Tải bản đầy đủ (.pdf) (74 trang)

CHỈ TIÊU CÔNG VÀ TĂNG TRƯỞNG KINH TẾ TẠI SỐ NƯỚC ĐÔNG NAM Á.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.55 MB, 74 trang )



***














TP.  



***






Chuyên ngành: Tài chính – Ngân hàng.
Mư s: 60γ40β01




NGI HNG DN KHOA HC:



 


Tôi xin cam đoan Lun vn này là do chính tôi nghiên cu và thc hin.
ng thi, Lun vn cha đc công b trong bt k bài nghiên cu nào. Các thông
tin, s liu đc s dng trong Lun vn là hoàn toàn trung thc.
Tp. HCM, ngày tháng nm 2013












 1
:
CHI TIÊU CÔN 4
1.1 nh ngha v chi tiêu công. 4
1.2 C cu chi tiêu công. 5

1.3 Hai trng phái v chi tiêu công. 6
1.4 Mi quan h gia chi tiêu công và tng trng kinh t. 7
1.5 Mt s mô hình nghiên cu thc nghim. 9
1.6 Lý thuyt mô hình tng trng tân c đin. 12
1.7 Lý thuyt mô hình tng trng ni sinh. 13
1.8 Mô hình đc điu chnh 14
:
  
 2011. 18
2.1 Gii thiu v kinh t - xư hi Vit Nam. 18
2.2 Chi tiêu công ti Vit Nam 20
2.2.1 Chi thng xuyên: 20
2.2.2 Chi đu t. 22
2.2.4 C cu chi tiêu công 25
:
 27
3.1 Phng pháp lun nghiên cu: 27
3.2 Mô hình nghiên cu. 27

3.2.1 Kim đnh tính dng ca các chui thi gian. 27
3.2.2 Kim đnh Hasman test. 29
3.4 D liu nghiên cu thc nghim. 30
3.5 Phân tích thc nghim 35
3.5.1 Kim đnh tính dng và xác đnh đ tr: 35
3.5.2 Kim đnh Hausman test: 37
3.6 Kt qu hi quy. 39
:
 41
4.1 Kt lun 41
4.2 Khuyn ngh: 42

4.2.1 Thit lp mt h thng tài chính công trung và dài hn: 42
4.2.2 Tng t trng và tng cng kim soát chi thng xuyên. 42
4.2.3 Chi đu t phát trin. 44
4.β.4 Tng cng công tác qun lý đu t công. 45
4.2.5 Tng cng bn vng tài khoá. 47
TÀ




Bng γ.1: K vng tác đng ca bin đc lp lên bin ph thuc. 15
Bng γ.β: Tr thng kê mô t các bin d liu giai đon 1994 – 2011 35
Bng γ.γ: kim đnh nghim đn v bng ADF vi hng s không có xu th 36
Bng γ.4: So sánh mô hình OLS, FEM, REM 37


 th γ.1: Ln(RGDP) bình quân đu ngi 4 nc 31
 th γ.β: Chi đu t t nhân trên NGDP 32
 th γ.γ: Chi tiêu tiêu dùng t nhân trên NGDP 32
 th γ.4: Chi thng xuyên chính ph trên NGDP 33
 th γ.5: chi đu t chính ph trên NGDP 33
 th γ.6: tng kim ngch xut nhp khu trên NGDP. 34
 th γ.7: Quy mô chi tiêu công trên NGDP 34


1

1. 
Chi tiêu công không phi là mt ch đ mi nhng có l còn phi còn phi
tranh lun nhiu bi nhng ý kin trái chiu ca các hc gi v thành phn và t

trng các thành phn ca nó.
Chi tiêu chính ph đc k vng s làm gim tác đng tiêu cc ca tht bi th
trng đi vi nn kinh t. Tuy nhiên, phân b chi tiêu công vi s thiu xem xét cho
các nhu cu cp bách ca đt nc hay mt cu trúc bt hp lý có th to ra s bin
dng ln hn trong nn kinh t và do đó có th gây bt li cho tng trng kinh t.
Mi quan h gia chi tiêu công và tng trng có th là tích cc đi vi quc
gia này nhng có th là hn ch đi vi quc gia khác, tùy thuc vào giai đon phát
trin và đc thù riêng ca mi quc gia. Vì vy rt cn thit đ nghiên cu chi tit
tng nc đ đa ra đc xu hng có li cho tng trng, qua đó đánh giá đc
mi quan h gia chi tiêu công và tng trng và có nhng bc đi đúng đn.
ư có nhiu nghiên cu thc nghim xem xét mi quan h gia chi tiêu công
và tng trng kinh t, nhng cha có mt nghiên cu c th nào v mi quan h
gia chi tiêu công và tng trng kinh t ti các nc ông Nam Á. Xut phát t đó,
tác gi quyt đnh chn đ tài “C
” đ nghiên cu.
2. 
Mc đích ca nghiên cu này là đánh giá các thành phn trong chi tiêu công
có tác đng nh th nào đn tng trng kinh t. Trong đó, các thành phn ca chi
tiêu công đc xem xét là chi đu t phát trin ca Chính ph và chi thng xuyên
ca Chính ph.
Các câu hi đc đa vào mô hình:
2
Mi quan h gia các thành phn chi tiêu công và tng trng kinh t din ra
nh th nào  các nc ông Nam Á?
Ngoài ra xem xét mi quan h gia quy mô chi tiêu công và tng trng kinh
t din ra nh th nào?
3. 
Da trên mô hình tng trng tân c đin, mô hình tng trng ni sinh đ
xây dng hàm sn xut có s tham gia ca Chính ph.
Trong chi tiêu công, tác gi tách làm β thành phn gm: chi đu t ca Chính

ph và chi thng xuyên ca Chính ph.
Bài nghiên cu này tp trung vào thành phn chi tiêu ca Chính ph và tng
trng kinh t, nên tác gi xây dng mô hình nghiên cu gm: bin ph thuc là tc
đ tng trng GDP thc t bình quân. Bin đc lp: bin chính là chi đu t ca
Chính ph và chi thng xuyên ca Chính ph. Bin kim soát là tng đu t t
nhân, tng tiêu dùng t nhân và tng kim ngch xut nhp khu.
Bài nghiên cu phân tích c cu chi tiêu công ti 4 nc ông Nam Á, d
liu thu thp  dng d liu bng. Vì th s s dng mô hình panel Fixed Effects
Model. Mô hình này cho phép kh nng phân tích chui thi gian (thi k khác
nhau) và d liu chéo (các quc gia khác nhau) cùng mt lúc sau khi đư tin hành
kim đnh Hausman test.
4. 
Chi tiêu công và tng trng kinh t ti 4 nc ông Nam Á gm Vit Nam,
Thailand, Indonesia và Malaysia trong khong thi gian t nm 1994 đn nm β011.
5. 
Các s liu nghiên cu đc tng hp t B Tài chính, Tng cc thng kê,
Ngân hàng phát trin Châu Á (ADB) và qu tin t th gii (IMF).
3
6. 
Lun vn đa ra xu hng ca hai thành phn chi tiêu công da trên nghiên
cu thc nghim đ đ xut mô hình phù hp áp dng ti các nc ông Nam Á.
Mt c cu trong chi tiêu công hp lý và c ch kim soát chi tiêu công cht
ch nht đnh s làm tng tính hiu qu trong chi tiêu công, và đây là b phóng cho
tng trng bn vng cho tng nc.
Lun vn này là phn tham kho cho nhng hc viên mun tìm hiu lnh vc
chi tiêu công và cho các đ tài nghiên cu sâu hn.
7. 
B cc lun vn đc chia làm 4 phn:
Chng 1: Chi tiêu công và tng trng kinh t.
Chng β: C cu chi tiêu công ti Vit Nam giai đon 1994 – 2011.

Chng γ: Mô hình và kt qu nghiên cu.
Chng 4: Kt lun và khuyn ngh v mt chính sách.
4


1.1 
Chi tiêu công là các khon chi tiêu ca nhà nc nhm thc hin chc nng
vn có ca Nhà nc trong vic cung cp hàng hóa công, phc v li ích kinh t - xã
hi cho cng đng (Dng Th Bình Minh, β005).
Theo quan đim ca các nhà kinh t hc c đin, hot đng ca nhà nc
không mang li cho quc gia v mt kinh t. Cho nên, chi tiêu công là nhng
khong chi có tính cht tiêu dùng. Vì vy, cn phi gii hn ti đa mi khon chi
tiêu ca Chính ph đ tránh làm lưng phí ngun lc ca đt nc.
S phát trin ca xư hi trong giai đon kinh t th trng hin đi cho thy
chi tiêu công không hoàn toàn mt đi mà trái li nó to ra s tái phân phi gia các
khu vc trong nn kinh t. Nhà nc đóng vai trò là trung tâm ca quá trình tái phân
phi thu nhp; thông qua các khon chi tiêu công, Nhà nc “bm ra” li cho xư hi
nhng khon thu nhp đư ly đi ca xư hi t các khon np thu bng vic cung
cp nhng hàng hóa công cn thit mà khu vc t không có kh nng cung cp hoc
cung cp không hiu qu. Vi c ch này, Nhà nc thc hin tái phân phi thu
nhp ca xư hi công bng hn, khc phc nhng khuyt tt ca c ch th trng,
đm bo nn kinh t tng trng n đnh (S ình Thành, β005).
Chi tiêu công trc tip tr li câu hi Chính ph chi cho cái gì. V c bn,
đánh giá chi tiêu công là vic đánh giá công tác hoch đnh chính sách ngân sách và
xây dng th ch. Nó là công c ch yu trong vic phân tích các vn đ ca khu
vc công và lý gii ti sao khu vc công cn thit phi tài tr cho các hot đng kinh
t - xư hi. Mc đích ca đánh giá chi tiêu công là giúp cho Chính ph s dng hiu
qu hn các ngun lc tài chính thông qua u tiên hóa các khon chi tiêu nhm đem
li li ích thit thc vì mc đích phát trin kinh t - xư hi (S ình Thành & Bùi
Th Mai Hoài, β006)

5
1.2 
Cn c vào chc nng v mô ca nhà nc, chi tiêu công đc chi cho các
hot đng:
- Xây dng c s h tng
- Tòa án và Vin kim soát.
- H thng quân đi và an ninh xư hi.
- H thng giáo dc.
- H thng an sinh xư hi.
- H tr cho các doanh nghip.
- H thng qun lý hành chính nhà nc.
- Chi tiêu cho các chính sách đc bit (vin tr nc ngoài, chính tr, …)
- Chi khác.
Cách phân loi này giúp cho Chính ph thit lp nhng chng trình hành
đng mt cách hp lý, theo nhng mc đích hay li ích mun đt ti. Mt khác,
cách phân loi này cho phép đo lng nhng bin chuyn v bn cht ca nhng
chng trình và nhng bin đi trong vic phân phi ngun lc ca chính ph gia
các chng trình và gia các khu vc công quyn (S ình Thành, β006).
Cn c vào tính cht kinh t, Chi tiêu công bao gm: chi thng xuyên ca
Chính ph và chi đu t phát trin ca Chính ph.

ây là nhóm chi phát sinh thng xuyên, cn thit cho hot đng ca các đn
v khu vc công. Nó bao gm các khon chi lng, chi nghip v, chi qun lý cho
các hot đng: giáo dc, y t, vn hóa; chi hàng hóa đ đáp ng nhu cu hot đng
ca b máy Nhà nc; chi chuyn giao nh an sinh xư hi, bo him, các khon tr
cp.
6

ây là nhóm chi gn lin vi chc nng kinh t ca Nhà nc. Nó bao gm
các khon chi xây dng công trình thuc kt cu h tng kinh t - xư hi; u t, h

tr các doanh nghip thuc các lnh vc cn thit phi có s tham gia ca Nhà nc
(S ình Thành, β005).
1.3 công.
ư t lâu, mi quan h gia chi tiêu ca Chính ph đi vi mc đ phát trin
kinh t đư nhn đc s chú ý rt ln trong gii hc thut. C th, phân tích v mi
quan h lâu dài gia chi tiêu chính ph và tng trng kinh t đư cho ra nhng kt
lun khác nhau. Nói chung, lý thuyt khác nhau v mi quan h có th đc tm
chia thành hai trng phái kinh t. Trng phái Keynes và Wagner. S tng phn
c bn cho lý thuyt này là quan h nhân qu. Quan đim ca Wagner (188γ) v
tng trng kinh t là do quá trình công nghip hóa, tng trng kinh t dn ti s
gia tng t l chi tiêu công. Ngc li, quan đim ca Keynes gi đnh rng chi tiêu
ca Chính ph là mt công c ca nhà nc trong vic thc hin chính sách tài khóa
và vi công c này nh hng đn tng trng kinh t.
Adolph Wagner (1835-1917) là ngi đu tiên nhn ra mi tng quan
dng gia chi tiêu chính ph và tng trng kinh t, đc đ cp trong các tài liu
nh Lut l Wagner (188γ). Quan đim này cho thy vai trò ca Chính ph gia tng
là do tng trng kinh t. iu này đc gii thích bi nhu cu ngày càng tng cho
các chc nng qun lý và bo v thì cn thit đ duy trì mc đ gia tng sc mnh
kinh t. Có ba lý do đ th hin điu này. Th nht: nn kinh t phát trin, khu vc
công s tin hành các chc nng hành chính và bo v mà trc đây nó đc thc
hin bi khu vc t nhân. Th hai: khi nn kinh t phát trin, nhu cu cung cp hàng
hóa xư hi và vn hóa và dch v tng lên. Th ba, khi nn kinh t phát trin, s can
thip ca Chính ph ln hn là cn thit đ kim ch đc quyn t nhiên và duy trì
tt chc nng cho các lc lng th trng (Bird, 1971). Mt s nghiên cu nh
Gandhi (1971), Gupta (1967) và Dritsakis và Adamopoulos (β004) xác nhn lý
thuyt này.
7
Quan đim ca Keynes lp lun rng tng trng kinh t xy ra là kt qu ca
s gia tng chi tiêu khu vc công tng. Trong bi cnh này, chi tiêu chính ph đc
coi là mt bin ngoi sinh đc lp và có th đc s dng nh là mt bin chính

sách hiu qu đ nh hng đn tng trng kinh t. Lý thuyt này đc xác nhn
bi (Ansari et al, 1997).
1.4 
Mi quan h gia chi tiêu công và tng trng kinh t đư tri qua nhiu cuc
tranh cưi gia các hc gi. Mà vai trò ct lõi ca Chính ph là thc thi hai chc nng
c bn v đm bo an ninh quc phòng và cung cp hàng hóa công, nhm đ gim
thiu ri ro v ti phm, đm bo đi sng, gi gìn tài sn ngi dân và bo v lưnh
th quc gia tránh s xâm lc t bên ngoài. Trong đó, vic cung cp hàng hóa công
ch yu tp trung vào các lnh vc nh: quc phòng, giao thông, giáo dc, y t, đin
lc… Do đó, các hc gi Abdullah (β000), Al-Yousif Y (β000) lp lun rng tng
chi tiêu công vào c s h tng kinh t xư hi s khuyn khích tng trng kinh t và
tng chi tiêu công vào lnh vc y t và giáo dc s làm tng hiu sut lao đng, dn
đn gia tng sn lng quc gia. ng thi, chi tiêu công vào c s h tng nh
đng sá, truyn thông, đin lc… s làm gim chi phí sn xut, làm tng đu ra.
Cùng quan đim vi ý kin này còn có s ng h ca các hc gi nh Aschauer
(1989; Easterly và Rebelo (1993); Haque và Kim (2003); Odedokun (1997) và
Shioji (2001).
V lý thuyt, mi quan h gia chi tiêu chính ph và tng trng kinh t vn
còn m h, cha đi đn s thng nht mà vn còn tranh lun gay gt v vai trò chi
tiêu công đi vi tng trng kinh t. Ni bt là s tranh lun v gánh nng tài chính
mà Chính ph áp đt lên công chúng và nn kinh t. Tin đ cho s tranh lun này
da trên hai khía cnh: (i) ngân sách càng ln thì gánh nng tài chính áp đt lên nn
kinh t càng ln; và (ii) khu vc t s dng ngun lc hiu qu hn Chính ph, nn
kinh t tr nên đánh đi gia hai khu vc (S ình Thành, β01β).
8
Mô hình lý thuyt v mi quan h gia chi tiêu chính ph và tng trng kinh
t nh Barro (1990), Cashin (1995), Bajo-Rubio (2000), và Milbourne et al. (2003)
d đoán rng tác đng tích cc d kin s đc tìm thy trong nc có kích thc
ca Chính ph nh hn mt ngng nht đnh, và có tác đng tiêu cc  nhng
nc mà kích thc ca Chính ph ln hn (Raul Alberto Chamorro-Narvaez,

2012).
Trong khi đó, các quan đim ng h Chính ph ln hn tranh lun rng, trong
nn kinh t Chính ph thc hin các chng trình cung cp hàng hóa công có giá tr,
t đó tác đng đn tng sn lng thông qua s tác đng vi khu vc t nhân. Phát
trin c s h tng, loi b hay điu tit các ngoi tác s to điu kin cho các hot
đng kinh t và ci thin s phân b ngun lc, hoc các khon thanh toán chuyn
giao cng giúp duy trì s hài hòa ca xư hi cng nh làm gia tng hiu sut lao
đng. Các hc gi (Abdullah, β000; Al - Yousif Y, 2000; Ranjan KD, 2008; Cooray
A, β009) đư kt lun rng s m rng chi tiêu công đóng góp tích cc đn tng
trng kinh t.
Tuy nhiên các quan đim ng h chính ph nh hn cho rng Chính ph càng
ln thì càng nhiu ngun lc b phân phi bi lc lng chính tr hn lc lng th
trng; có hai yu t chính cho thy hiu ng tng trng tr nên yu t và tiêu cc.
Th nht, càng m rng khu vc công đ thc thi các chính sách tng trng s làm
thâm ht ngân sách nhà nc trm trng hn. Trong n lc gia tng tài tr chi tiêu
công, Chính ph có th la chn gia tng thu và vay n. ánh thu cao s gây tn
tht xư hi bi thu to ra gánh nng thu nhp và làm thay đi hành vi sn xut và
tiêu dùng. Vay n đ tài tr chi tiêu công có th làm gia tng lưi sut trên th trng
vn. Kt qu là vay n gây ra hin tng chèn ln đu t khu vc t nhân dn đn
thu trong tng lai tng cao. Thc t có nhiu nghiên cu đư minh chng chi tiêu
công ln li gây ra hiu ng âm đi vi tng trng kinh t (Laudau D, 1986; Barro
R, 1991; Engen EM, 1991; Folster S, 2001). Th hai, tin trình chính tr ít nng
đng hn so vi th trng. Chi tiêu càng nhiu làm xói mòn tng trng kinh t bi
s chuyn giao thêm ngun lc t khu vc s dng hiu qu nht ca nn kinh t
9
sang khu vc Chính ph - ni s dng kém hiu qu hn. Vì Chính ph thiu thông
tin trong vic ra quyt đnh chính sách, đng thi do các nhà chính tr theo đui
nhng li ích riêng nên ra quyt đnh chính sách phân b sai ngun lc và gây cn
tr tng trng kinh t. Lý thuyt ca Kiskanen (1971) cho rng đi ng công chc
trong khu vc công có khuynh hng ti đa hóa ngân sách đ ti đa hóa li ích riêng

ca h. H qu là, hàng hóa cung cp không đáp ng đc nhu cu ti u ca xư hi
nhng b máy khu vc công ngày càng phình to (S ình Thành, β01β).
Nh vy, vi các bng chng  trên, có th nói rng có mi quan h gia chi
tiêu công và tng trng kinh t, ngoài ra quy mô chi tiêu công cng nh hng đn
tng trng kinh t. Nhng làm th nào đ bit mi quan h đó là âm hay dng thì
cn đn các nghiên cu thc nghim đ xem xét. Và tip theo chúng ta s cùng tìm
hiu v mt s kt qu thc nghim đc nghiên cu thông qua mô hình kinh t
lng  mt nc c th hoc tp hp mt s nc c th.
1.5 

 Ti Vit Nam:
Phm Th Anh (β008) nghiên cu ti 61 tnh thành  Vit Nam t nm 2001
đn β005 và s dng phng pháp bình phng nh nht (OLS). Tác gi tách chi
tiêu công thành 5 lnh vc gm nông lâm thy sn, giao thông vn ti, giáo dc đào
to, y t và ngành khác, mi lnh vc li gm có chi đu t và chi thng xuyên. Kt
qu nghiên cu cho thy có s chênh lch khá ln v tính hiu qu gia các khon
chi ngân sách khác nhau đi vi tng trng kinh t. V c bn, th nht, các khon
chi đu t có hiu ng tích cc hn so vi các khon chi thng xuyên trong các
ngành nông, lâm, thu sn, giáo dc & đào to, y t, và ngành “khác”. Kt lun này
là ngc li cho ngành giao thông vn ti. Th hai, c chi đu t và thng
xuyên cho ngành giao thông vn ti, giáo dc & đào to, và ngành khác có
vai trò tích cc ln hn đi vi tng trng kinh t trong ngn hn so vi các khon
chi tng ng cho ngành nông, lâm, thu sn và ngành y t. Kt qu này hàm ý
10
vic chuyn dch c cu chi tiêu gia các ngành này có th giúp thúc đy tng
trng kinh t  Vit Nam.
Hoàng Th Chinh Thon (β010) nghiên cu ti γ1 đa phng  Vit Nam và
s sng phng pháp Pooled OLS đ phân tích. Kt qu hi quy đc cho thy
ngun chi cho đu t cp huyn cn đc tng cng, trong khi chi tiêu đu t cp
tnh nên gim đ thúc đy tng trng kinh t ca đa phng.

Nguyn Th Hng (β009) áp dng mô hình lý thuyt ca Barro  Vit Nam
giai đon β001 -β005 cho thy: Nu quy mô đc tính bng t l tng chi ngân sách
(bao gm c chi thng xuyên và chi đu t phát trin) trên GDP thì quy mô chi
ngân sách cao hn tng đi so vi t l ti u theo mô hình lý thuyt; nu quy mô
đc tính bng t l chi đu t trên GDP thì quy mô lúc đó li nh hn so vi t l
ti u theo mô hình lý thuyt.
 Trên th gii:
Barro (1991) nghiên cu d liu chéo ti 98 nc t giai đon 1960 đn
1985, s dng phng pháp phân tích hi quy bi vi nhiu bin, trong đó có t l
tng trng GDP thc bình quân đu ngi và t s gia chi tiêu dùng Chính ph
thc t trên GDP thc t. Barro đư đi đn kt lun rng mi quan h tiêu cc gia
tng trng kinh t và chi tiêu dùng Chính ph.
Mesghena Yasin (β000) nghiên cu ti các nc Châu Phi t giai đon 1987
đn 1997, s dng d liu bng bng k thut Fixed-effect và Ramdom-effect. Kt
qu là chi đu t Chính ph có tác đng dng và có ý ngha đn tng trng kinh t.
Jirawat Jaroensathapornkul (β010) nghiên cu ti Thái Lan t nm 1995 đn
nm β004, s dng mô hình ECM. Kt qu nghiên cu cho thy các bin chi tiêu
Chính ph có quan h dài hn vi tng trng kinh t. Chi thng xuyên đc xem
xét là không hiu qu đi vi tng trng kinh t, hng đ xut nên gia tng t
trng chi đu t nghiên cu và phát trin đ ci thin cht lng ngun nhân lc.
11
Devarajan et al (1996) nghiên cu ti 4γ nc đang phát trin giai đon 1970
– 1990 bng hàm hi quy bi đư ch ra rng vic gia tng t trng chi thng xuyên
trên tng chi tiêu công có tác đng tích cc đi vi tng trng kinh t, và ngc li
vic gia tng chi đu t li có tác đng tiêu cc lên tng trng kinh t.
Ghosh và Gregoriou (β008) nghiên cu vi s liu t 15 nc đang phát trin
t nm 197β đn 1999, s dng phng pháp GMM. Kt qu là nhng nc nh
Brazil thì chi thng xuyên đóng vai trò ch yu trong tng trng dài hn, trong
khi các nc nh Sudan thì chi thng xuyên đóng vai trò th yu đi vi tng
trng kinh t.

Khalifa H. Ghali (1997) nghiên cu ti Saudi Arabia t nm 1960 đn 1996,
s dng phng pháp VAR . Kt qu nghiên cu cho thy không có bng chng phù
hp ca các thành phn chi đu t và chi tiêu dùng trong chi tiêu công tác đng ti
tng trng kinh t. Khuyn ngh ca tác gi là Chính ph nên gim thiu quy mô và
gii hn vai trò Chính ph đ hn ch thâm ht ngân sách.
Peter (β00γ) nghiên cu ti Thy in t nm 1960 đn β001 bng phng
pháp hi quy OLS. Chi tiêu dùng Chính ph có tác đng âm đn tng trng và chi
đu t Chính ph có tác đng dng đn tng trng kinh t. Tuy nhiên c β khon
chi này đu không có ý ngha thng kê.
Adewara Sunday Olabisi (2012) nghiên cu ti Nigeria t nm 1960 đn
β008 bng phng pháp VAR. nghiên cu thc nghim cho thy Chi tiêu cho Y t
và nông nghip có tác đng dng đn tng trng kinh t. Trong khi chi tiêu cho
giáo dc và nc ung có tác đng âm ti tng trng kinh t.
Raul Alberto Chamorro-Narvaez (β01β) nghiên cu ti 1β nc đang phát
trin ti Châu M Latin t nm 1975 đn β000 bng phng pháp GMM cho thy
rng tác đng ca c chi đu t và chi thng xuyên đu không có ý ngha thng kê
đn tng trng kinh t.
Easterly và Rebelo (199γ) cng rng đu t vào giao thông vn ti và thông
tin liên lc tng quan vi s phát trin khi s dng d liu chéo ca 100 quc gia
trong giai đon 1970-1988, và mt bng d liu bng ca β8 quc gia trong cùng
thi gian.
12
Odedokun (1997) và Shioji (β001) có đc mt kt qu tng t nh h thy
đu t công vào c s h tng thúc đy tng trng kinh t. Odedokun tp trung vào
mt mu ca 48 nc đang phát trin trong thi k 1970-1990, trong khi các nghiên
cu sau này tp trung vào 48 tiu bang  Hoa K trong giai đon 196γ-1997, và trên
46 tnh ca Nht Bn trong giai đon 1955-1999.
Hn na, mt s nghiên cu thy rng các quc gia có t trng cao trong
tng đu t công có xu hng tng trng nhanh chóng (Landau, 198γ; Aschauer
nm 1989; Knight et al, 1993; Cashin, 1995; Nazmi và Ramirez, 1997; Kocherlakota

và Yi, 1997; Kneller et al, 1999; Gupta et al, 2002; Clements et al, 2003; Ramirez và
Nazmi, 2003).
Các kt qu nghiên cu thc nghim thì không đng nht đ đ đa ra kt
lun chính xác nht và nó ph thuc vào các khía cnh khác nhau nh phng pháp
hay k thut s dng, gi đnh, quc gia hoc tp hp các quc gia đc đa vào
phân tích.
1.6 
Mô hình tng trng tân c đin, còn đc gi là mô hình tng trng Solow
đc xut bn vào nm 1956 da trên t tng th trng t do ca lý thuyt tân c
đin kt hp vi mt s gi đnh ca mô hình Harrod-Domar. Nu nh mô hình
Harrod-Domar nguyên bn ch xét đn vai trò ca vn sn xut (thông qua tit kim
và đu t) đi vi tng trng kinh t thì Solow đư đa thêm nhân t lao đng và
tin b công ngh vào phng trình tng trng. Mô hình này cho bit: tit kim,
tng dân s và tin b công ngh có nh hng nh th nào ti mc sn lng và tc
đ tng trng ca mt nn kinh t theo thi gian (Trn Th t, β010).
Dng c bn ca mô hình Solow đt trong mt nn kinh t đóng, sn xut
mt loi hàng hóa nh s dng hai đu vào là lao đng và vn. Mô hình này coi tin
b công ngh là cho trc và t l tit kim mang tính ngoi sinh (Trn Th t,
2010).

13
Mô hình tp trung vào bn bin s: Y = AF(K, L) (1.1)
- Dòng sn lng (Y)
- Mc vn (K)
- S lao đng (L)
- Tin b công ngh hay hiu qu lao đng (A). Theo phng trình (1.1) thì
A là trung lp Hicks, là trng hp công ngh không bao hàm trong các
yu t đu vào (Trn Th t, β010).
1.7 
Mô hình tng trng tân c đin va là mt thành công ln va là mt tht

bi ln. Thành công nm  ch mô hình này đư mô t đc nhng đc đim ch yu
ca mt h thng kinh t thc t  các nc công ngh tiên tin. Vì th mô hình tng
trng tân c đin là cu trúc c s và đc s dng trong hu ht các nghiên cu
kinh t v mô liên quan đn các nc phát trin. Tht bi là do nó không gii thích
đc đy đ nhng thc t ca tng trng kinh t, đc bit là các nc đang phát
trin. Trong dài hn nn kinh t không th tng mưi đu vào đc, đng thi cng
gp phi li tc cn biên gim dn nu tip tc tng thêm vn vào quá trình sn
xut. Do đó tin b công ngh là yu t duy nht tác đng đn tng trng kinh t,
mà nó li đc xác đnh mt cách ngoi sinh (Trn Th t, β010).
Nhng hn ch ca mô hình tng trng Solow là nguyên nhân dn đn s ra
đi mt loi mô hình tng trng (vn da trên khuôn kh lý thuyt tân c đin)
đc gi là mô hình tng trng ni sinh.
Cm t “tng trng ni sinh” nguyên gc đc s dng đ nói ti nhng mô
hình mà trong đó, nhng thay đi ca chính sách ca Chính ph có th nh hng
ti tc đ tng trng trong dài hn.
Mô hình tng trng ni sinh đc xác đnh đ lp vào mt hn ch ca mô
hình tân c đin, đc bit là  các nc đang phát trin bng cách đa nng sut có
14
đc t tích ly vn con ngi hay các hot đng phát minh sáng ch to nên tng
trng dài hn. Ta thêm phng trình (1.1) yu t vn con ngi (H):
Y = AF(K, L, H) (1.2)
Thêm vào đó, ngun vn t Chính ph đ thc hin chc nng c bn nh xây
dng c s h tng, đu t vào y t, giáo dc, … là nhân t trc tip đóng góp vào
nng sut kinh t. Do đó, chúng ta đa chi tiêu công (G) vào hàm sn xut nh sau:
Y = AF(K, L, H, G) (1.3)
Khi Chính ph m ca đ hi nhp kinh t, ta cng có th đa thêm bin đ
m ca thng mi (Z). Ngoài ra, ta cng có th đa thêm các bin quan sát khác đ
gii thích s thay đi ca tng trng kinh t nh tiêu dùng (C), … Lúc này phng
trình (1.γ) đc vit li là:
Y = AF(K, L, H, G, Z, C, …) (1.4)

1.8 
Mô hình mà tác gi đa ra nhn mnh đn các thành phn chi tiêu công, nên đ
đn gin hóa trong quá trình phân tích, các bin đc đa vào mô hình có dng sau:
Y = F(K, C, G1, G2, Z) (1.5)
 xem xét c cu chi tiêu công lên tng trng kinh t vi β bin chính là
Chi thng xuyên (G1) và Chi đu t (Gβ) thì ta còn xem xét s tng tác gia tng
trng kinh t và các bin kim soát gm: vn đu t t nhân (K), chi tiêu dùng t
nhân (C) và đ m ca thng mi (Z).
i vi phng trình (1.5), chúng ta đa ra c s lý thuyt đ xác đnh du
ca các bin đc lp tác đng đn tng trng kinh t. Các bin đc lp cn c vào
lý thuyt tng cu ca Keyness.
Tài khon quc dân chia GDP thành bn nhân t ln gm Tiêu dùng t nhân,
đu t t nhân, chi tiêu chính ph và xut nhp khu ròng. C bn nhân t này gia
tng thì tác đng tích cc lên GDP (Nguyn Vn Ngc, β010).
15
Bng γ.1: K vng tác đng ca bin đc lp lên bin ph thuc.
Bin đc lp
K vng
1. u t t nhân (K)
+
2. Tiêu dùng t nhân (C)
+
3. Chi thng xuyên (G1)
+ / -
4. Chi đu t (Gβ)
+
5. Tng kim ngch xut nhp khu (Z)
+ / -
+ Tng đu t t nhân (K): bao gm hàng hoá đc mua đ dùng trong tng
lai. u t cng đc chia làm γ nhóm nh: đu t c đnh vào kinh doanh, đu t

c đnh vào nhà  và đu t vào hàng tn kho. u t c đnh vào kinh doanh là
vic mua sm máy móc và thit b mi ca doanh nghip. u t c đnh vào nhà 
là vic mua nhà mi ca h gia đình và ngi cho thuê nhà. u t vào hàng tn
kho là mc tng tn kho hàng hoá ca doanh nghip (Nguyn Vn Ngc, 2010).
u t t nhân đóng 6 vai trò quan trng trong kinh t v mô nh: đóng góp
nhu cu hin ti cho vn hàng hóa; gia tng c s sn xut, nng lc sn xut trong
tng lai; hin đi hóa quá trình sn xut và ci thin chi phí hiu qu; giúp đt nng
sut cao hn; cho phép ci tin sn phm mi; kt hp gia đi mi và tiêu chun
cht lng. u t đc tích ly làm gia tng ngun vn và do đó làm tng sn xut
trong tng lai. u t đc k vng có tác đng tích cc lên GDP (Piana, β001).
+ Tiêu dùng t nhân (C): bao gm các khon chi tiêu ca các h gia đình đ
mua hàng hoá và dch v, gi tt là hàng tiêu dùng. Nó đc chia làm ba b phn
ch yu là hàng mau hng, hàng lâu bn và dch v. Hàng mau hng là nhng hàng
hoá ch tn ti trong mt thi gian ngn nh thc phm hay qun áo. Hàng lâu bn
bao gm nhng hàng hoá tn ti trong mt thi gian dài nh ô tô, ti vi. Dch v bao
gm các công vic phc v cho ngi tiêu dùng do cá nhân và doanh nghip thc
hin nh khám cha bnh, giáo dc, ngân hàng, tài chính, … (Nguyn Vn Ngc,
2010).
16
Tiêu dùng là thành phn ca GDP và tác đng trc tip ca tiêu dùng s làm
GDP tng lên vi mt lng tng đng nu các yu t khác không đi. Do đó chi
tiêu dùng nhiu hn đc k vng làm tng GDP (Piana, β001).
+ Chi tiêu ca Chính ph là thành t bao gm tt c các khon chi tiêu ca
các c quan chính quyn Chính ph t trung ng ti đa phng đ mua hàng hoá
và dch v (Nguyn Vn Ngc, β010).
Chi thng xuyên ca Chính ph (G1): Nu mi th đc gi c đnh, thì
tng tiêu dùng chính ph làm s làm tng GDP vì khon này đóng góp vào nhu cu
hin ti, do đó đc k vng có tác đng tích cc đn GDP. Tuy nhiên, khon chi
này cng có th tác đng tiêu cc đn GDP khi nhu cu gia tng trong chi tiêu công
đc tài tr bi thu tng thêm hoc vay n, mà thu tng thêm dn ti thu nhp kh

dng ca t nhân gim sút và nh hng dây chuyn này làm gim GDP (Piana,
2001).
Chi đu t ca Chính ph (Gβ): đu t vào các lnh vc chính thuc chc
nng ca Chính ph nh c s h tng, giáo dc, y t ,… đc k vng là có tác
đng dng đn tng trng kinh t (Piana, β001).
Tng kim ngch xut nhp khu (Z): hi nhp quc t nhiu hn đc k
vng có tác đng tích cc ti GDP. Vì nn kinh t càng hi nhp thì t l tng
trng càng cao hn so vi nn kinh t đóng. Tuy nhiên hi nhp  mc đ cao
cha hn có tác đng tích cc đn tng trng kinh t vì mt nn kinh t mà nhp
khu ln hn xut khu thì xut khu ròng s âm và làm tiêu cc đn tng trng
kinh t.
Ly đo hàm phng trình (1.5) theo Y ta có:
dY/Y = (∂Y/∂K) dK/Y + (∂Y/∂C) dC/Y + (∂Y/∂G1) dG1/Y +
(∂Y/∂Gβ) dGβ/Y + (∂Y/∂Z) dZ/Y (1.6)
Trong đó:
∂Y/∂K: là tha s biên ca vn.
∂Y/∂C: là tha s biên ca tiêu dùng.
17
∂Y/∂G1: là tha s biên ca chi thng xuyên ca Chính ph.
∂Y/∂Gβ: là tha s biên ca chi đu t ca Chính ph.
∂Y/∂Z: là tha s biên ca tng kim ngch xut nhp khu.
1:
Phn này trình bày ngn gn và tng quát nht v chi tiêu công và thành phn
ca chi tiêu công. Thành phn ca chi tiêu công bao gm chi thng xuyên và chi
đu t phát trin ca Chính ph. Chi thng xuyên chim mt t trng khá ln trong
tng chi ngân sách đ trang tri cho mi hot đng ca Chính ph t chi hành chính,
s nghip đn các khon chi mang tính bo v nh chi cho quân đi, cnh sát, …
Phn chi còn li là chi đu t phát trin ca Chính ph, nhm mc đích đu t vào
c s h tng đ kích thích s phát trin khu vc t nhân. Tip đn, tác gi trình bày
nhng nn tng c bn v chi tiêu công và tng trng kinh t, kt qu thc nghim

ca các hc gi trong và ngoài nc v mi quan h gia các thành phn trong chi
tiêu công đn tng trng kinh t. ây là c s đ tác gi thit k nghiên cu xem
liu các thành phn trong chi tiêu công có tác đng đn tng trng kinh t ti mt
s nc ông Nam Á không, và nu có thì tác đng đó nh th nào.
18
2

 2011.
2.1. - 
Vit Nam thng nht vào nm 1975. n nm 1986, Vit Nam bt đu thc
hin đng li đi mi vi ba tr ct: chuyn đi t nn kinh t k hoch hoá tp
trung sang vn hành theo c ch th trng; phát trin nn kinh t nhiu thành phn
trong đó khu vc dân doanh đóng vai trò ngày càng quan trng; ch đng hi nhp
kinh t khu vc và th gii mt cách hiu qu và phù hp vi điu kin thc tin ca
Vit Nam.
Nhìn chung, nhng ci cách kinh t mnh m trong trong thi k đi mi đư
mang li cho Vit Nam nhng thành qu bc đu rt đáng phn khi. Vit Nam đư
to ra đc mt môi trng kinh t th trng có tính cnh tranh và nng đng. Nn
kinh t hàng hóa nhiu thành phn đc khuyn khích phát trin, to nên tính hiu
qu trong vic huy đng các ngun lc xư hi phc v cho tng trng kinh t. Các
quan h kinh t đi ngoi đư tr nên thông thoáng hn, thu hút đc ngày càng
nhiu các ngun vn đu t trc tip nc ngoài, m rng th trng cho hàng hóa
xut khu và phát trin thêm mt s lnh vc hot đng to ra ngun thu ngoi t
ngày càng ln nh du lch, xut khu lao đng, kiu hi
Trong hn β5 nm đi mi, GDP ca Vit Nam đư tng liên tc. Nu nh
trong giai đon đu đi mi (1986-1990), GDP ch tng trng bình quân
γ,9%/nm, thì trong 5 nm tip theo (1991-1995) đư nâng lên đt mc tng bình
quân 8,β%. Trong giai đon 1996-β000 tc đ tng GDP ca Vit Nam là 7,5%,
thp hn na đu thp niên 1990 do nh hng ca cuc khng hong tài chính châu
Á. T nm β001 đn nm β007, tc đ tng GDP ca Vit Nam luôn gi  mc cao

và n đnh. Nm β00γ tng 7,γ%; nm β004 tng 7,7%; nm β005 tng 8,4%; nm

×