Tải bản đầy đủ (.pdf) (83 trang)

TÁC ĐỘNG CỦA NỢ, QUY MÔ CÔNG TY VÀ TÍNH THANH KHOẢN LÊN DÒNG TIỀN ĐẦU TƯ.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.89 MB, 83 trang )



B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH


VÕ TH TÚ TRINH


TÁC NG CA N, QUY MÔ CÔNG TY
VÀ TÍNH THANH KHON LÊN DÒNG TIN
U T

Chuyên ngành : Tài chính – Ngân hàng
Mã s : 60340201
LUN VN THC S KINH T
NGI HNG DN KHOA HC:
TS. NGUYN NGC NH

TP. H Chí Minh - Nm 2014



LI CAM OAN

Tôi xin cam đoan rng:
 Lun vn “Tác đng ca n, quy mô công ty và tính thanh khon lên dòng tin
đu t” là công trình nghiên cu ca riêng tôi di s hng dn khoa hc ca
TS. Nguyn Ngc nh.
 Các s liu trong lun vn có ngun trích dn rõ ràng, đáng tin cy và đc x
lý khách quan, trung thc.


 Các tài liu tham kho trong lun vn đu đc trích dn rõ ràng.

Tp. H Chí Minh, tháng 10 nm 2014
TÁC GI


Võ Th Tú Trinh


1
TÓM TT

Bài vit này nhm kim đnh n, quy mô công ty và tính thanh khon có
tác đng đn quyt đnh đu t ca doanh nghip hay không. Tác gi s dng
mu gm 123 công ty niêm yt trc nm 2008 trên S Giao dch Chng
khoán TP.HCM (HOSE)), thi k phân tích trong giai đon 2008-2013.Bài
nghiên cu s dng d liu bng (panel data) đc hi quy theo 3 mô hình:
pooled OLS, random effectsmodel (mô hình tác đng ngu nhiên) và fixed
effectsmodel (mô hình tác đngc đnh), t đó dùng các kim đnh đ chn ra
mô hình ti u đ c lng tác đng ca n, quy mô công ty và tính thanh
khon lên dòng tin đu t Tác gi phát hin ra rng n, quy mô công ty và
tính thanh khon đu có tác đng thun chiu lên quyt đnh đu t và có ý
ngha thng kê đi vi toàn b công ty trong mu.

MC LC


TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC

DANH MC CÁC BNG
TÓM TT 1
CHNG 1. GII THIU  TÀI 2
1.1 Lý do chn đ tài: 2
1.2 Mc tiêu nghiên cu: 2
1.3 i tng nghiên cu: 2
1.4 Phng pháp nghiên cu: 2
1.5 Cu trúc bài nghiên cu: 3
CHNG 2. TNG QUAN LÝ THUYT 5
2.1 Tác đng ca n đn đu t: 5
2.2 Tác đng ca quy mô công ty đn đu t: 12
2.3 Tác đng ca tính thanh khon đn đu t: 18
CHNG 3. D LIU VÀ PHNG PHÁP NGHIÊN CU 23
3.1 D liu nghiên cu: 23
3.1.1. Ngun d liu: 23
3.1.2. Phng pháp x lý d liu: 24
3.2 Phng pháp nghiên cu: 25
3.2.1. Mô hình nghiên cu: 25
3.2.2. Phng pháp c lng: 28
CHNG 4. NI DUNG VÀ KT QU NGHIÊN CU 32
4.1 Thng kê mô t d liu: 32
4.2 Phân tích tng quan gia các bin: 33
4.3 Kt qu hi quy: 34
4.3.1. c lng tác đng ca n đn đu t: 34
4.3.2. c lng tác đng ca quy mô công ty đn đu t: 40
4.3.3. c lng tác đng ca tính thanh khon đn đu t: 46
CHNG 5. KT LUN 53
5.1 Kt lun: 53
5.2 Hn ch ca bài nghiên cu: 54
TÀI LIU THAM KHO

PH LC

DANH MC CÁC BNG

Bng 4.1: Kt qu thng kê mô t các bin đc lp và bin ph thuc 32
Bng 4.2: H s tng quan cp gia các bin đc lp 33
Bng 4.3: Kt qu mô hình fixed effects model (mô hình tác đng c đnh) ca n
đn đu t 35
Bng 4.4: Kt qu mô hình random effects model (mô hình tác đng ngu nhiên)
ca n đn đu t 36
Bng 4.5: Kt qu kim đnh Hausman 37
Bng 4.6: Kt qu kim đnh phng sai thay đi 37
Bng 4.7: Kt qu kim đnh t tng quan 38
Bng 4.8: Tin hành khc phc hin tng phng sai thay đi 38
Bng 4.9: Kt qu sau khi khc phc hin tng phng sai thay đi 39
Bng 4.10: Kt qu mô hình fixed effects model (mô hình tác đng c đnh) ca
quy mô công ty đn đu t 41
Bng 4.11: Kt qu mô hình random effects model (mô hình tác đng ngu nhiên)
ca quy mô công ty đn đu t 42
Bng 4.12: Kt qu kim đnh Hausman 43
Bng 4.13: Kt qu kim đnh phng sai thay đi 44
Bng 4.14: Kt qu kim đnh t tng quan 44
Bng 4.15: Tin hành khc phc hin tng phng sai thay đi và t tng quan
45
Bng 4.16: Kt qu sau khi khc phc hin tng phng sai thay đi và t tng
quan 45
Bng 4.17: Kt qu mô hình fixed effects model (mô hình tác đng c đnh) ca
tính thanh khon đn đu t 47
Bng 4.18: Kt qu mô hình random effects model (mô hình tác đng ngu nhiên)
ca tính thanh khon đn đu t 48

Bng 4.19: Kt qu kim đnh Hausman 49
Bng 4.20: Kt qu kim đnh phng sai thay đi 50
Bng 4.21: Kt qu kim đnh t tng quan 50
Bng 4.22: Tin hành khc phc hin tng phng sai thay đi 51
Bng 4.23: Kt qu sau khi khc phc hin tng phng sai thay đi 51


2
CHNG 1. GII THIU  TÀI

1.1. Lý do chn đ tài
Theo đnh đ 1 ca Modigliani và Miller (1958), trong mt th trng
hoàn ho thì quyt đnh đu t đc lp vi quyt đnh tài tr. Tuy nhiên,
trong thc t do tn ti nhng bt hoàn ho ca th trng nh chi phí đi
din, thông tin bt cân xng, … nên quyt đnh đu t thc s chu tác đng
bi quyt đnh tài tr. Vì vy, tác gi thc hin nghiên cu này nhm tìm hiu
rõ hn tác đng ca n, quy mô công ty và tính thanh khon đn đu t ca
các công ty đc niêm yt trên S Giao dch Chng khoán TP.HCM(HOSE)
trong giai đon 2008-2013. Nghiên cu này s dng d liu bng ca 123
công ty thc hin niêm yt trc nm 2008 trên S Giao dch Chng khoán
TP.HCM (HOSE).
1.2. Mc tiêu nghiên cu:
 tài nghiên cu tác đng ca n, quy mô công ty và tính thanh khon
đn đu t ca các công ty  Vit Nam. T đó đi vào tr li cho câu hi: 
Vit Nam, n, quy mô công ty và tính thanh khon có tác đng đn đu t ca
các công ty hay không, và nu có thì tác đng ca nó là nh th nào?
1.3. i tng nghiên cu:
i tng nghiên cu là tác đng can, quy mô công ty và tính thanh
khon đn đu t ca các công ty niêm yt trên S Giao dch Chng khoán
TP.HCM (HOSE) trong giai đon t 2008 đn 2013.

1.4. Phng pháp nghiên cu :
Mô hình nghiên cu ca bài s dng d liu bng (panel data) bng
vic thu thp d liu t nm 2008 đn 2013 ca 123 công ty niêm yt trên S

3
Giao dch Chng khoán TP.HCM (HOSE), s dng phng pháp bình
phng bé nht (OLS) đ c lng cho mô hình pooled và fixed effects
model (mô hình tác đng c đnh), và phng pháp bình phng ti thiu
tng quát (GLS) đ c lng cho mô hình random effects model (mô hình
tác đng ngu nhiên), t đó chn ra mô hình ti u đ c lng tác đng ca
n, quy mô công ty và tính thanh khon lên dòng tin đu t.
Ban đu tác gi s chy mô hình fixed effects model (mô hình tác đng
c đnh), sau đó kim đnh xem xét có s khác nhau v tung đ gc ca các
công ty hay không, nu không có s khác nhau (P_value ln hn mc ý ngha
5%) thì tác gi s s dng mô hình pooled OLS đ c lng; trong trng
hp có s khác nhau v tung đ gc ca các công ty, tác gi s s dng mô
hình fixed effects model (mô hình tác đng c đnh) hoc mô hình random
effects model (mô hình tác đng ngu nhiên) đ c lng. Sau khi chy mô
hình random effects model (mô hình tác đng ngu nhiên), tác gi dùng kim
đnh Hausman đ xem xét la chn mô hình phù hp. Nu giá tr P_value ln
hn mc ý ngha 5% thì mô hình random effects model là phù hp và ngc
li nu P_value nh hn mc ý ngha 5% thì mô hình fixed effects model là
phù hp.
1.5. Cu trúc bài nghiên cu :
Chng 1: Gii thiu đ tài nghiên cu. Trong chng này tác
gi trình bày lý do nghiên cu, mc tiêu nghiên cu, tng quan v
phng pháp nghiên cu và b cc ca bài nghiên cu.
Chng 2: Tng quan lý thuyt. Trong chng này, tác gi tóm
tt các nghiên cu trc đây v tác đng can, quy mô công ty và tính thanh
khon lên đu t ca công ty.


4
Chng 3: Phng pháp nghiên cu. Chng này trình bày
phng pháp nghiên cu, cách thu thp d liu, gii thích vic la chn các
bin, trình bày k thut c lng đc s dng trong bài nghiên cu.
Chng 4: Ni dung và các kt qu nghiên cu. Chng này
trình bày kt qu nghiên cu, đa ra các tho lun, so sánh vi kt qu ca
các nghiên cu trc đây.
Chng 5: Kt lun. Cn c vào kt qu nghiên cu trình bày kt lun
v tác đng ca n, quy mô công ty và tính thanh khon lên đu t ca các
công ty  Vit Nam.















5
CHNG 2. TNG QUAN LÝ THUYT

2.1. Tác đng ca n đn đu t:

Gi thuyt v th trng vn hoàn ho cn c vào các mô hình đu t
thc nghim gi đnh rngtrong mt th gii không có thu hay chi phí giao
dch, giá tr ca mt công ty và đu t đc lp vi hình thctài tr, tc là nó
có th đc tài tr bng các khon n (ngun bên ngoài) hoc tài tr bng
vn ch s hu (ngun ni b). Nhng s tn ti ca nhng bt hoàn ho
trong th trng tài chính, bao gm c các vn đ thông tin bt cân xng gia
ngi cho vay (t chc tín dng) và nhng ngi đi vay (doanh nghip), có
th to ra nhng rào cn làm cho các quyt đnh đu t ph thuc vào quyt
đnhtài tr. Xem xét các thông tin cân xng trong mô hình ca th trng tín
dng đã dn đn hai kt qu b sung cho nhau, tác đng trc tip đn hành vi
đu t ca các công ty.Kt lun đu tiên, trong s nhng kt lun liên quan
đn các mô hình kt hp bt cân xng thông tin là chi phí tài chính ca ngun
tài tr bên ngoàiph thuc vào tình hình tài chính ca công ty. Th hai, nhng
mô hình khác kt lun rng, do thiu thông tin v cht lng ca nhng d án
đu t ca các công ty dn ti vic ngi cho vay điu chnh lãi sut theo tình
hình c th ca tng công ty.
Nu công ty không th đáp ng đc nhng yêu cu ca th trng tài
tr bên ngoài, nó s thc hinnhng khon đu t phù hp vi ngun tài
chính ni b ca mình (ngun tài chính ni b ph thuc vào t l li nhun
hin ti và t l li nhun d kin), nhng khon đu t này có th thp hn
so vi khon đu t mà công ty nên có đ duy trì hoc phát trin v th cnh
tranh ca nó. Vì vy, công ty có nguy c b tht bi dokhông đ vn đ đu t
(vì s hn ch ca ngun tài chính bên ngoài và thiu ngun tài chính ni b

6
đ đáp ng cho các khon đu t mong mun).Nói cách khác, trc tiên mt
công ty đu t vi nhng ngun vn thích hp ca nó. Nu nhng ngun này
không đ, công ty phi đi vay. Quyt đnh tài tr cho đu t sn xutph
thuc vào đc đim tình hình tài chính ca mi công ty.Thm chí, nu các
khon n mang li li th là t s đòn by, nó có th đy công ty đn mt

chính sách n phóng đi. Tht vy, khi n tng lên làm gim s t ch v
qun lý và không khuyn khích nhng nhà cung cp vn.
Kh nng vay ca mt công ty ph thuc vào kh nng đm bo tr n
vay và ph thuc vào điu kin ca th trng (mc lãi sut). Mc li nhun
và mc n ca công ty là hai ch s chính đ đánh giá kh nng tr n vay.
Theo cách này, đu t đc quyt đnh bi mcli nhun và n.N đc s
dng nh mt ch s v s vng chc tài chính ca công ty và có th quyt
đnh chi phí ca nhng ngun vntài tr bên ngoài hoc kh nng tip cncác
ngun vn này.
u t và tài tr là hai trong ba quyt đnh tài chính mà các giámđc tài
chính hng đn đ điu hành và gia tng giá tr công ty. Các quyt đnh này
luôn có quan h qua li vi nhau. Chng hn, gia tng s dng đòn by tài
chính làm thay đi chi phí s dng vn, đn lt nó s tác đng đn vic la
chn các d án đu t. Trong thc t, đòn by tài chính có tác đng đn quyt
đnh đu t hay không đã đc các nhà nghiên cu trên th gii đánh giá và
đo lng. Trong ngun tài tr bên ngoài thì tài tr bng n vay luôn đc cân
nhc vì n vay thng có chi thp hn tài tr bng vn c phn. Tuy nhiên
đòn by có th làm cho khon l ca công ty tr nên ln hn nhiu so vi khi
không s dng đòn by. Vì vy, tìm hiu tác đng ca đòn by tài chính lên
quyt đnh đu t đc xem là mt vn đ quan trng trong tài chính công ty.
Theo đnh đ 1 ca Modigliani và Miller (1958), trong mt th trng hoàn
ho thì quyt đnh đu t đc lp vi quyt đnh tài tr. Tuy nhiên, trong thc

7
t do tn ti nhng bt hoàn ho ca th trng nh chi phí đi din, thông tin
bt cân xng, … nên quyt đnh đu t thc s chu tác đng bi quyt đnh
tài tr.
Các công ty quan tâm đn vic vay n đ có th tn dng đòn by n,
và t li ích tài chính liên quan đn các khon n (li ích đc khu tr thu
doanh nghip). Nhng s gia tng ca n dn đnri ro tht bi cao hn.

Công ty phi cân nhc gia nhng li ích liên quan đn các khon n và ri
ro tht bi.
Tóm tt các kt qu nghiên cu thc nghim v mi quan h gia n
và đu t:
Lý thuyt v cu trúc vn đc đa ra đu tiên bi Modigliani và
Miller (1958) đã m mt con đng cho s phát trin ca các lý thuyt khác.
Lý thuyt này cho rng trong th trng hoàn ho thì chính sách đu t ca
công ty không chu tác đng bi quyt đnh tài tr. Tuy nhiên, trong th gii
thc li tn ti các vn đ nh thông tin bt cân xng, chi phí đi din, đã
làm xut hin vn đ “đu t di mc” (under-investment) hay đu t vt
mc” (over-investment). Theo bài nghiên cu ca Myer (1977), tác gi kt
lun chính nhng mâu thun gia nhóm các c đông - nhà qun lý và các trái
ch trong mt công ty có s dng n vay có th làm gim đng c đu t vào
nhng c hi kinh doanh có NPV dng vì lo s nhng li ích t các d án s
thuc v trái ch. Chính điu này đã dn đn vn đ “đu t di mc”
(under-investment). Theo Jensen (1986), các giám đc vì li ích bn thân
thng có xu hng m rng quy mô ca công ty thm chí là thc hin c
nhng d án gây hi đn li ích ca c đông, dn đn “đu t quá mc”
(over-investment). Trong trng hp này nu s dng n vay s giúp hn ch
vn đ đu t quá mc. Theo János Kornai (1980), trong bài vit tác gi đã

8
đa ra thut ng “ràng buc ngân sách linh hot” (soft budget constraint).
ây là hin tng thng thy trong nn kinh t xã hi ch ngha, khi các
ràng buc đi vi các đn v kinh t tr nên “linh hot” – soft. Tình trng
“ràng buc ngân sách linh hot” thng liên quan đn “chính sách ph mu”
ca Nhà nc đi vi các t chc kinh t do Nhà nc s hu…Chính vì có
đc nhng u đãi trong quá trình hoat đng nên các công ty này thng
không quan tâm đn tính hiu qu khi s dng khon vay đ đu t, vì vy
mi quan h gia vay n và đu t s là thun chiu nhau.

Whited (1992) đã ch ra nhng công ty có đòn by cao thì đu t nhy
cm vi dòng tin nhiu hn so vi các công ty có đòn by thp. Cantor
(1990) đã ch ra rng đu t nhy cm nhiu hn vi thu nhp  nhng công
ty có đòn by tài chính cao.
Mc Connell và Servaes (1995) đã nghiên cu mt mu ln gm các
công ty phi tài chính M trong các nm 1976, 1986 và 1988, h đa ra kt
lun là đi vi các công ty tng trng cao mi quan h gia giá tr doanh
nghip và đòn by là nghch bin, trong khi đó các công ty tng trng thp,
mi quan h gia giá tr doanh nghip và đòn by là đng bin.
Lang và cng s (1996), da trên các d liu ca các công ty công
nghip HoaK t 1970-1989, đa ra kt luntác đngnghch bin gia đu t
và đòn by ch tn ti nhng công ty tng trng thp, trong khi đó nó không
tn ti  nhng công ty tng trng cao.
Aivazian và cng s (2005) phân tích tác đng ca đòn by đi vi đu
t  1.035 công ty công nghip Canada tn ti ti cui nm 1999.Thi gian
nghiên cu t 1982-1999. H đa ra kt lun đu t và đòn by có quan h
nghch bin vi nhau và nhng công ty tng trng thp thì tác đng nghch
bin này cao hn so vi các công ty tng trng cao.

9
Ahn và cng s (2006) nghiên cu tác đng ca đòn by tài chính ti
đu t đi vi các công niêm yt trên sàn giao dch chng khoán London
trong khong thi gian t 1977 đn 1982. Kt qu ca h cho thy rng đòn
by tài chính có tác đngnghch bin vi đu t. Nhng công ty có đòn by
tài chính cao hn s b hn ch v đu t và các khon n ca công ty càng
ln s dn đn đu t vào tài sn vn ca nó càng ít.
Sung (2009) đã nghiên cu thc nghim mi quan h gia đòn by tài
chính và c hi đu t  các công ty công nghip Trung Quc. Ông s dng
bn t s đ đo đòn by tài chính nh: t s n trên giá tr s sách ca vn
(giá tr s sách ca c phiu ph thông cng vi giá tr s sách ca c phiu

đang lu hành), t s n trên giá tr th trng ca vn (giá tr th trng ca
c phiu ph thông cng vi giá tr th trng ca c phiu đang lu hành), t
s n dài hn trên giá tr s sách ca vn (giá tr s sách ca c phiu ph
thông cng vi giá tr s sách ca c phiu đang lu hành), t s n dài hn
trên giá tr th trng ca vn (giá tr th trng ca c phiu ph thông cng
vi giá tr th trng ca c phiu đang lu hành).  đo lng c hi tng
trng, tác gi s dng t s giá tr th trng trên giá tr s sách ca c phiu
ph thông. Các công ty đc phân loi theo loi ngành công nghip. Kt qu
ch ra rng nhng công ty Trung Quc có nhiu c hi tng trng hn s có
xu hng vay n ít hn. Trong nghiên cu này, các công ty đã đc phân loi
thành hai nhóm theo quy mô và đc kim đnh riêng l bi tác gi cho rng
t l n có mt mi tng quan cùng chiu vi quy mô công ty. Các công ty
ln s dng n nhiu hn đ đu t, trong khi các công ty nh s dng lng
tin mt do h s hu đ đu t.
Yuan và Motohash (2008)đã phân tích t l n vay ngân hàng có bt k
tác đngnào đn đu t c đnh ca các công ty Trung Quc đã niêm ythay
không, thi gian nghiên cu trong giai đon t 2001-2006, vànu có tác

10
đngthì nó khác nhau nh th nào gia nhng công ty có c hi đu t khác
nhau.u tiên nghiên cu này cho thy rng t l tng n (t l n vay ngân
hàng)đãcó mt tác đng nghch binđn đu t c đnh ca các công ty Trung
Quc. Th hai, t l tng n(t l n vay ngân hàng) tác đng nghch binti
đu t  các công ty tng trng thp mnh hn so vi các công ty tng
trng cao, ng ý rng t l tng n (t l n vay ngân hàng ) thc s hn ch
các công ty đu t quá mc. Cui cùng, phân tích dn đn kt qu thú v là t
l n vay ngân hàng đã tác đng vào đu t c đnh mnh hn tác đng ca t
l tng n, và nó thc s có tác đng mnh m đn vic hn chđu t, đc
bit là đi vi các công ty tng trng thp, cho thy rng  Trung Quc, các
ngân hànggiám sát hot đng đu t ca các công ty mnh hn các ch n

khác.
Bài vit này ch yu tp trung vào tác đng ca đòn by tài chính
đnquyt đnh đu t ca các công ty và c gng đ tìm ra tác đng ca đòn
by tài chính đnmc đ đu t bng cách s dng d liu bng ca các công
ty  Mauritius. Tác gi mong mun đóng góp vào các lý thuyt hin có bng
cách đa bng chng td liu bng, trong đó bao gm 27 công ty, tt c
đc niêm yt trên S Giao dch chng khoán ca Mauritius (SEM), ly mu
trong khong thi gian 15 nm (t 1990 đn 2004). Ngoài ra, tác gi phân
chia các công ty thành hai nhóm, c th là: (i) các công ty tng trng cao; và
(ii) các công ty tng trng thp. Kt qu cho thy có mt mi quan h
nghch bin gia đòn by và đu t. Thú v hn, trong khi tác gi tìm thy
mi quan h nghch bingia đòn by và đu t  các công ty tng trng
thp, thì kt qu ca h cho thy không có mi quan h nàogia đòn by và
đu t nhng công ty tng trng cao.
Masturah Ma’in (2010) xem xét tác đng ca t l n lên đu t ca
công ty. Nó cung cp thêm bng chng thc nghim da trên nghiên cu

11
gcca Yuan và Motohashi(2008). Các d liu đc thu thp gm các công ty
Malaysia trong giai đont 2000 đn 2007.Kt qu ch ra rng: th nht, t l
tng ncó mt tác đng ngc chiu đn đu t c đnh ca các công ty
nhng tng t l n vay ngân hàng có tác đng cùng chiu ti đu t c
đnh.iu đó ng ý rng có tn ti tác đng ca n lên đu t đi vi các
công ty  Malaysia mc dù tác đng  mc ý ngha thp. Th hai, các công ty
vi Tobin’s Q và dòng tin mt nhiu hn thì đu t nhiu hn. Th ba, t l
n vay ngân hàng có tác đng nghch bin đn đu t ca các công ty tng
trng thp nhiu hn so vi các công ty tng trng cao. Nhng kt qu này
cng phn ánh rng t l vay ngân hàng hot đng nh mt yu t kim ch
đu t quá mc ca các công ty. Tác đng này cho thy các ngân hàng-ch n
ln ca các công ty  Malaysia đã giám sát hot đng đu t cht ch hn

nhng ch n khác.
Li Jiming, Shi Chengqin, Wang ZhaoHua (2010) nghiên cu tác đng
ca vic vay n lên quyt đnh đu t ca công ty bng cách s dng phng
pháp hi quy đa binvi d liu đc thu thp trong giai đon t 2006-2008
ca 60 công ty bt đng sn Trung Quc đã niêm yt. Kt qu ch ra rng
trc tiên, có mt mi quan h nghch bin gia tài tr n và hành vi đu t 
c các doanh nghip có c hi tng trng thp và c hi tng trng cao, và
tác đng nghch bin này  nhng công ty có c hi tng trng thp thì
mnh hn so vi nhng công ty có c hi tng trng cao. Th hai, có mt
mi quan h đng bin gia tài tr n và hành vi đu t  các công ty có c
hi tng trng trung bình. Th ba, đi vi công ty nhà nc, có mt mi
quan h đng bin gia đu t và tài tr n; trong khi mi quan h gia đu
t và tài tr n trong công ty c phn ngoài quc doanh là nghch bin. Kt
qu này h tr cho lý thuyt chi phí đi din ca đòn by tài chính, đc bit là

12
lý thuyt cho rng đòn by tài chính có vai trò x lý k lut đi vi các doanh
nghip có c hi tng trng thp.
Faris Nasif AL-Shubiri (2012) kim đnh t l tng n và t l n vay
ngân hàng ca các công ty Jordanđã niêm yt có bt k tác đng nào đn đu
t c đnh ca nó trong nhng nm t 2004-2009 hay không, và nu có tác
đng, thì có s khác nhau gia nhng công ty vi các c hi đu t khác nhau
hay không. Nghiên cu này đã cho thy t l tng n có mt tác đng nghch
bin đn đu t c đnh ca các công ty Jordan đã niêm yt.Nghiên cu này
cng cho thy rng t l n vay ngân hàng tác đng đn đu t c đnh mnh
hn t l tng n.
Abbas Ali Pouraghajan và Fatemeh Zabihi (2013) nghiên cu tác đng
ca n, quy mô công ty và tính thanh khon lên đu t đi vi 140 công ty
đc niêm yt trên sàn chng khoán Tehrantrong giai đon 2006-2010.
Nghiên cu này đã thc hin da trênphân tích d liu bng vàs dng kim

đnh Husman đ chn mô hình tác đng ngu nhiên haymô hình tác đng c
đnh đ phân tích d liu.Kt qu cho thy có mt mi quan h đng bin
gia n và đ nhy cm ca dòng tin đu t. Ngoài ra còn có mi quan h
đng bin gia quy mô công ty và tính thanh khon lên đ nhy cm ca
dòng tin đu t.
2.2. Tác đng ca quy mô công ty đn đu t:
Các công ty nh có nhng đóng góp quan trng trong hu ht các nn
kinh t. Các công ty nh b hn ch hot đng đu t là do tr ngi trong vic
tip cn th trng vn bên ngoài. Nhng vn đ này s đc bit quan trng
trong nn kinh t mi ni,  đó các công ty mi phi đc khuyn khích đ
cnh tranh vi các tp đoàn đã thit lp tt.Vì vy tác đng ca quy mô công
ty lên đu t là mt vn đ đáng quan tâm.

13
Các công ty nh thng phi đi mt vi tác đng ca bt cân xng
thông tin, và chi phí giao dch tng đi cao hn khi phát hành chng khoán
mi. Nu nhng nh hng này đáng k v kinh t, các công ty nh d kin
s da nhiu hn vào qu ni b.Tt c nhng nhân t này làm tng chi phí
s dng vn tài tr bên ngoài  nhng công ty nh, nên các công ty nh s
da nhiu vào qu ni b hn các công ty ln.
Tóm tt kt qu nhng nghiên cu thc nghim v tác đng ca quy
mô công ty đn đu t.
Mt s lý thuyt nghiên cu tìm hiu đ nhy cm ca dòng tin đu t
thay đi nh th nào đi vi các khó khn tài chính ca các công ty nh
nhng nghiên cu ca Hubbard (1998), Lensink, Bo và Sterken (2001),
Fazzari và Petersend (2000).
Các khon đu t đc thc hin bi các công ty có hn ch tài chính
cao thì nhy cm nhiu hn vi các qu ni b sn có.Nghiên cu quc t
cng cung cp bng chng đu tiên liên quan nhiu đn dòng tin công ty.
Hu ht các nghiên cu tp trung ch yu vào các nn kinh t công nghip

phát trin nh Canada, Pháp, c, Nht Bn, Hà Lan, Anh, đó là nhng
nghiên cu ca Kadapakkam, Kumar và Riddick (1998), Goergen và
Renneboog (2011), Degryse và De Jong (2006), Aggarwal và Zong (2006),
Cleary, Povel và Rayth (2007)).
Mt vài nghiên cu cng phân tích d liu t mt s nn kinh t mi
ni nh Trung Quc, Chile, n , Indonesia, Mexico, ài Loan, vv… nh
Laeven (2003), Bhaduri (2005), Shen và Wang (2005), Ghosh (2006). Tranh
cãi phát sinh khi Kaplan và Zingales (1997-2000) và Cleary (1999) cho thy
rng các công ty M ít b hn ch v tài chính thì có đ nhy cm ca dòng

14
tin đu t cao vi dòng tin ni b.Phát hin trái ngc này nh mt đòn
giáng mnh vào nhng ngi tin vng chc vào quan đim truyn thng.
Farrari, Hubbard và Petersend (1988) đa ra mt lot các lý thuyt nn
tranh lun là các công ty da nhiu hn vào các ngun vn ni b khi mà
công ty ca h gp phi tình trng b gii hn tài chính.
Minton và Shrand (1999) cho rng vi tính bt n trong dòng tin ngày
càng tng lên s làm gia tng ri ro cho các nhà cung cp vn, gây ra chi phí
s dng vn cao hn và d đa công ty lâm vào tình trng b gii hn tài
chính khi có nhu cu tng vn, do đó h phi ct gim đu t do ngun vn b
gii hn.
Alessandra Guariglia (2003) nghiên cu đ nhy cm ca dòng tin đu
t ti các công ty phi đi mt vi hn ch tài chính bên trong và bên ngoài.
Kt qu cho thy rng khi mu đc phân chia trên c s da theo mc đ
ca các qu ni b có sn, mi quan h gia đu t và dòng tin là hình ch
U. Mt khác, đ nhy ca dòng tin đu t có xu hng vi mc đ khó khn
tài chính t bên ngoài mà các công ty phi đi mt. Cui cùng, kt hp gii
hn tài chính bên trong và bên ngoài, tác gi thy rng s nhy cm ca dòng
tin đu t đi vi dòng tin là cao nht cho nhng công ty b hn ch v tài
chính bên ngoài. Kt qu sau này là đc bit quan trng: Nó cho thy trong

thc t các chính sách nhm tng cng đu t ca mt quc gia nên giúp
nhng doanh nghip nh tip cn tài chính d dàng hn.
Hova Kimian & Titman (2006) đ xut 3 lý do vì sao quy mô là mt
trong nhng bin pháp đo lng khó khn tài chính phù hp nht:
- Các kt qu thc nghim ch ra rng chi phí giao dch gim so
vi quy mô, chi phí vn bên ngoài tng đi tn kém hn so vi các công
ty nh.

15
- Các doanh nghip nh có nhiu hn ch tip cn tài chính bên
ngoài nên phi chu nhng vn đ bt li.
- Các doanh nghip ln d dàng tng n ca h vì h có th đa
dng đu t và có nguy c phá sán ít hn.
Sigh (1995) cung cp bng chng v mc đ mà các công ty ln có xu
hng da vào ngun tài chính bên ngoài, đc bit là tài chính vn c phn ti
các th trng đang phát trin, nhng không có bng chng v các công ty
nh.
Zarzeski (1996) phát hin các doanh nghip ln ít b tác đng vi các
thông tin bt cân xng, vì các thông tin công khai là có sn cho h.
Deveureux và Schiantarelli (1989) đã nghiên cu tác đng caquy mô
công tylênđ nhy cm ca dòng tin đu t đi vi nhng công ty ca
Anh.Tiêu chí đ phân loi quy mô công ty da vào giá tr thc t ca vn ch
s hu.Kt qu nghiên cu cho thy đ nhycm dòng tin đu t gim
theoquy mô.
Olinerr và Rudebusch (1992) nghiên cu vđ nhycm ca dòng tin
đu t theo quy mô công ty. Kt qu nghiên cu cho thy tác đng caquy mô
công ty làkhông đáng k.Tác gi cho rngkt qu này làdo tính
chtcamubao gm120 công tytrong s 500công ty ln nht theo tp chí
Fortune. Do đó,mucó thkhông phn ánhmt s khác bitđáng k v đ nhy
cm ca dòng tin đu t theo quy mô công ty.

Vogt (1994) nghiên cu tác đng ca quy mô công ty lên s nhy cm
dòng tin đu t đi vi nhng công ty ca M. Tiêu chí đ phân loi quy mô
công ty da vào giá tr s sách.Tác gi rút ra kt lun rng đ nhy cm ca
dòng tin đu t đivi các công ty thuc nhóm có quy mô ln thì cao hn so
vi nhóm có quy mô nh.

16
Athey và Laumans (1994) đã nghiên cu tác đng caquy mô công tyđn
s nhy cmca dòng tin đu t đi vi nhng công ty ca n . Quy mô
công ty đc phân loi da vào giá tr s sách ca vn c phn.Kt qu
nghiên cu cho thy đ nhycm ca dòng tin đu tthì caohn đi vi các
công tyln.
Cohen và Klepper (1996) đã tìm hiu mi quan h giađu t vào nghiên
cu phát trin và quy mô công ty. Tác gi rút ra kt lun rng kh nngđm
bo đu t vào nghiên cu phát trintng theoquy mô công ty. Cáckhon đu
tvào nghiên cu phát trincó mi tng quan cht chvàđng bin viquy
mô công ty hu ht cácngành công nghip.
Fishman và Rob (1999) đã thc hin nghiên cu đ tìm hiu mi quan h
giaquy mô công tyvà đu tvào nghiên cu phát trin. Nghiên cu này cho
thy các công ty ln thu đc li nhun cao hn, hđu t nhiu hnvào
nghiên cu phát trin (bi vì,đi vi h, hiu qu ca vic gim chi phíđc
áp dngcho s lng khách hàng ln hn, thì s có li nhun nhiu hn) và
nhng công ty nàycung cp mc giá trung bình thp hn.
Syed Ali Raza và cng s (2011) đã nghiên cu đ tìm ra tác đng ca
thu thu nhp doanh nghip và quy mô công ty lên đu t vào tài sn hu
hình đi vi các công ty sn xutphi tài chính đã niêm yt trên sàn chng
khoán Karachi. D liu bng đc thu thp trong khong thi gian sáu nm
vi mu gm 65 công ty sn xut.  xác đnh tác đng ca hai yu t thu
thu nhp doanh nghip và công ty quy mô công ty lên đu t c đnh, kt qu
đc tìm ra bng cách s dng phân tích hi quy đa bin cho kt qu vi đ

chính xác cao. Kt qu kt lun rng có mt mi quan h nghch bin tn ti
gia thu thu nhp doanh nghip và đu t trong khi quy mô doanh nghip và
đu t có mi quan h đng bin vi nhau.Kt qu trên cho thy rng ngha

17
vthu s không khuyn khích đu t ca các công ty.Mt khác quy mô
doanh nghip đc đo lng ttng doanh thu bán hàng, s làm tng mc đu
t đi vi nhng công ty đc niêm yt trên sàn chng khoán Karachi.
Kadapakkam Rajan Palani và cng s(1998) đã kim đnh mc đ tác
đngca dòng tin đn đu t  6 quc gia OECD (T Chc Hp Tác Kinh
T Và Phát Trin). c bit, tác gi quan tâm đn mc đ ph thuc ca
ngun vn ni b vào quy mô doanh nghip, vì có ý kin cho rng các công
ty nh có ít kh nng tip cn vi th trng vn bên ngoài, và do đó, đu t
b nh hng nhiu bi s sn có ca qu ni b. Nhng nghiên cu trc
đây đã kt lun rng các mi quan h đng bin gia dòng tin và đu t là
bng chng v s tn ti ca nhng hn ch tài chính. Trc tiên tác gi kim
tra tt c các công ty không phân bit quy mô mi quc gia, và h thy rng
s tin đu t ca các công ty b nh hng bi các ngun vn ni b trong
tt c sáu nc; có ngha là, tài tr ni b nh hng đn đu t công ty. Sau
đó h lp li các phân tích phân loi mu bng cách s dng ba phng pháp
đo lng quy mô doanh nghip: da vào giá tr th trngca công ty, da
vào giá tr tng tài sn, da vào giá tr doanh thuca các công ty ca Canada,
Pháp, c, Anh, Nht Bnvà Hoa K. Trái vi mong đi ca tác gi, kt qu
cho thy rng đ nhy cm ca dòng tin đu t nói chung là cao nht trong
các nhóm quy mô doanh nghip ln và nh nht trong nhóm quy mô doanh
nghip nh. Tác gi gii thích nhng kt qu này là do vn đ t chc qun
lý(managerial agency considerations), và các công ty ln linh hot hn trong
vic xác đnh thi gian đu t ca h. Vì vy, tác gi kt lun rng mc đ
nhy cm ca đu t ca mt công ty đi vi dòng tin thì không th đc
hiu nh là mt thc đo chính xác kh nng tip cn th trng vn (nh kt

qu ca Kaplan, S., Zingales, L., 1997. Tp chí Kinh t 169-215), vì các công
ty nh đc bit là có ít kh nng tip cn vi th trng vn bên ngoài.

18
Mt mt, Ninh L.K. et al. (2007), Bokpin và Onumah (2009) đã chng
minh rng quy mô doanh nghip có tác đng nghch bin đáng k đn các
quyt đnh đu t. Lý do là kh nng qun lý, hoc ngun nhân lc không th
kim soát tt c mi th hay đáp ng đc nhng yêu cu trong nhng công
ty ln; do đó, nhng công ty ln có xu hng đu t ít hn. Mt khác, Adele
và Ariyo (2008), Jangili và Kumar (2010), Li và cng s (2010), Ruiz-Porras
và Lopez-Mateo (2011) đã đa ra kt qu ngc li. Lý do là các doanh
nghip ln tip cn tt hn vi các ngun vn bên ngoài, dòng tin n đnh
hn và đa dng hóa hn nhng công ty nh. Do đó, điu này dn đn khuyn
khích các hot đng đu t.
2.3. Tác đng ca tính thanh khon đn đu t:
Chúng ta đã đc bit tm quan trng ca tin mt trong hot đng
kinh doanh, nhng s tht là thiu sót nu b qua mt khái nim bao hàm hn
và không kém tm quan trng đó chính là tính thanh khon.
Tính thanh khon, mt khái nim trong tài chính, ch mc đ mà mt
tài sn bt k có th đc mua hoc bán trên th trng mà không làm nh
hng đn giá th trng ca tài sn đó. Ví d, chng khoán hay các khon
n, khon phi thu… có kh nng đi thành tin mt d dàng, thun tin cho
vic thanh toán hay chi tiêu. Các cách gi thay th cho tính thanh khon là:
tính lng, tính lu đng.
Mt tài sn có tính thanh khon cao thng đc đc trng bi s
lng giao dch ln.Trong k toán, tài sn lu đng đc chia làm nm loi
và đc sp xp theo tính thanh khon t cao đn thp nh sau: tin mt, đu
t ngn hn, khon phi thu, ng trc ngn hn, và hàng tn kho.Nh vy,
tin mt có tính thanh khon cao nht, luôn luôn dùng đc trc tip đ thanh
toán, lu thông, tích tr. Còn hàng tn kho có tính thanh khon thp nht vì


19
phi tri qua giai đon phân phi và tiêu th chuyn thành khon phi thu, ri
t khon phi thu sau mt thi gian mi chuyn thành tin mt.
Thut ng “tính thanh khon” có th đc hiu theo 3 cách. Th nht,
dùng đ ch kh nng chuyn thành tin ca tài sn (tt nhiên bao gm c
chng khoán) nhm trang tri các khon n và ngha v ngn hn. làm
đc vic này, doanh nghip cn phi s hu các tài sn có tính thanh khon,
đó là tin mt và tng đng tin (bao gm, c phiu blue-chip và các chng
khoán trên th trng tin t
ví d trái phiu chính ph).Các tài sn có tính
thanh khon phi đm bo có th đc mua bán trên th trng nhanh chóng
mà không nh hng đn giá c, tc là giá giao dch không b chênh lch quá
nhiu so vi giá gc. Tt nhiên, các nhà đu t yêu thích đu t vào các tài
sn có tính thanh khon cao vì h có th d dàng rút khi v đu t và ly li
khon đu t ca mình (kèm theo c lãi hoc nu là l thì s tin b mt cng
không đáng k). Th hai, tính thanh khon ch kh nng tr n ca doanh
nghip khi đn hn.Và, th ba tính thanh khon liên quan đn kh nng vn
hành trn tru ca th trng xét v khía cnh các giao dch mua và bán.
Tóm tt mt s kt qunghiên cu thc nghim v tác đng ca tính
thanh khon đn đu t:
Mt s bng chng thc nghim cho thy mi liên quan gia quyt
đnh đu t và quyt đnh tài tr, nói cách khác có s tng quan gia mc đ
thanh khon và mc đ đu t  nhiu công ty. Mt s nghiên cu trc đây
Fazzari, Hubbardvà Petersen (1988); Vogt (1994); Kaplan và Zingales (1997);
Cleary (1999); Moyen (2004); Almeida, et al (2004), và Hidayat (2009) cho
thy có mt mi quan h đng bin gia thanh khon và quyt đnh đu t 
nhng công ty  Hoa K. Kt qu tng t cng đã đc tìm thy bi Hoshi,
et al (1991) ti Nht Bn, Chirinko và Schaller (1996); Chirinko và

×