Tải bản đầy đủ (.pdf) (67 trang)

Luận văn thạc sĩ Mối quan hệ giữa chính sách cổ tức và chi phí đại diện - nghiên cứu cho các doanh nghiệp niêm yết trên thị trường chứng khoán Việt Nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (909.29 KB, 67 trang )

B GIÁOăDCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP.HCM
o0o


PHMăTHANHăTÙNG


MI QUAN H GIAăCHÍNHăSÁCHăC TC
VÀăCHIăPHÍăI DIN – NGHIÊNăCU CHO
CÁCăDOANHăNGHIPăNIÊMăYTăTRÊNăTH
TRNG CHNGăKHOÁNăVIT NAM




LUNăVNăTHCăSăKINHăT




Tp. H ChíăMinhă– Nmă2013
B GIÁOăDCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP.HCM
o0o

PHMăTHANHăTÙNG


MI QUAN H GIAăCHÍNHăSÁCHăC TC
VÀăCHIăPHÍăI DIN – NGHIÊNăCU CHO


CÁCăDOANHăNGHIPăNIÊMăYTăTRÊNăTH
TRNG CHNGăKHOÁNăVIT NAM

Chuyên ngành: Tài chính – Ngân hàng
Mã s: 60340201

LUNăVNăTHCăSăKINHăT

NGI HNG DN KHOA HC
P.GS – TS PHAN TH BÍCHăNGUYT

Tp. H Chí Minh – Nm 2013



LI CAM OAN
Tôi xin cam đoan lun vn ắMI QUAN H GIA CHÍNH SÁCH C TC VÀ
CHI PHệ I DIN ậ NGHIÊN CU CHO CÁC DOANH NGHIP NIÊM YT
TRÊN TH TRNG CHNG KHOÁN VIT NAM” là công trình nghiên cu
ca chính tác gi. Ni dung đc đút kt t quá trình hc tp và các kt qu nghiên
cu thc tin. S liu s dng là trung thc và có ngun gc rõ ràng. Lun vn đc
thc hin di s hng dn khoa hc ca PGS., TS. Phan Th Bích Nguyt.
Tác gi lun vn
PHM THANH TÙNG



MC LC

Trang ph bìa

Li cam đoan
Mc lc
Danh mc các ch vit tt
Danh mc các bng vƠ đ th
LI M U 1
CHNG 1: TNG QUAN CÁC KT QU NGHIÊN CU TRC ÂY 2
1.1. Tác đng ca c tc lên chi phí đi din ca dòng tin t do 2
1.1.1. D liu và phng pháp lun 6
1.1.2. Kt qu kim đnh ca bài nghiên cu 8
1.1.3. Kt qu nghiên cu v mi quan h gia c tc và chi phí đi din ca
dòng tin t do 12
1.2. Mi tng quan gia chi phí đi din và cu trúc vn 12
1.2.1. D liu và phng pháp nghiên cu 17
1.2.2. Kt qu nghiên cu v mi quan h gia chi phí đi din và cu trúc vn 24
1.2.2.1. Kim đnh đa bin 24
1.2.2.2. Kim đnh đn bin 25
1.3. Kt qu t các bài nghiên cu 31





CHNG 2: NGHIÊN CU CHO CÁC DOANH NGHIP NIÊM YT
TRÊN TH TRNG CHNG KHOÁN VIT NAM 32
2.1. Phng pháp nghiên cu 32
2.2. D liu nghiên cu 33
2.3. Kt qu nghiên cu 35
2.4. Tho lun kt qu nghiên cu 36
CHNG 3: KT LUN VÀ KIN NGH 40
LI KT 43

TÀI LIU THAM KHO 44
PH LC 49



Danh mc các ch vit tt

DIV (Dividend): T sut c tc
DTAR (Debt to asset ratio): T l n trên tng tài sn
FCF (Free Cash Flow): Dòng tin t do
GRO (Growth): Tng trng
LEV (Leverage): òn by
LOS (Log of sale): Logarit t nhiên ca doanh thu
OETS (Operating expenses to sales): T l chi phí hot đng trên doanh thu
PRO (Profit): Li nhun
RE/TE (Retain Earning/Total Equity): Thu nhp gi li trên vn ch s hu
RIS (Risk): Ri ro
ROA (Return on assets): T sut sinh li trên tng tài sn
SIZ (Size): Quy mô





Danh mc các bng vƠ đ th
Bng 1.1: Kt qu hi quy t mô hình hi quy 1.1 và 1.2
Bng 1.2: Kt qu hi quy t mô hình hi quy 1.3
Bng 1.3: nh ngha các bin
Bng 1.4: Phân loi ngành
Bng 1.5: Thng kê mô t các bin dùng đ phân tích chi phí đi din

Bng 1.6: T l ca Nhóm Mu t 1995 đn 2005
Bng 1.7: Ma trn h s tng quan
Bng 1.8: So sánh chi phí đi din gia HLS và LLS
Bng 1.9: So sánh chi phí đi din phân theo chênh lch DTAR gia HLS và LLS
Bng 2.1: Các bin trong mô hình hi quy
Bng 2.2: Danh sách các mu công ty
Bng 2.3: Kt qu hi quy t mô hình hi quy 2.1 và 2.2
Bng 2.4: Kt qu hi quy t mô hình hi quy 2.3
Bng 2.5: So sánh kt qu nghiên cu
 th 1: So sánh các ngành
1


LI M U


Vn đ chi phí đi din là mt trong nhng vn đ quan trng ti các doanh nghip,
đc bit là các doanh nghip niêm yt trên th trng chng khoán. Vi thc trng
thua l ca các doanh nghip mà phn ln xut phát t nguyên nhân sai lm ca nhà
qun lý, đư đt ra yêu cu cp thit đ có nhng nghiên cu v vn đ mâu thun
tn ti gia các c đông và nhà qun lý. n thi đim hin nay, trên th gii đư có
nhiu nghiên cu xoay quanh vn đ mi quan h gia chính sách c tc và chi phí
đi din, xem chính sách c tc là mt phng thc nhm làm gim thiu chi phí
đi din cho doanh nghip. Thông qua vic tìm hiu các tài liu nghiên cu ca các
giáo s, các nhà kinh t hc, tôi ng dng cho các doanh nghip niêm yt trên th
trng chng khoán Vit Nam.
Kt cu bài lun án gm ba phn vi các ni dung chính nh sau:
Chng 1: Tng quan các tài liu nghiên cu.
Chng 2: Mi quan h gia chính sách c tc và chi phí đi din ca các doanh
nghip niêm yt trên th trng chng khoán Vit Nam.

Chng 3: Kt lun và kin ngh
Qua nhng phn trình bày, tôi mong mun tr li cho nhng câu hi đt ra đi vi
chi phí đi din ti doanh nghip: mi quan h gia chính sách c tc và chi phí đi
din ti Vit Nam là gì? Các doanh nghip Vit Nam s ng dng kt qu v mi
quan h gia chính sách c tc và chi phí đi din nh th nào nhm làm gim chi
phí đi din?

2


1. Tng quan các kt qu nghiên cu trc đơy:


Tính đn thi đim hin nay, trên th gii đư có nhiu nghiên cu v mi quan h
gia chi phí đi đin và chính sách c tc. Trong bài lun vn này, tôi xin đc
trình bày nhng nghiên cu ca các giáo s, các nhà kinh t hc, t đó ng dng
thc tin cho th trng Vit Nam.

1.1. Tác đng ca c tc lên chi phí đi din ca dòng tin t do:


Chính sách c tc là mt trong nhng ch đ quan trng trong các nghiên cu v tài
chính. Mt trong nhng điu khin cho ch đ này tr nên quan trng chính là
chính sách c tc s góp phn gii quyt vn đ v chi phi đi din gia nhà qun lý
và các c đông. Vn đ đi din xut phát t vic các nhà qun lý dùng tin công ty
cho nhng mc đích có li cho bn thân h, chng hn nh thc hin đu t dòng
tin t do vào nhng d án có NPV âm. Vì vy, chính sách c tc gii quyt vn đ
này bng cách làm gim dòng tin t do sn có cho nhà qun lý. Giáo s Ghassan
Al Taleb đư chn 60 doanh nghip niêm yt trên Amman Stock Exchange t nm
2007 đn 2011 đ kim đnh gi thit v dòng tin t do này.

Nhiu bài nghiên cu đư đt ra vn đ rng ti sao mt doanh nghip li phi chi tr
mt phn thu nhp ca mình di dng c tc, trong khi theo Miller và Modigliani
(1961) cho rng chính sách c tc không làm thay đi giá tr ca doanh nghip.
iu này đc bit đn vi tên gi ắvn đ c tc” (Black, 1976). Mt gii thích ch
ra rng c tc giúp gii quyt vn đ v chi phí đi din gia nhà qun lý và các c
đông. Theo phân tích ca Eastebrook’s (1984), c tc có vai trò quan trng trong
vic làm gim mâu thun gia nhà qun lý và các c đông và qua đó làm gim chi
phí đi din. Vn đ chi phí đi din trong phân tích ca Jensen (1986) phát sinh t
khon chi cho li ích cá nhân ca nhà qun lý, chng hn nh vic quyt đnh đu
t dòng tin t do vào các d án có NPV âm. Chính vì th, c tc làm gim bt vn
đ này bng cách làm gim dòng tin t do ca nhà qun lý.
3


C tc là phn thng cho các c đông trên s tin mà h đu t và ri ro mà h
phi gánh chu tng ng, s tin này chu tác đng bi nhiu nhân t khác nhau,
ch yu là các nhân t liên quan đn li nhun nh kh nng tài chính, c hi đu
t, quy mô doanh nghip, áp lc ca c đông hay các quy đnh v pháp lut.
Chi phí đi din ca n đc nghiên cu khá nhiu, nhng li ích ca n trong vic
thúc đy nhà qun lý và doanh nghip ca h tr nên hiu qu hn thì đang b l đi.
Giáo s Taleb gi tác đng này là ắthuyt kim soát” t vic vay n. Nhiu nhà
qun lý vi dòng tin t do cao có th gia tng c tc hoc mua li c phiu, hay có
th đu t vào các d án có t sut sinh li thp, thm chí NPV âm. Khi các nhà
qun lý s dng dòng tin t do này, h ha hn v vic s chi tr mt t l chi tr
c tc tng đu trong tng lai. Nhng li ha này thng không có giá tr vì c tc
vn có th gim trong tng lai. Có mt s tht là th trng chng khoán s trng
pht vic gim c tc thông qua s gim sút trên giá c phiu.
Vic vay n khin cho các nhà qun lý cn phi s dng hiu qu hn dòng tin t
do ca doanh nghip mình. Vì th, n có th là mt thay th hiu qu cho c tc,
mt điu dng thng không đc nhn ra trong lý thuyt tài chính doanh nghip.

Bng vic vay n ch không thc hin phát hành c phiu, nhà qun lý cn phi
hin thc hóa li ha ca mình nhng không phi ch thông qua vic chi tr c tc
nh thông thng.  thc hin li ha, h cn phi đa cho các ch n quyn ly
tài sn ca doanh nghip trong trng hp b phá sn nu h không duy trì đc
vic tr lãi và vn vay. Vì th, n làm gim chi phí đi din ca dòng tin t do
thông qua vic làm gim ngun tin mt d tha không b tiêu xài hoang phí bi các
nhà qun lý. Nhng tác đng kim soát này ca n là mt nhân t quan trng trong
cu trúc vn (Michael C. Jensen, 1986).
Kt qu nghiên cu ca Adaoglu (2000) ch ra rng nhân t quyt đnh ca s tin
chi tr c tc  th trng chng khoán Istanbul là thu nhp trong cùng k. Bt c
s thay đi nào trong thu nhp ca doanh nghip cng tác đng đn mc đ chi tr
4


c tc. La Porta cùng cng s (2000) đư so sánh nhng quc gia có h thng pháp
lý bo h cht ch cho các c đông vi các nc có h thng pháp lý yu kém. Kt
qu cho thy các c đông s nhn c tc cho dù là bao nhiêu đi na, vi c tc thì
không n đnh.
Theo La Porta cùng cng s (2000), Thái Lan đc phân loi là quc gia có h
thng pháp lý bo v các c đông kém. Hn th na, cu trúc s hu ca các doanh
nghip Thái thng tp trung vào mt hoc mt vài c đông ln, điu này làm phát
sinh chi phí đi din ca dòng tin t do và vì th chính sách c tc đc xem nh
mt cách đ làm gim vn đ chi phí đi din. S khác bit trong th ch ca các
doanh nghip Thái Lan là lý do chính cho thy ti sao chính sách c tc  Thái Lan
là mi quan tâm trong vic kim đnh chi phí đi đin ca dòng tin t do.
Fama và French (2001) nghiên cu xu hng chi tr c tc ca các doanh nghip
M t nm 1926 đn nm 1999. H ch ra rng phn trm các doanh nghip chi tr
c tc gim đáng k sau nm 1978, c th là t l c đông đc chi tr c tc chm
đnh 66.5% trong nm 1978 nhng sau đó gim ch còn 20.8% nm 1999. Nhiu
bng chng cho thy rng t l c đông đc nhn c tc thp bi vì trong giai

đon sau nm 1978 xut hin nhiu doanh nghip nh vi t l li nhun thp
nhng có nhiu c hi đu t, nên không thc hin chi tr c tc.
Nhng kt qu nghiên cu liên quan đn mi quan h gia t l chi tr c tc và
dòng tin t do th hin qua các ni dung sau. La Porta cùng cng s (2000) gii
thích rng nu doanh nghip có dòng tin t do, nhà qun lý s chi tiêu lãng phí cho
dù có tng h thng pháp lý bo v các c đông. Trong khi đó, nghiên cu ca
Holder cùng cng s (2002) và Mollah cùng cng s (2002) đ ngh rng nhng
doanh nghip có dòng tin t do cao nên chi tr c tc nhiu hn đ làm gim chi
phí đi din. Baker cùng cng s (2007) cng ch ra rng c tc chi tr ti các
doanh nghip Canada cao hn  các doanh nghip có dòng tin t do cao. Amidu và
Sawicki (2005) cho thy chính sách c tc có th giúp giám sát hot đng cùa các
5


nhà qun lý ti các doanh nghip ln.  các doanh nghip ln, các thông tin bt cân
xng gia tng bi s phân tán trong quyn s hu, gim kh nng giám sát ca các
c đông đi vi các hot đng bên trong và bên ngoài doanh nghip, dn đn kt
qu là kim soát không hiu qu hot đng ca các nhà qun lý. Chi tr c tc cao
có th là mt gii pháp cho vn đ này bi vì mt s gia tng trong c tc dn đn
gia tng ngun cu tài chính t bên ngoài, t đó dn đn mt s gia tng trong vic
giám sát các doanh nghip ln, do có s tn tài ca các ch n. Eriotis (2005)
nghiên cu cho thy rng các doanh nghip Hi Lp phân chia c tc mi nm theo
t l chi tr mc tiêu và đc quyt đnh bi li nhun ca doanh nghip. Vi vic
nghiên cu chính sách c tc  th trng chng khoán Tunisia, Nacelur cùng cng
s (2006) ch ra rng doanh nghip có li nhun cao vi thu nhp n đnh có th
qun lý dòng tin ln hn và bi vì điu này h tr c tc cao hn. Abor (2006)
nghiên cu chính sách chi tr c tc trên th trng chng khoán Ghana b tác đng
bi v th dòng tin ca doanh nghip. DeAngelo cùng cng s (2006) cho thy vic
quyt đnh chính sách c tc ca các doanh nghip nim yt trên th trng chng
khoán Ghana b tác đng bi nhng kch bn tng trng và các c hi đu t khác

nhau.
Nghiên cu ca Denis và Osobov (2008) ch ra t l thu nhp gi li trên vn là mt
nhân t quan trng tác đng đn chính sách c tc trong sáu th trng tài chính
phát trin (M, Canada, Anh, c, Pháp và Nht Bn). Bên cnh đó, ti các th
trng mi ni thì chính sách c tc vn chu tác đng ca nhân t này. Vì th, bài
nghiên cu ca Giáo s Taleb đa ra thêm bng chng v tác đng ca t l thu
nhp trên tng vn lên chính sách c tc t th trng mi ni nh Thái Lan. Denis
và Osobov (2008) tin hành kim đnh chéo và kim đnh chui thi gian v xu
hng chi tr c tc trên sáu th trng mi ni (M, Canada, Anh, c, Pháp và
Nht Bn) cho k 1989 ậ 2002. Dòng tin t do (FCF) đc tính toán bng dòng
tin t hot đng kinh doanh theo Baba (2009). Nu nhà qun lý tr c tc đ gim
thiu chi phí đi din ca dòng tin t do, h s mong mun mi quan h đng bin
6


gia dòng tin t do và t l chi tr c tc. Mt khác, mi quan h nghch bin gia
dòng tin t do và t l chi tr c tc có th gây ra vn đ chi phí đi din.
Các gi thuyt ca bài nghiên cu đc giáo s Taleb h thng li nh sau:
Gi thuyt 1: Không có tác đng ca FCF lên chính sách c tc.
Gi thuyt 2: Không có tác đng ca FCF lên đòn by.
Gi thuyt 3: Không có tác đng ca các loi chi phí đi din lên chính sách c tc,
gi thuyt này bao gm:
Gi thuyt 3.1: Không có tác đng ca FCF lên chính sách c tc.
Gi thuyt 3.2: Không có tác đng ca đòn by lên chính sách c tc.
Gi thuyt 3.3: Không có tác đng ca tng trng lên chính sách c tc.
Gi thuyt 3.4: Không có tác đng ca li nhun lên chính sách c tc.
Gi thuyt 3.5: Không có tác đng ca quy mô lên chính sách c tc.
Gi thuyt 3.6: Không có tác đng ca ri ro lên chính sách c tc.

1.1.1. D liu vƠ phng pháp lun:



Mô hình hi quy trong bài nghiên cu thc hin da trên d liu ca th trng
chng khoán Amman. Tng s mu là 60 doanh nghip phi tài chính ca th trng
này.
Mc tiêu ca vic kim đnh gi thuyt 3 là đ xem xét tác đng ca bin đc lp
dòng tin t do, cùng các bin kim soát gm đòn by, tng trng, li nhun, quy
mô và ri ro, đ đánh giá tác đng ca chi phí đi din lên chính sách c tc.
DIV = 
it
+ 
1
*FCF+ 
it
Mô hình 1.1
LEV = 
it
+ 
1
*FCF+ 
it
Mô hình 1.2
DIV = 
it
+ 
1
*FCF+ 
2
*LEV+ 
3

*GRO+ 
4
*PRO+ 
5
*SIZ+ 
6
*RIS+ 
7
*RE/TE +

it
Mô hình 1.3
7


Cách thc đo lng mi bin c th nh sau. T sut c tc (DIV) là phn trm li
nhun phân phi bi công ty cho c đông trên li nhun ròng, hay phn còn li sau
khi tr đi tt c chi phí (chng hn nh khu hao, tin lãi và thu). Trong bài
nghiên cu ca mình, Giáo s Taleb đo lng t sut c tc bng c tc tin mt
chia cho giá c phiu.
Dòng tin t do (FCF) đc đo lng bng s tin công ty chi tiêu đu t. Trong
bài nghiên cu, FCF đc tính toán li nhun ròng tr đi nhng thay đi trong tài
sn c đnh, tr thay đi trong vn lu đng, chia cho tng tài sn. T l đòn by
(LEV) đc đo lng bng t l n trên vn ch s hu theo mt s nghiên cu
trc đây (chng hn nh nghiên cu ca Jensen cùng cng s, 1992). Vì th, trong
bài nghiên cu ca mình, giáo s Taleb tính toán ch s LEV bng t l n trên vn
ch s hu.
Ch s tng trng (GRO) đc tính toán bng tc đ tng trng ca tng doanh
thu (Jensen cùng cng s, 1992; Holder, 2002; và Travlos, 2002). Trong bài nghiên
cu này, ông đo lng tng trng ca công ty bng cách ly tng tài sn và giá tr

th trng ca vn ch s hu tr đi giá tr s sách ca vn ch s hu, tt c chia
cho tng tài sn. Kh nng sinh li (PRO) là t l ca li nhun ròng t tng s tin
các c đông góp vào công ty. T l hoàn vn ch s hu đc s dng trong nhiu
bài nghiên cu nh là mt đi din cho kh nng sinh li ca doanh nghip
(Aivazian cùng cng s, 2003; Gwilym cùng cng s, 2004) và giáo s Taleb tính
toán PRO bng cách ly li nhun ròng chia cho vn ca c đông. Ông đo lng
quy mô doanh nghip (SIZ) bng logarit t nhiên ca giá tr vn hóa th trng.
iu này là bi nhng doanh nghip ln s chi tr c tc nhiu hn đ làm gim chi
phí đi din (Eddy và Seifert, 1988; và Redding, 1997). Cui cùng, đ đo lng ri
ro (RIS), Huang và Song (2002) dùng đ lch chun ca thu nhp trc lãi và thu.
Tính không n đnh ca thu nhp đo lng s thay đi cùa dòng tin doanh nghip
nh là mt đi lng cho chi phí qun lý doanh nghip và cho ri ro ca các c
8


đông. Trong bài nghiên cu này, ri ro đc đo lng bng đ lch chun t sut
sinh li ca tài sn cho trong 3 k.
Thu nhp gi li trên giá tr s sách vn c phn (RE/TE). Thuyt vòng đi cho
rng doanh nghip đang trong giai đon phát trin vi li nhun tích ly cao có xu
hng chi tr c tc cao. Vì vy, RE/TE là nhân t đi din cho vòng đi doanh
nghip đc d báo là có mi quan h đng bin vi t sut c tc.

1.1.2. Kt qu kim đnh ca bài nghiên cu:

Mc đích ca vic kim đnh gi thuyt 1 và 2 là nhm xác đnh tác đng chi phí đi
din ca dòng tin t do lên chính sách c tc và đòn by, t đó có th giúp nhà
qun lý có th ti thiu hóa chi phí đi din ca dòng tin t do thông qua vic chi
tr c tc và dùng đòn by. Mô hình sau đây s đc dùng đ kim đnh nhng gi
thuyt này.
Bng 1.1: Kt qu hi quy

Model (1.1 & 1.2)
Std.Coefificient 
t-Statistic
Probability
DIV = +
1
*FCF+
Constant

0.354
0.757
FCF
-0.341
-2.553
0.079***
LEV = +
1
*FCF+
Constant

.490
0.648
FCF
0.199
3.337
0.322**
Ghi chú: (*), (**) và (***) ln lt th hin mc ý ngha 1%, 5% và 10%.
Bng 1.1 cho thy mi quan h nghch bin ca FCF và c tc vi giá tr ca kim
đnh t là 2.553 và p-value là 0.0789  mc ý ngha 10%. iu này th hin doanh
nghip có dòng tin t do cao hn có khuynh hng gim chi tr c tc.

Mt khác, chúng ta thy mi quan h đng bin ca FCF và đòn by vi giá tr ca
kim đnh t là 3.337 và p-value 0.0322  mc ý ngha 1%. iu này gii thích cho
vic doanh nghip vi dòng tin t do cao hn thì s dng đòn by nhiu hn đ
làm gim chi phí đi din. Da vào nhng kt qu này, các mu doanh nghip đc
chn nht quán vi hc thuyt tranh cãi v vic đòn by thì hiu qu hn đ làm
9


gim vn đ dòng tin t do hn là chi tr c tc, bi vì ngha v phi tr n gc và
lãi vay. Tuy nhiên, có tranh lun cho rng c vic tr n và chi tr c tc cho c
đông đu có th làm gim chi phí đi din ca dòng tin t do (Stulz, 1990; và
Harris và Raviv, 1990).
Bng 1.2: Kt qu hi quy
Ind. Variables
Std.Coefficient

t-Statistic
Probability
Constant

-0.321
0.667
FCF
-0.243
-2.452
0.058***
LEV
0.446
2.890
0.044**

GRO
-0.289
-1.367
0.322
PRO
0.390
2.221
0.049**
SIZ
0.112
1.192
0.789
RIS
0.189
1.398
0.760
RE/TE
0.177
1.231
0.712
R
2

Adjusted R
2
Durbin-Watson
F-Statistic
Prob(F-Statistic)
0.310
0.342

1.352
6.781
0.077*
Ghi chú: (*), (**) và (***) ln lt th hin mc ý ngha 1%, 5% và 10%.
Bng 1.2 cho thy các giá tr ca các h s xác đnh và R
2
. Các giá tr này thng
dao đng t 0 đn 1. R
2
điu chnh ca các nhân t nh ri ro, đòn by, tng
trng, FCF, quy mô và li nhun là 0.342 vi c tc nh là mt bin ph thuc.
iu này cho thy c tc có th đc gii thích 34.2% bi các nhân t
Và trong bng này th hin kt qu hi quy ca các bin chi phí đi din theo c
tc. Mô hình hi quy đa ra mi quan h nghch bin ca FCF và c tc. Giá tr p-
value là 0.0581 và giá tr kim đnh t là -2.452. iu này th hin doanh nghip vi
FCF cao có khuynh hng gim chi tr c tc. Ma trn tng quan còn ch ra rng
nhng doanh nghip có li nhun vi dòng tin t do cao thì tr c tc ít. Nu nhà
qun lý tr c tc nhm gim thiu chi phí đi din ca dòng tin t do, đó là trong
10


trng hp mi quan h gia FCF và chi tr c tc là đng bin. Mt khác, mi
quan h nghch bin gia FCF và c tc s làm phát sinh vn đ đi din.
Trong khi đó, kt qu hi quy cho thy mi quan h đng bin gia đòn by và c
tc vi p-value là 0.044 và giá tr kim đnh t là 2.890. iu này cho thy doanh
nghip vi đòn by cao có khuynh hng tng chi tr c tc. Ma trn tng quan
ch ra rng đòn by cao thì dòng tin t do cao.
Mt khác, chúng ta nhn thy mi quan h nghch bin gia tng trng và c tc
vi p-value là 0.322 và giá tr kim đnh t là -1.367. Kt qu này cho thy doanh
nghip vi c hi tng trng thp có khuynh hng tr c tc cao đ làm gim chi

phí đi din. Kt qu hi quy phù hp vi nghiên cu ca Fama và French. Theo
Fama và French (2001), AGR và MTB ln lt đi din cho c hi đu t hin ti
và trong tng lai. Theo thuyt dòng tin t do và thuyt vòng đi thì tn ti mi
quan h nghch bin gia c hi đu t và t sut c tc.
V li nhun và c tc, kt qu cho thy tác đng cùng chiu. Giá tr kim đnh t là
2.221 và p-value là 0.049. Bên cnh đó, kt qu còn cho thy nhng doanh nghip
ln thc hin gia tng chi tr c tc đ làm gim chi phí đi din; nhng mi quan
h này không mang ý ngha thng kê. Nhìn chung, kt qu nghiên cu này thì nht
quán vi nghiên cu ca Fama và French (2001), trong nghiên cu ca hai ông còn
cho thy mi quan h đng bin gia quy mô và c tc. Bi vì quy mô có th là
mt nhân t đi din cho các nhà đu t bên ngoài, Fama và Jensen (1983) cho rng
doanh nghip ln hn có khuynh hng cung cp nhiu thông tin cho bên cho vay
hn là các doanh nghip nh hn. Rajan và Zingales (1995) còn cho rng doanh
nghip ln hn có khuynh hng công b nhiu thông tin cho các nhà đu t bên
ngoài hn các doanh nghip nh. Vì th, doanh nghip ln hn vi s bt cân xng
thông tin ít hn có khuynh hng có nhiu ch s hu hn trong cu trúc vn ca
mình. Theo thuyt vòng đi và thuyt dòng tin t do, khi so sánh vi các doanh
nghip nh thì các doanh nghip ln hn có dòng tin t do cao hn vì th h tr c
11


tc nhiu hn. Nên, thuyt vòng đi và thuyt dòng tin t do d báo quy mô doanh
nghip và t sut c tc s có tng quan đng bin.
Trong khi đó, kt qu hi quy li cho thy mi quan h đng bin gia ri ro vi c
tc giá tr t là 1.398 và p-value là 0.76 nhng li không mang ý ngha thng kê.
iu ny ng ý rng nhng doanh nghip có ri ro cao thì phi chi tr c tc nhiu
hn đ làm gim chi phí đi din. Nhìn chung, kt qu này không nht quán vi
nhng kt qu nghiên cu trc đây cho rng doanh nghip vi ri ro cao s gim
c tc chi tr (Hoberg và Prabhala, 2005; Jagannathan, Stephens và Weisbach,
2000).

Cui cùng, kt qu cho thy mi quan h đng bin ca t l li nhun gi li trên
giá tr s sách vn c phn (RE/TE) vi c tc vi giá tr t là 1.231 và p-value là
0.712 nhng cng không mang ý ngha thng kê.

1.1.3. Kt qu nghiên cu v mi quan h gia c tc vƠ chi phí đi din ca
dòng tin t do:

Chính sách c tc là mt nhân t ca tài chính doanh nghip. Mi quan h giá tr
cn bn ca tài chính doanh nghip là giá tr mt doanh nghip bng vi giá tr hin
ti ca tt c c tc trong tng lai ca doanh nghip đó. Vì th, không có gì bt
ng khi có nhiu bài nghiên cu v chính sách c tc, Allen và Michaely (1994) đư
có gn 100 bài báo v đ tài này. Mc dù có s lng ln các bài nghiên cu nhng
mt s vn đ vn còn cha gii quyt đc và chính sách c tc ti u vn cha
đc làm rõ.
Bài nghiên cu này kim đnh chính sách c tc ca các doanh nghip và chn ra
60 doanh nghip trên th trng chng khoán Amman t 2007 đn 2011, t đó đ
kim đnh thuyt dòng tin t do. Da trên phân tích hi quy, bài nghiên cu cho
thy đc nhiu bng chng ng h thuyt dòng tin t do và thuyt vòng đi. Kt
qu cho thy tác đng ca chi phí đi din ca dòng tin t do lên t sut c tc và
12


đòn by. Giáo s Taleb cho thy mi quan h nghch bin và mang ý ngha thng
kê cao gia dòng tin t do và c tc, mi quan h đng bin gia dòng tin t do
và đòn by. Khi tin hành kim đnh tác đng ca ri ro, đòn by, c hi tng
trng, dòng tin t do, quy mô, t l li nhun gi li trên giá tr s sách và li
nhun nh là nhng đi lng đo lng chi phí đi din, t đó có th kim đnh tác
đng ca chi phí đi din lên chính sách c tc. C th là, dòng tin t do có mi
quan h nghch bin, nhng đòn by và li nhun đng bin vi t sut c tc.


1.2. Mi tng quan gia chi phí đi din và cu trúc vn:


Bài nghiên cu ca He Zhang và Stephen Li hng đn vic đa ra nhng bng
chng thc nghim v lý thuyt chi phí đi din, đó là vic gia tng đòn by có th
làm gim chi phí đi đin. C kim đnh đa bin và kim đnh đn bin đu đc s
dng trong bài nghiên cu này. Kim đnh đa bin cho thy rng có mi quan h
nghch bin gia đòn by và chi phí đi din. Kim đnh đn bin đc dùng đ
đánh giá xem chi phí đi din có s khác bit ln  nhng công ty có t l n trên
tng tài sn cao và nhng doanh nghip có t l này thp hay không. Hn th na,
kt qu t kim đnh đn bin còn cho thy s không tn ti mi quan h nghch
bin na khi công ty s dng mt mc đ đòn by quá cao.

Nn tng sâu xa ca bài nghiên cu bt đu t nghiên cu ca Jensen và Meckling
(1976) ch ra rng chi phí đi din xy ra bi vì có s bt cân xng gia li ích gia
các c đông và nhà qun lý. S tách bit trong quyn s hu và qun lý có th làm
phát sinh chi phí đi din. Hai loi chi phí đi din đc xác đnh trong nghiên cu
ca Jensen và Meckling (1976) là: chi phí đi din phát sinh t mâu thun gia
nhng c đông và nhà qun lý, bên cnh đó còn là mâu thun gia nhng c đông
và ch n. T đó, mt s lng ln bài nghiên cu tp trung vào s tác đng qua li
gia chi phí đi din vi chính sách c tc và quyt đnh cu trúc vn.

13


Nhiu bng chng thc nghim đc thu thp t nhiu nhà nghiên cu, chng hn
nh Ang cùng cng s (2000), và Fleming cùng cng s (2005), cho thy rng chi
phí đi din phát sinh t mâu thun gia c đông và nhà qun lý có th đc làm
gim đi bng cách gia tng t l vn ca nhà qun lý, ngha là, chi phí đi din bin
đng ngc chiu vi vn s hu ca nhà qun lý. Tuy nhiên, mâu thun gia c

đông và ch n thì phc tp hn. V mt lý thuyt, Jensen và Meckling (1976) cho
rng có mt cu trúc vn ti u mà  mc đó thì chi phí đi din thp nht ca mt
doanh nghip có th đc xem là mt bin đc lp ậ ắT l vn c đông trên toàn
b ngun tài chính bên ngoài”.

Mt vài bài nghiên cu chng hn nh Grossman và Hart (1982); Williams (1987),
cho thy rng mc đ đòn by cao làm gim chi phí đi din và gia tng giá tr
doanh nghip bng cách khuyn khích nhà qun lý hành đng nhiu hn cho li ích
ca các c đông. Mc đ đòn by cao hn có th làm gim chi phí đi din thông
qua hot đng giám sát ca các ch n (Ang cùng cng s, 2000), áp lc liên quan
đn dòng tin chi tr chi phí lãi vay (Jensen 1986), và s ct gim vic đu t quá
mc (Harvey cùng cng s. 2004).

Tuy nhiên, bi vì t l n trong cu trúc vn ch có th gia tng đn mt mc c
đnh nên tác đng ngc ca đòn by lên chi phí đi din vn có th xy ra
(Altman, 1984 và Titman, 1984). Khi đòn by đư khá cao, vic gia tng hn na có
th làm chi phí đi din gia tng. Có ba lý do đc đa ra trong các bài nghiên cu
cho nguyên nhân ca tác đng ngc này: đu tiên là s gia tng ca chi phí phá
sn (Titman 1984). Lý do th hai là nhà qun lý có th gim n lc kim soát ri ro
mà điu này gây ra chi phí kit qu tài chính, chi phí phá sn cao hn (Berger và
Bonaccorsi di Patti, 2005). Cui cùng, s không hiu qu khi nhà qun lý s dng
tin quá mc cng có th làm gia tng chi phí đi din (Jensen, 1986).

Mc đích chính ca bài nghiên cu He Zhang và Stephen Li là cung cp bng
chng v tác đng cùa đòn by lên chi phí đi din thông qua d liu các doanh
14


nghip Anh. He Zhang và Stephen Li tp trung vào hai câu hi: Liu lý thuyt chi
phí đi din có còn đng vng và có hay không vic mc đ đòn by cao hn có th

làm gim chi phí đi đin? Khi đòn by đư quá cao thì có chng vic gia tng hn
na s dn đn tác đng ngc lên chi phí đi din?

Jensen và Meckling (1976) ch ra rng chi phí đi din phát sinh t mâu thun gia
c đông và nhà qun lý nh là mt ắmt mát còn li” ậ nhà qun lý dùng nhng
dòng tin t do ca doanh nghip đ ti đa hóa li ích riêng. Liên quan đn vn đ
này, Harris & Raviv (1990), Childs cùng cng s (2005) và Lee cùng cng s
(2004) cho rng nhà qun lý luôn mun tip tc hot đng hin thi ca doanh
nghip trong khi nhà đu t nên là s u tiên đi vi thanh khon ca công ty. Cùng
chung vi quan đim đó, Stulz (1990), Alvarez cùng cng s (2006) và Kent cùng
cng s (2004) cho thy nhà qun lý luôn mun đu t tt c ngun ngân qu có th
s dng đc trong khi các c đông thì mong mun đc chi tr ht bng tin mt.
Thuyt chi phí đi din tr nên phc tp khi li ích ca ch n đc xem xét đn.
Vn đ n đc trình bày trong các nghiên cu v cu trúc vn. Nhìn chung, chi phí
đi din có liên quan đn n gm có mt mát c hi ậ nguyên nhân là do tác đng
ca n lên quyt đnh đu t ca công ty, chi phí phá sn và chi phí giám sát và chi
phí lãi (Jensen và Meckling, 1976). S khác bit nht gia các nhóm li ích chính là
vic h nhn đc nhng gì t dòng tin (Jensen, 1986). i vi các c đông, đó
chính là phn còn li ca dòng tin. Cái h quan tâm là li nhun có đc trên các
d án mà h đu t. H có th chp nhn bt c d án nào min là nó làm gia tng
giá tr doanh nghip bt k ri ro. Tuy nhiên, các ch n không ch có chung li
nhun vi các c đông mà h còn đc nhn mt khon c đnh t dòng tin ậ lãi
phát sinh cho khon n. Bi th, cái mà h mun chính là s bo đm cho khon
tin này. S mâu thun gia c đông và ch n có th tác đng đn ba yu t trong
quyt đnh ca mt công ty: đu t, chin lc tài chính và chính sách c tc
(Demarzo và Fishman 2007). Ch n có th hn ch s đu t ca nhà qun lý đi
vi nhng d án ri ro dù cho d án đó mang li li nhun cao (Kalcheva và Lins,
15



2007). Hn th na, nu khon n gia tng, ch n s càng có nhiu quyn lc hn
và s can thip ca h đn quyt đnh đu t s càng gia tng (Margarits và Psillaki,
2007).
Có nhiu bài nghiên cu tp trung vào vn đ ci thin hiu qu cho doanh nghip
thông qua vic làm gim chi phí đi din. Mt s bài thì tp trung vào cách thc
kim soát hành vi ca nhà qun lý. Chng hn nh, Fama (1980) đa ra tho lun v
vic áp lc t th trng nhân lc qun lý tác đng nh th nào đn hành vi ca nhà
qun lý. Ông còn ch ra rng điu kin tiên quyt là phi kim soát đc hoàn toàn
hành vi ca nhà qun lý thông qua điu chnh lng thng cho cp qun lý. Mt ví
d khác là quan đim ca Chance (1997) v vic thay th cách thng cho cp qun
lý. Ông đ ngh chia c phn cho nhà qun lý nhng không có quyn b phiu bu,
điu này có ích trong vic ngn nhà qun lý nm quá nhiu quyn kim soát. Nhng
bài nghiên cu khác thì quan tâm đn cu trúc vn ti u mà  mc này giá tr
doanh nghip đc ti đa hóa và chi phí đi din đc ti thiu hóa.
Jensen và Meckling (1976) cho thy hot đng giám sát ca ch n có khuynh
hng tng lên mc giám sát ti u và vì th s gia tng li nhun biên. Ngân hàng
là mt trong nhng ngun tài tr chính yu đc bit là đi vi nhng doanh nghip
nh, ngân hàng còn đóng vai trò quan trng hn na trong vic giám sát hot đng
ca nhà qun lý. Bi vì ngân hàng thông thng s yêu cu nhà qun lý cung cp
báo cáo trung thc và hp lý và nhà qun lý cn điu hành hiu qu doanh nghip
thông qua li nhun, s giám sát ca ngân hàng cùng vi ca ch n s gián tip
làm gim chí phí đi din phát sinh t nhà qun lý (Ang cùng cng s, 2000). Hn
th na, đòn by tài chính càng ln còn làm tng thêm áp lc cho nhà qun lý liên
quan đn dòng tin chi tr cho lãi vay (Jensen, 1986). Bi vì s dng tài sn s phát
sinh dòng tin dn đn đu t quá mc hoc gây lãng phí ngun ngân qu ca
doanh nghip (Hart và Morre, 1998), n có th làm gim vic đu t quá mc
(Harvey cùng cng s, 2004) bi vì lãi vay cn phi tr.
16



Tuy nhiên, theo đ xut ca Jensen và Meckling (1976), tác đng ca đòn by lên
chi phí đi din không phi lúc nào cng nh nhau. Khi t l n trên tng vn gia
tng đn mt mc mà ti đó s mt mát s gia tng vì giá tr hin ti ròng ca d án
âm, và doanh nghip s không th đáp ng đc chi tr hin thi đi vi các ngha
v n, vì th phá sn s xy ra (Terje cùng cng s, 2006). Ngoài ra, Jensen (1986)
còn ch ra rng vic s dng không hiu qu ngun tin phát sinh t vic s dng
đòn by cao hn mc bình thng có th làm gia tng chi phí đi din.
Vì vy,  mc đòn by thp, gia tng đòn by s đem đn nhng khon tng thêm
cho nhà qun lý và làm gim chi phí đi din. Tuy nhiên, khi gia tng đn mc nht
đnh, mc mà phá sn và kit qu tr nên rõ ràng hn và chi phí đi din ca ch n
ln át chi phí đi din ca c đông, mt s gia tng đòn by s làm gia tng chi phí
đi din.
Vn đ đo lng chi phí đi din và thành qu doanh nghip đang đc tho lun 
nhiu bài nghiên cu. Nhng cách thc đo lng này thng dùng t l ly t báo
cáo tài chính hoc t th trng chng khoán. Ang cùng cng s (2000) thc hin
đo lng chi phí đi din bng hai t l ly t báo cáo tài chính. T l đu tiên đi
din cho cái gi là chi phí đi din trc tip.  thun tin cho vic so sánh, t l
này đc tiêu chun hóa nh là t l chi phí hot đng trên doanh thu. T l th hai
đi din cho mt mát trong doanh thu do vic s dng tài sn không hiu qu. Loi
chi phí đi din này phát sinh t vic né tránh hay quyt đnh đu t ti t nhà qun
lý. T l này đc tính toán bng cách ly tng doanh thu hng nm chia cho tng
tài sn. Berger và Bonaccorsi di Patti (2006) có cách tip cn khác và ly li nhun
hiu qu nh là cách đ đo lng thành qu. H dùng li nhun hiu qu, hn là chi
phí hiu qu đ đánh giá thành qu đt đc ca nhà qun lý, bi vì li nhun hiu
qu gii thích nhà qun lý điu hành tt nh th nào trong vic làm tng doanh thu
trong khi vic làm gim chi phí thì có mi quan h cht ch vi vic ti đa hóa giá
tr doanh nghip. Thêm vào đó, Saunders cùng cng s (1990); Cole và Mehran
17



(1998) s dng t sut sinh li t th trng chng khoán và bin đng ca nó đ đo
lng chi phí đi din và thành qu ca doanh nghip.

1.2.1. D liu vƠ phng pháp nghiên cu:


D liu đc dùng trong bài nghiên cu ca He Zhang và Stephen Lin gm 323
doanh nghip Anh đc chn t ch s FTSE ALL SHARE. Trong nghiên cu ca
mình, hai ông chn nhng doanh nghip niêm yt Anh bi vì ba lý do: u tiên,
Vng quc Anh là đt nc có đng tin mnh, các doanh nghip d dàng tip cn
tài tr bng n trên th trng vn; Th hai, ti đa hóa giá tr cho c đông là mc
tiêu tiên quyt ca nhà qun lý và điu này thì nht quán vi lý thuyt mà bài
nghiên cu này đư nêu; Th ba, d liu ca doanh nghip niêm yt có th phn ánh
nh hng ca đòn by lên chi phí đi din chính xác và nhy hn, đc bit là th
trng Anh tng t nh mt th trng hiu qu.
Có tng cng nm bin đc dùng trong bài nghiên cu này. Bng 1.3 cung cp
tng quát v nhng bin này cùng vi đnh ngha. Theo nghiên cu Ang cùng cng
s (2000), He Zhang và Stephen Li tp trung vào vic đo lng chi phí đi din trc
tip ậ t l chi phí hot đng trên doanh thu. T l này th hin nhà qun lý kim
soát chi phí doanh nghip tt nh th nào và cho thy đc tác đng ca chi phí đi
din chng hn nh vic s dng đc quyn quá mc. Bin chi phí hot đng  đây
đư loi tr tin lng cùng nhng khon liên quan đn ngi lao đng, lãi vay, tin
thuê, chi phí mua hàng, khu hao và xóa s tài sn xu. Thông qua vic lc và kim
tra d liu, nghiên cu đư gim s lng mu t ti đa là 400

doanh nghip còn 323
doanh nghip cho nm 2004 và 2005. Nhng doanh nghip có t l chi phí hot
đng trên doanh thu trên 5% đu đc loi b đ tránh kh nng xy ra chênh lch
khi hi quy.
Cách thc đo lng đòn by và chi phí đi din là yu t then cht. T l n trên

tng tài sn bng tng n chia cho tng tài sn. Tuy nhiên, tác gi không phân bit
n dài hn và ngn hn. Ba bin còn li đc xem xét nh là các bin kim soát:
18


thành qu (t sut sinh li trên tài sn), quy mô doanh nghip (logarit ca doanh
thu) và phân loi ngành (13 bin gi ngành). iu lu ý rng chúng tôi đa vào bài
nghiên cu 13 bin gi ca ngành bi vì tng ngành s có s khác nhau v hàng tn
kho, tài sn c đnh và điu này làm t l chi phí hot đng trên doanh thu thay đi
theo.
Bng 1.3: nh ngha các bin
Bin
nh ngha
T l chi phí hot đng trên doanh thu
(OETS)
T l này bng chi phí hot đng chia
cho doanh thu hng nm. Chi phí hot
đng đư loi tr chi phí lng và liên
quan đn lng, lưi vay, tin thuê, chi
phí mua hàng, khu hao và xóa s n
khó đòi. (%)
T l n trên tng tài sn
(DTAR)
T l này bng tng n chia cho tng tài
sn. ây là t l dùng đ đo lng đòn
by. (%)
Logarit t nhiên ca doanh thu
(LOS)
Logarit t nhiên ca doanh thu hng
nm. Bin này đc dùng đ kim soát

quy mô doanh nghip.
T sut sinh li trên tng tài sn
(ROA)
T sut sinh li trên tng tài sn. (%)
Bin gi ngành
Bin gi ca 13 ngành đc trình bày
trong Bng 1.4 vi giá tr 1 nu doanh
nghip thuc ngành, ngc li bng 0.

Bng 1.4 trình bày t l OETS theo tng ngành. Bng này cho thy t l thay đi t
thp 12.66% cho ngành bt đng sn đn cao 66.87% cho ngành khai khoáng. Vic
so sánh t l OETS gia các ngành công nghip đc th hin trong  th 1.1.

×