Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.65 KB, 3 trang )
THÀNH CỔ LUY LÂU VỚI DẤU ẤN KHAI SINH
PHẬT GIÁO VÀ NHO GIÁO VIỆT NAM
PGS-TS. Dương Văn Khảm
Từ Ấn Độ, Phật giáo được truyền bá rộng rãi, đặc biệt là trong các nước Đông
Nam á, trong đó có Việt Nam, trở thành một trong những tôn giáo lớn của nhân loại.
Phật giáo vào Việt Nam ngay từ thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên, theo đường biển
qua Champa. Luy Lâu (Kinh Bắc) là thủ đô của xứ Giao Chỉ và là trạm nghỉ chân
quen thuộc của các nhà truyền Đạo Phật người Ấn Độ sang Trung hoa. Tại đây, một số
kinh điển Đại thừa và A -hàm đã được dịch sang tiếng Hoa như Kinh Tứ Thập Nhị
Chương, An Ba Thủ ý, Kinh Bổn Sanh, Kinh Malanda Vấn Đạo Tuy rằng Phật giáo
du nhập vào Việt Nam trước Trung Hoa, nhưng 18 thế kỷ liên tiếp, vì điều kiện địa lý
gần Trung Hoa và hai lần lệ thuộc xứ này, nên Việt Nam và Trung Hoa có chung nhiều
sắc thái di sản văn hóa, triết học và tôn giáo. Vì vậy, Phật giáo Việt Nam phản ánh
nhiều ảnh hưởng của các hệ phát triển Đại Thừa tại Trung Hoa (1).
Suốt ngàn năm Bắc thuộc, người Việt hun đúc một hệ tư tưởng để tập hợp dân
tộc, chống đồng hóa và áp bức một cách quyết liệt của các thế lực phong kiến phương
Bắc và hệ tư tưởng đó của người Việt bản địa được nhân lên bằng văn hóa Phật giáo.
Nhưng đến thế kỷ thứ 10, người Việt còn tiếp nhận thêm cả Nho giáo theo kiểu Đông
Á ngay từ phương Bắc để xây dựng tổ chức Trung ương tập quyền, nhằm chống lại
nạn ngoại xâm của chính các thế lực phong kiến phương Bắc, vì thiết chế nhà nước
theo kiểu Đông Nam Á thời bấy giờ theo kiểu liên hợp lỏng lẻo các tiểu quốc, đã bộc
lộ hiển nhiên là không đủ sức mạnh chống ngoại sâm (2). Vào thập niên 1930-1940,
có nhiều phong trào hồi sinh và canh tân các hoạt động của Phật giáo với ý thức giữ
lại các truyền thống của đạo Phật nguyên thủy. Điều đó được phản ánh rõ nét trong
hành thiền và các kinh sách dựa theo Kinh tạng Pali, nhưng viết bằng tiếng Pháp.
Dưới các triều đại phong kiến Việt Nam, thành cổ Luy Lâu có sự phát triển
thanh trầm, vừa là cái nôi của Phật giáo, vừa là nơi tiếp cận tư tưởng Nho giáo, với
mối liên hệ chặt chẽ với các mục tiêu đô hộ của các triều đại phong kiến phương Bắc
từ thời kỳ Tây Hán đến thời ký nhà Đường, qua các triều đại nhà Ngô năm 226, nhà
Tấn năm 280, nhà Tùy năm 589, nhà Đường năm 618. Chính quyền đô hộ phong kiến
cho xây đắp các thành lũy lớn, chắc chắn và những giáo đường. Cũng thời kỳ này,