Tải bản đầy đủ (.doc) (13 trang)

Một số bài văn hay lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.66 KB, 13 trang )

Một số bài văn hay lớp 6
Bài viết số 7 lớp 6 đề 1: Em hãy tả quang cảnh một
phiên chợ theo tưởng tượng của em.
Bàilàm

Một ngày mới bắt đầu với tiếng gà gáy nhộn nhịp -
dấu hiêu cho sự khởi nguồn. Tôi vùng giậy ra sân tập
thể dục và bắt gặp đoàn người gánh gồng háng hóa
qua đường. Tôi chợt nhận ra hôm nay là ngày họp
chợ- nơi nằm giữa trung tâm thị trấn Lộc Bình. Tôi bất
giác liên tưởng đến bầu không khí vui tươi đang diễn
ra. Sự sần uất không thể thiếu trong mỗi phiên chợ.
Một thoáng bồi hồi tôi nhận ra: Chợ quê tôi sao mà
đẹp quá.
Quả thật nếu ai có dịp đến với LB thì như có phép
màu làm họ không muốn rời khỏi nơi đây bởi chợ nằm
bên con sông Kì Cùng đã tạo cho khu chợ cảm giác
vui tươi qua từng nhịp chảy của nó. Chợ thường họp
năm ngày một lần từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến
khi bóng mặt trời đã xế tà. Tờ mờ sáng những người
nông dân đã cần cù man hàng hóa ra chợ bán, họ
mong tìm được chỗ ngôi tốt và bán được nhiều hàng.
Khỏang 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Nào người
lái buôn, người bán hàng, người mua, tất cả đang đổ
dồn về phía trung tâm thị trấn. Ở ngay đầu chợ cũng
có thể cảm thấy được sự vui tươi đang diễn ra ở bên
trong. Hương gạo nếp, mùi bánh phở nghi ngút bốc ra
như mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Quả thật phở
Lộc Bình vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng
chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương.
Mặt trời nhô cao dần rồi nhú lên cho kì hết, chiếu rọi


những ánh nắng chói trang, rùng rực xuống nhưng vẫn
khôg ngăn cản đc dòng người ở phía giưới. Đối với trẻ
thơ đi chợ cùng cha mẹ như một thú vui, các em được
bố mẹ mặc cho những bộ quần áo đẹp, nhiều màu sắc
sinh động để cùng hòa mình vào dòng người tấp nập.
Tiếng chò truyện hòa vang cùng tiếg rao làm vang
động khắp khu chợ. Các bà, các mẹ, các chị đang lựa
chọn để mua những hạt gạo thơm ngon nhất về cho gia
đình. Các em bé tập chung tại hàng bánh kẹo, lự chon
cho mình những loại kẹo ngon nhất. Hàng điện dân
dụng không ngớt khách. Hàng hoa quả là nơi tôi thích
nhất. Khi nhìn những quả mận còn nguyên phấn
trắng,xương còn đọng trên những chiếc lá là tôi lại
cảm nhận được nỗi thức khuya dậy sớm của người
nông dân để có thành quả là những trái mận to tròn,
mọng nước như vậy. Nhữg quả táo đỏ hồng, những
quả cam sành trĩu nặng đc người lái buôn mang về đây
dể phục vụ cho người dân. Phía dưới nữa là những cửa
hàng bán đồ dùng học tập như: bút, thước, màu…
Nhữg quán chè là nơi dừng chân lí tưởng để giảm bớt
sự nóng bức của mùa hè. Hàng quần áo phục vụ cho
cả người già, người trung niên và người trẻ đủ màu sắc
xanh đỏ, tím vàng rất ưa nhìn. Chợ càng đông hơn
khi xuống đến nơi mua bán gia xúc, gia cầm, những
chú lợn con hồng hào đang kêu éc éc như đang nhớ
mẹ. Những “bé” gà, “bé” vịt lông ánh vàng trông đáng
yêu làm sao. Hàng thịt còn tươi roi rói, màu hồng
đào.Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều
mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội
được kết tinh từ hồn quê, hồn đất rồi như cất lên trời

cùng thưởng thức. Cũng có những người đi chợ không
mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi
chợ. Đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ
mới tan.
Ai cũng có một miền quê sinh ra do đó ai cũng có hìh
ảnh của phiên chợ quê trog lòng. Ai cũng có tuổi ấu
thơ từng mong bà, mẹ, chị về để có quà, có khi chỉ là
một cái kẹo, củ khoai có khi còn ngon hơn cả đặc sản
đắt tiền. Tôi sẽ ko thể quên đc khu chợ quê- nơi tôi
sinh ra. Nó đã để lại nhữg ấn tượng không bao giờ
phai trong tâm trí tôi./.
Bài viết số 7 lớp 6 đề 2: Từ bài Lao Xao của Duy
Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng
đẹp trời.
Từ ngay ông mất bố mẹ em có nhiệm vụ chăm sóc
vườn .Khu vườn không rộng lắm nhưng được trồng
nhiều loại cây khác nhau . Theo em có lẽ khu vườn
đẹp nhất vào buổi sáng.
Vì em phải bận học nên ko theo bố mẹ vào vườn
được . Nhưng hôm nay là ngày chủ nhật nên em cùng
bố mẹ ra thăm vườn và phụ giúp bố mẹ làm vườn.
Người mở cổng vườn đầu tiên là em . Sáng hôm đó ko
khí trong lành mát mẻ, cảnh vật còn chìm trong màn
sương đêm,bầu trời trong xanh cao vời vợi . Pha lẫn là
những đám mây trắng đang trôi bồng bềnh . Trên
những chiếc lá còn động lại những hạt sương sớm nó
lấp lánh như kim cương . Những hàng cây đang đung
đưa theo gió như nói chuyện với nhau . Những chú
chim ríu rit líu lo gọi bầy . Tất cả làm nên một bức
tranh thiên nhiên đẹp sinh động .

Mới bước vào vườn em đã nghe tiếng sủa của chú chó
vệnh lông vàng đang ngoe ngoẩy cái đuôi hít hít cái
mũi . Chắc nó mừng vì sau một tuần gặp lại cô chủ xa
cách . Bố mẹ trồng nhiều loại cây ăn quả khác nhau
nào là : xoài , ổi , sầu riêng . Cây sầu riêng la loai cây
cao nhất không biết nó được trồng từ bao giờ mà nó
cao đến thế . Hoa sầu riêng mọc từng chùm nó có mùi
thơm ngào ngạt khắp cả vườn. Cây sầu riêng đã vào
mùa những quả như những chú nhím treo lủng lẳng
trên cành . Nó lớn dần theo từng ngày . Dọc theo hàng
ranh là những hàng cây mít . Thân nó sù xì to cao
khỏe như những chàng sĩ canh giữ khu vườn . Mít đã
ra quả non . Nhìn từ xa những quả mít như những chú
heo con treo lủng lẳng trên cành rất dễ thương . Ở cuối
vườn bố mẹ trồng cây măng cụt . Thân măng cụt
không to lắm nhưng cành lá lại sum xuê, những tán lá
của nó lớn to khép kín vào nhau còn ủ đầy sương .
Quả của nó khi chưa chín thì nó phát lên một màu
xanh non . Nhưng khi chín , quả tròn trịa khoác lên
màu tím . Cầm trên tay , ta có thể biết được số múi của
nó . Xung quanh nhà là cây đu đủ thân cây không to
lắm , nhưng quả sum xuê . Quả đu đủ dài màu vàng
nghệ treo lủng lẳng trên cành . Em thích nhất là ăn đu
đủ .
Mặt trời càng lên cao xua đi màn sương đêm khu vườn
càng nhộn nhịp hơn những chú sóc lông vàng mát dịu
với những sọc đen dài trên lưng đang chuyền cành từ
cành này sang cành nọ như đang tìm trái mít chín cây
thơm lừng . Nó tranh dành một trái mít chín nó kêu
chíp chíp khoái chí . Vì có một bữa sáng ngon lành .

Chị chào mào hót líu lo như đón một buổi sáng bình
minh . Tất cả đã tạo nên một âm thanh " Lao Xao "
của khu vườn nhà em .
Khu vườn trong nắng mai của nhà em thật đẹp để lại
cho em nhiều ấn tượng không bao giờ phai . Em sẽ
chăm sóc khu vườn để nó luôn luôn tươi đẹp
Bài viết số 7 lớp 6 đề 3: Em đã từng gặp ông Tiên
trong những truyện cổ dân gian,hãy miêu tả lại
hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình.
Bài làm

Buổi tối hôm đó, nằm thiu thiu ngủ trên đùi của bà.
Sau khi nghe kể một câu chuyện cổ tích: Ngày xửa
ngày xưa… cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần
tiên sống lẫn lộn giữa loài người. Rồi giấc mơ dến với
tôi tự lúc nào và điều kì lạ là trong giấc mơ tôi đã gặp
một ông tiên giống hệt ông ngoại tôi đã mất.
Ông tiên nầy có bộ râu thật đẹp, năm chòm suôn đuột,
bạc trắng như râu mấy chú hát tuồng hay đeo. Da dẻ
ông hồng hào, tôi quan sát kĩ thấy ông chưa có nếp
nhăn nào cả. Không biết ông đã bao nhiêu tuổi rồi mà
đôi mắt ông còn tinh anh lắm. Khuôn mặt ông phúc
hậu, nhân từ, nhìn tôi như nhìn thấy cháu ruột của
mình. Ông mặc bộ đồ trắng, trắng lắm, không phải
bằng vải mà hình như bằng mây khói thì phải. Tóc của
ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xoã xuống hai
bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi Sơn Chà khi gió
mùa kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm giác gặp
lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp và lí nhí :
“Chào ông ạ!” Ông cười thật to, làm tôi giật cả người.

Cây phất trần đưa qua đưa lại trên đầu tôi làm cho tôi
có cảm giác thật dễ chịu. Giọng ông ôn tổn, tình cảm:
“ Ta không phải là ông ngoại của con, ta là ông Bụt
trong truyện Tấm Cám đây. Ta đã giúp đỡ rất nhiều
người bằng phép thuật của mình. Đó là những người
đau khổ, chịu nhiều áp bức bất công. Nhiệm vụ của ta
đấy con ạ!”Tôi muốn ông giúp đỡ những đứa trẻ
nghèo khổ chưa được đến trường, những đứa bé bất
hạnh, mồ côi, những mảnh đời tội nghiệp đang cần
những bàn tay phù trợ như ông.Và một điều nữa nhờ
ông nhắn lạ với ông ngoại tôi rằng: tôi rất nhớ ông
ngoại và cố gắng học thật giỏi, sống thật ngoan để ông
ngoại dưới suối vàng được yên lòng và vui vẻ. Ông
tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi
mong muốn.
“Chà! Muỗi cắn thế mà con bé ngủ ngon thật”Tiếng bà
ngoại tôi kéo tôi trở về với thực tại. Tôi rất tiếc vì
chưa được nói chuyên nhiều với ông tiên, nhưng qua
giấc mơ nầy tôi lại thêm quí mến ông , dù trong tôi
vẫn còn lảng vảng một câu hỏi: có thật là đã có ông
tiên không nhỉ?
Bài viết số 7 lớp 6 đề 4: Hãy tả một nhân vật có
hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có
dịp quan sát,đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại.
Bài làm

Mỗi lần theo mẹ ra chợ mua hàng, là em lại có dịp
quan sát một cậu bé có hình dạng và hoạt động rất kì
lạ. Khiến cho em có một ấn tượng rất sâu sác . Chắc
các bạn và các thầy cô cũng thắc mắc, người bạn nhỏ

ấy có đặc điểm gì khiền em phải chú ý như vậy. Sau
đây, em xin tả lại cho cô và các bạn cùng nghe.
Cậu bé tên là Minh, nhà Minh nghèo lắm. Có lần em
nghe các bác trong chợ kể rằng ba má cậu mất sớm, để
lại hai chị em Minh non ớt đương đầu với sóng gió
cuả cuộc đời. Do nhà nghèo, nên chị Minh phải đi làm
thuê làm mướn suốt ngày, còn Minh thì phải đi bán
rong trong chợ các đồ linh tinh như bàn chải, lược , đồ
móc chìa khoá để nuôi sống bản thân. Tóc cậu rậm
rạp, Có lẻ vì nhà nghèo nên cậu không thể đi cắt tóc
được. Cậu có khuôn mặt hình chữ điền dính đầy bụi
bẩn vì cậu phải lăn lộn khắp nơi để kiếm ăn nhưng ẩn
sau lớp bụi bẩn đấy, em tin chắc là một tấm lòng nhân
hậu, Cậu có chiếc mũi dọc dừa trông chẳng hợp với
khuôn mặt cuả mình tí nào. Ẩn sau đôi môi tái nhợt vì
bệnh tật là hàm răng khểnh và trắng ngà.Đã vậy. Ông
trời còn nỡ để Minh mang một dị tật khủng khiếp. hai
tay cậu bị bại liệt không giống như người bình thường
khiến cạu cầm nắm rất khó khăn. Vì vậy mà chị Minh
phải quàng sẵn đồ đạc lên người Minh để cậu có thể
bán. Cũng chính vì điểm này mà tất cả lũ nhóc trong
chợ đều gọi Minh với một cái tên trêu chọc là Minh
cùi. Mỗi lần như vậy, Minh vưà khóc vừa giẫn dữ xua
các bạn kia ra, nhưng vì bị tật nên chẳng những không
xua được mà còn bị té lên té xuống khiến đám nhóc vô
luơng tâm kia cười vỡ cả bụng. Em vội vả chạy đến đỡ
Minh dậy. Thế là Minh kết thân với em vì em là người
bạn duy nhất không trêu chọc Minh. Trong chỉ vài
phút tiếp cận. Em đã phát hiện ra rằng: tuy xấu xí.
Nhưng cậu vẫn mang trong mình cái hồn nhiên, trong

sáng cuả tuổi thơ. Thỉnh thoảng, cậu chạy theo một
chú bướm vàng với một bộ dạng rất vui vẻ, yêu đời.
Cậu chăm chỉ thật. Từ khi chợ họp đến giờ, cậu vẫn cứ
đứng ở trước cưả mời gọi mọi người mua hàng. Câu
tuy nghèo nhưng cũng có lòng tự trọng rất cao. Có lần,
một bác đi mua rau ngang qua, thấy cậu bé tội nghiệp.
Bác cho cậu năm nghìn và nói : “Ta tặng cho cháu
đấy, ta không lấy hàng gì đâu.”. Thế mà Minh không
nhận, nằng nặc xin bác phải mua một món gì đó mới
thôi. Minh nói với Bác nọ: “đói cho sạch, rách cho
thơm bác ạ. Cháu không phải ăn mày.Cháu muốn sống
bằng sức lao động của mình” Minh tuy nghèo nhưng
rất ham học dù điều kiện gia đình không cho phép.
Trong lúc đi bán, lâu lâu, Minh lại lấy cuốn sách cuả
chị cậu cho ra đọc. Hỏi thăm mới được biết là tối nào,
chị Minh cũng dạy Minh học chữ. Vì bị bại liệt hai tay
nên cậu phải dùng hai ngón chân để cầm bút. Tuy vậy
chữ cậu lại rất đẹp Thật là tài tình phải không các bạn.
Minh còn có biệt tài vẽ chân dung bằng chân rất điêu
luyện. Những người khách qua đường thỉnh thoảng lại
tò mò muốn xem Minh vẽ, thể là cậu dùng hai ngòn
chân nhỏ bé cuả mình kẹp lấy bút rồi ngả người ra sau
chuẩn bị tư thế . Như một phép thuật kì diệu, những
đường nét nghệ thuật bắt đầu hiện ra. Khi bức tranh đã
hoàn thành ai cũng tấm tắc khen đẹp. Nét đẹp ấy
không những từ bức chân dung Minh vẽ mà còn là từ
lòng quyết tâm, ý chí phấn đấu đi lên cuả Minh đấy.
Tuy khó khăn, nhưng Minh không hề nản chí làm em
rất nể phục. Cậu làm em nhớ đến hình ảnh thầy
Nguyễn Ngọc Kí người đã dùng hai ngón chân tập

viết, đã nổi tiếng trong cả nước . Trời đã gần trưa. Mẹ
đã mua hàng xong và ra đón em. Vưà lúc ấy ,chị cuả
Minh tất tả chạy bộ đến mang cơm cho Minh. Trông
thấy em đang nói chuyện với Minh, chị nói: “ Chào
em, em là bạn cuả Minh à” .Em tươi cười gật đấu. Chị
quay sau đút cơm cho Minh ăn, thấy Minh phải cố
gắng lắm mới ăn đươc từng muổng cơm và người chị
thương em chốc chốc lại chảy nước mắt làm em rất
cảm động. Nghe em kể về Minh, mẹ em sực nhớ về
Bác Tư người làm trong một ngôi nhà tình thương của
một tổ chức nhân đạo .Mẹ em chạy đến nói với chị cuả
Minh. Hai chị em mừng đến phát khóc. Cuối cùng.
Chị em Minh đã được đón về một mái ấm tình thường
để đườc che chở, đùm bọc và dạy dỗ nên người
Nhìn hoàn cảnh của Minh, một cậu bé mồ côi, tật
nguyền. Em cảm thấy mình rất may mắn được sống
đầy đủ và êm ấm trong vòng tay thương yêu của cha
mẹ và ông bà. Em quyết tâm học thật giỏi để sau này
lớn lên trở thành người tài , làm cho đất nước ngày
càng giàu mạnh hơn. Em sẻ thành lập nhiều tổ chức từ
thiện để góp phần xoa dịu các nỗi đau của những
mảnh đời bất hạnh như chị em Minh./.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×