Tải bản đầy đủ (.pdf) (104 trang)

Nghiên cứu các yếu tố ảnh hưởng đến hành vi sử dụng dịch vụ mobile internet của khách hàng tại TPHCM

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.26 MB, 104 trang )


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH




LÊ TH HI YN




NGHIÊN CU CÁC YU T NH HNG N HÀNH
VI S DNG DCH V MOBILE INTERNET CA
KHÁCH HÀNG TI TP.HCM





LUN VN THC S KINH T






Tp. H Chí Minh – Nm 2014

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH






LÊ TH HI YN



NGHIÊN CU CÁC YU T NH HNG N HÀNH
VI S DNG DCH V MOBILE INTERNET CA
KHÁCH HÀNG TI TP.HCM


Chuyên ngành: KINH DOANH THNG MI
Mã s: 60340121



LUN VN THC S KINH T



NGI HNG DN KHOA HC:
TS. NGÔ TH NGC HUYN



Tp. H Chí Minh – Nm 2014

LI CAM OAN


Tôi xin cam đoan lun vn thc s kinh t này là công trình nghiên cu ca bn thân,
đc đúc kt t quá trình hc tp và nghiên cu thc tin trong thi gian qua. Các
thông tin và s liu đc s dng trong lun vn là hoàn toàn trung thc.

Thành ph H Chí Minh nm 2014
Ngi cam đoan



Lê Th Hi Yn


















MC LC

TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC T VIT TT
DANH MC CÁC HÌNH V - BIU 
DANH MC CÁC BNG
CHNG 1: TNG QUAN NGHIÊN CU 1
1.1. Lý do chn đ tài: 1
1.2. Mc tiêu nghiên cu: 2
1.3. i tng và phm vi nghiên cu: 3
1.4. Phng pháp nghiên cu: 3
1.5. Tng quan nghiên cu có liên quan đn đ tài: 4
1.6. Tính mi ca đ tài: 5
1.7. Kt cu ca lun vn: 6
Kt lun chng 1: 7
CHNG 2: C S KHOA HC VÀ MÔ HÌNH NGHIÊN CU 8
2.1. C s lý thuyt: 8
2.1.1. Thuyt hành đng hp lý TRA (Theory of Reasoned Action): 8
2.1.2. Thuyt hành vi d đnh TPB (Theory of Planned Behavior): 10
2.1.3. Mô hình chp nhn công ngh TAM (Technology Acceptance Model): 11
2.1.4. Lý thuyt thng nht vic chp nhn và s dng công ngh – UTAUT
(Unified Theory of Acceptance and Use of Technology): 14
2.1.5. Thuyt truyn bá s đi mi (Innovation Diffusion Theory): 16
2.2. Các công trình nghiên cu trc có liên quan: 18
2.2.1. Nghiên cu th nht: 18
2.2.2. Nghiên cu th hai: 19
2.2.3. Nghiên cu th ba: 20
2.2.4. Nghiên cu th t: 21

2.3. C s thc tin v dch v Mobile Internet ti Tp.HCM: 21

2.3.1. Khái nim dch v Mobile Internet: 21
2.3.2. Thc trng phát trin dch v Mobile Internet ti Tp.HCM: 22
2.4. Các gi thuyt và mô hình nghiên cu đ xut: 24
2.4.1. Gi thuyt nghiên cu: 25
2.4.2. Mô hình đ xut nghiên cu: 27
Kt lun chng 2: 29
CHNG 3: THIT K NGHIÊN CU 30
3.1. Quy trình nghiên cu: 30
3.2. Thit k nghiên cu: 30
3.2.1. Bc nghiên cu s b: 31
3.2.2. Bc nghiên cu chính thc: 35
3.3. Thit k mu nghiên cu: 36
Kt lun chng 3: 38
CHNG 4: PHÂN TÍCH KT QU NGHIÊN CU 39
4.1. Phân tích mu nghiên cu: 39
4.2. Kim đnh và đánh giá thang đo: 43
4.2.1. Kim đnh phân phi chun: 43
4.2.2. Kim đnh bng h s tin cy Cronbach’s Alpha: 44
4.2.3. ánh giá thang đo thông qua phân tích nhân t khám phá EFA: 46
4.3. Phân tích hi quy: 53
4.3.1. Ma trn h s tng quan : 53
4.3.2. ánh giá và kim đnh s phù hp ca mô hình hi quy tuyn tính bi: 55
4.3.3. Kim đnh gi thuyt và mô hình hi quy bi: 58
4.4. Kim đnh s khác bit ca các yu t nhân khu hc: 61
4.4.1. Phân loi loi kim đnh: 61
4.4.2. Kt qu kim đnh: 62
Kt lun chng 4: 65
CHNG 5: KT LUN VÀ  XUT GII PHÁP 66

5.1. Nhng hàm ý rút ra t kt qu nghiên cu: 66

5.2. Mt s gii pháp thúc đy hành vi s dng dch v Mobile Internet ca khách
hàng ti Tp.HCM: 68
5.3. Nhng đóng góp mi ca đ tài: 74
5.4. Hn ch ca đ tài và hng nghiên cu tip theo: 75
Kt lun chng 5: 75
DANH MC TÀI LIU THAM KHO
BNG PH LC



















DANH MC T VIT TT

ARPU (Average Revenue Per User): doanh thu bình quân trên mi thuê bao
BMI (Business Monitor International): Công ty nghiên cu th trng ca Anh.

C-TAM-TPB (Combined TAM and TPB): Mô hình kt hp gia TAM và lý thuyt
hành vi d đnh TPB
EFA (Exploratory Factor Analysis): Phân tích nhân t khám phá
IDT (Innovation Diffusion Theory): Thuyt truyn bá s đi mi
IMT-2000 (International Mobile Telecommunications for the year 2000): H thng
thông tin di đng toàn cu cho nm 2000
MLR (Multiple Regression): Hi quy bi
MM (Motivational Model): Mô hình đng c thúc đy
MPCU (Model of PC Utilization): Mô hình s dng máy tính
OLS (Ordinary Least-Squares): phng pháp bình phng bé nht
PDA (Personal digital assistants): thit b tr giúp k thut s cá nhân
SCT (Social Cognitive Theory): Lý thuyt nhn thc xã hi
TAM (Technology Acceptance Model): Mô hình chp nhn công ngh
TPB (Theory of Planned Behavior): Thuyt hành vi d đnh
TRA (Theory of Reasoned Action): Thuyt hành đng hp lý
UTAUT (Unified Theory of Acceptance and Use of Technology): Mô hình chp
nhn và s dng công ngh
VIF (Variance inflation factor): H s phóng đi phng sai
WAP (Wireless Application Protocol): Giao thc ng dng không dây







DANH MC CÁC HÌNH V - BIU 

Hình 2.1 : Mô hình TRA 9
Hình 2.2 : Mô hình TPB 10

Hình 2.3 : Mô hình TAM nguyên thy 12
Hình 2.4 : Mô hình TAM rút gn 13
Hình 2.5 : Mô hình UTAUT 14
Hình 2.6 : Mô hình kt qu nghiên cu th nht 19
Hình 2.7 : Mô hình kt qu nghiên cu th hai 20
Hình 2.8 : Mô hình kt qu nghiên cu th ba 20
Hình 2.9 : Mô hình kt qu nghiên cu th t 21
Hình 2.10 : Mô hình nghiên cu 28
Hình 3.1 : Quy trình nghiên cu 30

Biu đ 2.1 : Th phn di đng ti Tp.HCM 22
Biu đ 2.2 : Thuê bao Mobile Internet qua các nm 23
Biu đ 4.1 : Gii tính 39
Biu đ 4.2 :  tui 39
Biu đ 4.3 : Trình đ hc vn 40
Biu đ 4.4 : Thu nhp 40
Biu đ 4.5 : Ngh nghip 41
Biu đ 4.6: Biu đ biu th s phân phi chun ca phn d 57








DANH MC CÁC BNG

Bng 2.1 : Các ch tiêu phát trin thuê bao Mobile Internet qua các nm 23
Bng 3.1 : Thang đo các yu t 33

Bng 4.1 : Ngun thông tin 42
Bng 4.2 : Kim tra tính phân phi chun ca các bin quan sát 43
Bng 4.3 : Kim đnh Cronbach’s Alpha 45
Bng 4.4 : Kim đnh KMO ca các bin đc lp 46
Bng 4.5 : Kim đnh yu t trích đc và h s Eigenvalue ca các bin đc lp 47
Bng 4.6 : H s ti nhân t ca các bin đc lp 48
Bng 4.7: H s ti nhân t ca các bin đc lp ln 2 49
Bng 4.8 : Kim đnh KMO ca bin ph thuc 52
Bng 4.9 : Kim đnh yu t trích đc & h s Eigenvalues ca bin ph thuc 52
Bng 4.10 : H s ti nhân t ca bin ph thuc 52
Bng 4.11 : Thng kê giá tr trung bình và phng sai ca các bin đc lp 53
Bng 4.12: Ma trn tng quan 54
Bng 4.13 : ánh giá s phù hp ca mô hình 55
Bng 4.14 : Kim đnh s phù hp ca mô hình 56
Bng 5.15 : Kim đnh phng sai ca sai s 56
Bng 4.16 : Phân tích hi quy 58
Bng 4.17 : Kt qu kim đnh gi thuyt. 60
Bng 5.1: Kt qu nghiên cu 74
1

CHNG 1: TNG QUAN NGHIÊN CU
1.1. Lý do chn đ tài:
T nhng ngày đu thành lp, các doanh nghip di đng ra sc đy mnh các
dch v nhm đáp ng nhu cu ngày càng cao ca khách hàng. Tuy nhiên nhng
nm gn đây, th trng di đng thoi ti Vit Nam bt đu phát trin rt chm và
s lng thuê bao di đng ca Vit Nam gn nh đã đn ngng bão hòa. Nm
2013 s lng thuê bao phát trin mi gim 80% so vi nm 2012 và ti Tp.HCM
s lng thuê bao đang hot đng gim qua các nm (Quý I nm 2014 gim 3% so
vi nm 2013 và nm 2013 gim 24% so vi nm 2012).
ánh giá v th trng vin thông Vit Nam trong nm 2012, hãng nghiên cu

BMI (Business Monitor International) cho rng: “Th trng vin thông Vit Nam
đã mt đi s hp dn khi mà con s thuê bao đang tin sát mc bão hòa và ch s
doanh thu bình quân trên mi thuê bao (ARPU) ngày càng gim sâu”.
Nh vy, nu nh không tìm đc hng đi mi thì các doanh nghip vin thông
s đi mt vi nguy c suy gim doanh thu, mt dn khách hàng. Theo kinh nghim
ca nhiu quc gia đi trc, 3G chính là xu hng phát trin tt yu ca ngành
thông tin di đng. Vic tp trung đy mnh vào công ngh 3G s là hng đi mi
thích nghi đc vi s bùng n công ngh thông tin trên th gii và là ngun thu
quan trng cho doanh nghip trong vic tn ti, phát trin, cng nh gi vng th
phn hin nay.
“3G (Third - generation technology) là tiêu chun truyn thông di đng bng
thông rng th h th 3 tuân th theo các ch đnh trong IMT-2000 ca T chc
Vin thông th gii. 3G cho phép truyn c d liu thoi và d liu ngoài thoi (ti
d liu, gi email, tin nhn nhanh, hình nh ). 3G cung cp c hai h thng là
chuyn mch gói và chuyn mch kênh”. Vi công ngh 3G, các nhà cung cp có
th mang đn cho khách hàng các dch v đa phng tin nh âm nhc cht lng
cao, hình nh video cht lng và truyn hình s, các dch v đnh v toàn cu
(GPS), E-mail
2

Hin nay ti Vit Nam, có 4 doanh nghip di đng đu t vào công ngh 3G nh
sau: Vinaphone, Mobifone, Viettel và VietnamMobile.
Công ngh 3G trong thi gian qua đc các nhà mng quan tâm đu t nhng s
lng thuê bao s dng vn còn ít do các dch v cung cp cha thc s gn kt vi
nhu cu ca khách hàng. Trong các dch v ng dng công ngh 3G, dch v
Mobile Internet chim t trng doanh thu cao nht và s hu lng thuê bao nhiu
nht. Tuy nhiên, ti Vit Nam lng thuê bao Mobile Internet vn còn chim t
trng thp trong tng thuê bao đang hot đng. iu đó đòi hi các doanh nghip
vin thông cn phi đy mnh nhu cu s dng dch v Mobile Internet ca khách
hàng nhiu hn na, nht là trong thi k cnh tranh gay gt nh hin nay.

Tp.HCM là mt trong ba thành ph ln ca Vit Nam, ni tp trung đông đúc
dân c, ngi dân có thu nhp cao và là ni tip cn công ngh nhanh nht trên toàn
quc. Th nhng hin nay cha có nghiên cu nào tìm hiu riêng v hành vi s
dng dch v Mobile Internet ti Tp.HCM. Vì vy, tác gi la chn đ tài: “Nghiên
cu các yu t nh hng đn hành vi s dng dch v Mobile Internet ca khách
hàng ti th trng Tp.HCM” nhm giúp cho doanh nghip tìm hiu đc hành vi
s dng dch v này ca khách hàng là nh th nào đ t đó xây dng các gii pháp
phát trin thuê bao, tng trng doanh thu theo tng bc đi c th và nhanh chóng
nht nhm gn kt và đy nhanh hành vi s dng dch v Mobile Internet ca khách
hàng.
1.2. Mc tiêu nghiên cu:
- Xác đnh đc các yu t nh hng đn hành vi s dng dch v Mobile
Internet ca khách hàng ti Tp.HCM.
- ánh giá mc đ nh hng ca các yu t đn hành vi s dng dch v
Mobile Internet.
- Xem xét có hay không s nh hng ca các yu t nhân khu hc đn hành
vi và các yu t nh hng đn hành vi ca khách hàng ti Tp.HCM
- a ra mt s gii pháp cho các doanh nghip vin thông nhm thúc đy
hành vi s dng dch v Mobile Internet ca khách hàng ti Tp.HCM
3

1.3. i tng và phm vi nghiên cu:
i tng nghiên cu: là hành vi s dng dch v Mobile Internet ca các khách
hàng đã hoc đang s dng dch v Mobile Internet.
i tng kho sát: là các khách hàng đã hoc đang dùng dch v Mobile
Internet ti Tp.HCM.
Phm vi nghiên cu: là đa bàn Tp.HCM, là trung tâm kinh t tài chính ca c
nc, là ni ngi dân có thu nhp bình quân cao và có nhiu điu kin thun li
trong vic tip cn nhng công ngh mi.  đây, tác gi tp trung phân tích vào 3
nhà mng chim th phn ln nht ti Tp.HCM là Mobifone, Viettel và Vinaphone.

1.4. Phng pháp nghiên cu:
 tài áp dng phng pháp suy din (phng pháp nghiên cu đnh lng) kt
hp vi phng pháp thng kê mô t. Theo đó, đ tài đc thc hin thông qua 2
bc:
- Bc nghiên cu s b (bc nghiên cu đnh tính): c thc hin
thông qua phng pháp phng vn chuyên gia và phng vn sâu mt s
khách hàng sau khi xây dng đc mô hình nghiên cu đ xut t các
ngun sách, báo, tài liu chuyên kho, internet, các nghiên cu có liên
quan và t thc trng phát trin dch v Mobile Internet ti Tp.HCM.
- Bc nghiên cu chính thc (bc nghiên cu đnh lng): c thc
hin thông qua vic điu tra, kho sát thc t 204 khách hàng ti đa bàn
Tp.HCM.
Phng pháp thng kê mô t đc s dng trong phn phân tích thc trng phát
trin dch v Mobile Internet ti Tp.HCM và phân tích đc đim nhân khu hc ca
đi tng khách hàng tham gia phng vn.
Công c x lý thông tin: Tác gi s dng phn mm SPSS 20 và Microsoft excel
2007 đ x lý d liu.
4

1.5. Tng quan nghiên cu có liên quan đn đ tài:
Hin nay ti Tp.HCM vn cha có đ tài nghiên cu nào ng dng mô hình chp
nhn công ngh TAM (Technology Acceptance Model, Davis, 1986), mô hình chp
nhn & s dng công ngh UTAUT (Unified Theory of Acceptance and Use of
Technology, Venkatesh và các đng s, 2003) …cho riêng dch v Mobile Internet.
Tuy nhiên, ti mt vài quc gia trên th gii đã ng dng mô hình TAM, mô hình
UTAUT mt cách linh hot và rng rãi cho dch v Mobile Internet ca ngành
thông tin di đng. Tác gi da vào các nghiên cu này đ ng dng vào dch v
Mobile Internet ca th trng Tp.HCM ti Vit Nam.
Th nht là đ tài nghiên cu ti Singapore: “S chp nhn dch v Internet qua
giao thc di đng WAP” (T.S.H. Teo, Siau Heong Pok, 2003).  tài này đã ng

dng kt hp 2 mô hình TAM và thuyt hành vi d đnh (TPB- Theory of Planned
Behavior) trong nghiên cu ca mình.  tài ch ra nhn thc v li ích, ri ro và
hình nh cá nhân s tác đng đn yu t thái đ, và 3 yu t thái đ, nh hng ca
xã hi và nhn thc kim soát hành vi đu nh hng đn ý đnh s dng dch v
Internet qua giao thc di đng WAP. Tuy nhiên, yu t thái đ và yu t s nh
hng ca xã hi tác đng đn ý đnh s dng mnh hn yu t nhn thc kim soát
hành vi.
Th hai là đ tài “Nhn thc ca khách hàng v dch v Mobile Internet ti
Australia” (Dr.Sherah Kurnia, Mr.Stephen Smith, Dr.Heejin Lee, 2007) cng có
cách tip cn tng t, nhng trong đó, đ tài không nghiên cu đn yu t nhn
thc kim soát hành vi, mà ch ra rng nhn thc v li ích, nhn thc s d s
dng và s nh hng ca xã hi s tác đng trc tip lên thái đ, t đó tác đng lên
ý đnh hành vi ca khách hàng.
Th ba là đ tài “S chp nhn dch v Mobile Internet ti Thái Lan” (Dulyalak
Phuangthong, Settapong Malisuwan Ph.D, 2008), đ tài vch ra đc các yu t nh
hng đn ý đnh hành vi ca khách hàng là nhn thc v li ích, nhn thc s d
s dng, tính tng thích và các yu t nhân khu hc. Các nhân t này không qua
5

mt bc trung gian là thái đ ca khách hàng mà tác đng trc tip vào ý đnh s
dng ca h.
Th t là đ tài “Nghiên cu hành vi chp nhn và s dng công ngh 3G ti ài
Loan” (Yu-Lung-Wu và đng s, 2008), đ tài ch ra rng các thành phn “Hiu
qu”, “nh hng xã hi” và “iu kin thun li” đu tác đng tích cc đn “Ý
đnh hành vi” và “Ý đnh hành vi” tác đng tích cc đn “hành vi s dng dch v
3G” ca khách hàng.
 tài ca tác gi s tp trung vào vic ng dng mô hình TAM, mô hình
UTAUT, thuyt truyn bá s đi mi (Moore & Benbasat, 1991) và các kt qu
nghiên cu có liên quan đn đ tài nh trên đ tip cn vào th trng Tp.HCM ti
Vit Nam.

1.6. Tính mi ca đ tài:
Mobile Internet là dch v đc trng ca công ngh 3G, tuy nhiên hin nay vn
cha có đ tài nào nghiên cu riêng v hành vi s dng dch v Mobile Internetca
khách hàng, đc bit là ti đa bàn Tp.HCM. Vì vy, đây là mt lnh vc nghiên cu
mi và là đóng góp mi ca đ tài.
Bên cnh đó, mt tính mi na là đ tài đã ng dng mô hình chp nhn công
ngh TAM, mô hình chp nhn và s dng công ngh UTAUT, thuyt truyn bá s
đi mi IDT, các nghiên cu có liên quan và tình hình thc t ti đa bàn Tp.HCM
đ gii quyt các mc tiêu ca đ tài nh sau:
- Xác đnh đc 7 yu t nh hng đn hành vi s dng dch v Mobile
Internet ca khách hàng ti Tp.HCM. Trong 7 yu t đó, có 6 yu t tác đng
dng (quan h đng bin) đn hành vi s dng dch v ca khách hàng đó
là “nhn thc s hu ích”, “hình nh cá nhân”, “s nh hng ca xã hi”,
“nhn thc s d s dng”, “mc đ ph bin”, “điu kin thun li” và 1
yu t tác đng âm (quan h nghch bin) đn hành vi s dng dch v ca
khách hàng đó là “các tr ngi”.
- ánh giá mc đ nh hng ca các yu t đn hành vi s dng dch v
Mobile Internet ca khách hàng ti Tp.HCM: Trong 7 yu t, yu t nhn
6

thc s hu ích nh hng mnh nht, tip theo đó là các tr ngi, hình nh
cá nhân, s nh hng ca xã hi, nhn thc s d s dng, mc đ ph bin
và cui cùng là các điu kin thun li có mc nh hng thp nht.
- Có s nh hng ca mt s yu t nhân khu hc đn các bin đc lp và
bin ph thuc trong mô hình.
- Tác gi đã đa ra mt s gii pháp nhm giúp các doanh nghip di đng có
nhng hng đi cn tp trung nhm thúc đy hành vi s dng dch v Mobile
Internet ca khách hàng ti Tp.HCM, t đó có th tng doanh thu, giành li
th phn trong thi k cnh tranh gay gt nh hin nay.
1.7. Kt cu ca lun vn:

 tài bao gm 5 chng:
Chng 1: Tng quan nghiên cu ca đ tài – Gii thiu lý do hình thành đ tài,
mc tiêu nghiên cu, phm vi & đi tng nghiên cu, phng pháp nghiên cu;
các nghiên cu có liên quan đn đ tài; tính mi ca đ tài.
Chng 2: C s khoa hc và mô hình nghiên cu - Trình bày các c s lý
thuyt hin đi v hành vi khách hàng, các công trình nghiên cu trc có liên
quan, c s thc tin v dch v Mobile Internet ti Tp.HCM và xây dng mô hình
phc v cho vic nghiên cu cng nh đt các gi thit nghiên cu.
Chng 3: Thit k nghiên cu – Trình bày quy trình nghiên cu, thit k nghiên
cu gm xây dng và hoàn thin bng kho sát, thit k mu nghiên cu.
Chng 4: Phân tích kt qu nghiên cu - Trình bày thông tin v mu kho sát,
kim đnh mô hình đo lng khái nim nghiên cu, phân tích đánh giá tho lun các
kt qu.
Chng 5: Hàm ý qun tr & đ xut gii pháp – Trình bày mt s hàm ý qun
tr, đ xut các gii pháp nhm đy mnh hành vi s dng dch v Mobile Internet
ca khách hàng ti Tp.HCM và đng thi nêu lên nhng hn ch nghiên cu, đ
ngh các bc nghiên cu tip theo


7

Kt lun chng 1:
Chng 1 đ cp đn các vn đ nghiên cu sau: (1) Lý do chn đ tài nghiên
cu, (2) Mc tiêu nghiên cu, (3) Phm vi và phng pháp nghiên cu, (4) Phng
pháp nghiên cu, (5) Tng quan nghiên cu có liên quan đn đ tài, (6) Tính mi
ca đ tài, (7) Kt cu ca đ tài. Chng tip theo tác gi trình bày v c s khoa
hc và mô hình nghiên cu đ ngh.
8

CHNG 2: C S KHOA HC VÀ MÔ HÌNH NGHIÊN CU

Chng 1 đã gii thiu tng quan v đ tài nghiên cu. Tip theo, chng 2 s
trình bày c s lý thuyt, các công trình nghiên cu trc có liên quan, c s thc
tin ca dch v Mobile Internet ti Tp.HCM. T đó đ xut mô hình nghiên cu
ca đ tài, trong đó bin ph thuc là hành vi s dng dch v Mobile Internet ca
khách hàng ti Tp.HCM và bin đc lp là các yu t v lý thuyt có nh hng đn
hành vi này.
2.1. C s lý thuyt:
Trên c s đi tng nghiên cu là hành vi s dng dch v Mobile Internet ca
các khách hàng đã hoc đang s dng dch v Mobile Internet ti Tp.HCM, đ tài
trình bày 5 hc thuyt rt quan trng đi vi hành vi chp nhn công ngh ca mi
cá nhân và đã đc kim chng thc t ti rt nhiu nghiên cu trong rt nhiu lnh
vc khác nhau, trong đó có ngành thông tin di đng, đó là: Thuyt hành đng hp lý
(Ajzen & Fishbein, 1975), Thuyt hành vi d đnh (Ajzen, 1985), Mô hình chp
nhn công ngh (Davis, 1986), Thuyt truyn bá s đi mi (Moore&Benbasat,
1991), Lý thuyt thng nht vic chp nhn và s dng công ngh (Venkatesh và
các đng s, 2003).
2.1.1. Thuyt hành đng hp lý TRA (Theory of Reasoned Action):
Thuyt hành đng hp lý TRA đc Ajzen và Fishbein xây dng t nm 1975 và
đc xem là hc thuyt tiên phong trong lnh vc nghiên cu tâm lý xã hi (Eagly
& Chaiken, 1993; Olson & Zanna, 1993; Sheppard, Hartwick & Warshaw, 1988,
trích trong Mark, C.& Christopher J.A, 1998, tr.1430).
Mô hình TRA cho thy hành vi đc quyt đnh bi ý đnh thc hin hành vi,
trong đó ý đnh hành vi đc xem là “bao gm các yu t đng c có nh hng
đn hành vi ca mi cá nhân; các yu t này cho thy mc đ sn sàng hoc n lc
mà mi cá nhân s b ra đ thc hin hành vi” (Ajzen, 1991, tr.181) và hành vi
khách hàng đc đnh ngha là “quá trình liên quan đn vic quyt đnh la chn,
mua sm, s dng hoc loi b sn phm/dch v hay là ý tng/kinh nghim ca cá
nhân hay ca c đn v đ đáp ng đc nhng nhu cu và mong mun ca h”
9


(Solomon & các đng s, 2006, tr.6). Nh vy, hành vi khách hàng bao gm nhng
suy ngh và cm nhn mà con ngi có đc đ t đó có nhng hành đng mà h
thc hin trong quá trình mua sm và tiêu dùng sn phm/dch v đó.
Mi quan h gia ý đnh hành vi và hành vi s dng thc s đã đc đa ra và
kim chng thc nghim trong rt nhiu nghiên cu  nhiu lnh vc (Ajzen, 1988,
Ajzen & Fishbein, 1980; Canary & Seibold, 1984; Sheppard, Hartwick, &
Warshaw, 1988, trích trong Ajzen, 1991, tr.186). Hai yu t chính nh hng đn ý
đnh s dng là thái đ cá nhân và chun ch quan. Trong đó, nhân t th nht là
thái đ, thái đ ca mt cá nhân đc đo lng bng nim tin và s đánh giá đi vi
kt qu ca hành vi đó, hay có th nói thái đ hng đn vic s dng là cm giác
tích cc hay tiêu cc (có tính c lng) v vic thc hin hành vi mc tiêu
(Fishbein & Ajzen 1975, tr.216). Còn nhân t th hai là nhân t chun ch quan
(Subjective Norms), nó liên quan đn s nhn thc áp lc xã hi đn vic thc hin
hay không thc hin hành vi. Theo Fishbein & Ajzen (1975, tr.302) đnh ngha
chun ch quan là nhn thc ca nhng ngi nh hng s ngh rng cá nhân đó
nên thc hin hay không thc hin hành vi ca mình.
Mô hình TRA đc trình bày nh hình 2.1:










Ngun: Fishbein & Ajzen, 1975
Hình 2.1: Mô hình TRA
TRA cung cp mt mô hình hu ích đ có th gii thích và d đoán hành vi ca

cá nhân. Tuy nhiên, TRA có hn ch là do TRA xut phát t gi đnh hành vi di
Nim tin và s
đánh giá
Ni

m tin
theo
chun mc và đng
c thúc đy
Thái đ hng
đn hành vi
Chun ch quan
(S nh hng
ca xã hi)
Ý đnh hành
vi
Hành vi
thc s
10

s kim soát ý chí nên lý thuyt này ch áp dng đi vi hành vi có ý thc ngh ra
trc (Kholoud, 2009). Quyt đnh không hp lý, hành đng theo thói quen hoc
hành vi đó không phi là ý thc xem nh không đc gii thích bi lý thuyt này.

2.1.2. Thuyt hành vi d đnh TPB (Theory of Planned Behavior):
Thuyt hành vi d đnh TPB (Ajzen, 1985) là s phát trin và ci tin ca Thuyt
hành đng hp lý TRA, lý thuyt hành vi d đnh đc áp dng nhiu trong nghiên
cu đ d báo xu hng hành vi ca khách hàng.
Theo Ajzen, s ra đi ca thuyt hành vi d đnh xut phát t gii hn ca TRA
đi vi nhng hành vi mà con ngi không có s kim soát ý chí mt cách hoàn

toàn (Ajzen, 1991). Nhân t th ba mà Ajzen cho là có nh hng đn ý đnh ca
con ngi là yu t Nhn thc kim soát hành vi (Perceived Behavioral Control).
Nhn thc kim soát hành vi phn ánh vic d dàng hay khó khn khi thc hin
hành vi và vic thc hin hành vi đó có b kim soát hay hn ch hay không (Ajzen,
1991, tr.183) và theo Ajzen (2006) thì nhn thc kim soát hành vi chính là cm
nhn ca cá nhân v kh nng ca h đ thc hin mt hành vi. Bên cnh tác đng
trc tip đn ý đnh hành vi, nhn thc kim soát hành vi còn tác đng đn hành vi
s dng ca cá nhân.
Hc thuyt TPB đc trình bày nh hình 2.2:









Ngun: Ajzen, 1985

Hình 2.2: Mô hình TPB
Hành vi thc
s


Ý đnh s
d

ng


Thái đ
Chu

n
ch


quan


Kim soát
nhn thc hành
vi

11

Mô hình TPB đc đánh giá là ti u hn TRA trong vic d đoán và gii thích
hành vi ca ngi tiêu dùng trong cùng mt ni dung và hoàn cnh nghiên cu.
TPB nh là mt thay th cho gii hn kim soát ý chí ca TRA, TPB cho thy hành
vi này là có ch ý và có d đnh, nhng TPB không hin th làm th nào đ mi
ngi có d đnh và làm th nào đ gn kt d đnh này đn TPB (Kholoud, 2009).
2.1.3. Mô hình chp nhn công ngh TAM (Technology Acceptance Model):
a. Mô hình TAM nguyên thy:
Mô hình TAM đc đ xut bi Davis (1986) và đc công nhn rng rãi là mt
mô hình tin cy và mnh trong vic mô hình hoá vic chp nhn công ngh ca
ngi s dng. Davis đã s dng ”Lý thuyt hành đng hp lý” (TRA) t Fishbein
và Ajzen làm c s và kt hp vi bi cnh nhng công ngh k thut đc s dng
trong h thng thông tin đ đ xut mô hình chp nhn công ngh (Technology
Acceptance Model - TAM) (Chuttur, 2009). Mc đích ca TAM là đ đn gin hóa
TRA và cung cp mt mô hình tng quát đ làm nn tng lý thuyt và là công c

ca các nhà qun lý trong vic xác đnh hành vi ca khách hàng khi h đa ra th
trng mt công ngh mi.
Davis cho rng vic s dng mt h thng là mt hành vi và vì vy, lý thuyt
hành đng hp lý s là mt mô hình phù hp đ gii thích và d đoán hành vi
(Chuttur, 2009). Tuy nhiên, Davis đa ra hai s thay đi trong mô hình TRA:
- Th nht, Davis không đa “Chun ch quan” vào mô hình d đoán hành
vi ca con ngi vì “Chun ch quan” là khía cnh thp nht ca TRA và
ông ch xem xét đa khái nim “Thái đ hng đn hành vi” ca TRA vào
mô hình TAM mà thôi (Chuttur, 2009).
- Th hai, thay vì xem xét nhng nim tin v kt qu ca cá nhân đ xác
đnh “Thái đ hng đn hành vi” thì Davis da vào nhng nghiên cu
khác có liên quan đ xác đnh hai thành phn chính là: “Cm nhn s hu
ích” (Perceived Usefulness) và “Cm nhn d s dng” (Perceived Ease
Of Use), by nhiêu là đ đ d đoán thái đ ca ngi dùng đi vi h
thng (Chuttur, 2009). Trong đó, cm nhn s hu ích (PU - Perceived
12

Usefulness) là mc đ ch mt cá nhân tin rng vic s dng h thng s
nâng cao hiu qu công vic ca mình (Davis, 1989, tr.320). Cm nhn s
d s dng (PEU - Perceived Ease of Use) là mc đ mt cá nhân tin rng
h có th s dng h thng mà không cn bt k mt n lc nào v vt
cht và tinh thn (Davis, 1989, tr.320), nói cách khác thì đây là mc đ
mà ngi tiêu dùng tin rng h thng đó không h khó s dng.





Ngun: Davis, 1986
Hình 2.3: Mô hình TAM nguyên thy

b. Mô hình TAM rút gn:
Davis, Bagozzi và Warshaw (1989) đã s dng mô hình TAM đ tin hành mt
cuc nghiên cu khác, ông mun đo lng ý đnh ca h v vic s dng h thng
sau mt gi đc nghe gii thiu v h thng và lp li sau 14 tun (Chuttur, 2009).
Trong c hai trng hp, nhng kt qu thu đc ch ra rng có mi liên h mnh
m gia “Ý đnh s dng” và vic s dng h thng vi “Cm nhn s hu ích”.
Bên cnh đó, “Cm nhn d s dng” chim t l nh nhng có nh hng quan
trng đn “Ý đnh s dng” và nó gim dn theo thi gian. Nhng c hai thành
phn “Cm nhn s hu ích” và “Cm nhn d s dng” đu có tác đng trc tip
đn “Ý đnh hành vi”, vì vy, h kt lun rng có th loi b thành phn “Thái đ”
trong mô hình TAM nguyên thy và mô hình mi đc hình thành nh hình 2.4:

Cm nhn
s hu ích
Cm nhn
d s dng
Các bin
bên ngoài
Thái
đ


Ý đnh
s dng
S dng
tht s
13







Ngun: Davis và đng s, 1989
Hình 2.4: Mô hình TAM rút gn
Sau mt khong thi gian dài đc nghiên cu, mô hình TAM dn dn tr thành
mt mô hình dn đu v gii thích và d đoán vic s dng h thng. Thc t, mô
hình TAM đã tr nên quá ph bin đn ni mà nó đc trích dn trong hu ht các
nghiên cu có liên quan đn vic chp nhn công ngh ca ngi s dng (Chuttur,
2009). Trong sut giai đon th nghim sau đó, Davis đã ci tin mô hình ca ông
bng vic thêm vào mt vài thành phn khác và b sung thêm các mi quan h mà
ông cho rng có liên quan đn mô hình. Tng t, các nhà nghiên cu khác cng áp
dng và đ xut thêm nhng thành phn khác vào mô hình TAM.
Tuy nhiên, TAM cng có nhng hn ch ca nó, TAM không th vt ra ngoài
nhng khon mc chung đo lng “Cm nhn s hu ích” và “Cm nhn d s
dng”. Vì vy, tht khó đ xác đnh nhng lý do đng sau hai bin “Cm nhn s
hu ích” và “Cm nhn d s dng” trong mô hình (Chuttur, 2009).
Ngoài ra, hu ht nhng nghiên cu gn đây v mô hình TAM đu ch thc hin
trên đi tng t nguyn s dng mà ít có nghiên cu trên nhng đi tng b bt
buc s dng công ngh (Chuttur, 2009). Tuy nhiên, trong đi sng thc t, hu ht
các t chc thng yêu cu nhân viên phi dùng h thng đc cài đt sn trong t
chc, him khi nào h cho nhân viên la chn dùng cái này hay cái khác.

Cm nhn
s hu ích
Cm nhn
d s dng
Các bin
bên ngoài
Ý đnh

s dng
S dng
tht s
14

2.1.4. Lý thuyt thng nht vic chp nhn và s dng công ngh – UTAUT
(Unified Theory of Acceptance and Use of Technology):
Lý thuyt thng nht vic chp nhn và s dng công ngh - UTAUT đc đ
xut bi Venkatesh và các đng s (2003) da trên tám mô hình và lý thuyt v
chp nhn công ngh trc đây: (1) Lý thuyt hành đng hp lý (TRA- Fishbein &
Ajzen, 1975), (2) Lý thuyt hành vi d đnh (TPB- Ajzen, 1985), (3) Mô hình chp
nhn công ngh (TAM – Davis, 1986 và TAM2- Venkatesh & Davis, 2000), (4)
Mô hình đng c thúc đy (MM - Motivational Model, Davis và cng s, 1989), (5)
Mô hình kt hp gia TAM và lý thuyt hành vi d đnh TPB (C-TAM-TPB:
Combined TAM and TPB, Taylor & Todd, 1995), (6) Mô hình s dng máy tính
(MPCU - Model of PC Utilization - Thompson, Higgins, Howell), (7) Lý thuyt
truyn bá s đi mi (IDT – Innovation Diffusion Theory - Moor và Benbasat,
1991) và (8) Lý thuyt nhn thc xã hi (SCT- Social Cognitive Theory- Compeau
& Higgins, 1999). Trong đó, đáng chú ý và có nh hng mnh nht đn mô hình
UTAUT là TRA, TPB và đc bit là mô hình chp nhn công ngh TAM.







Ngun: Venkatesh và các đng s, 2003
Hình 2.5: Mô hình UTAUT
Hiu qu

D s dng
nh hng
xã hi
iu kin
thun li
Ý đnh
s dng
Hành vi
s dng
Gii
tính
Tui
tác
Kinh
nghim
T nguyn
s dng
15

Mô hình UTAUT cho thy “Hành vi s dng” chu s tác đng trc tip ca “ý
đnh s dng” và còn chu s tác đng ca yu t“iu kin thun li” (Facilitating
Conditions). Trong khi đó, “Ý đnh s dng” chu s tác đng ca ba thành phn là
“Hiu qu” (Performance Expectancy), “D s dng” (Effort Expectancy) và “nh
hng xã hi” (Social Influence). Bn thành phn nh hng đn “hành vi s dng”
đc đúc kt và đnh ngha nh sau:
Hiu qu: Cm nhn hiu qu đ cp đn mc đ mà khách hàng tin rng h có
th ci thin hiu sut làm vic bng cách s dng h thng (Venkatesh và đng s,
2003). Venkatesh và các đng s đã hiu chnh thang đo ca nm khái nim: (1)
cm nhn li ích (t mô hình TAM/TAM2/C-TAM-TPB), (2) đng lc bên ngoài
(t mô hình MM), (3) quan h vi công vic (t mô hình MPCU), (4) li th tng

đi (t mô hình IDT) và (5) mong mun thành qu (t mô hình SCT) đ thit k
thang đo cho khái nim này.
D s dng: D s dng đ cp đn mc đ d dàng mà mt cá nhân ngh đn
khi s dng h thng (Venkatesh và đng s, 2003). iu này có ngha là các thit
k ca mt h thng có th cho phép ngi dùng s dng nó mt cách d dàng hay
không là mt trong nhng yu t quan trng ca vic chp nhn h thng.
Venkatesh và các đng s đã hiu chnh thang đo ca ba khái nim: (1) cm nhn
d s dng (t mô hình TAM/TAM2), (2) h thng phc tp (t mô hình MPCU),
(3) vn hành đn gin (t mô hình IDT) đ thit k thang đo cho khái nim này.
nh hng xã hi: nh hng xã hi đ cp đn mc đ mà mt cá nhân cm
nhn đc rng nhng ngi quan trng vi mình ngh là mình nên s dng h
thng mi (Venkatesh và đng s, 2003). Venkatesh và các đng s đã hiu chnh
thang đo ca ba khái nim: (1) chun ch quan (t mô hình TRA, TAM2, TPB, C-
TAM-TPB), (2) yu t xã hi (t mô hình MPCU), (3) hình nh (t mô hình IDT)
đ thit k thang đo cho khái nim này.
iu kin thun li: iu kin thun li đ cp đn mc đ mà mt cá nhân tin
rng mt t chc cùng h tng k thut tn ti nhm h tr vic s dng h thng -
bao gm c h tr v phn cng, phn mm hoc h tr vn hành h thng mi
16

(Venkatesh và đng s, 2003). Venkatesh và các đng s đã hiu chnh thang đo
ca ba khái nim: (1) kim soát nhn thc hành vi (t mô hình TPB, C-TAM-TPB),
(2) điu kin xúc tin (t mô hình MPCU), (3) s tng thích (t mô hình IDT) đ
thit k thang đo cho khái nim này.
iu khác bit ca UTAUT so vi các mô hình trc là s xut hin ca 4 yu t
điu tit: “gii tính”, “tui tác”, “kinh nghim” và “t nguyn s dng”.
T kt qu th nghim trc đó, Venkatesh và đng s (2003) đã chng minh
rng sc mnh gii thích ca mô hình UTAUT lên đn 70% cho các hành vi có liên
quan đn vic chp nhn công ngh. Mô hình này có hiu qu hn bt k mô hình
nào khác đc bit đn trc đó. Nghiên cu cho thy rng mô hình chp nhn

công ngh trc đây (ví d nh TAM) có th ch thành công d đoán s chp nhn
ca mt s đi mi trong khong 40% trng hp (Venkatesh & Davis, 2000).
Tuy nhiên, UTAUT là mt lý thuyt tng đi mi nên cn có nhiu nghiên cu
b sung đ hoàn thin và xác nhn sc mnh gii thích ca nó. Hn na, UTAUT
không bao gm yu t “Cm nhn s hp dn” và “Các tr ngi” khi s dng công
ngh có th giúp gii thích chính xác hn hành vi chp nhn và s dng công ngh
ca khách hàng (Donaldson, 2011).

2.1.5. Thuyt truyn bá s đi mi (Innovation Diffusion Theory):
Thuyt truyn bá s đi mi IDT đc xây dng da trên thuyt truyn bá s đi
mi ca Roger (1983) và đc m rng bi Moore & Benbasat (1991). Hc thuyt
ca Roger (1983) quan tâm đn vic nhng ý tng mi, nhng sn phm và nhng
hành vi tr thành chun mc nh th nào. Hc thuyt này đ cp ti s thay đi
hành vi  mi cp đ - cá nhân, gia cá nhân vi nhau, cng đng và t chc và nó
tng hp các lý thuyt có liên quan, đc bit là lý thuyt v mng li xã hi. Nó
hng trng tâm vào s thay đi hành vi mt cách rng khp.
Rogers (1983) đã đa ra 5 yu t có nh hng đn quyt đnh chp nhn hay t
chi mt s đi mi, c th:

×