Tải bản đầy đủ (.docx) (17 trang)

Nghiên Cứu về Luật Hình Sự Giành Cho Thanh Thiếu Niên 2015

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (251.12 KB, 17 trang )

PHÒNG NGỪA TỘI PHẠM NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN CỦA TÒA ÁN THÔNG QUA
HOẠT ĐỘNG XÉT XỬ CÁC VỤ ÁN HÌNH SỰ - KẾT QUẢ, NHỮNG BẤT CẬP HẠN CHẾ
VÀ NGUYÊN NHÂN
TS. Phạm Minh Tuyên
Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Ninh
Phần 1:
I. ĐẶT VẤN ĐỀ:
Tình trạng trẻ em phạm tội ngày càng tăng ở các nước đang phát triển, trong đó
có Việt nam, là một những vấn đề nóng bỏng và là một trong những vấn đề đang
được xã hội quan tâm. Trong những năm gần đây, ở Việt Nam tình trạng tội phạm
chưa thành niên có chiều hướng ngày càng gia tăng cả về số lượng và mức độ phạm
tội. Thủ đoạn phạm tội của các đối tượng này không còn đơn giản do bồng bột, thiếu
suy nghĩ, mà đã có sự tính toán, chuẩn bị kỹ càng và khá tinh vi, thậm chí đã hình
thành các băng nhóm tội phạm có tính nguy hiểm cao. Số lượng các vụ án tăng
nhanh, nhiều vụ án đặc biệt nghiêm trọng xảy ra, cùng với tính chất phức tạp của
từng vụ án là những thủ đoạn tinh vi, do đó tính nguy hiểm ngày càng cao để lại
những hậu quả nghiêm trọng, gây bức xúc trong quần chúng nhân dân, làm xôn xao
dư luận xã hội. Việc gia tăng các vụ án có bị cáo là người chưa thành niên phạm tội
không chỉ tăng về số lượng các bị cáo, mà tuổi đời phạm tội của các bị cáo là người
chưa thành niên cũng trẻ hoá, có nhiều vụ án các bị cáo là người chưa thành niên
phạm tội đặc biệt nghiêm trọng có khung hình phạt cao nhất là chung thân hoặc tử
hình như tội: “Cố ý gây thương tích”, “Giết người”, “Cướp tài sản”, “Trộm cắp tài
sản”.
Đặc biệt, vụ thảm án tại tiệm vàng Ngọc Bích ở Bắc Giang mà kẻ tội đồ Lê Văn
Luyện thì chưa đến 18 tuổi, hay mới đây nhất là vụ nữ sinh Nguyễn Thị Giang giết
bạn học ở Hưng Yên mới 15 tuổi đã một lần nữa gióng hồi chuông cảnh báo về sự gia
tăng tỷ lệ phạm tội ở lứa tuổi này.
Theo báo cáo về công tác phòng chống tội phạm của Chính phủ trình Quốc hội
khóa XIII tại kỳ họp thứ 2 cho thấy, tội phạm vị thành niên ngày càng gia tăng, chiếm
15-18%. Hàng năm các cơ quan thi hành pháp luật bắt giữ, truy tố hơn 115 nghìn
người, trong đó có 16-18 nghìn trẻ vị thành niên Với diễn biến như vậy, như phát


biểu của ông Nguyễn Đức Chung – Giám đốc Công an thành phố Hà Nội thì “theo
phép tính nhân thì chỉ sau 5-10 năm nữa đất nước chúng ta sẽ có gần 1 triệu
người có tiền án tiền sự, trong đó có 200 nghìn người dưới 30 tuổi”. Đây chính là
con số đáng báo động, buộc các cấp, các ngành phải có những giải pháp hữu hiệu
nhất nhằm phòng ngừa sự gia tăng của tình trạng phạm tội ở lứa tuổi chưa thành niên.
Đánh giá về thực tiễn công tác phòng chống tội phạm của các cơ quan chức
năng, Viện Khoa học xét xử (TANDTC) nhận định, tội phạm do người thành niên
thực hiện vẫn có chiều hướng gia tăng, cơ cấu, tổ chức, tính chất tội phạm ngày càng
1 1
phc tp v nghiờm trng. Cú khụng ớt trng hp ó b Tũa ỏn xột x, ỏp dng mc
pht nghiờm khc nhng tỏc dng phũng nga, cnh bỏo cha cao, t l ngi cha
thnh niờn tỏi phm cũn nhiu. Chớnh vỡ vy, vic nghiờn cu cú nhng gii phỏp
hu hiu phũng nga ti phm ngi cha thnh niờn thụng qua hot ng xột x ca
Tũa ỏn l ht sc cn thit, cú ý ngha c v lý lun v thc tin u tranh phũng,
chng ti phm do ngi cha thnh niờn thc hin trong giai on hin nay.
II. THC TRNG NGI CHA THNH NIấN PHM TI TRấN PHM VI
TON QUC THI GIAN QUA:
1. Khỏi nim chung v ngi cha thnh niờn, ngi cha thnh niờn phm
ti.
a. Khỏi nim v ngi cha thnh niờn.
Theo quy nh ca phỏp lut Vit Nam, ngi cha thnh niờn l di 18 tui.
Nh vy, tt c nhng ngi cha 18 tui u c gi l ngi cha thnh niờn,
ngi t 18 tui tr nờn c tham gia vo mi quan h phỏp lut v t chu trỏch
nhim phỏp lý v nhng hnh vi m mỡnh ó thc hin. Da trờn c s phõn tớch v
tõm lý ca ngi cha thnh niờn, cú th thy ngi cha thnh niờn l ngi cha
phỏt trin y v th cht cng nh v tinh thn, b hn ch v nhn thc cng nh
kinh nghim v k nng sng, d b kớch ng, lụi kộo vo cỏc hot ng mang cm
giỏc mnh, phiờu lu, mo him, manh ng dn n vi phm phỏp lut. Chớnh vỡ
vy, vic bo v ngi cha thnh niờn l trỏch nhim ca Nh nc v ton xó hi.
Vit Nam, tham gia Cụng c quc t v quyn tr em nm 1989 v ó cú nhng tin

b nht nh trong vic hon thin h thng Phỏp lut núi chung v i vi ngi
cha thnh niờn phm ti núi riờng, ỏp ng vi ni dung ca Cụng c quc t v
quyn tr em m Vit Nam ó tham gia.
Cụng c v quyn tr em nm 1989 nờu rừ: Tr em do cũn non nt v th
cht v trớ tu cn c bo v, chm súc c bit, k c s bo v thớch hp v
mt phỏp lý trc cng nh sau khi ra i. Quy tắc tối thiểu phổ biến của LHQ về
bảo vệ ngời cha thành niên bị tớc quyền tự do thông qua ngày 14-12-1990 nêu cụ thể:
"Ngời cha thành niên là ngời dới 18 tuổi. Giới hạn tuổi dới mức này cần phải đợc
pháp luật xác định và không đợc tớc quyền tự do của ngời cha thành niên" (Quy tắc
2.1 mục a). Hin phỏp ca nc Cng hũa xó hi ch ngha Vit Nam nm 1992 quy
nh ti iu 65: Tr em c gia ỡnh, Nh nc v xó hi bo v chm súc v
giỏo dc. Lut bo v, chm súc v giỏo dc tr em c ban hnh nm 2004, cng
ó quy nh cỏc quyn c bn, bn phn ca tr em, trỏch nhim ca gia ỡnh, Nh
nc v xó hi trong vic bo v, chm súc v giỏo dc tr em.
b. Ngi cha thnh niờn phm ti theo quy nh ca phỏp lut hỡnh s.
iu 8 B lut hỡnh s quy nh: Ti phm l hnh vi nguy him cho xó hi
c quy nh trong B lut hỡnh s, do ngi cú nng lc trỏch nhim hỡnh s
thc hin mt cỏch c ý hoc vụ ý, xõm phm c lp, ch quyn, thng nht, ton
vn lónh th T quc, xõm phm ch chớnh tr, ch kinh t, nn vn hoỏ,
2 2
quốc phòng, an ninh, trật tự, an toàn xã hội, quyền lợi ích hợp pháp của tổ chức,
xâm phạm tính mạng, sức khoẻ, danh dự nhân phẩm, tự do, tài sản, các quyền, lợi
ích hợp pháp khác của công dân, xâm phạm những lĩnh vực khác của trật tự pháp
luật xã hội chủ nghĩa”.
Luật hình sự Việt Nam quy định người chưa thành niên là người chưa đủ 18
tuổi, đồng thời quy định hai mức tuổi khác nhau để truy cứu trách nhiệm hình sự. Tại
Điều 12 Bộ luật hình sự năm 1999 quy định: “Người từ đủ 16 tuổi trở lên phải chịu
trách nhiệm hình sự về mọi tội phạm. Người từ đủ 14 tuổi trở lên, nhưng chưa đủ
16 tuổi phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm rất nghiêm trọng do cố ý hoặc
tội phạm đặc biệt nghiêm trọng”.

Như vậy chỉ những người từ đủ 14 tuổi trở lên thực hiện những hành vi nguy
hiểm cho xã hội quy định tại Điều 8 Bộ luật hình sự thì mới có thể bị truy cứu trách
nhiệm hình sự.
2. Thực trạng tình hình người chưa thành niên phạm tội trong thời gian
qua.
Những năm gần đây, tình hình tội phạm do người chưa thành niên gây ra có
diễn biến rất phức tạp. Phân tích các số liệu về tình hình tội phạm chưa thành niên
trong thời gian gần đây, thì thấy đáng báo động về số trẻ em phạm tội đang "gia
tăng và trẻ hóa" thực sự trở thành mối lo ngại với con số trung bình 10.000 vụ tội
phạm hình sự do trên 15.000 trẻ em gây ra trên toàn quốc mỗi năm. Con số này là
một lời cảnh báo về tình trạng trẻ em nhỏ tuổi phạm tội. Các vụ án, có người chưa
thành niên phạm tội tham gia có xu hướng tăng nhanh cả ở cấp huyện và cấp tỉnh.
Nhiều vụ án đặc biệt nghiêm trọng, do các bị cáo đang ở độ tuổi chưa thành niên một
mình hay cùng đồng bọn cũng là những người chưa thành niên gây ra như:
Vụ án Lê Ngọc Chung (sinh ngày 31/5/1991, trú tại Thanh Văn, Thanh Oai, Hà
Nội) cũng có hành vi tàn ác không kém Lê Văn Luyện trong vụ thảm sát hiệu vàng
Ngọc Bích ở Bắc Giang.
Là học sinh lớp 10A5 trường PTTH Thanh Oai, Hà Tây, ngày 9/4/2007, do chán
cảnh mẹ và bố dượng suốt ngày cãi nhau và chửi mắng mình nên Chung đã quyết
định bỏ học, bỏ nhà ra đi. Khi bỏ nhà đi, Chung lấy trộm của gia đình 1 triệu đồng và
chiếc xe máy của người bố dượng rồi lang thang lên Hà Nội và được giới thiệu đến
làm việc rửa xe thuê cho gia đình anh Đỗ Quốc Hùng ( 42 tuổi, ở số nhà 888 phố
Minh Khai, phường Thanh Lương, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội). Trong một lần bị gia
chủ nhắc nhở tội “tắt mắt”, Chung đem lòng thù tức và đến ngày 2/5/2007, hắn mò
đến nhà anh Hùng, xuống tay sát hại cả nhà anh.
Kẻ giết người đã bị bắt ngay khi sát hại 5 người trong gia đình. Hai nạn nhân
đã tử vong ngay sau khi bị đâm là bà Đặng Thị Nữ, 68 tuổi và cháu nội là Đỗ Trung
Nghĩa, 16 tuổi. Anh Đỗ Quốc Hùng, 42 tuổi sau đó cũng tử vong. Vợ anh Hùng là chị
Trần Thị Nguyệt Nga, 39 tuổi cùng con gái 7 tuổi là Đỗ Thùy Anh cũng bị chém dã
man nhưng sau đó may mắn được cứu sống…

3 3
Tuy ở độ tuổi còn rất trẻ, song hành vi phạm tội của các bị cáo là rất nguy hiểm
và quyết liệt, có sự chuẩn bị về công cụ, phương tiện với thủ đoạn tinh vi, xuống tay
sát hại người khác một cách hết sức dã man. Do vậy, hậu quả để lại là rất nặng nề,
gây bức xúc trong nhân dân và gây dư luận xấu trong xã hội.
a. Về số lượng các vụ án có bị cáo là người chưa thành niên phạm tội.
Theo báo cáo của Cục Cảnh sát hình sự, trong bốn năm qua từ 2008 đến 2011,
công an cả nước phát hiện 40.235 vụ gồm 67.200 người chưa thành niên vi phạm
pháp luật, tăng hơn giai đoạn 2001 - 2006 là 3.070 người. Trong đó, nam chiếm
72.594 người. Số vụ án do người chưa thành niên gây ra chiếm 20% so với tổng số
vụ phạm pháp hình sự trên toàn quốc.
Tình hình tội phạm trong lứa tuổi chưa thành niên gia tăng đến mức báo động.
Một số loại án tăng cao như cướp giật tài sản 63,8%, giết người tăng 38,7% Trung
bình hằng năm xảy ra 10 nghìn vụ vi phạm pháp luật với hơn 13.000 đối tượng có
liên quan; trong đó, 67,1% số trẻ em vi phạm pháp luật ở độ tuổi từ 16 đến 18.
Trong những năm qua, ngành Tòa án đã hết sức chú ý đảm bảo về chất lượng
xét xử đối với các vụ án hình sự nói chung và các vụ án hình sự do người chưa thành
niên thực hiện nói riêng, ngoài xét xử tại trụ sở Tòa án, các Tòa án địa phương cũng
tăng cường công tác xét xử lưu động các vụ án điểm do người chưa thành niên thực
hiện, nhằm tăng cường công tác giáo dục, phổ biến pháp luật, góp phần phòng ngừa
tình trạng thanh, thiếu niên phạm tội. Cụ thể từ năm 2008 đến 2011 số vụ án hình sự
do người chưa thành niên thực hiện được đưa ra xét xử trong toàn ngành Tòa án là
10.403 vụ án với 14.271 bị cáo. Trong đó nữ là 284 bị cáo còn lại là nam
Xét xử lưu động là 726 vụ, các hình thức xử lý khác là 109 đối tượng.
Trong số các bị cáo là người chưa thành niên phạm tội, được đưa ra xét xử thì
tập trung vào một số tội như trộm cắp tài sản 4.379 bị cáo chiếm 31%, cướp tài sản
2.372 bị cáo chiếm 17%, cố ý gây thương tích 2.035 bị cáo chiếm 14,2%, cướp giật
tài sản 1.627 bị cáo chiếm 11,4%, giết người 713 bị cáo chiếm 5%. Về đường lối xét
xử nhìn chung đã bảo đảm đúng các quy định của pháp luật hình sự và tố tụng hình
sự về xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội, được dư luận đồng tình ủng hộ.

Nếu chỉ thông qua số liệu xét xử hàng năm như trên thì chúng ta thấy có tín hiệu đáng
mừng vì số vụ án và số bị cáo là người chưa thành niên có chiều hướng giảm, phải
chăng đây chính là hiệu quả của công tác xét xử đã có tác dụng trong công tác phòng
ngừa người chưa thành niên phạm tội (năm 2008 là 3.900 bị cáo, năm 2011 là 3243 bị
cáo giảm 657 bị cáo bằng 16,7%). Tuy nhiên, chúng ta lại thấy tỷ lệ người chưa thành
niên phạm tội được đưa ra xét xử ít hơn rất nhiều so với người chưa thành niên vi
phạm pháp luật bị phát hiện 14.271 người/67.200 người, chỉ chiếm 21%. Chính vì
vậy, cũng chưa thể khẳng định chính xác hiệu quả của công tác phòng ngừa người
chưa thành niên phạm tội thông qua công tác xét xử của Tòa án là bao nhiêu phần
trăm! Cũng thông qua số liệu người chưa thành niên phạm tội được phát hiện và số
4 4
liệu người chưa thành niên phạm tội, được đưa ra xét xử thì thấy nguy cơ số trẻ em
phạm tội đang "gia tăng và trẻ hóa"đang trong tình trạng báo động bởi lẽ: Số người
chưa thành niên phạm tội không đưa ra xét xử được chiếm 79% có thể là do chưa đủ
tuổi chịu trách nhiệm hình sự, hoặc ở độ tuổi từ 14 đến dưới 16 tuổi phạm tội ít
nghiêm trọng theo quy định tại Điều 12 Bộ luật hình sự hoặc được đình chỉ điều tra,
đưa vào trường giáo dưỡng… Thực tế cũng chưa có số liệu thống kê chính xác số
người chưa thành niên phạm tội không bị đưa ra xét xử thì đã xử lý bằng biện pháp
hành chính nào, tác dụng của các biện pháp đó đến đâu? Số tái phạm lại là bao nhiêu,
nên khó có căn cứ để đánh giá hiệu quả phòng ngừa đối với những đối tượng này
trong xã hội. Đây là vấn đề đáng được quan tâm và cần có giải pháp để khắc phục.
b. Về độ tuổi và loại tội mà các bị cáo là người chưa thành niên thực hiện.
Theo thống kê của Tòa án nhân dân tối cao thì thấy số người chưa thành niên
phạm tội chủ yếu ở độ tuổi từ 16 đến dưới 18 tuổi chiếm 87% (12.439 bị cáo), từ 14
đến dưới 16 tuổi chiếm 12 % (1.832 bị cáo). Những loại tội mà các bị cáo là người
chưa thành niên thực hiện tập trung nhiều ở các tội như: “Cố ý gây thương tích”,
“Trộm cắp tài sản”, “Cướp tài sản”, “Giết người”,” Cướp giật tài sản” chiếm
78,6% tổng các loại tội như đã phân tích ở phần trên
c. Về mức hình phạt được áp dụng đối với các bị cáo.
Trong 04 n¨m tõ 2008 ®Õn 2011, việc quyết định hình phạt khi xét xử đối với

người chưa thành niên phạm tội của ngành Tòa án đã vận dụng thì mức hình phạt từ
15 – 18 năm chỉ có 96 bị cáo chiếm 0,67%, từ 7 – 15 năm có 577 bị cáo chiếm 4%, từ
3 đến 7 năm có 1.854 bị cáo chiếm 13%, dưới 03 năm có 6.645 bị cáo chiếm 46,5%
và số bị cáo được hưởng án treo và cải tạo không giam giữ là 4990 bị cáo chiếm 35%.
Số bị cáo được áp dụng các loại hình phạt khác không phải là hình phạt tù là 109 bị
cáo chiếm 0,76%. Nhìn chung hình phạt phổ biến được áp dụng đối với người chưa
thành niên phạm tội trong thời gian qua tập trung ở mức dưới ba năm và án treo. Có
thể thấy mức hình phạt đối với người chưa thành niên phạm tội chủ yếu là mang tính
giáo dục thể hiện sự nhân đạo của pháp luật xã hội chủ nghĩa, đã được quy định cụ
thể trong Chương X những quy định đối với người chưa thành niên phạm tội của Bộ
luật hình sự.
Phần 2:
III. MỘT SỐ BẤT CẬP VÀ HẠN CHẾ TRONG CÔNG TÁC PHÒNG NGỪA
NGƯỜI CHƯA THÀNH NIÊN PHẠM TỘI
Như đã phân tích ở phần trên, có thể khẳng định thông qua công tác xét xử các
vụ án do người chưa thành niên phạm tội của ngành Tòa án trong những năm qua, đã
phần nào bảo đảm được công tác tuyên truyền, giáo dục, phổ biến pháp luật trong
tầng lớp thanh, thiếu niên, các mức hình phạt mà Tòa án áp dụng đã bảo đảm tính
giáo dục, răn đe góp phần hạn chế và phòng ngừa người chưa thành niên phạm tội
trong xã hội. Tuy nhiên, thực tiễn tình trạng người chưa thành niên phạm tội có giảm
5 5
nhưng không đáng kể, đặc biệt số lượng các vụ án đặc biệt nghiêm trọng do người
chưa thành niên phạm tội gây ra vẫn còn nhiều, gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng
cho xã hội đã ở mức đáng báo động. Một trong những bất cập và hạn chế hiện nay,
dẫn đến hiệu quả phòng ngừa tình trạng người chưa thành niên phạm tội không cao
đó là:
1. Bất cập, hạn chế từ những quy định của Bộ luật hình sự.
Như trên đã phân tích, số lượng các vụ án và người chưa thành niên phạm tội
được phát hiện là rất lớn song số vụ án và người chưa thành niên phạm tội được đưa
ra xét xử là rất thấp chỉ chiếm 21% (14.271 bị cáo/67.200 đối tượng phạm tội). Sở dĩ

có tình trạng này thì nguyên nhân chủ yếu xuất phạt từ quy định về độ tuổi chịu trách
nhiệm hình sự quy định tại Điều 12 Bộ luật hình sự. Theo quy định tại Điều 12 Bộ
luật hình sự thì tuổi chịu trách nhiệm hình sự của Việt Nam là từ đủ 14 tuổi và từ đủ
14 tuổi đến dưới 16 tuổi chỉ phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm rất nghiêm
trọng do cố ý và đặc biệt nghiêm trọng. Thực tiễn hiện nay, có rất nhiều vụ án đặc
biệt nghiêm trọng do người dưới 14 tuổi gây ra nhưng không thể xử lý bằng hình sự
được ví dụ: Như vụ án Dương Phương Thuấn ở Trung Chính – Lương Tài - Bắc Ninh
sinh tháng 8/1998, đã giết cháu Nguyễn Đình Đào học sinh lớp 6 cùng trường, giấu
xác xuống ao để cướp xe đạp. Do khi phạm tội Thuấn chưa đủ 14 tuổi nên Cơ quan
Công an đã phải đình chỉ vụ án để đưa Thuấn vào trường giáo dưỡng Bộ Công an.
Hay còn rất nhiều vụ án do người chưa thành niên phạm tội không thể đưa ra xét
xử được vì các đối tượng này mới chỉ ở độ tuổi đủ 14 đến dưới 16 tuổi nhưng chỉ
phạm các tội ít nghiêm trọng hoặc nghiêm trọng dẫn đến họ có phạm tội những chỉ
xử lý hành chính, chứ không thể xử lý bằng hình sự được.
Bất cập tiếp theo, cũng xuất phát từ chính quy định của Bộ luật hình sự dẫn đến
tình trạng người chưa thành niên phạm tội nhiều nhưng được đưa ra xét xử ít đó là sự
không thống nhất giữa các quy định của Bộ luật hình sự trong phần chung và phần
các tội phạm cụ thể như:
Tại Điều 115 Bộ luật hình sự có quy định về tội giao cấu với trẻ em là: “Người
nào đã thành niên mà giao cấu với trẻ em từ đủ 13 đến dưới 16 tuổi, thì bị phạt tù
từ một năm đến năm năm…”
Điều 116 tội dâm ô đối với trẻ em cũng quy định: “Người nào đã thành niên
mà có hành vi dâm ô đối với trẻ em, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm…”
Như vậy, theo cấu thành cơ bản của hai tội này thì chỉ những người từ đủ 18 tuổi
trở lên khi có hành vi giao cấu với trẻ em hoặc dâm ô đối với trẻ em mới bị xử lý về
hình sự, còn những người dưới 18 tuổi cho dù mức độ phạm tội có là bao nhiêu lần
cũng không bị xử lý hình sự. Quy định như vậy theo chúng tôi là bất hợp lý, không
phù hợp và mâu thuẫn với quy định tại Điều 12 BLHS là “Người từ đủ 16 tuổi trở
lên phải chịu trách nhiệm hình sự về mọi tội phạm…”. Theo đó người từ đủ 16 tuổi
trở lên đều phải chịu trách nhiệm hình sự đối với tất cả mọi tội phạm kể cả ít nghiêm

6 6
trọng, trong khi tội “giao cấu với trẻ em” và tội “dâm ô đối với trẻ em” là những tội
rất nghiêm trọng thì họ lại không phải chịu trách nhiệm hình sự. Quy định như vậy là
không bảo đảm nguyên tắc công bằng trong luật hình sự Việt Nam, đôi khi còn bất
công trong trường hợp cùng là hành vi giao cấu đối với trẻ em nhưng có trường hợp
người bị hại vừa đủ 13 tuổi thì họ không phải chịu tội, nhưng chỉ cần thiếu một ngày
mới đủ 13 tuổi (dưới 13 tuổi) thì họ lại phải chịu trách nhiệm hình sự theo quy định
tại khoản 4 Điều 112 BLHS (Tội hiếp dâm trẻ em) với khung hình phạt từ mười hai
năm đến hai mươi năm, tù chung thân hoặc tử hình. Chính những bất cập này đã là
nguyên nhân dẫn đến tình trạng người chưa thành niên phạm tội nhiều nhưng số
lượng được đưa ra xét xử lại rất ít như đã phân tích ở trên và đó cũng chính là nguyên
nhân chưa nâng cao được hiệu quả phòng ngừa người chưa thành niên phạm tội thông
qua công tác xét xử của Tòa án.
Một vấn đề nữa mà theo chúng tôi cũng là những bất cập hiện nay làm hạn chế
hiệu quả phòng ngừa người chưa thành niên phạm tội thông qua công tác xét xử các
vụ án hình sự của Tòa án, đó chính là những quy định tại Điều 74, 75 Bộ luật hình sự
khi quyết định hình phạt tù đối với người chưa thành niên phạm tội. Trong thời gian
vừa qua, dư luận rất bất bình với những hành vi giết người không ghê tay của những
đối tượng Lê Văn Luyện, Lê Ngọc Chung cả hai đối tượng này đều gây ra hai vụ
thảm sát giết nhiều người và phạm một lúc cả hai tội là giết người và cướp tài sản,
trong đó hành vi giết người của chúng đều đáng bị xử với mức án cao nhất là đến tử
hình song chúng chỉ phải chịu mức án cao nhất là mười tám năm tù vì lý do chúng
đều chưa đủ 18 tuổi. Hay vụ Nguyễn Văn Ngọc ở Nam Sơn thành phố Bắc Ninh đã
có hành vi giết người cướp xe máy song cũng chỉ xử bị cáo 12 năm tù vì khi phạm tội
bị cáo chưa đủ 16 tuổi mà theo quy định tại Điều 74 BLHS thì:
“1. Đối với người từ đủ 16 đến dưới 18 tuổi khi phạm tội, nếu điều luật được
quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình, thì mức hình phạt cao nhất được
áp dụng không quá mười tám năm tù; nếu là tù có thời hạn thì mức hình phạt cao
nhất được áp dụng không quá ba phần tư mức phạt tù mà điều luật quy định;
2. Đối với người từ đủ 14 đến dưới 16 tuổi khi phạm tội, nếu điều luật được

áp dụng quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình, thì mức hình phạt cao
nhất được áp dụng không quá mười hai năm tù; nếu là tù có thời hạn thì mức
hình phạt cao nhất được áp dụng không quá một phần hai mức phạt tù mà điều
luật quy định”
Tại Điều 75. Tổng hợp hình phạt trong trường hợp phạm nhiều tội. Quy định:
“Đối với người phạm nhiều tội, có tội được thực hiện trước khi đủ 18 tuổi, có
tội được thực hiện sau khi đủ 18 tuổi, thì việc tổng hợp hình phạt được áp dụng
như sau:
7 7
1. Nếu tội nặng nhất được thực hiện khi người đó chưa đủ 18 tuổi, thì hình
phạt chung không được vượt quá mức hình phạt cao nhất quy định tại Điều 74
của Bộ luật này;
2. Nếu tội nặng nhất được thực hiện khi người đó đã đủ 18 tuổi, thì hình phạt
chung áp dụng như đối với người đã thành niên phạm tội”.
Theo chúng tôi, quy định về việc áp dụng hình phạt tù đối với người chưa thành
niên phạm tội theo Điều 74 BLHS và tổng hợp hình phạt theo Điều 75 BLHS như Bộ
luật hiện hành là không phù hợp gây dư luận bất bình trong nhân dân. Mặc dù, mục
đích của hình phạt nói chung không chỉ nhằm trừng trị mà còn giáo dục họ trở thành
người có ích cho xã hội còn đối với người chưa thành niên phạm tội thì mục đích của
chúng ta là chủ yếu nhằm giáo dục giúp đỡ họ sửa chữa sai lầm chứ không phải là
mang tính trừng trị song hiện nay rõ ràng việc người chưa thành niên phạm những tội
đặc biệt nghiêm trọng, gây nên những hậu quả đặc biệt nghiêm trọng không còn là cá
biệt mà đang có chiều hướng gia tăng thì mức hình phạt như quy định hiện nay là
không phù hợp, nếu như không nói chúng ta đang nhân đạo với một người mà lại
không nhân đạo với nhiều người khác đặc biệt là đối với những vụ thảm sát do người
chưa thành niên phạm tội gây ra trong thời gian qua. Ví dụ như vụ tên Nguyễn Văn
Ngọc khi phạm tội cướp tài sản và giết người bị cáo mới gần 15 tuổi, giả sử bị cáo
không được giảm án thì cũng chỉ 27 tuổi bị cáo được trở về gia đình, song nỗi đau
của gia đình người bị hại thì chưa biết bao giờ mới nguôi ngoai và cũng không ai có
thể biết trước liệu con người này có thực sự hướng thiện hay không? Đặc biệt gần

đây, lợi dụng chính sách nhân đạo của pháp luật cũng như mức hình phạt quy định
với người chưa thành niên phạm tội mà đã có những đối tượng là người thành niên,
lợi dụng những người chưa thành niên để kích động, xúi giục họ có những hành vi
quá khích, trả thù hay tiến hành đâm thuê, chém mướn theo kiểu xã hội đen nhằm
phục vụ cho những mưu đồ đen tối của các đối tượng phạm tội là người thành niên
gây mất trật tự trị an và gây hoang mang, lo sợ trong cộng đồng dân cư. Theo chúng
tôi, đây cũng chính là nguyên nhân phát sinh tội phạm do người chưa thành niên thực
hiện và làm giảm hiệu quả phòng ngừa tội phạm do người chưa thành niên phạm tội
trên góc độ xét xử của Tòa án.
2. Những bất cấp từ mô hình của Tòa án và đội ngũ xét xử các vụ án người
chưa thành niên phạm tội hiện nay.
Như chúng ta đã biết, người chưa thành niên là người chưa phát triển đầy đủ về
thể chất và tâm sinh lý, trình độ nhận thức và kinh nghiệm sống của họ sẽ bị hạn chế
hơn so với người thành niên. Họ dễ bị kích động, bị rủ rê, lôi kéo vào những hoạt
động của người lớn, nghiên cứu về thái độ tâm lý của người chưa thành niên phạm tội
thông qua các phiên tòa xét xử đối với người chưa thành niên phạm tội, chúng tôi
thấy thường thường người chưa thành niên sau khi phạm tội có những biểu hiện trái
ngược nhau. Có những đối tượng sau khi phạm tội thì tỏ vẻ rất sợ hãi, rất hối hận đối
với hành vi vi phạm pháp luật của mình, song ngược lại thì cũng có những đối tượng
8 8
sau khi phạm tội thì cố tỏ vẻ “chất anh hùng” của mình, tạo ra vẻ bất cần, không có
chút sợ hãi, cố tình cười cợt… Thực chất, đây cũng chỉ là những phản ứng rất bình
thường của lứa tuổi đang trong quá trình hình thành nhân cách, đòi hỏi các quy định
của pháp luật phải làm sao vừa mang tính răn đe vừa mang tính giáo dục hiệu quả
nhất và một trong những biện pháp quan trọng nhất đó là việc thay đổi từ các quy
định của Bộ luật tố tụng hình sự. Bộ luật tố tụng hiện hành, mặc dù đã có một chương
riêng quy định về thủ tục tố tụng đối với người chưa thành niên phạm tội (Chương
XXXII), tuy nhiên đó cũng chỉ là những quy định mang tính chung nhất chưa cụ thể
và phù hợp với hoạt động tố tụng của các Cơ quan và người tiến hành tố tụng đối với
người chưa thành niên phạm tội. Như đã phân tích về đặc điểm tâm sinh lý của người

chưa thành niên ở trên, thì các quy định của Bộ luật tố tụng cần quy định cụ thể và
riêng biệt hơn nữa đối với người chưa thành niên phạm tội trong các giai đoạn điều
tra, truy tố, xét xử. Hiện chúng ta khi đưa người chưa thành niên phạm tội ra xét xử
thì vẫn là phòng xét xử chung của Tòa án, một phiên tòa vừa xét xử người chưa thành
niên vừa xét xử người đã thành niên phạm tội chung nhau với nhiều tội danh khác
nhau là không phù hợp, chính không khí trang nghiêm của phiên tòa cũng như của
phòng xử án, rồi thái độ lạnh lùng của các Thẩm phán và Hội thẩm nhân dân, vị trí
ngồi của các bị cáo là người chưa thành niên trong vòng vây của Cảnh sát, cách xa
người thân rồi sự có mặt của nhân dân khi tham dự phiên tòa, những bình phẩm của
họ đã tác động đến tâm lý của bị cáo, ảnh hưởng đến việc khai báo sự thật…
Hiện nay, chúng ta cũng chưa có đội ngũ những người tiến hành tố tụng cả Điều
tra viên, Kiểm sát viên và Thẩm phán riêng biệt được trang bị những kiến thức cần
thiết để nắm bắt và hiểu biết về tâm lý học cũng như về khoa học giáo dục khi xét xử
đối với các bị cáo là người chưa thành niên phạm tội. Hiện các Thẩm phán khi xét xử
đối với người chưa thành niên phạm tội, cũng là những Thẩm phán xét xử đối với
người thành niên, thậm chí trong cùng một phiên tòa có khi vừa xử vụ án đặc biệt
nghiêm trọng đối với người thành niên song lại tiếp tục xét xử đối với người chưa
thành niên dẫn đến tình trạng Thẩm phán đó vẫn dùng nguyên thái độ khi xét xử với
người thành niên, thậm chí còn quát tháo, khi xét hỏi còn có những lời lẽ không phù
hợp với tâm lý của bị cáo là người chưa thành niên, câu hỏi đôi khi không mang tính
giáo dục mà còn mang tính truy chụp, buộc tội, không mang tính thân thiện, hòa nhã,
đẩy bị cáo là người chưa thành niên vào trạng thái sợ hãi, căng thẳng và có cảm giác
bị kỳ thị dẫn đến tình trạng tiêu cực từ phía bị cáo là người chưa thành niên. Dẫn đến
tình trạng sau phiên tòa, hoặc sau khi được về với gia đình họ có thể sẽ liều lĩnh và
nguy hiểm hơn. Đấy cũng chính là nguyên nhân mà hiệu quả phòng ngừa người chưa
thành niên phạm tội, thông qua công tác xét xử của Tòa án không đạt được kết quả
như mong muốn.
9 9
Phần 3:
IV. NGUYÊN NHÂN DẪN TỚI THỰC TRẠNG NGƯỜI CHƯA THÀNH

NIÊN PHẠM TỘI VÀ CÁC GIẢI PHÁP PHÒNG NGỪA
1. Nguyên nhân chủ quan.
Các công trình nghiên cứu khoa học về độ tuổi ở nước ta và một số nước trên
thế giới tương tự như nước ta đều đi đến kết luận: Người chưa thành niên (dưới 18
tuổi) về thể chất và tinh thần mới phát triển ở một mức độ nhất định. Vì vậy, trong
nhận thức và hành động của mình, người chưa thành niên còn hạn chế về kiến thức
nói chung và kiến thức xã hội nói riêng, không làm chủ được hành động của mình
thường bị kích động, rủ rê, lôi kéo và hay bị người khác lợi dụng. Về mặt chủ quan,
còn có thể thấy do người chưa thành niên, chưa được học hành, trang bị đầy đủ kiến
thức đặc biệt là kiến thức pháp luật nên nhận thức không hết thậm chí không biết
hành vi của mình là vi phạm pháp luật, là phạm tội.
2. Nguyên nhân khách quan.
a. Nguyên nhân từ phía gia đình:
- Đất nước ta đã trải qua một thời gian dài sống trong chế độ bao cấp, từ khi
chuyển sang phát triển nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, bên
cạnh những mặt tích cực, thì nền kinh tế thị trường cũng tác động tiêu cực tới không
ít gia đình. Đó là do bố, mẹ, người lớn trong gia đình mải lo làm ăn kinh tế, bon chen
trong cuộc sống hoặc chỉ mưu cầu về chính trị, về quyền lực lên không bố trí được
thời gian, sức lực để quan tâm, chăm sóc con em mình, buông lỏng việc giáo dục,
quản lý con cái. Nhiều gia đình chỉ có thói quen cứ giao cho con em mình một khoản
tiền để chi tiêu, mà không cần quản lý xem chúng chi tiêu vào việc gì có chính đáng
hay không chính đáng, chính việc cho con em mình là người chưa thành niên, tiếp
xúc với đồng tiền quá sớm và tiêu tiền quá dễ dãi, đã dẫn đến những suy nghĩ lệch lạc
trong lứa tuổi chưa thành niên, dễ bị rủ rê, lôi kéo vào con đường phạm tội.
- Do lợi ích kinh tế chi phối nên lợi ích về chuẩn mực đạo đức truyền thống ở
nhiều gia đình hiện nay có nguy cơ bị phá vỡ. Tình cảm, và các giá trị đạo đức bị coi
nhẹ đã tác động trực tiếp tới nhận thức, tư duy của con cái, người chưa thành niên
trong gia đình theo những hướng xấu ngược với những giá trị đạo đức truyền thống.
Đau lòng hơn nữa khi trong thực tiễn còn có những trường hợp có nhiều bậc cha mẹ
sử dụng, lợi dụng con cái tham gia thực hiện tội phạm như trộm cắp, buôn người,

buôn bán ma túy, cướp tài sản
b. Nguyên nhân từ phía nhà trường:
- Cũng do ảnh hưởng bởi cơ chế thị trường nên đã mất dần tình thương yêu giữa
thầy cô đối với học trò và sự tôn kính của trò đối với thầy cô cũng chỉ ở một giới hạn
10 10
nhất định. Sở dĩ có tình trạng này là do hiện nay, chúng ta quá chú trọng vào dạy chữ,
chứ chưa chú trọng dạy các em về kỹ năng sống, kỹ năng làm người. Điều đó thể
hiện ở một bộ phận lớp trẻ, sau khi vụ án Lê Văn Luyện xảy ra đã có nhiều bạn trẻ
coi Lê Văn Luyện là "thần tượng". Nếu các nhà trường chú trọng hơn tới vấn đề dạy
cho các em về kỹ năng sống, kỹ năng làm người và về đạo đức truyền thống, thì các
em sẽ phân biệt được đâu là thiện, đâu là ác và sẽ không bao giờ đi tôn sùng cái ác.
- Công tác giáo dục pháp luật trong nhà trường được triển khai rộng khắp nhưng
phần lớn mang tính hình thức, nên hiệu quả mang lại không cao, các em học sinh
không nhận thức được nhiều về pháp luật. Việc xử lý học sinh vi phạm nội quy nhà
trường cũng như vi phạm pháp luật còn chưa thường xuyên, kiên quyết và triệt để.
Đáng lưu ý là tình trạng học sinh bỏ học có chiều hướng gia tăng là nguy cơ, điều
kiện để tội phạm lợi dụng xâm hại hoặc dụ dỗ lôi kéo các em vào con đường phạm tội
(số liệu của Bộ GD-ĐT cho thấy hiện nay có gần 255.000 học sinh, sinh viên bỏ học).
Ngoài ra, công tác phối hợp đấu tranh, phòng ngừa hành vi vi phạm pháp luật của các
cơ quan chức năng, ban ngành, đoàn thể vẫn chưa chặt chẽ, chưa hiệu quả, mới chỉ
chú trọng xử lý các vụ việc đã xảy ra mà chưa coi trọng công tác phòng ngừa.
- Việc kết hợp trong giáo dục giữa nhà trường và gia đình để quản lý học sinh đã
được thiết lập, nhưng hiệu quả chưa cao. Điều này có nguyên nhân từ hai phía như đã
phân tích ở phần trên.
c. Nguyên nhân từ xã hội:
- Chính quyền các cấp, các đoàn thể, cơ quan pháp luật chưa thực sự chú ý tới
công tác phòng ngừa người chưa thành niên phạm tội, mới chỉ tập trung khi có vi
phạm pháp luật xảy ra đối với lứa tuổi này thì chống (trừng phạt) là chính nên tính
chủ động cũng như hiệu quả không cao. Mặt khác, trong một số hành vi vi phạm
pháp luật cụ thể của người chưa thành niên, việc xử lý còn chưa phù hợp, không đúng

pháp luật.
- Chưa có một Tòa án riêng mang tính thân thiện để xét xử đối với người chưa
thành niên phạm tội, việc xét xử người chưa thành niên phạm tội chung với người
thành niên, đã tạo tâm lý không tốt đối với họ, những người tiến hành tố tụng khi điều
tra, truy tố, xét xử đối với người chưa thành niên phạm tội còn chưa được trang bị
đầy đủ các kiến thức cần thiết để nắm bắt được tâm sinh lý của người chưa thành niên
dẫn đến đôi khi còn áp dụng pháp luật không đúng, nên tính giáo dục không cao, còn
mang tính tiêu cực ngược lại.
- Các tệ nạn xã hội như cờ bạc, ma túy, mại dâm cũng như tranh, ảnh, băng, đĩa,
mạng internetcó nội dung xấu, kích động bạo lực không được ngăn chặn kịp thời và
có diễn biến phức tạp nên đã ảnh hưởng xấu tới tâm lý, nhận thức và hành động của
người chưa thành niên.
3. Các giải pháp phòng ngừa.
11 11
a. Đối với xã hội:
- Các cấp ủy Đảng, Chính quyền, các đoàn thể và các nhà trường cần đẩy mạnh
công tác tuyên truyền, giáo dục pháp luật trong mọi tầng lớp nhân dân, đặc biệt đối
với người chưa thành niên. Cần coi trọng giáo dục để người chưa thành niên hiểu rõ
một số luật cơ bản liên quan tới quyền, nghĩa vụ của mình mà người chưa thành niên
hay phạm phải như: Luật giao thông, Luật bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em, Bộ
luật hình sự và Tố tụng hình sự…
- Tạo điều kiện về vật chất và tinh thần cho người chưa thành niên có các sân
chơi, bãi tập, các hình thức sinh hoạt bổ ích, lành mạnh nhằm thu hút học sinh và
người chưa thành niên tham gia học tập, rèn luyện, sử dụng thời gian nhàn rỗi có ích
và thiết thực.
- Giáo dục ở nhà trường, ngoài việc dạy chữ, truyền đạt những kiến thức cơ bản
cần hết sức quan tâm và giành nhiều thời lượng dạy cho người chưa thành niên về kỹ
năng sống, kỹ năng làm người thông qua việc giáo dục về đạo đức truyền thống, lịch
sử, pháp luật, giao tiếp trong gia đình và xã hội. Cần có sự liên hệ chặt chẽ giữa nhà
trường và gia đình, thông báo thường xuyên, kịp thời về kết quả học tập, thời gian

học tập những thay đổi về tư cách đạo đức, những biểu hiện lệch lạc trong lối sống
của các em với gia đình để có biện pháp kết hợp cùng giáo dục giữa nhà trường và
gia đình.
- Chính quyền các địa phương, đặc biệt là Ủy ban nhân dân các xã, phường, thị
trấn cần quản lý các tụ điểm vui chơi giải trí, nhà hàng, các quán internet… có nguy
cơ tiềm ẩn các vi phạm pháp luật. Chủ động thông báo với các cơ quan chức năng để
xử lý, ngăn chặn kịp thời. Ủy ban nhân dân các địa phương cần có kế hoạch thống kê,
giám sát, theo dõi riêng đối với người chưa thành niên để sớm phát hiện điều chỉnh,
uốn nắn kịp thời những biểu hiện sai lệch, nhưng hành vi thái quá vi phạm các quy
chuẩn đạo đức để ngăn chặn kịp thời, tránh tình trạng để vi phạm xảy ra rồi mới lo xử
lý. Đối với người chưa thành niên phạm tội bị Tòa án xử tù giam, khi đã chấp hành
xong hình phạt trở về sinh sống tại địa phương với gia đình hay những trường hợp
được hưởng án treo giao cho địa phương giám sát, quản lý thì địa phương cũng cần
có những cán bộ theo sát để động viên, cảm hóa, xóa bỏ sự kỳ thị, mặc cảm, tạo công
ăn việc làm cho các em tái hòa nhập với xã hội.
Hiện nay trong phạm vi cả nước, đã nhiều năm nay chưa có báo cáo nào cụ thể
về người chưa thành niên phạm tội khi trở về gia đình thì số lượng tái phạm hay được
sự giáo dục của địa phương đã tái hòa nhập vào cộng đồng là bao nhiêu, công tác
giám sát, giáo dục của địa phương đối với người được hưởng án treo trong thời gian
thử thách là như thế nào? Vì vậy, cần có kế hoạch khảo sát và tổng kết công tác này.
b. Về phía gia đình:
Mỗi gia đình là một tế bào của xã hội, người chưa thành niên sinh ra và lớn lên
thời gian chủ yếu là sống trong gia đình. Truyền thống gia đình, đạo đức gia đình và
12 12
tm gng ca b, m nh hng rt ln ti nhn thc, suy ngh ca ngi cha
thnh niờn. Vỡ th nhng ngi lm b, m phi gng mu v o c, li sng,
cỏch hnh x phi cú chun mc, ỳng vi ng li ca ng v phỏp lut ca Nh
nc v cn cú thi gian hp lý chm súc, giỏo dc con em mỡnh, phi l ch da
tinh thn cho con em mỡnh l ngi cha thnh niờn v phi thng xuyờn kt hp
cht ch vi nh trng, on th, chớnh quyn, c quan phỏp lut kp thi un

nn, giỏo dc khi cú hnh vi vi phm phỏp lut do con em mỡnh gõy ra.
c. Gii phỏp v cỏc quy nh ca phỏp lut.
Th nht: Cn hon thin cỏc quy nh ca B lut hỡnh s.
Nh trờn ó phõn tớch, trong cỏc quy nh ca B lut t tng hỡnh s hin hnh,
ang cú s mõu thun gia cỏc quy nh ti phn chung v phn cỏc ti phm,
khc phc s mõu thun ny chỳng tụi thy cn sa i quy nh ti cu thnh c bn
ca cỏc iu 115 ti giao cu vi tr em v iu 116 ti Dõm ụ i vi tr em
theo hng khụng quy nh trong cu thnh c bn ca hai iu lut ny l ngi
no ó thnh niờn m nờn quy nh nh cu thnh c bn ca cỏc iu 111, 112,
113, 114 B lut hỡnh s. Cú nh vy, mi trỏnh lt ngi phm ti v khụng mõu
thun vi quy nh ti iu 12 B lut hỡnh s nh ó phõn tớch.
Th hai: V vn ỏp dng hỡnh pht i vi ngi cha thnh niờn phm ti.
Trong thi gian gn õy c bit l sau v ỏn Lờ Vn Luyn v Lờ Ngc Chung
va phm ti cp ti sn v git nhiu ngi, song mc ỏn ch l 18 nm tự, v
Nguyn Vn Ngc phm ti git ngi v cp ti sn song mc ỏn cng ch l 12
nm tự, thỡ d lun nhõn dõn cho rng mc hỡnh pht ca chỳng ta l quỏ nh, khụng
sc rn e i vi ti ỏc do ngi cha thnh niờn phm ti gõy nờn. V vn
ny, hin cng ó cú nhiu ý kin trỏi ngc ca cỏc nh khoa hc, cỏc lut gia, cỏc
nh chuyờn mụn trong vic cú nờn tng hỡnh pht ỏp dng khi xột x i vi ngi
cha thnh niờn phm ti hay khụng? Cú nờn h tui cha thnh niờn xung l 16
tui hay khụng V vn ny, quan im ca chỳng tụi cho rng vic quy nh v
tui chu trỏch nhim hỡnh s cng nh tui cha thnh niờn thỡ theo cụng c
quc t cng khụng bt buc v vn ny m vic quy nh v tui chu trỏch
nhim hỡnh s hay tui cha thnh niờn l do quy nh ca mi quc gia thnh
viờn, vn ny ó c th hin rừ ti Điều 1 Công ớc về quyền trẻ em (Đại hội
đồng Liên Hợp Quốc thông qua ngày 20/11/1989 có ghi: Trong phạm vi của Công -
ớc này, trẻ em có nghĩa là mọi ngời dới 18 tuổi, trừ trờng hợp luật pháp áp dụng với
trẻ em đó quy định tuổi thành niên sớm hơn. Quy tắc tiêu chuẩn tối thiểu của LHQ
về việc áp dụng pháp luật đối với ngời cha thành niên (còn gọi là Quy tắc Bắc Kinh),
đợc Đại hội đồng LHQ thông qua ngày 29-11-1985 nêu rõ: "Ngời cha thành niên là

trẻ em hay ngời ít tuổi tuỳ theo từng hệ thống pháp luật có thể bị xét xử vì phạm
pháp theo một phơng thức khác với việc xét xử ngời lớn" (Quy tắc số 2.2 mục a).
Hin mt s nc trờn th gii v khu vc, cng cú nhng quy nh v tui chu trỏch
nhim hỡnh s khỏc nhau nh: Vng Quc Anh l 10 tui, Liờn bang Nga 13 tui,
Irac l 7 tui
13 13
Theo quan điểm của chúng tôi, không cần thiết phải hạ độ tuổi chịu trách nhiệm
hình sự hay hạ độ tuổi người chưa thành niên, mà nên sửa đổi Bộ luật hình sự theo
hướng tăng mức hình phạt khi xét xử đối với người chưa thành niên phạm tội, mặc dù
hiện cũng có nhiều quan điểm không đồng ý, song với thực trạng người chưa thành
niên phạm tội hiện nay, chúng ta cũng cần có sự thay đổi về chính sách hình sự theo
hướng nghiêm khắc hơn cho phù hợp với tình trạng gia tăng người chưa thành niên
phạm tội hiện nay. Điều đó cũng không trái với nội dung của các Công ước quốc tế.
Thực chất, khi nghiên cứu mức hình phạt được áp dụng đối với người chưa thành
niên phạm tội ở một số nước thì thấy:
Trước đây, Điều 44 Bộ luật Hình sự năm 1979 của Trung Quốc quy định không
áp dụng hình phạt tử hình đối với những người chưa đủ 18 tuổi vào thời điểm thực
hiện hành vi phạm tội. Tuy nhiên, người từ đủ 16 tuổi nhưng chưa đủ 18 tuổi phạm
tội đặc biệt nghiêm trọng vẫn có thể bị kết án tử hình và bản án tử hình sẽ được
“treo” trong thời hạn hai năm. Đây là quy định khá đặc biệt của điều luật, giúp người
phạm tội có cơ hội sống. Theo đó, nếu phạm nhân thực sự hối hận về hành vi phạm
tội của mình thì khi hết hai năm, án tử hình sẽ được giảm xuống thành tù chung thân.
Nếu phạm nhân vừa thực sự hối hận, vừa lập được thành tích đáng ca ngợi, hình phạt
sẽ được giảm xuống tù có thời hạn với mức tối thiểu là 15 năm và tối đa là 20 năm,
tính từ sau khi hết thời hạn hai năm. Trong trường hợp có bằng chứng cho thấy phạm
nhân chống lại việc cải tạo một cách rõ ràng thì hình phạt tử hình sẽ được thực hiện
với sự đồng ý của Tòa án Nhân dân Tối cao.
Quy định đặc biệt trên vẫn được quy định trong Bộ luật Hình sự năm 1997 của
Trung Quốc. Tuy nhiên, điều luật này không còn ý nghĩa đối với NCTN phạm tội.
Bởi lẽ Điều 49 Bộ luật Hình sự năm 1997 của Trung Quốc đã cấm áp dụng hình phạt

tử hình đối với người chưa đủ 18 tuổi vào thời điểm thực hiện hành vi phạm tội. Sửa
đổi này của pháp luật hình sự Trung Quốc phù hợp với yêu cầu quốc tế, bởi nước này
đã phê chuẩn Công ước Quốc tế về quyền trẻ em vào ngày 31-1-1992.
Thái Lan: Có thể giam 50 năm tù, trước đây, pháp luật hình sự Thái Lan quy
định áp dụng hình phạt tử hình đối với người chưa thành niên trên 17 tuổi phạm tội.
Năm 2003, Thái Lan sửa đổi quy định trên theo hướng cấm tuyên án tử hình hoặc tù
chung thân đối với người chưa đủ 18 tuổi vào thời điểm thực hiện hành vi phạm tội.
Mức phạt tù tối đa dành cho đối tượng này là 50 năm tù. Trong trường hợp người
phạm tội dưới 18 tuổi đã bị kết án tử hình hoặc tù chung thân, hình phạt dành cho họ
sẽ tự động giảm xuống còn 50 năm tù.
Nhật Bản: Chưa trưởng thành vẫn tử hình
Tuổi trưởng thành của người Nhật Bản theo luật định là 20. Dù vậy, Nhật Bản
vẫn quy định NCTN ở độ tuổi 18, 19 cũng có thể bị tuyên án tử hình. Tháng 4-2008,
Tòa án Hiroshima đã tuyên án tử hình Takayuki Fukuda, một tháng sau sinh nhật lần
thứ 18 (tức vẫn còn là vị thành niên theo pháp luật Nhật Bản) vì Takayuki Fukuda đã
14 14
thực hiện hành vi phạm tội hiếp dâm và giết chết một phụ nữ cùng đứa con nhỏ của
chị.
Ở Việt Nam, theo Bộ luật Hình sự năm 1985, nếu điều luật quy định hình phạt
cao nhất là tù chung thân hoặc tử hình, thì mức hình phạt cao nhất áp dụng đối với
người từ đủ 16 tuổi trở lên là 20 năm tù, đối với người đủ 14 tuổi trở lên nhưng chưa
đủ 16 tuổi là 15 năm tù.
Bộ luật Hình sự năm 1985 được sửa đổi bổ sung bốn lần nhưng quy định trên
chưa một lần thay đổi. Đến năm 1999, Quốc hội nước ta thông qua Bộ luật Hình sự
năm 1999, vẫn quy định không áp dụng tù chung thân, tử hình đối với người chưa
thành niên phạm tội. Thậm chí, bộ luật này còn hạ “mức trần” dành cho họ! Theo đó,
nếu điều luật quy định hình phạt tù chung thân hoặc tử hình, thì mức hình phạt cao
nhất áp dụng đối với người từ đủ 16 tuổi tuổi đến dưới 18 tuổi là không quá 18 năm
tù (trước đây là 20 năm tù), đối với người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi là không quá
12 năm tù (trước đây là 15 năm tù).

Chính từ những quy định về mức hình phạt áp dụng đối với người chưa thành
niên như vậy, nên mức hình phạt cao nhất dành cho Luyện là không quá 18 năm tù.
Dư luận tỏ ra khá gay gắt và phẫn nộ vì cho rằng mức án trên không tương xứng với
hành vi máu lạnh của sát thủ. Trên các diễn đàn, nhiều người “đề xuất bắt giam
Luyện vài tháng cho đủ 18 tuổi rồi đem ra xét xử, áp dụng hình phạt tử hình”. Đề
xuất này không thể áp dụng, bởi các mốc đủ 14, đủ 16, đủ 18 tuổi được xác định vào
thời điểm thực hiện hành vi phạm tội chứ không phải vào thời điểm xét xử.
Để khắc phục tình trạng trên, theo chúng tôi cần nâng mức hình phạt nếu tới tử
hình thì độ tuổi từ đủ 16 đến dưới 18 phải là chung thân và độ tuổi từ đủ 14 đến dưới
16 phải là 20 năm và khi tổng hợp hình phạt cũng nên tổng hợp theo trường hợp bình
thường là đến 30 năm. Việc sửa đổi này, theo chúng tôi cũng không trái với các Công
ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia cụ thể như: Khoản 5 Điều 6 Công ước Quốc tế
về các quyền dân sự và chính trị, có hiệu lực ngày 23-3-1976. Việt Nam ký ngày 24-
9-1982 quy định “Không được phép tuyên án tử hình với người phạm tội dưới 18
tuổi và không được thi hành án tử hình đối với phụ nữ đang mang thai”. Hay Điều
37a Công ước của Liên Hiệp Quốc về quyền trẻ em, có hiệu lực từ ngày 2-9-1990.
Việt Nam phê chuẩn ngày 20-2-1990 quy định: “Các quốc gia thành viên sẽ bảo
đảm rằng:
a) Không có trẻ em nào phải chịu sự tra tấn, đối xử, trừng phạt, độc ác, vô
nhân đạo hay làm mất phẩm giá. Sẽ không xử án tử hình hoặc tù chung thân
không có khả năng phóng thích vì những hành động phạm pháp do người dưới 18
tuổi gây ra”.
Theo pháp luật của Việt Nam, thì trong quá trình cải tạo thì người bị kết án vẫn
có cơ hội được giảm án và phóng thích trước thời hạn. Do vậy, việc tăng mức hình
phạt là cần thiết và phù hợp với tình hình gia tăng tình trạng người chưa thành niên
15 15
phạm tội hiện nay và mới đủ sức để răn đe và mới nâng cao được hiệu quả phòng
ngừa tội phạm do người chưa thành niên gây ra thông qua công tác xét xử của Tòa
án và không trái với các Công ước quốc tế mà Việt Nam tham gia.
Thứ ba: Cần thành lập Tòa án cho người chưa thành niên và có một đội ngũ

cán bộ riêng biệt cho công tác điều tra, truy tố, xét xử đối với người chưa thành niên.
Như phần nguyên nhân, chúng tôi đã phân tích thì việc thành lập tòa án cho
người chưa thành niên là việc cấp bách, cần làm ngay. Đây cũng chính là một công
cụ để có thể phòng, chống tội phạm trong lứa tuổi này một cách hiệu quả. Bởi lẽ:
người chưa thành niên có tâm, sinh lý chưa hoàn thiện, nhận thức hạn chế, chịu nhiều
tác động từ môi trường, điều kiện, hoàn cảnh và hành vi của người lớn. Trong khi đó,
thực tiễn xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội hiện nay đang có nhiều hạn
chế, khiếm khuyết. Các quy định về xử lý người chưa thành niên phạm tội vừa ít, vừa
thiếu; quy định về trình tự thủ tục đối với người chưa thành niên tham gia tố tụng với
vai trò nạn nhân, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan, nhân chứng… hầu như chưa
có.
- Cùng với việc thành lập Tòa án cho người chưa thành niên, thì chúng ta cũng
cần phải chú trọng đào tạo đội ngũ những người tiến hành tố tụng cả Điều tra viên,
Kiểm sát viên và Thẩm phán riêng biệt được trang bị những kiến thức cần thiết để
nắm bắt và hiểu biết về tâm lý học cũng như về khoa học giáo dục khi xét xử đối với
các bị cáo là người chưa thành niên phạm tội.
- Thực hiện nghiêm túc các quy định trong việc xử lý người chưa thành niên
phạm tội, ở các giai đoạn điều tra, truy tố, xét xử tại chương X Bộ luật hình sự, Điều
57 Bộ luật tố tụng hình sự. Nghị quyết số 03/2004/NQHĐTP ngày 02/10/2004 của
Tòa án nhân dân tối cao và một số văn bản khác liên quan đến việc bảo đảm quyền
cũng như đường lối xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội.
- Tòa án nhân dân đặc biệt là ở cấp huyện, cần chú ý tăng cường xét xử lưu động
các vụ án tại địa phương nơi có người chưa thành niên phạm tội gây ra, chú trọng
hình thức vừa tuyên truyền, giáo dục vừa trừng trị những kẻ chủ mưu, cầm đầu, cần
áp dụng tình tiết tăng nặng theo điểm n khoản 1 Điều 48 Bộ luật hình sự và có mức
án nghiêm khắc đối với người thành niên đã lôi kéo, rủ rê, kích động người chưa
thành niên phạm tội.
16 16
17 17

×