để hẹn hò. Khuôn mặt anh hớn hở

và đầy hi vọng về người con gái anh sắp gặp. Nền nhạc tươi vui.Trong quá trình đó, lời của NGUYÊN
KHÁNH tự giới thiệu:
NGUYÊN KHÁNH Tôi là một kiến trúc sư. Tôi 28 tuổi - còn trẻ mà. Người ta bảo tuổi trẻ thì phải biết
hẹn hò, yêu đương. Đã lâu lắn rồi tôi không có hẹn hò với ai. Hôm nay, tôi quyết định sẽ bắt đầu lại.
3. NỘI – QUÁN CAFÉ – SÁNG
Quán café nhỏ nhắn với sàn gỗ, ghế gỗ mộc mạc, những bông hoa baby màu trắng nhỏ li ti được cắm
trong những chiếc chai, lọ thủy tinh màu xanh đục được đặt trên mỗi bàn. NGUYÊN KHÁNH đang ngồi
đối diện với một cô gái ở góc quán. Anh ngồi quay mặt vào phía tường. Cô gái ăn mặc rất mát mẻ.
NGUYÊN KHÁNH nhìn một lượt từ chân lên đầu cô gái và cảm thấy xấu hổ, thẹn thùng thay cho cô gái
vì một hai cử chỉ khêu gợi của cô: cặp đùi bắt qua bắt lại lên nhau, ánh mắt liếc đưa tình, đôi môi
mọng đổ vì son phấn đang điệu đà thốt ra những câu nói đỏng đảnh, nũng nịu. Đôi mắt NGUYÊN
KHÁNH đang lơ đãng, để ý đi chỗ khác để tránh nhìn vào cô gái trong khi bàn tay tráu của anh vẫn
đang xoay chậm chậm ly trà đá từ trái qua phải theo thói quen bấy lâu nay. Bỗng cô gái lay lay tay trái
của anh
– CÔ GÁI SEXY: (nũng nịu) Anh!!!!!!
NGUYÊN KHÁNH giật thót mình. (Hình bắt đầu tối dần)
NGUYÊN KHÁNH (nghĩ thầm) Ai xôi thịt nào!!!!
4. NGOẠI – CON HẺM CỦA QUÁN CAFÉ – TRƯA
NGUYÊN KHÁNH vội vàng leo lên xe rồi phóng vọt đi rồi hình ảnh nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn
từ quán. Chỉ còn làn khói bay mù mịt và tiếng nổ xe bành bạch vẫn còn vọng lại (quay tua nhanh)
5. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
Đêm, NGUYÊN KHÁNH nằm trên giường và bắt đầu so sánh cô người yêu cũ thời sinh viên của mình với
cô gái anh vừa gặp hồi sáng.Ngày đầu mới quen, NGUYÊN KHÁNH cầm tay người yêu cũ thì cô rụt tay
lại, mặt đỏ bừng. Lần đầu anh ôm cô thì cô đẩy ra rồi ngượng ngùng quay đi. Anh phải chạy đến trước
mặt mà quàng tay cúi đầu xin lỗi như trẻ con, cô gái cười, rồi anh dắt tay ra chỗ để xe đạp rồi chở
nhau đến quán café này. Trong khi đó, cô gái này thì quá phô bày. (đưa hai hình ảnh song song để so
sánh, tua nhanh hình ảnh cô gái sexy). So sánh xong, anh chợt rùng mình vì thấy cuộc gặp hồi sáng
6
nhưmột ác mộng. Rồi anh vội ngồi dậy, lôi cái laptop để ngay trên bàngần đầu giường rồi mở lên và
đăng nhập facebook. Anh thấy có một người nick là Sunday’s Girl add friends mình. Cái avatar không

chụp mặt nhưng vẫn cho biết đó là 1 cô gái có mái tóc ngắn hơi dợn sóng. Anh vào phần information
của cô thì chỉ có một vài thông tin về giới tính: Nữ, nơi ở: Hochiminh City. Anh lưỡng lự một vài giây
rồi cũng đồng ý add Sunday’s Girl. NGUYÊN KHÁNH thấy SUNDAY’S GIRL đang online trên facebook.
Anh liền qua chat: (để hai hình song song. Hình quaySUNDAY’S GIRL thì không quay mặt, chỉ quay
bàn tay gõ phím)
NGUYÊN KHÁNH: Này cô bé, sao add tôi vậy? Có quen không?
SUNDAY’S GIRL: Không. Nhưng thấy cái mặt anh ngố ngố nên tôi add, có được không? Thôi, 2h rồi.
Bye anh!
SUNDAY’S GIRL: đăng xuất liền khiến NGUYÊN KHÁNH không kịp phản pháo lại. Vẻ mặt anh tức tối.
Anh liền qua Wall(Tường) của cô gái và viết:
NGUYÊN KHÁNH: ĐỒ KHÙNG!!! Viết xong rồi thì anh cười đắc ý rồi lăn ra ngủ tiếp.
6. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH ngồi trên bàn làm việc và lột sấp lịch kể từngày diễn ra cuộc hẹn hò trước kia và để
lại đúng ngày Chủ nhậtcủa hai tuần sau. Miệng anh lại mỉm cười đầy hi vọng. Sáng Chủ nhật này, anh
lại có một cuộc hẹn hò với một cô gái mới.
7. NỘI – QUÁN CAFÉ – SÁNG
Vẫn ở chỗ góc quán và vị trí quay mặt vào tường quen thuộc, NGUYÊN KHÁNH ngồi đối diện với cô gái
thứ hai. Trang phục của anh vẫn theo phong cách cũ – lãng tử, nghệ sĩ; còn cô gái có khuôn mặt đẹp,
đeo kính mắt nhỏ hình chữ nhật, mặc đồ complevăn phòng thể hiện sự thông minh. Cô gái nói liên tục
về một chủ để mà cô tỏ ra rất uyên bác. NGUYÊN KHÁNH tỏ ta ngán ngẩmvì phải nghe cô gái thao
thao bất tuyệt. Đầu óc anh choáng váng vài tai cứ ù ù. Thỉnh thoảng anh cười vài nụ cười gượng ép.
Trong khi đó, bàn tay trái của anh cứ xoay xoay chậm chậm ly trà đá từ trái qua phải theo thói quen
bấy lâu nay. NGUYÊN KHÁNH ngồi nhìn lơ đễnh và trong đầu thì đang so sánh người yêu cũ với cô gái
nói nhiều này: Người yêu cũ của anh ít nói và luôn thích thú nghe và cười thật tươi về các câu chuyện
anh kể; còn cô gái hồi sáng thì nói liên hồi. (đưa hai hình ảnh songsong để so sánh, tua nhanh hình
ảnh cô gái nói nhiều)
NGUYÊN KHÁNH: (nghĩ thầm trong đầu) Ôi! Thế là hôm nay tôi được mát xa tai miễn phí rồi!
7. NGOẠI – CON HẺM CỦA QUÁN CAFÉ – TRƯA
NGUYÊN KHÁNH vội vàng leo lên xe rồi phóng vọt đi rồi hìnhanh nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn
từ quán. Chỉ còn làn khói bay mù mịt và tiếng nổ xe bành bạch vẫn còn vọng lại (quay tuanhanh)

7
8. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH nằm trên giường xoay hết bên nọ đến bên kia mà vẫn không ngủ được. Khuôn mặt
anh lộ rõ một vẻ không vui vì cuộc hẹn sáng nay với cô gái lắm lời kia. Rồi anh vội ngồi dậy, lôi cái
laptop để ngay trên bàn gần đầu giường rồi mở lên và vào facebook. Anh thấy SUNDAY’S GIRL đang
online nhưng anh không chat. Bỗng nhiên, SUNDAY’S GIRL cập nhật một status(trạng thái) mới. (để
hai hình song song. Hình quay SUNDAY’SGIRL thì không quay mặt, chỉ quay bàn tay gõ phím)
SUNDAY’S GIRL: Hôm nay mình gặp một gã cứ thích xoay xoay hoài cái ly trà đá.
NGUYÊN KHÁNH: vội qua comment (bình luận) liền
NGUYÊN KHÁNH: Đúng là KHÙNG!!!
Thấy có comment mới, SUNDAY’S GIRL liền qua chat với NGUYÊN KHÁNH
SUNDAY’S GIRL: Ý anh là gã xoay ly trà đá đó khùng?
NGUYÊN KHÁNH: Không! Người gặp cái gã đó mới khùng! :)) Là cô đó!
NGUYÊN KHÁNH: thầm cười lớn đắc ý.
SUNDAY’S GIRL: Chứ tôi tưởng anh gặp người khùng giống anh đấy chứ? :D
Bị bắt đúng mạch, NGUYÊN KHÁNH tỏ ra bực bội. Thế rồi hai người chat qua lại liên hồi. NGUYÊN
KHÁNH lúc thì cười thầm đắc ý, lúc lại nhăn nhó mặt mày vì bị SUNDAY’S GIRL chơi lại.
9. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH ngồi trên bàn làm việc và lột sấp lịch kể từ ngày diễn ra cuộc hẹn hò lần thứ hai và để
lại đúng ngày Chủ nhậtcủa nhiền tuần sau. Miệng anh lại mỉm cười đầy hi vọng. Sáng CN này, anh lại
có một cuộc hẹn hò với một cô gái mới.
10. NỘI – QUÁN CAFÉ – SÁNG
Vẫn ở chỗ góc quán và vị trí quay mặt vào tường quen thuộc, NGUYÊN KHÁNH ngồi đối diện với cô gái
thứ ba. Trang phục của anh vẫn theo một phong cách cũ – lãng tử, nghệ sĩ; còn cô gái thì ăn mặc rất
thời trang: mắt đeo cặp kính râm trong khi đang ngồi trong quán với ánh sáng khá yếu, chiếc sắc da
luôn đeo bên vai,quần áo cầu kì phù hợp với sàn catwalk hơn là đi ra đường. Cô gái liên tục làm các cử
chỉ khoe mẽ về những đồ khoác trên thân mình.Ngoài trời thì khá nóng. Trong khi ấy thì cô gái vẫn
khoác trên mình bộ cánh nóng nực ấy khiến cho mồ hôi cứ túa ra trên mặt nên cô cứ liên tay tay rút
khăn giấy ra lau mồ hôi. Không chịu được cười, NGUYÊN KHÁNH hơi quay xuống và bụm miệng cười
thầm. Trong khi đó, bàn tay trái của anh cứ xoay xoay chậm chậm ly trà đá từ trái qua phải. Anh lại so

sánh cô gái này với người yêu cũ của mình. Người cũ thì kín đáo, e ấp, duyên dáng trong bộ váy màu
trắng và áo dài nhưng vẫn toát lên được một vẻ thanh tú của khuôn mặt và sự thanh nhã, cuốn hút
8
của dáng hình. Hai người tay trong tay cùng nhau đi dạo trong công viên. Trong khi đó, cô gái này thì
đi shopping trong nơi sang trọng, tay liên tục lựa đồ và ướm thử vào người. Cô ta mua nhiều đồ đến
mức tay xách nách mang và bị ngã oạch ra vỉa hè. (đưa hai hình ảnh song song để so sánh, tua nhanh
hình ảnh cô gái thời trang)
NGUYÊN KHÁNH đang mải chống cằm suy nghĩ rồi chợt nhìn thì chẳng còn thấy cô gái ngồi ở đó nữa.
Anh mỉm cười vui mừng vàng nghĩ trong đầu
NGUYÊN KHÁNH: Ôi may quá!!!
11. NGOẠI – CON HẺM CỦA QUÁN CAFÉ – TRƯA
NGUYÊN KHÁNH vội vàng leo lên xe rồi phóng vọt đi rồi hình anh nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn
từ quán. Chỉ còn làn khói bay mù mịt và tiếng nổ xe bành bạch vẫn còn vọng lại (quay tua nhanh)
12. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
Đang nằm trên giường thì NGUYÊN KHÁNH bật dậy và lấy chiếc laptop để trên bàn gần đầu giường và
mở lên rồi đăng nhập vào facebook. Anh nhớ đến những giọt mồ hôi túa ra trên mặt của cô gái anh
gặp hồi sáng và mỉm cười mỉa mai. Anh viết ngay một câu status trên Wall (Tường) của mình: NGUYÊN
KHÁNH Ôi ôi!!! Tôi nóng quá!
Ngay lúc đó, SUNDAY’S GIRL comment liền vào status ấy.(quay song song hai hình. Vẫn chỉ quay bàn
tay gõ phím củaSUNDAY’S GIRL)
SUNDAY’S GIRL: Anh đang nóng… đầu à?
NGUYÊN KHÁNH: Không. Trời nóng quá! Ngủ không được!
Trong khi đó thì anh đang trùm chăn vì trong phòng đang mở máy lạnh.
SUNDAY’S GIRL: Thế thì mở máy lạnh lên đi.
NGUYÊN KHÁNH: nhìn lên máy lạnh. Số nhiệt độ đang chỉ là 17độ C.
Anh quay lại comment trả lời
NGUYÊN KHÁNH: Máy lạnh hư rồi.
SUNDAY’S GIRL: Chứ tôi tưởng hôm nay anh gặp ai đó, nhìn người ta muốn nóng giùm người ta ấy
chứ :D
NGUYÊN KHÁNH: bất ngờ và bực mình vì bị cô gái đoán đúng. Anh cố tình nói dối

NGUYÊN KHÁNH: Tôi ở nhà làm việc. Việc một đống ra, thời gian đâu mà hẹn hò.
9
SUNDAY’S GIRL: Anh tự khai đó nhé! Tôi có nói anh “hẹn hò” hồi nào đâu :D Thôi, anh đi ngủ đi mà
lấy sức còn đi “hẹn hò” tiếp. Lêu lêu!!! Bye nhé!
Comment xong thì SUNDAY’S GIRL đăng xuất liền.
NGUYÊN KHÁNH bứt đầu bứt tai vì bị hớ và chưa kịp phản pháo. Anh huơ đi huơ lại hai nắm đấm về
phía laptop. Rồi hai người lại tiếp tục chat qua lại với vẻ mặt NGUYÊN KHÁNH thay đổi liên tục.
NGUYÊN KHÁNH liền qua Wall (Tường) của SUNDAY’S GIRLviết lên một dòng NGUYÊN KHÁNH Đúng là
ĐỒ KHÙNG lắm chuyện!!! Đang định click vào nút Post thì bất chợt, mắt anh đảo xuốngnhững tấm
hình SUNDAY’S GIRL mới đăng lên. Những bức hìnhkhông rõ mặt nhưng toát nên một sự giải dị, gọn
gàng, năng động. Anh xóa dòng status đó đi rồi click vào xem từng bức hình. Vừa xem anh vừa mỉm
cười vui vẻ.
13. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
Bàn tay NGUYÊN KHÁNH xé một xấp lịch kể từ ngày Chủ nhật hẹn hò với cô gái thứ ba – tín đồ của
thời trang – đế một ngày Chủ nhật khác. Anh sẽ lại có một cuộc hẹn hò mới. Xé xong lịch thì bàn tay
ấy vo viên xấp lịch đó rồi vứt ngay vào xọt rác rồi đi ra khỏi khung hình.
14. NỘI – QUÁN CAFÉ – SÁNG
Vẫn ở chỗ góc quán và vị trí quay mặt vào tường quen thuộc, NGUYÊN KHÁNH ngồi đối diện với cô gái
thứ tư. Hôm nay, anh mặc vẫn theo phong cách cũ – lãng tử, nghệ sĩ. Cô gái anh gặphôm nay mặc
trang phục khá lạc hậu và nữ tu: tóc buộc phía sau bằng một dây buộc đơn giản, áo sơ mi, mắt đeo
kính tròn dày cộp, trên tay là một cuốn sổ và cái bút. NGUYÊN KHÁNH bị cô gái hỏi liên tục. Mỗi khi
anh nói nhanh quá thì cô gái đưa tay ra hiệu anh tạm dừng để cô còn kịp ghi chép. Nhiều chỗ cô gái
không đồng ý thì cô hỏi lại và hai người tranh luận bằng cả miệng và hai bàn tay khua khoắng. (quay
tua nhanh)Trong lúc chờ cô gái ghi chép, NGUYÊN KHÁNH ngồi thở dài ngán ngẩm và bắt đầu so sánh
cô gái này với người yêu cũ. Ngày trước, NGUYÊN KHÁNH và người yêu cũ có quan điểm rất hợp nhau.
Họ cùng nhau bàn về một cuốn sách về nghệ thuật kiến trúc. Mỗi người đưa ra một ý kiến mới và
người kia lại phụ họa vào. Mỗi lần phụ họa và phát triển các ý tưởng như vậy, họ nhìn nhau và rất
hạnh phúc về sự hòa hợp ấy. Trong khi đó, cô gái này thì luôn hỏi vặn lại. Anh tưởng tượng ra cảnh co
gái này là một cô công an và mình là phạm nhân, cô gái luôn luôn hỏi, hỏi và ghi chép liên hồi như thể
đang tra hỏi, ép cung. (đưa hai hình ảnhsong song để so sánh, tua nhanh hình ảnh cô gái thời trang).

Bỗng cô gái vô tình đánh rơi ly trà đá xuống bàn kêu “cộc”. NGUYÊN KHÁNH hốt hoảng
NGUYÊN KHÁNH : Dạ! Dạ!
15. NGOẠI – CON HẺM CỦA QUÁN CAFÉ – TRƯA
NGUYÊN KHÁNH vội vàng leo lên xe rồi phóng vọt đi rồi hình anh nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn
từ quán. Chỉ còn làn khói bay mù mịt và tiếng nổ xe bành bạch vẫn còn vọng lại (quay tuanhanh)
10
16. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH đang ngồi trên giường và đăng nhập vào facebook. Anh thấy SUNDAY’S GIRL vừa mới
cập nhật một dòngstatus mới
SUNDAY’S GIRL : Có một tên tội phạm cứng đầu bị nữ công an tra hỏi ráo riết. Kết quả là tên tội
phạm chạy mất, còn cô công an thì ngẩn ngơ chẳng hiểu vì sao?:D
NGUYÊN KHÁNH qua comment liền
NGUYÊN KHÁNH: Cô là cô công an khó chịu và ghê gớm đó đúng không? :D
SUNDAY’S GIRL: Không! Có anh là tên tội phạm thì đúng ấy. Anh gây ra tội lỗi gì mà phải gặp công
an thế? :D
NGUYÊN KHÁNH: Tôi chẳng có tội gì hết. Tôi chẳng gặp ai cả. Tôi đi làm tăng ca cả ngày. Được chưa?
SUNDAY’S GIRL: Ồ! Ồ! Chăm chỉ vậy sao? Anh đi làm hay là đi hẹn hò với cô công an?
NGUYÊN KHÁNH: Sao cô lắm chuyện thế? Tôi gặp ai kệ tôi!!!
Thế rồi NGUYÊN KHÁNH đăng xuất liền. Anh nằm lăn ra giườngvà đập chân đập tay trên giường vì bị
SUNDAY’S GIRL đoán đúng câu chuyện sáng nay của mình.
17. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH ngồi một mình trên giường và đang vào facbook bằng laptop. Anh cứ đi lang thang
hết trang này trang kia của bạn bè mình và thỉnh thoảng lại click vào phần chat xem SUNDAY’S GIRL
đã online chưa. Chờ hoài chẳng thấy SUNDAY’S GIRL online, anh nôn nóng và qua trang của cô và viết
lên tường.
NGUYÊN KHÁNH: Này BÉ KHÙNG! Cô là ma quỷ hay là gián điệp mà sao chuyện gì của người khác cô
cũng đoán ra thế?
Chờ một hồi mà vẫn không thấy SUNDAY’S GIRL online, NGUYÊN KHÁNH lại viết tiếp lên tường của cô.
NGUYÊN KHÁNH: Tôi sẽ tìm ra cô là ai! Đăng xong rồi thì anh click vào phần Info (Thông tin) để xem
các thông tin cá nhân của SUNDAY’S GIRL

Các thông tin:Sunday’s GirlNơi sống: Hochiminh City, Trường Đại học: HCMUSSH
NGUYÊN KHÁNH đem một cuốn sổ tay ra ghi chép lại các thôngtin này rồi đưa tay lên giật xuống để hạ
quyết tâm tìm ra cô gái bíẩn bằng được.
18. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
11
NGUYÊN KHÁNH vào phần Info (Thông tin) của SUNDAY’SGIRL thì thấy có cập nhật thêm một số thông
tin mới. Anh liền lấy cuốn sổ tay ra ghi chép bổ sung thêm:Là thành viên của nhóm:
- CLB Phóng viên trẻ
- CLB Vovinam Nhân văn
Vừa ghi chép xong thì SUNDAY’S GIRL qua chat
SUNDAY’S GIRL: Hey boy! Anh có chắc là tìm được tôi không đấy?
NGUYÊN KHÁNH: Chắc chắn! :D
SUNDAY’S GIRL: Đừng có mơ nha cưng!
NGUYÊN KHÁNH : Nếu tôi tìm được cô thì sao?
SUNDAY’S GIRL: Ờ thì… Một chầu café nhé!
NGUYÊN KHÁNH: OK. Tôi sẽ là người chọn quán đó nha!
SUNDAY’S GIRL: OK.
19. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH ngồi trên bàn làm việc và vào google tìm kiếmthông tin, hình ảnh của SUNDAY’S
GIRL. Sau một hồi, anh liệt kê ra được các thông tin khá chi tiết về cô gái bí ẩn này:Nickname:
Sunday’s Girl Tên thật: Nguyễn Hoàng Linh Sinh: 1989 Địa chỉ: Phú Nhuận, Tp.HCM Học: Lớp BC07 -
Khoa Báo chí – Truyền thông – ĐH.KHXH&NV TP.HCM Hội nhóm:- CLB Phóng viên trẻ- CLB Vovinam
Nhân văn- Nhóm Những con rắn thông minh thích tình nguyện và đi bụi NGUYÊN KHÁNH cầm trên tay
tờ giấy về thông tin và tấm hình chụp từ sau với mái tóc ngắn hơi xoăn của SUNDAY’S GIRL vàtỏ ra rất
đắc ý.
20. NGOẠI – CỔNG TRƯỜNG/SÂN TRƯỜNG/CỬA NHÀ THỂTHAO TRƯỜNG NHÂN VĂN – CHIỀU
TỐI
NGUYÊN KHÁNH đi từ cổng trường vào sân trường vào hỏi vài bạn sinh viên. Một người chỉ cho anh
nhà tập thể thao ở trên lầu một rồi anh nhanh chóng chạy lên đó. (quay tua nhanh)
Đứng lấp ló ở cửa nhìn vào, NGUYÊN KHÁNH nhìn vào thấy mờ mờ hình ảnh một mái tóc ngắn không

thể lẫn với những mái tóc dàicủa mấy đứa con gái hay ngắn ngủn của mấy thằng con trai cùng tập
được. Cô gái ấy đang đấu võ với một cậu trai khác và khá ngang tài ngang sức. Cuối cùng thì cô gái
cũng thắng. Cả lớp học võ vỗ tay. Bên ngoài cửa, NGUYÊN KHÁNH khua chân tay như thể mình cũng
đang đánh võ vậy.
12
21. NỘI – PHÒNG RIÊNG – ĐÊM
NGUYÊN KHÁNH ngồi trên bàn và chat với SUNDAY’S GIRL
NGUYÊN KHÁNH: Này bé Khùng, 18h05’ hôm nay, tại nhà tập thể thao của trường Nhân văn, con bé
đầu gấu tóc xoăn nào đã đánh thắng một tên con trai?
Nick của SUNDAY’S GIRL yên lặng.
NGUYÊN KHÁNH: buzz.
NGUYÊN KHÁNH : Sao không nói gì thế?
SUNDAY’S GIRL: Ok. Anh muốn ở quán nào?
NGUYÊN KHÁNH: Quán Mộc nhé!
SUNDAY’S GIRL: OK. Sáng Chủ nhật tuần này nhé!
NGUYÊN KHÁNH đưa tay giở cuốn lịch đến ngày Chủ nhật tuần này. Anh chợt lục lại cuốn sổ tay lật đến
trang có ghi về một cuộc hẹn với một cô gái cũng vào sáng Chủ nhật này. Anh giơ hai tấm hình, một là
SUNDAY’S GIRL, một là hình cô gái anh định hẹn hò được kẹp ở ngay trang giấy ghi giờ hẹn của cuốn
sổ. Tấm hình cho thấy cô gái mặc áo trắng, mặt đẹp, hiền dịu tựa như người yêu cũ của anh vậy. Anh
phân vân một lát giữa hai tấm hình. Rồi anh quyết định quay lại cái máy tính và trả lời SUNDAY’S
GIRL.
NGUYÊN KHÁNH: OK.
22. NỘI – QUÁN CAFÉ – SÁNG
SUNDAY’S GIRL ngồi ở một chỗ gần cửa sổ có ánh nắng sáng và cây cối xanh tươi phía bên ngoài. Cô
ngồi một mình, quay lưng về hứơng cửa vào và mắt thì nhìn ra ngoài cửa sổ. NGUYÊN KHÁNH mở cửa
vào, nhìn về phía chỗ anh thường ngồi và định lại chỗ đó thì nhìn thấy có một vị khách nữ nữa đang
ngồi ở phía cửa sổ. Anh đoán ra đó là SUNDAY’S GIRL nên tiến đếntrước mặt cô và nhanh chóng ngồi
xuống ghế đối diện.
NGUYÊN KHÁNH: Xin chào bé khùng!
NGUYÊN KHÁNH cười thật sảng khoái vì sự chiến thắng của mình.

SUNDAY’S GIRL: Xin chào gã lãng tử ngốc nghếch!
Thế là hai người lại bắt đầu hoa chân múa tay mà cãi vui với nhau. Bỗng một cô phục vụ bàn tầm tuổi
ngang với SUNDAY’S GIRL tiến đến đưa menu cho hai người.
SUNDAY’S GIRL bỗng cúi thấp xuống với một vẻ ngượng ngùng, né ánh mắt của cô phục vụ.
13
PHỤC VỤ BÀN: Này nhỏ kia! Hôm nay xin nghỉ làm để hẹn hò với hoàng tử này à?
SUNDAY’S GIRL: mặt đỏ bừng và lúng túng không biết trả lời thế nào.
NGUYÊN KHÁNH: Ơ thế hai người quen nhau à? PHỤC VỤ BÀN Nhỏ này cùng làm phục vụ với em ở
đây cũng lâu rồi mà! Nói xong thì cô phục vụ đi khỏi.
NGUYÊN KHÁNH tỏ ra vô cùng ngạc nhiên. Anh bắt đầu nhớ lại cách đây mấy tháng.
23. NGOẠI – CỬA NGOÀI CỦA QUÁN CAFÉ – SÁNG
NGUYÊN KHÁNH bực dọc mở toang cánh cửa của quán café vàvội vàng đi về phía chiếc xe của mình.
Bỗng anh va vào một cô gái khiến cho cô rơi hết sách vở ra khỏi cặp. Anh vội vàng cuối xuốngnhặt
sách vở lên cho cô gái rồi nói trong khi mắt không để ý lắm đến cô gái kia
NGUYÊN KHÁNH: Tôi xin lỗi!
Nói xong thì anh vội vàng đi lấy xe rồi chạy thẳng một mạch ra khỏi con hẻm, để lại làn khói và tiếng
nổ bành bạch cùng cô gái đứng ngóng theo.
24. NỘI – QUÁN CAFÉ – SÁNG
NGUYÊN KHÁNH: Thì ra là em!
SUNDAY’S GIRL: mặt đỏ bừng và mỉm cười với NGUYÊNKHÁNH.
Hai người tiếp tục nói chuyện rất vui vẻ với nhau. Khuôn mặt hai người đều hiện lên nhưng nụ cười
tươi rói, hồnnhiên của thuở ban đầu. Trong khi đó, ở chỗ mà anh thường ngồi, cô gái trong hình anh
xem bữa trước đang ngồi nói chuyện cũng rất vui vẻ với một anh chàng khác. Anh ta đang ngồi ở cái
ghế cũ của NGUYÊN KHÁNH.
Hết
Nguyễn Trần Bình
SAU LƯNG MỘT CÔ GÁI
Đồng biên kịch: Thành Linh - Bạch Tùng - Phương Khanh
Nhân vật:
- HUYỀN ANH: sinh viên năm ba, 20 tuổi, một cô tiểu thư con nhà khá giả, sống vô tư đến hời hợt,

không biết quan tâm đến mọi thứ xung quanh.
14
- NGỌC: sinh viên năm ba, 20 tuổi, bạn thân của Huyền Anh.
- NỮ MA: tầm 18-20 tuổi, cao, tóc dài, nhợt nhạt.
- CHÀNG TRAI BỘI BẠC: bạn trai nữ ma, tầm 20-25 tuổi, cao ráo, điển trai, mặt sở khanh.
- MẸ HUYỀN ANH: phụ nữ trung niên, trên 50 tuổi.
- ĐỨA BÉ MA: con nít, tầm 3-5 tuổi.
- BÀ THẦY BÓI: phụ nữ trung niên, trên 30 tuổi, tạo hình bí ẩn và ma quái.
- NGƯỜI QUA ĐƯỜNG: cô gái sống cạnh nhà bà thầy bói.
- NỮ PHỤ 1: Bạn chơi cầu cơ.
- NỮ PHỤ 2: Bạn chơi cầu cơ.
- NỮ PHỤ 3: Bạn chơi cầu cơ.
Tóm tắt phim:
HUYỀN ANH, một cô gái không tin vào sự tồn tại của thế giới tâm linh liên tục gặp những sự kiện bí ẩn
một cách khó hiểu. Đầu tiên, Huyền Anh trải qua một cơn ác mộng, cô thấy mình và người bạn đi qua
cây cầu và gặp một cô gái chết trên cầu hiện hình thành ma. Sáng hôm sau, Huyền Anh đi tới trường
thì thấy bạn bè đang bàn tán về tin tức một cô gái mới chết trên đúng cái cầu Huyền Anh gặp trong
mơ. Lúc này, cô mới bắt đầu cảm thấy lo sợ và dự cảm về những điều không tốt sắp xảy ra. Ra về,
Huyền Anh vô tình phát hiện có một hộp quà nhỏ để trên xe mình, trong hộp quà là một chiếc vòng
tay xinh xắn. Vì sắp tới là sinh nhật Huyền Anh nên cô cũng không nghi ngại mà nghĩ đơn giản là ai đó
ẩn danh tặng quà mình. Sinh nhật Huyền Anh tại nhà riêng, sau màn tiệc, mọi người kiếm trò gì vui để
chơi và một người bạn trong nhóm đề xuất trò cầu cơ. Cả nhóm đang cầu cơ lên, hỏi một số thông tin
về tâm linh thì Ngọc bị nhập do Huyền Anh phản bác không tin đây là ma thật. Trò chơi kết thúc, phần
âm thoát ra khỏi xác Ngọc sau khi cô bạn bày trò chắp tay niệm Phật xin thoát ra. Mọi người đều cảm
thấy sợ hãi vì đã tham dự vào một trò chơi nguy hiểm, riêng Huyền Anh bắt đầu bán tin bán nghi vào
sự tồn tại của tâm linh. Buổi trưa, Huyền Anh đang ngồi ăn cơm với mẹ thì nghe tiếng khóc phía trước
nhà, cô đi ra và gặp một đứa bé ma đang đứng khóc. Hiện tượng mơ lồng trong mơ xảy ra, Huyền Anh
tiếp tục nghe thấy tiếng khóc, cô vừa định ra trước xem nhưng dự cảm không tốt bèn quay lại thì thế
vào chỗ mẹ Huyền Anh là nữ ma đang ngồi. Đây là sự kiện đẩy đến cao trào để dẫn dắt Huyền Anh
phải đi xem bói. Huyền Anh rủ Ngọc cùng đi tìm đến một bà thầy để xem bói, tìm hiểu lý do vì sao

mình lại gặp những vấn đề kì lạ liên tục như vậy. Vừa tới nơi thì thấy chàng trai (bạn trai nữ ma) đi ra
khỏi nhà bà thầy bói với nét mặt sợ hãi. "Mọi chuyện bắt đầu ở đâu thì nên kết thúc tại đó" là thông
điệp bà thầy bói nhắn gửi tới Huyền Anh. Cô về nhà bắt đầu hoang mang suy nghĩ, xâu chuỗi lại mọi
vấn đề và quyết định đốt cái vòng tay kì lạ đang đeo. Vừa đốt xong, Huyền Anh bị choáng váng, cô rơi
15
vào một không gian ảo với những hình ảnh một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng trên cầu - chàng trai
tặng cho cô gái hộp quà (có chiếc vòng tay) - cô gái nằm chết trên cầu Ngày hôm sau, Huyền Anh
một mình tìm đến nhà bà thầy bói để hỏi lại về sự việc đã xảy ra nhưng ngạc nhiên khi ngôi nhà đó
đóng cửa. Cô hỏi một người qua đường thì nghe nói căn nhà đó đã bỏ hoang lâu rồi. Huyền Anh bắt
đầu sợ hãi, cô gọi điện hỏi Ngọc để xác nhận lại xem có sự tồn tại của bà thầy bói không nhưng điện
thoại không liên lạc được. Cô chạy xe tìm đến nhà Ngọc để hỏi cho ra nhẽ, Ngọc xác nhận là có và cả
hai cùng chạy xe tới kiểm tra lại. Trên đường đi, hai cô gái chạy qua cái cầu và trong lúc nói chuyện,
Huyền Anh quay lại thấy không phải Ngọc mà là nữ ma với bàn tay có đeo chiếc vòng tay bí ẩn. Gợi
mở cái kết: Hình ảnh đôi nam nữ dừng xe lại giữa cầu, chàng trai và cô gái cãi nhau căng thẳng vì vụ
phá thai. Trong lúc nóng giận, chàng trai leo lên xe chạy một mạch không thèm ngoái đầu lại, cô gái
toan chạy theo thì vấp té khiến động thai ôm bụng rên la dữ dội. Trong lúc đó Huyền Anh và Ngọc đi
học về ngang qua cái cầu thấy nhưng nghĩ là lừa đảo nên không cứu, hai cô bỏ đi trong ánh mắt tuyệt
vọng cầu cứu của cô gái.
Ý nghĩa phim:
- Có những hiện tượng kì bí chúng ta không lý giải được không có nghĩa là chúng không tồn tại. - Sự
thờ ơ, vô cảm, ghẻ lạnh trong cuộc sống sẽ nhận lấy sự trừng phạt theo quy luật nhân quả.
1. ĐÊM - NGOẠI - TRÊN CẦU
Trăng sáng. Đường vắng vẻ. Huyền Anh cùng Ngọc chạy xe máy trên đường về sau khi tan lớp học
buổi tối. Đang đi, bất chợt Huyền Anh thấy một cô gái nằm bất tỉnh trên thành cầu. Huyền Anh dừng
xe lại.
HUYỀN ANH - Ê Ngọc, có người nằm bất tỉnh trên cầu kìa. Mình có tới giúp không?
NGỌC - Mày đừng có dại dột. Nhỏ đó là ma chết tại cây cầu này, ngày nào cũng giở trò này để hù
người qua đường.
Huyền Anh nghe vậy, tính chạy xe đi thì cô gái đang nằm bất tỉnh ngẩng đầu dậy, hiện rõ mặt ma.
2. NGÀY - NỘI - PHÒNG NGỦ

Huyền Anh hét lớn, giật mình tỉnh dậy. Trời đã bắt đầu hửng sáng. Cô dậy làm vệ sinh cá nhân chuẩn
bị tới trường.
Chạy Intro giới thiệu tên phim và ekip.
3. NGÀY - NGOẠI - TRÊN ĐƯỜNG
Huyền Anh chạy xe trên đường đến trường, khung cảnh Sài Gòn buổi sáng thật náo nhiệt.
Chạy Intro giới thiệu tên phim và ekip (tt).
16
4. NGÀY - NỘI - LỚP HỌC
Huyền Anh bước vào lớp học, cô thấy đám bạn thân thiết đang ngồi phía xa nên đi vào nhập bọn. Mọi
người đang bàn tán một câu chuyện gì đó rất sôi nổi.
NGỌC (cầm điện thoại lướt Facebook) - Ê, sáng nay tụi bây có nghe tin gì chưa?
NỮ PHỤ 1 - Có tin gì hot? Xe cán chó hay chó cán xe?
NGỌC - Có một người phụ nữ vừa mới chết trên cầu tối qua đó. Nghe đồn là tự tử.
NỮ PHỤ 2 - Trời ơi, ghê dữ vậy.
Huyền Anh nghe tới đây thì giật mình, cô giành lấy điện thoại của Ngọc để đọc tin tức. Mặt Huyền Anh
trở nên biến sắc khi báo đưa tin đúng cây cầu cô đã thấy trong mơ.
5. NGÀY - NGOẠI - BÃI GIỮ XE
Tan học. Huyền Anh ra bãi giữ xe lấy xe về. Cô thấy một hộp quà nhỏ để trên yên xe/mũ bảo hiểm.
Huyền Anh ngạc nhiên mở ra, thấy bên trong là một chiếc vòng tay xinh xắn. Cô bất ngờ, nghĩ ai đó
tặng mình nhân dịp sinh nhật sắp tới nên cũng không quan tâm ai tặng mà đeo vào tay.
6. NGÀY - NỘI - Ở NHÀ
Huyền Anh gọi điện cho Ngọc rủ mọi người đi sinh nhật tối mai.
HUYỀN ANH - Ê mày, có nhớ tối mai là sinh nhật tao không đó?
NGỌC - Tất nhiên là nhớ chứ sao không, có chuẩn bị sẵn quà cho mày rồi nè.
HUYỀN ANH - Tao nhắn báo mấy đứa kia trên Face rồi, có gì mày rủ tụi nó tới chung luôn nha. NGỌC
- OK người đẹp!
7. ĐÊM - NỘI - PHÒNG HUYỀN ANH
Cảnh Huyền Anh và mọi người đùa giỡn, hát hò, cắt bánh kem lướt qua nhanh. Mọi người ngồi quây
quần lại trong phòng Huyền Anh uống nước, nói chuyện.
NGỌC - Hey mọi người, còn sớm quá, tao chưa muốn về đâu. Hay kiếm cái gì chơi đi tụi bây.

NỮ PHỤ 1 - Ê, hôm nay là đêm rằm. Mọi người có muốn chơi cầu cơ thử không? Trò này tao từng chơi
rồi nè.
NỮ PHỤ 2 - Nghe đồn trò đó ghê lắm. Tao yếu bóng vía lắm mày, thôi đừng chơi nha.
17
HUYỀN ANH - Làm gì có ma trên đời. Mấy cái trò ma quỷ tào lao này tao không chơi đâu. Tụi bây
cũng đừng có đi tin mấy trò nhảm nhí đó.
NỮ PHỤ 3 - Mày không tin có ma thì chơi đi, có gì đâu phải sợ.
NGỌC - Đúng rồi đó. Tao cũng tò mò, chơi thử đi tụi bây. Mình chơi ngay nhà Huyền Anh mà, đâu phải
ngoài nghĩa địa đâu mà sợ.
NỮ PHỤ 2 - Mày còn nhắc tới nghĩa địa nữa. Đã nói là tao yếu bóng vía mà.
NGỌC - Mày cứ chơi đi. Tui nghe nói không ghê như mình tưởng đâu. Đừng lo mà, nguyên đám cùng
chơi chứ có phải mình mày đâu.
NỮ PHỤ 1 - Vậy tụi bây có chơi không? Bình thường gan quá trời, hôm nay bày đặt sợ ma là sao?
HUYỀN ANH - Ai nói tao sợ ma. Được rồi, chơi thì chơi thôi. Có gì phải sợ!
8. ĐÊM - NỘI - PHÒNG
HUYỀN ANH Bàn cơ được bày ra giữa phòng, gồm một tờ giấy ghi 24 chữ cái và các chữ đặc biệt như
Ma - Quỷ - Tiên - Phật. 5 cô gái ngồi vòng tròn quanh bàn cơ, cùng tập trung đặt tay lên con cơ.
NỮ PHỤ 1 (chủ trì bàn cơ đọc bài thơ gọi hồn)
Hồn nào ở chốn non bồng Qua đây hồn cũng vui lòng ghé chơi Dầu hồn dạo khắp mọi nơi Ghé đây đàm
đạo chuyện đời trần gian Cảnh tiên hạc nội mây ngàn Làm cho hồn cũng ngỡ ngàng kém vui Cảnh tiên
xa lạ bùi ngùi Sao bằng cảnh tục hồn vui với người Đờn ca múa hát vui cười Trà thơm bánh ngọt trái
tươi đãi hồn Hồn ơi hãy ghé qua đây
Nữ phụ 1 vừa đọc xong bài khấn thì con cơ từ từ di chuyển.
NGỌC - Xin cho hỏi là có linh hồn nào đang ở bên cạnh chúng tôi không?
Con cơ chạy từ từ qua chữ Có.
NỮ PHỤ 2 - Vậy linh hồn thuộc vào loại nào trong tam giới? Con cơ chạy qua chữ ma.
HUYỀN ANH (cười khẩy với thái độ bất cần) - Vậy linh hồn này có thật là ma không hay chỉ là ảo
tưởng? Nếu có thì chứng minh cho tôi xem đi.
Cơ tức giận, xoay vòng vòng liên hồi trên bàn trong khi mọi người đã thả tay ra. Linh hồn nhập vào
Ngọc, mắt trợn tròng lên, tóc xõa rũ rượi. Ánh đèn trong phòng chớp tắt liên tục.

NỮ PHỤ 2 - Mày bị sao vậy Ngọc? Mày có giỡn không đó?
Ngọc nhìn Huyền Anh cười sằng sặc, gằn giọng nói.
18
NGỌC - Một khi ngươi đã tham dự vào trò chơi này rồi thì ngươi sẽ không thoát ra được. Huyền Anh
hốt hoảng lùi ra xa, chết trân người.
NỮ PHỤ 1(chắp tay vái lạy lia lịa) - Nam mô A Di Đà Phật, Nam mô A Di Đà Phật.
Ngọc hét lên một tiếng và nằm gục xuống bất động. Mọi người ai nấy đều sợ hãi.
9. NGÀY - NỘI - NHÀ HUYỀN ANH
Huyền Anh đang cùng mẹ ngồi ăn cơm trong phòng khách. Hai mẹ con đang lặng thinh ăn thì Huyền
Anh nghe thấy tiếng trẻ con khóc thút thít trước nhà. Cô ngạc nhiên đi ra phía trước xem thử thì thấy
một đứa bé đang đứng trước nhà Huyền Anh khóc thút thít. Cô tiến lại gần định hỏi chuyện thì đứa bé
chợt đưa tay ra chụp lấy tay Huyền Anh. Cô giật mình tỉnh dậy thì thấy mình đang ngồi ăn với mẹ
trong phòng khách.
MẸ HUYỀN ANH - Ăn cơm kìa con, nãy giờ ngồi nghĩ ngợi cái gì mông lung vậy. Dạo này con xanh xao
lắm nha.
HUYỀN ANH - Dạ, không có gì đâu mẹ. Con tự biết chăm lo sức khỏe của mình mà.
Huyền Anh tập trung vào bữa cơm thì lại bắt đầu nghe tiếng khóc thút thít trước cửa nhà. Cô quay đầu
lại tìm kiếm nơi phát ra tiếng khóc, chợt cảm giác thấy cảnh này rất quen thuộc. Huyền Anh vội quay
đầu lại nhìn mẹ thì mẹ cô biến mất, thay vào đó là nữ ma đang ngồi tóc xõa rũ rượi.
10. NGÀY - NỘI - PHÒNG HUYỀN ANH
Huyền Anh nằm ngủ gục trên bàn, miệng ú ớ liên hồi. Mẹ cô tới khẽ đập vai lay Huyền Anh dậy.
MẸ HUYỀN ANH - Xuống ăn cơm kìa con, trưa rồi còn nằm ngủ gì nữa.
Huyền Anh ngẩng đầu dậy, mặt thất thần.
11. NGÀY - NGOẠI - ĐƯỜNG VÀO XÓM VẮNG
Khung cảnh một xóm trọ xập xệ, Huyền Anh và Ngọc đang đi tìm nhà bà thầy bói.
HUYỀN ANH - Chỗ này có đáng tin tưởng không mày? Tao không tin vào mấy bà thầy bói lắm. NGỌC
- Yên tâm đi. Bà thầy này chị họ tao chỉ chỗ cho, chị tao từng đi coi rồi. Bà phán đâu trúng đó, trừ tà,
cắt duyên âm gì cũng làm được hết.
12. NGÀY - NỘI - NHÀ BÀ THẦY BÓI
Nhà bà thầy bói là một căn nhà xập xệ nằm trong hẻm nhỏ tối tăm, u ám. Khi Ngọc và Huyền Anh

bước vào thì thấy một chàng trai từ trong nhà vội vã đi ra (chàng trai là người tình phụ bạc của nữ
19
ma). Khi thấy Huyền Anh, bà thầy bói cứ nhìn cô chằm chằm từ trên xuống dưới. Huyền Anh cũng thấy
lo ngại.
BÀ THẦY BÓI - Con đang gặp chuyện liên quan tới phần âm phải không? Ta thấy nguyên khí của con
bị tổn hại nhiều lắm đó.
HUYỀN ANH - Dạo này có nhiều chuyện kì lạ xảy ra với con quá, thánh cô có cách nào xem giúp con
được không?
NGỌC - Đúng rồi thánh cô, bạn con bị phần âm này theo phá dữ phá. Có cách nào trị nó không thánh?
BÀ THẦY BÓI (trầm tư suy nghĩ và lắc đầu) - Ta không nói được gì nhiều. Thiên cơ bất khả lộ. Ta chỉ
có thể khuyên con một điều: Dù đây là thứ gì đi nữa, con cũng không nên giữ nó bên mình. Mọi
chuyện bắt đầu ở đâu thì nên kết thúc tại đó.
HUYỀN ANH (vừa nói vừa vuốt chiếc vòng đeo tay) - Vậy là sao thánh cô?
BÀ THẦY BÓI - Ta đã nói rồi. Ta chỉ có thể cho con biết đến đó thôi. Mọi chuyện bắt đầu ở đâu thì nên
kết thúc tại đó. Con nên về rồi. Chào con.
HUYỀN ANH - Nhưng thánh cô ơi
Bà thầy bói đã đưa Huyền Anh và Ngọc ra đến cổng và đóng cửa lại.
13. NGÀY - NGOẠI - TRÊN CẦU
Huyền Anh chở Ngọc đi về, trên đường về cô vừa đi vừa suy nghĩ về những chuyện kì lạ xảy ra trong
thời gian qua. Khi chạy tới giữa cầu, bất giác nhìn xuống chiếc vòng tay, Huyền Anh khựng xe lại.
NGỌC - Có chuyện gì vậy mày?
HUYỀN ANH - Mày chờ tao chút. Huyền Anh đi bộ lên thành cầu, gỡ chiếc vòng ra và ném xuống
sông. Cô thở phào nhẹ nhõm.
14. NGÀY - NỘI - PHÒNG HUYỀN ANH
Chuông báo thức đồng hồ báo 6h chiều. Huyền Anh giật mình tỉnh dậy, cô thảng thốt khi thấy đầu
giường mình là chiếc vòng tay đã ném xuống sông. Lúc này, Huyền Anh thật sự hoảng sợ về một thế
lực vô hình nào đó đang theo bên mình. Lời bà thầy bói cứ vang vang lên trong đầu cô. "MỌI CHUYỆN
BẮT ĐẦU Ở ĐÂU THÌ NÊN KẾT THÚC TẠI ĐÓ" Cô lấy một chiếc chậu, để chiếc vòng vào và đem đốt.
Trong lúc chiếc vòng bắt lửa cháy, Huyền Anh cảm thấy choáng váng. Cô rơi vào một không gian ảo
với nhìn hình ảnh liên tục lướt qua đầu.

Hình ảnh 1: Ở trên cầu, chàng trai tặng cô gái một hộp quà xinh xắn (hộp quà có chứa chiếc vòng đeo
tay).
20
Hình ảnh 2: Que thử thai báo 2 vạch. Cô gái nhìn sợ hãi.
Hình ảnh 3: Cô gái nằm chết trên cầu.
Huyền Anh từ từ định thần lại, cô nhìn xuống chiếc thau thì thấy chiếc vòng đã cháy ra thành tro.
15. NGÀY - NGOẠI - TRƯỚC NHÀ BÀ THẦY BÓI
Ngày hôm sau, Huyền Anh một mình tìm đến nhà bà thầy bói để hỏi cho ra nhẽ. Cô đi đúng con đường
cũ nhưng tới nơi thì ngạc nhiên khi thấy căn nhà đó đã đóng cửa, khóa lại bên ngoài. Cô vội vã tìm
một người qua đường để hỏi.
HUYỀN ANH - Chị ơi, cho em hỏi nhà này có ai ở không ạ?
NGƯỜI QUA ĐƯỜNG - Ủa, em có nhầm không. Căn nhà này bỏ hoang lâu lắm rồi mà, có ai ở đây
đâu mà coi bói. Huyền Anh điếng người, cô lập bập hỏi lại.
HUYỀN ANH - Vậy trước đây từng có ai coi bói ở đây không chị?
NGƯỜI QUA ĐƯỜNG (đứng suy nghĩ một lúc) - À, trước đây cũng có một bà thầy coi bói nổi tiếng
lắm nhưng bả chết được mấy năm rồi.
HUYỀN ANH (mặt biến sắc) - Dạ thôi, cảm ơn chị. Em về đây.
16. NGÀY - NGOẠI - ĐƯỜNG ĐẾN NHÀ BÀ THẦY BÓI
Huyền Anh bắt đầu cảm thấy sợ hãi trước mọi thứ xung quanh. Cô lấy điện thoại ra gọi cho Ngọc để
xác nhận lại bà thầy bói có tồn tại hay không nhưng điện thoại báo không liên lạc được. Cô vội vã chạy
ra lấy xe máy gửi gần đó để đi tới nhà Ngọc hỏi cho ra nhẽ.
17. CHIỀU - NGOẠI - TRƯỚC CỬA NHÀ NGỌC
Huyền Anh bấm chuông thì thấy Ngọc ra mở cửa.
HUYỀN ANH - Bà ở đâu chiều giờ mà tao gọi cho mày hỏi không được.
NGỌC (mặt ngơ ngác) - Có chuyện gì mà mày hốt hoảng vậy?
HUYỀN ANH (lắp bắp, thở không ra hơi) - Cái bà thầy bói bữa mình đi coi đó. Bà đó có thật không
vậy?
NGỌC - Tất nhiên là có rồi, bữa tao với mày cùng đi coi bói mà. Mày có bị ấm đầu không mà hỏi kì
vậy!
HUYỀN ANH - Hôm nay tao có tới tìm nhưng không thấy, hỏi mấy người gần đó người ta bảo căn nhà

đó bỏ hoang lâu rồi.
21
NGỌC - Sao kì vậy? Hay là bả lừa đảo sợ người ta tới đòi tiền nên dàn cảnh bỏ chạy.
HUYỀN ANH - Thôi, bây giờ mày đi với tao tới đó xác nhận lại đi. Giờ tao đang rối lắm.
NGỌC - Được thôi mày, đợi tao vô lấy nón bảo hiểm đã.
18. TỐI - NGOẠI - TRÊN CẦU
Trên đường đến nhà bà thầy bói, Huyền Anh và Ngọc chạy ngang cái cầu mà cô đã từng thấy trong
mơ.
HUYỀN ANH - Mày ơi, có chuyện gì đó kì lạ quá. Có thứ gì đó đang ám ảnh tao. Tao không biết làm
thế nào để thoát ra được nó. Tao sợ quá Không gian xung quanh im lặng, không có một bóng xe qua
lại. Ngọc cũng im lặng không trả lời. Huyền Anh cảm thấy kì quặc vì không khí ghê rợn đó. Bất giác từ
phía sau lưng, một bàn tay đặt lên vai Huyền Anh. Bàn tay có đeo chiếc vòng tay mà Huyền Anh đã
từng đem đi đốt. Huyền Anh cảm thấy rợn người quay đầu lại. Cô hét lên một tiếng khi thấy sau lưng
mình là nữ ma chứ không phải Ngọc.
The end.
19. CHẠY CREDITS PHIM.
AFTER CREDITS.
20. ĐÊM - NGOẠI - TRÊN CẦU
Chàng trai lái xe chở cô gái chạy tới giữa cầu thì dừng lại. Hai người to tiếng đôi co qua lại. (Đoạn hội
thoại có thể không đưa vào cụ thể nhưng vẫn lấy khẩu hình miệng để dựng hình).
CHÀNG TRAI - Em đừng có nói đến việc đó nữa, anh không muốn nghe. Anh đã nói em đi phá cái thai
đó đi, anh sẽ đưa tiền.
CÔ GÁI - Nhưng đó là con của chúng ta, em không nhẫn tâm bỏ nó được. Anh có đứng ở vị trí của em
mà hiểu không? Anh thật là độc ác.
CHÀNG TRAI (nóng giận quát lớn) - Cô xuống xe đi. Tôi cần yên lặng. Tôi không muốn cô làm phiền
tôi nữa.
Cô gái giận dỗi bỏ xuống xe. Chàng trai rồ ga vọt đi thẳng. Cô gái theo phản xạ chạy theo níu kéo thì
bị vấp té trên thành cầu. Cô bị động thai nên ôm bụng rên la dữ dội.
21. ĐÊM - NGOẠI - TRÊN CẦU
Huyền Anh và Ngọc trên đường đi học về có chạy ngang cây cầu đó. Nhìn từ xa, hai cô thấy một cô gái

đang nằm ôm bụng đau đớn kêu cứu nên Huyền Anh dừng xe lại từ xa nhìn.
22
NGỌC - Ê hình như phía trước có người bị gì kìa mày. Có nên dừng lại giúp người ta không?
HUYỀN ANH (chau mày suy nghĩ một hồi) - Thôi đi về lẹ đi mày. Giờ này tối khuya rồi, ai lại ra đường
một mình rồi nằm đó. Lỡ bả dàn cảnh rồi đồng bọn tới cướp tiền của mình sao, nguy hiểm lắm.
NGỌC - Nhưng lỡ
HUYỀN ANH - Lỡ cái gì mà lỡ, đi về thôi. Nói rồi Huyền Anh vọt nga chạy vụt qua mặt cô gái. Cô gái
tuyệt vọng nhìn theo bóng hai người đang khuất xa dần.
The end
23

×