Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Đề thi thử đại học môn Ngữ văn chọn lọc số 36

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (149.13 KB, 2 trang )

trang 1

SỞ GD & ĐT QUẢNG TRỊ KỲ THI THPT QUỐC GIA NĂM 2015
TRƯỜNG THPT CHUYÊN LÊ QUÝ ĐÔN MÔN: Ngữ văn
Thời gian làm bài 180 phút


(Đề thi gồm 02 trang)

Phần I. Đọc hiểu (3,0 điểm)
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi từ 1 đến 4:
Ta chào Việt Bắc, ta xuôi,
Quê hương cách mạng muôn đời suy tôn
Mẹ nghèo vẫn cố nuôi con:
Lúc bùi măng nứa, khi ngon củ mài,
Sẻ từng hạt muối cắn đôi,
Nhà sàn chung ở, chăn sui đắp cùng.
(Xuân Diệu - Ta chào Việt Bắc, về xuôi)
Câu 1. Hãy cho biết đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? Trình bày ngắn gọn nội dung
đoạn thơ trên? (0,5 điểm);
Câu 2. Đọc đoạn thơ trên, anh/chị liên tưởng tới đoạn trích nào đã học trong chương trình
Ngữ văn 12? Chỉ ra điểm tương đồng của đoạn trích đã học với đoạn thơ này? (0,5 điểm);
Câu 3. Xác định nhân vật giao tiếp của đoạn thơ trên? (0,25);
Câu 4. Cảm nhận về đoạn thơ trên, một học sinh đã viết như sau: “Qua những dòng thơ viết
về Việt Bắc đã cho người đọc thấy được tình cảm tha thiết, sâu nặng của thi nhân đối với mảnh đất
này.” Hãy chỉ ra lỗi sai của bạn học sinh và sửa lại cho đúng. (0,25 điểm)

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi từ 5 đến 8:
Thời gian trôi qua kẽ tay, đưa mùa hạ cuối chợt về ngẩn ngơ chẳng cho ai kịp giữ. Tuổi học
trò trôi đi trên từng trang lưu bút, mùa phượng cuối ùa về cho ai tiếc những tà áo dài trắng bay…
Một thời áo trắng trong veo và tinh khôi đến thế, ôm sao cho hết, ôm sao để được tròn đầy


cho những gì đã qua…
Cơn mưa cuối chiều chở nhớ và thương, những vòng xe quay đều rồi cuộn những tháng năm
hóa thành kỉ niệm.
Ghế đá lặng im không nói, những ô gạch lát buồn tênh không muốn cất lời…
Tiếng ríu rít ve sầu kêu trên vòm lá, tiếng mùa hè lại đến, tiếng một mùa học trò nữa lại đi…
Mùa phượng cuối gọi buồn về cho những luyến tiếc thời gian… Mùa không ai bảo ai, mắt
buồn ngấn lệ…
Có những mùa yêu chưa xa đã nhớ, có những mùa chở thương nhớ vội quá chẳng kịp về…
Góc sân trường, một cánh hoa rơi mong manh cho mùa hạ cuối… Và còn mãi trong tim ta,
những dấu yêu một thời…
(Lạc Hi - Viết cho mùa phượng cuối)

Câu 5. Hãy cho biết đoạn văn trên viết theo kiểu phong cách ngôn ngữ nào? (0,25 điểm);
Câu 6. Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn này là gì? (0,25 điểm);
Câu 7. Xác định và phân tích hiệu quả thẩm mĩ của biện pháp tu từ ở câu văn: “Ghế đá lặng
im không nói, những ô gạch lát buồn tênh không muốn cất lời…” (0,5 điểm);
Câu 8. Đoạn văn tách dòng khá linh hoạt, sử dụng tương đối nhiều dấu chấm lửng (…), theo
anh/chị những biểu hiện nghệ thuật đó chứa dụng ý gì của người viết? (0,5 điểm).



ĐỀ CHÍNH THỨC
trang 2

II. Làm văn (7,0 điểm)
Câu 1. (3,0 điểm)
Mặc dù có quan hệ khá thân thiết với tỷ phú trẻ Mark Zuckerberg – ông trùm facebook,
nhưng Bill Gates - chủ tịch tập đoàn Microsoft, cũng thú nhận rằng ông rất lười vào facebook. Lý
do chính ông đưa ra là: “Có quá nhiều lời đề nghị trên mạng xã hội mà tôi không thể từ chối. Do đó
cách tốt nhất là tôi ít sử dụng mạng xã hội”.

Hành động đó của Bill Gates gợi cho anh/chị những suy ngẫm gì ?

Câu 2. (4,0 điểm)
Cảm nhận của anh/chị về hai đoạn văn sau:
Cúng mẹ và cơm nước xong, mấy chị em, chú cháu thu xếp đồ đạc dời nhà. Chị Chiến ra
đứng giữa sân, kéo theo cái khăn trên cổ xuống, cũng xắn tay áo để lộ hai bắp tay tròn vo sạm đỏ
màu cháy nắng, rồi dang cả thân người to và chắc nịch của mình nhấc bổng một đầu bàn thờ má
lên. Việt ghé vào một đầu. Nào, đưa má sang ở tạm bên nhà chú, chúng con đi đánh giặc trả thù
cho ba má, đến chừng nào nước nhà độc lập con lại đưa má về. Việt khiêng trước. Chị Chiến
khiêng bịch bịch phía sau. Nghe tiếng chân chị, Việt thấy thương chị lạ. Lần đầu tiên Việt mới thấy
lòng mình rõ như thế. Còn mối thù thằng Mĩ thì có thể rờ thấy được, vì nó đang đè nặng trên vai.
Hai chị em khiêng má băng tắt qua dãy đất cày trước cửa, men theo chân vườn thoảng mùi
hoa cam, con đường hồi trước má vẫn đi để lội hết đồng này sang bưng khác.
(Nguyễn Thi - Những đứa con trong gia đình)

Một ngón tay Tnú bốc cháy. Hai ngón, ba ngón. Không có gì đượm bằng nhựa xà nu. Lửa
bắt rất nhanh. Mười ngón tay đã trở thành mười ngọn đuốc.
Tnú nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra trừng trừng.
Trời ơi ! Cha mẹ ơi ! Anh không cảm thấy lửa ở mười đầu ngón tay nữa. Anh nghe lửa cháy
trong lòng ngực, cháy ở bụng. Máu anh mặn chát ở đầu lưỡi. Răng anh đã cắn nát môi anh rồi.
Anh không kêu lên. Anh Quyết nói: “Người cộng sản không thèm kêu van…”. Tnú không thèm,
không thèm kêu van. Nhưng trời ơi ! Cháy, cháy cả ruột đây rồi ! Anh Quyết ơi ! Cháy ! Không,
Tnú sẽ không kêu ! Không !
(Nguyễn Trung Thành - Rừng xà nu)

Hết























×