Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

Đề Olympic Ngữ văn 8 trường THCS Xuân Dương

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (71.96 KB, 5 trang )

Câu 1 : (4 điểm)
Có ý ki n cho r ng : "Bài th  Nh  r ng c a Th  L 
(Ng  v n 8, t p 2) tràn   y c m xúc lãng m n". Em hãy cho
bi t c m xúc lãng m n    c th  hi n trong bài th  nh  th  nào
?
Câu 2 : (6 điểm)
Đọc câu chuyện sau và nêu suy nghĩ của em
bằng một đoạn văn khoảng 10 câu:
Có người cha mắc bệnh rất nặng. Ông gọi hai
người con trai đến bên giường và ân cần nhắc
nhở: “Sau khi cha qua đời, hai con cần phân chia
tài sản một cách thỏa đáng, đừng vì chuyện đó
mà cãi nhau nhé!”
Hai anh em hứa sẽ làm theo lời cha. Khi cha
qua đời họ phân chia tài sản làm đôi. Nhưng sau
đó người anh cho rằng người em chia không công
bằng và cuộc tranh cãi nổ ra. Một ông già thông
thái đã dạy cho họ cách chia công bằng nhất:”
Đem tất cả đồ đạc ra cưa đôi thành hai phần
bằng nhau tuyệt đối”. Hai anh em đã đồng ý.
Kết cục tài sản đã được chia công bằng tuyệt
đối nhưng đó chỉ là đống đồ bỏ đi.
Câu 3: (10 điểm)
Trong tác ph m “Lão H c”, Nam Cao vi t:
“…Chao ôi ! Đối với những người sống
quanh ta , nếu ta không cố mà tìm hiểu họ, thì ta
chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ
ổi…toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao
giờ ta thấy họ là những người đáng thương;
không bao giờ ta thương…cái bản tính tốt của
người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ


che lấp mất…”
Em hi u ý ki n trên nh  th  nào? T  các nhân v t: Lão
H c,ông giáo, v  ông giáo, Binh T  trong tác ph m “Lão
H c”, em hãy làm sáng t  nh n   nh trên.
H t

H   ng d n ch m
CÂU YÊU C U-N I DUNG C  N   T
Câu
1 :
(4  i 
m)
Nêu    c n i dung c  b n sau:
- Bài th  “Nh  r ng” là bài th  hay c a Th  L , nh ng
c ng là bài th  hay c a phong trào Th  M i.  i  m n i b t
c a tâm h n lãng m n là giàu m ng t   ng, khát v ng và
c m xúc. Ng   i ngh  s  lãng m n Vi t Nam tr   c cách
m ng tháng Tám-1945 c m th y cô   n, tù túng trong xã
h i b y gi  nh ng b t l c, h  ch còn bi t tìm cách thoát li
th c t i  y b ng chìm   m vào trong   i s ng n i tâm tràn
  y c m xúc. Tâm h n lãng m n  a thích s    c  áo, phi
th   ng, ghét khuôn kh , gò bó và s  t m th   ng. Nó có
h ng thú giãi b y nh ng c m xúc thi t tha mãnh li t, nh t
là n i bu n  au.
- C m xúc lãng m n trong bài th  nh  r ng    c th  hi n
khá rõ  nh ng khía c nh sau: (1 i m).
+ H   ng v  th  gi i m ng t   ng l n lao, phi th   ng tráng
l  b ng m t c m giác trào dâng mãnh li t. Th  gi i  y
hoàn toàn   i l p v i th c t i t m th   ng, gi  d i. Trong
baì th , th  gi i m ng t   ng chính là c nh   i ngàn hùng

v và kèm theo  ó là c nh oai hùng c a chúa s n lâm.
+ Di n t  th m thía n i  au trong tinh th n bi tráng, t c là
n i u t  c xót xa c a hòm thiêng khi sa c  l  v n.
Câu
2 :
(6
- Trên   i này không t n t i s  công b ng tuy t   i. N u
lúc nào c ng tìm ki m s  công b ng thì k t c c ch ng ai
   c l i gì.
- S  công b ng ch t n t i trong trái tim chúng ta . Trong
 i  m ) b t c  chuy n gì   ng nên tính toán quá chi li.
- Nhường nhịn chính là tạo nên sự công bằng
tuyệt đối
Câu
3:
(10
 i  m )
A.Yêu cầu chung:
Thể loại: Gi i thích k t h p ch ng minh.
Nội dung:Cách nhìn,  ánh giá con ng   i c n có
s  c m thông, trân tr ng con ng   i.
Yêu c  u c  th 
1.Mở bài: (1 điểm)
-D n d t v n   :Con ng   i là t ng hòa c a các m i
quan h  xã h i nên vi c  ánh giá con ng   i ph i có s  tìm
hi u c  th .
-  t v n   :Cách nhìn,  ánh giá con ng   i qua câu nói
trên.
2.Thân bài(8  i  m)
a. Gi  i thích n  i dung c  a  o  n v  n:

+ L i   c tho i c a nhân v t “Ông giáo”- thông qua
nhân v t này- tác gi  Nam Cao th  hi n cách nhìn,  ánh
giá   y s  c m thông, trân tr ng con ng   i:
- Ph i  em h t t m lòng c a mình,   t mình vào hoàn
c nh c a h    c  mà tìm hi u, xem xét con ng   i  m i
bình di n thì m i có    c cái nhìn   y   , ch t g n    c
nh ng nét ph m ch t  áng quý c a h , n u ch nhìn phi n
di n thì s  có ác c m ho c nh ng k t lu n sai l m v  b n
ch t c a con ng   i.
b. Ch  ng minh ý ki  n trên qua các nhân v  t:
+ Lão H c: Thông qua cái nhìn c a các nhân v t (tr   c
h t là ông giáo), lão H c hi n lên v i nh ng vi c làm,
hành   ng b  ngoài có v  gàn d , l m c m
- Bán m t con chó mà c    n  o, suy ngh mãi. Lão
H c sang nhà ông giáo nói chuy n nhi u l n v   i  u này
làm cho ông giáo có lúc c m th y “nhàm rồi”.
- Bán chó r i thì  au   n, xãt xa, d n v t nh  mình v a
ph m t i ác gì l n l m.
- G i ti n, giao v   n cho ông giáo gi  h , ch p nh n
s ng cùng c c,  ói kh :  n sung, rau má, khoai, c 
chu i…
- T  ch i g n nh  hách dch m i s  gióp   .
- Xin b  chó.
+ V  ông giáo: nhìn th y  lão H c m t tính cách gàn
d  “Cho lão chết ! Ai bảo lão có tiền mà
chịu khổ ! Lão làm lão khổ chứ ai…”, vô
cùng b c t c khi nhìn th y s  r i h i c a ông giáo khi ông
  ngh giúp   lão H c “Thị gạt phắt đi”.
+ Binh T : T  b n tính c a mình, khi nghe lão H c xin
b  chó, h n v i k t lu n ngay “Lão…c ng ra ph t ch  ch 

v a  âu”.
+ Ông giáo có nh ng lúc không hi u lão H c: “Làm
quái gì m t con chó mà lão có v  b n kho n quá th  ?”,
th m chí ông c ng chua chát th t lên khi nghe Binh T  k 
chuy n lão H c xin b  chó v    “cho nó xơi một
bữa…lão với tôi uống rượu”: “Cuộc đời cứ
mỗi ngày càng thêm đáng buồn…”Nh ng
ông giáo là ng   i cã tri th c, có kinh nghi m s ng, có cái
nhìn   y c m thông v i con ng   i, l i chu quan sát, tìm
hi u, suy ng m nên phát hi n ra    c chi u sâu c a con
ng   i qua nh ng bi u hi n b  ngoài:
- Ông c m thông và hi u vì sao lão H c l i không mu n
bán chó: Nó là m t ng   i b n c a lão, m t k v t c a con
trai lão; ông hi u và an  i, s  chia v i n i  au   n, d n v t
c a lão H c khi lão khóc th   ng con chó và t  x v  mình.
Quan tr ng h n, ông phát hi n ra nguyên nhân sâu xa c a
vi c g i ti n, g i v   n, xin b  chã, cái ch t t c t   i c a
lão H c: T t c  là vì con, vì lòng t  tr ng cao quý. ông
giáo nhìn th y v    p tâm h n c a lão H c  n gi u   ng
sau nh ng bi u hi n b  ngoài có v  gàn d , l p d.
- Ông hi u và c m thông    c v i thái   , hành   ng
c a v  mình: Vì quá kh  mà tr  nên l nh lùng, vô c m
tr   c n i  au   ng lo i “…Vợ tôi không ác,
nhưng thị khổ quá rồi. Một ngưêi đau
chân cã lóc nào quên được cái chân đau
của mình để nghĩ đến một cái gì
khác đâu ? cái bản tính tốt của người ta
bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che
lấp mất…” . ông biết vậy nên “Chỉ buồn
chứ không nì giận”.

→ Ông giáo là nhân v t trung tâm d n d t câu chuy n,
t  vi c miêu t  các nhân v t mà quan sát, suy ng m   r i
rót ra nh ng k t lu n cã tính chiêm nghi m h t s c  óng
  n và nhân b n v  con ng   i. Có th  nói tác gi   ã hóa
thân vào nhân v t này     a ra nh ng nh n xét,  ánh giá
ch a chan tinh th n nhân   o v  cu c   i , con ng   i.  â y
là m t quan ni m h t s c ti n b    nh h   ng cho nh ng
sáng tác c a nhà v n sau này.
3.Kết bài: (1 điểm)
-Kh ng   nh tính tri t lí c a câu nói trên.  ó cùng là
quan ni m s ng,tình c m c a tác gi .
- Suy ngh c a b n thân em

×