Tải bản đầy đủ (.pdf) (69 trang)

phân lập và xác định gene độc lực apxiva của vi khuẩn actinobacillus pleuropneumoniae gây bệnh viêm phổi – màng phổitrên heo tại lò mổ thành phố cần thơ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.59 MB, 69 trang )

TRNG I HC CN TH
KHOA NÔNG NGHIP VÀ SINH HC NG DNG
 MÔN THÚ Y
BÙI TÂN THIN
PHÂN LP VÀ XÁC NH GENE C LC
APXIVA CA VI KHUN ACTINOBACILLUS
PLEUROPNEUMONIAE GÂY BNH VIÊM
PHI – MÀNG PHI TRÊN HEO TI
LÒ M THÀNH PH CN TH
LUN VN TT NGHIP NGÀNH THÚ Y
n Th, 12 - 2014
TRNG I HC CN TH
KHOA NÔNG NGHIP VÀ SINH HC NG DNG
 MÔN THÚ Y
BÙI TÂN THIN
PHÂN LP VÀ XÁC NH GENE C LC
APXIVA CA VI KHUN ACTINOBACILLUS
PLEUROPNEUMONIAE GÂY BNH VIÊM
PHI – MÀNG PHI TRÊN HEO TI
LÒ M THÀNH PH CN TH
LUN VN TT NGHIP NGÀNH THÚ Y
CÁN B HNG DN
TS. LÝ TH LIÊN KHAI
n Th, 12 - 2014
i
TRNG I HC CN TH
KHOA NÔNG NGHIP VÀ SINH HC NG DNG
 MÔN THÚ Y
 tài: “Phân lp và xác nh gene c lc ApxIVA ca vi khun
Actinobacillus pleuropneumoniae gây bnh viêm phi – màng phi trên heo
i lò m thành ph Cn Th” do sinh viên Bùi Tân Thin thc hin ti phòng


 Sinh Thc n, B môn Thú Y, Khoa Nông Nghip và Sinh Hc ng Dng,
Trng i hc Cn Th, t tháng 1/2014 n tháng 8/2014.
n Th, ngày… tháng… nm 2014 Cn Th, ngày… tháng… nm 2014
Duyt B môn Giáo viên hng dn
TS. Lý Th Liên Khai
n Th, ngày….tháng….nm 2014
Duyt Khoa Nông nghip và Sinh hc ng dng
ii
I CAM OAN
Tôi xin cam oan ây là công trình nghiên cu ca riêng tôi, các s liu, kt qu
c nêu trong lun vn này là trung thc và cha tng c ai công b trong
t k công trình nào khác trc ó.
Sinh viên thc hin
Bùi Tân Thin
iii
I CM T
Thi gian trôi nhanh t khi tôi t chân vào trng i hc Cn Th. Trong sut
thi gian hc tp ây, tôi ã nhn c nhiu s giúp , ng viên chân thành
 cha m, thy cô và bn bè. Ngay gi phút này ây, khi tôi ã hoàn thành xong
lun vn tt nghip ca mình, tôi vô cùng sung sng và mong mun bày t
lòng cm n n nhng ngi giúp  tôi trong sut thi gian qua.
u tiên, con xin kính gi li cm n sâu sc n cha m - ngi ã có công
sinh thành, dy d con nên ngi. Xin cám n cha mã luôn lao ng vt v,
không ngi cc kh, ma nng  lo cho con c y  c v vt cht ln tinh
thn,  con ly ó làm ng lc vt qua nhng lúc khó khn.
Xin chân thành ghi nh công n cô Lý Th Liên Khai là ngi ã ht lòng lo
ng, ch bo, ng viên trong sut quá trình hc tp và thc hin  tài. Quý
thy cô B môn Thú Y và B môn Chn Nuôi ã truyn t cho tôi nhng kin
thc, kinh nghim quý báu, ln nhn thc xã hi trong quá trình hc tp ti
trng .

Chân thành cm n anh Nguyn Lng Trng Giang lp Cao hc khóa 19; mt
ngi anh cng nh mt ngi thy ã giúp , ch bo tôi rt nhiu u trong
sut quá trình hoàn thành  tài này.
m n các bn trong tp th lp Dc Thú Y khóa 36 ã ng hành cùng tôi,
i ngi ã nhit tình giúp  và ng viên  tôi có th hoàn thành tt lun
n này. Tôi cng xin gi li cám n n các anh ch Cao hc khóa 19, 20 các
em sinh viên khóa 38 ã giúp  tôi trong thi gian thc hin lun vn.
Cui cùng tôi xin cám n quý thy cô trong Hi ng ã dành thi gian quý báu
a mình c lun vn ca tôi, nghe tôi báo cáo và a ra nhng li nhn xét
 tôi hoàn thin lun vn ca mình.
Xin mt ln na cám n tt c.
Bùi Tân Thin
iv
DANH MC CH VIT TT
 vit tt Din gii ting Anh Din gii ting Vit
APP Actinobacillus pleuropneumoniae
Vi khun
Actinobacillus
pleuropneumoniae
Apx Apx – Toxins c t Apx
BA Blood agar Thch máu
Bp Base pair p base
CA Chocolate agar Thch socola
CAMP Christie – Atkinson – Munch – Peterson
CPS Capsule Polysaccharide  polysaccharide
ctv ng tác viên
DNA Deoxyribo Nucleic Acid
ELISA Enzyme-Linked Immuno Sorbent Assay
LPS Lipopolysacccharide
Màng

lipopolysacccharide
MHA Mueller Hinton Agar Thch Mueller Hinton
NA Nutrient Agar Thch dinh dng
NAD Nicotinamide adenine dinucleotide
O.N.P.G Ortho-nitrophenyl-b-D-galactopyranoside
OMPs Outer Membrane Proteins Protein màng ngoài
PCR Polymerase Chain Reaction
Phn ng chui
polymerase
RTX Repeats in Toxin
TSA Tryptic Soy Agar Thch Tryptic Soy
v
C LC
Trang duyt i
i cam oan ii
i cm t iii
Danh mc ch vit tt iv
c lc v
Danh sá ch hình v ii
Danh sách bng v ii i
Tóm lc ix
CHNG 1: T VN  1
CHNG 2: C S LÝ LUN 3
2.1 Tình hình nghiên cu vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae gây bnh
viêm phi – màng phi trên heo trong và ngoài nc 3
2.1.1 Tình hình nghiên cu trong nc 3
2.1.2 Tình hình nghiên cu ngoài nc 4
2.2 c m v vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae (APP) 6
2.2.1 S lc v vi khun APP 6
2.2.2 c tính nuôi cy, phân lp 6

2.2.3 Tính gây bnh 7
2.2.4. Sc  kháng 7
2.2.5. Gene c lc Apx 7
2.3 c m bnh viêm phi – màng phi do vi khun Actinobacillus
pleuropneumoniae gây ra 11
2.3.1 Cách sinh bnh 11
2.3.2 Dch t bnh 11
2.3.3 Tr iu ch ng 12
2.3.4 Bnh tích 13
2.3.5 Chn oán 16
2.3.6 Phòng bnh 17
2.3.7 Kháng sinh u tr 18
CHNG 3: PHNG TIN VÀ PHNG PHÁP THÍ NGHIM 19
3.1 Phng tin thí nghim 19
3.1.1 Thi gian, a m 19
3.1.2 i tng nghiên cu 19
3.2 Phng pháp tin hành thí nghim 20
vi
3.2.1 Phng pháp ly mu 20
3.2.2 Phng pháp nuôi cy, phân lp, nh danh vi khun Actinobacillus
pleuropneumoniae 21
3.2.3 Phng pháp nh danh vi khun A. pleuropneomoniae da vào gene c
 ApxIVA 23
3.2.4 Phng pháp kim tra tính  kháng ca vi khun APP phân lp c i
i mt s loi kháng sinh 27
3.2.5 Các ch tiêu theo dõi 28
3.2.6 Phng pháp x lý s liu 29
CHNG 4: KT QU VÀ THO LUN 30
4.1 Tình hình hot ng ca lò m thành ph Cn Th 30
4.2 Kt qu kho sát bnh hô hp trên heo ti lò m Thành ph Cn Th 33

4.3 Kt qu phân lp, nh danh vi khun Actinobacillus spp. ng phn ng
sinh hóa 35
4.4 Kt qu phân lp c vi khun Actinobacillus spp. theo phng thc chn
nuôi 36
4.5 Kt qu phân lp c vi khun A. pleuropneumoniae da vào xác nh
gene mã hóa c lc apxIVA. 38
4.6 Kt qu kho sát tính  kháng ca vi khun A. pleuropneumoniae phân lp
c i vi mt s loi kháng sinh 42
4.7 Kt qu kho sát tính a kháng vi mt s loi kháng sinh ca vi khun A.
pleuropneumoniae phân lp c 44
CHNG 5: KT LUN VÀ  NGH 46
5.1 Kt lun. 46
5.2  ngh. 46
TÀI LIU THAM KHO 47
PH CHNG 53
vii
DANH SÁCH HÌNH
Hình Tên hình Trang
2.1 Heo bnh viêm phi - màng phi th quá cp tính 12
2.2 Heo bnh viêm phi - màng phi th cp tính 13
2.3 Phi xut huyt c m khám  heo b nhim A.
pleuropneumoniae th cp tính.
14
2.4 Phi xut huyt và hoi t heo bnh viêm phi - màng phi 14
2.5 Màng phi viêm dính có t huyt  heo bnh viêm phi -
màng phi th mãn tính.
15
2.6 Heo 3 tháng tui b viêm phi - màng phi do nhim
Actinobacillus pleuropneumoniae
15

3.1 Quy trình nuôi cy phân lp vi khun Actinobacillus 22
3.2 Quy trình thc hin phn ng PCR 23
3.3 Quy trình thc hin kháng sinh  27
4.1 S kt cu lò m thành ph Cn Th 30
4.2 Phng tin vn chuyn thân tht 32
4.3 Khu vc git m heo, làm lòng 32
4.4 Heo bnh hô hp - nm th th bng, ho 34
4.5 Phi heo bnh hô hp - xut huyt na bên phi 35
4.6 Kt qu chy n di gene c lc apxIVA ca vi khun APP 39
4.7 Khun lc A. pleuropneumoniae trên môi trng thch
chocolate
40
4.8 Hình thái vi khun APP khi xem di kính hin vi  phóng
i x100
40
4.9 Phi viêm dính sn - rách màng bao phi do nhim vi khun
APP
41
4.10 Phi viêm dính sn do nhim vi khun APP 41
4.11 Kt qu kháng sinh  ca vi khun A. pleuropneumoniae 43
4.12 Sa kháng vi kháng sinh ca vi khun APP phân lp c 45
viii
DANH SÁCH BNG
ng Tên bng Trang
3.1 c tính sinh hóa ca các chng Actinobacillus 23
3.2 Thành phn hn hp ca phn ng PCR 24
3.3 Trình t nucleotide ca cp n mi dùng nh danh vi
khun A. pleuropneomoniae
25
3.4 Chu trình nhit cho phn ng PCR nh danh vi khun A.

pleuropneomoniae
26
3.5 Các chun mc ng kính vòng vô khun 28
4.1 Kt qu kho sát heo bnh hô hp ti lò m thành ph Cn Th 33
4.2 T l mu dng tính vi vi khun Actinobacillus spp. 35
4.3 T l heo nhim vi khun Actinobacillus spp. theo phng
thc chn nuôi
37
4.4 Kt qunh danh vi khun APP da vào gene mã hóa c lc
apxIVA
38
4.5 S kháng ca vi khun APP i vi mt s loi kháng sinh 42
4.6 Kt qua kháng kháng sinh ca vi khun APP phân lp c 44
ix
TÓM LC
Actinobacillus pleuropneumoniae (APP) là nguyên nhân gây bnh viêm phi -
màng phi trên heo, bnh lan rng khp th gii và là nguyên nhân gây tn tht
kinh t nghiêm trng  nhng tri nuôi heo. Tin hành phân lp vi khun APP t
18 mu bnh phm, c ly  lò m Thành ph Cn Th trong thi gian t
tháng 01/2014 ti tháng 08/2014. Vi khun APP c xác nh da vào gene
c lc apxIVA bng phng pháp PCR và kim tra tính nhy cm ca vi khun
i mt s loi kháng sinh bng phng pháp khuch tán trên thch. S heo
nh hô hp ti lò m thành ph Cn Th là 323 con trên tng s 7.557 con
kho sát, chim t l tng i thp (4,27%). Qua 18 mu bnh phm có bnh
tích c trng ca bnh viêm phi  màng phi ly t 323 heo bnh hô hp, có
12/18 mu dng tính vi Actinobacillus spp. (66,67%). T l dng tính vi
Actinobacillus spp. trên heo ti lò m Thành ph Cn Th không ph thuc vào
phng thc chn nuôi. S hin din ca vi khun APP trên heo ti lò m thành
ph Cn Th tng t nhau  nhng heo có ngun gc t Cn Th, ng Tháp
và Bn Tre. Vi khun APP phân lp c nhy cm cao (100%) vi amoxicillin

và neomycin;  kháng va vi ciprofloxacin, tetracycline và colistin; riêng
florfenicol ã b kháng hoàn toàn (100%). ng thi vi khun APP a kháng
ph bin vi mt s loi kháng sinh kho sát, ít nht vi 2 loi kháng sinh và
nhiu nht vi 4 loi kháng sinh.
1
CHNG 1
T VN 
Chn nuôi heo  nc ta ang ngày mt phát trin áp ng nhu cu thc phm
trong và ngoài nc nhm mang li li nhun cho kinh t quc gia nói chung và
cho ngi chn nuôi nói riêng. Tuy nhiên, chn nuôi heo vn còn tn ti nhiu
n  khó khn nh: dch bnh l mm long móng, dch tai xanh và các bnh
truyn nhim khác, v sinh chm sóc, công tác thú y cha hoàn thin u này
nh hng không kém n hiu qu kinh t ca chn nuôi heo.
Theo Christensen and Mousing (1992), không có heo nào không b bnh ng
hô hp khi git m. Bnh ng hô hp xy ra do rt nhiu nguyên nhân nh vi
khun, chung tri, con ging, thc n, thi tit… Trong ó bnh viêm phi –
màng phi là bnh truyn nhim  heo do vi khun Actinobacillus
pleuropneumoniae (APP) gây ra và làm thit hi ln cho ngành chn nuôi heo,
nh xut hin khp ni trên th gii. Con vt cht do s phi hp ca suy tim và
 sn xut c t ca vi khun APP. Hin tng heo cht t ngt thng xut
hin vi du hiu là máu và bt chy ra t mi, phi b tn thng nng và heo
nh có th tn ti thi gian dài  th mang trùng mãn tính dn n s gim cân
và có th bùng phát khi ngun dinh dng không m bo. n nay, có bn gene
khác nhau ca c t Apx do tt c 15 chng huyt thanh ca vi khun APP sn
xut là: ApxI, ApxII, ApxIII và ApxIV (1 và 2). Riêng gene ApxIVcó mt  tt
 15 chng huyt thanh hc ca vi khun APP và rt hu ích  phát hin tt c
15 chng ca vi khun APP (Sthitmatee et al., 2003).
 Vit Nam, bnh viêm phi viêm màng phi ã có t lâu nhng bnh chc
nghiên cu t nm 1996 n nay ti B môn vi trùng (Vin Thú y) khi phân lp
c vi khun A. pleuropneumoniae t heo bnh  mt s a phng thuc

vùng ng bng sông Hng. Ti ng bng sông Cu Long bnh viêm phi -
màng phi do APP cng ã c nghiên cu, tuy nhiên vn cha c nghiên
u sâu. Riêng ti lò m thành ph Cn Th, vi s lng heo nhp v hàng
ngày tng i ln, heo t nhiu ngun tnh thành khác nhau tp trung v git
, quy trình git m - vn chuyn thân tht không hp v sinh…to u kin
cho vi khun APP vy nhim và gây bnh.
Vì vy vic phòng và u tr bnh nhm ngn chn dch bnh lây lan, hn ch
thit hi v kinh t và góp phn m bo v sinh an toàn thc phm cho ngi
tiêu dùng là ht sc cn thit. Bên cnh ó, các nghiên cu dch t hc v chng
huyt thanh hc ca vi khun APP có th hu ích cho vic s dng thuc và
chng trình tiêm phòng vaccine.
2
Xut phát t thc t trên, c s cho phép ca B Môn Thú Y, Ban ch nhim
Khoa Nông Nghip và Sinh Hc ng Dng (KNN & SHD), Trng i hc
n Th, tin hành kho sát heo  lò m Thành ph Cn Th và ly mu bnh
phm  thc hin  tài: “Phân lp và xác nh gene c lc ApxIVA ca vi
khun Actinobacillus pleuropneumoniae gây bnh viêm phi – màng phi
trên heo ti lò m thành ph Cn Th”
c tiêu ca  tài
Xác nh t l nhim vi khun APP trên heo bnh hô hp ti lò m thành ph Cn
Th.
Xác nh tính  kháng ca vi khun APP vi mt s loi kháng sinh.
3
CHNG 2
 S LÝ LUN
2.1 Tình hình nghiên cu vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae gây
nh viêm phi – màng phi trên heo trong và ngoài nc
2.1.1 Tình hình nghiên cu trong nc
Trong quá trình xác nh nguyên nhân gây bnh ng hô hp trên heo nuôi
i mt s tnh Min Bc, Cù Hu Phú và cng sã phân lp c vi khun

Actinobacillus pleuropneumoniae vi t l 0,19% trong tng s 53 mu phi m
khám và hch lympho; 7,93% trên tng s 542 mu dch ngoáy mi. Tác gi
ng cho bit vi khun APP ít mn cm i kanamycin (45,45%), neomycin
(50%), lincomycin (63,64%) (Cù Hu Phú và ctv., 2005).
ng Xuân Bình và ctv. (2007), ã phân lp c vi khun Actinobacillus
pleuropneumoniae vi t l mu dng tính là 37,83% trong tng s 37 bnh
phm phi heo có triu chng, bnh tích viêm dính màng phi ti hai tnh là Hà
Tây và Thái Nguyên.
Trong nghiên cu “Xác nh vai trò gây bnh viêm phi – màng phi trên heo
a vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae, Pasteurella multocida và th
nghim vaccine phòng bnh” ca V Ngc Quý ti các tnh thuc ng bng Bc
. ã cho thy kt qu phân lp c vi khun Actinobacillus
pleuropneumoniae i t l 3,49%  Thái Bình, 7,78%  Hi Phòng, và 8,33%
Hà Tây (V Ngc Quý, 2008).
Nguyn Th Thu Hng và ctv. (2009), ã tin hành thc hin hai phn ng
multiplex PCR  xác nh s hin din ca các gene ngoi c t (Apx) có trong
các chng vi khun APP gây bnh viêm phi – màng phi  heo phân lp ti
min Bc Vit Nam. Phn ng multiplex PCR 1: dùng  xác nh các gene
apxICA, apxIICA và apxIIICA. Phn ng multiplex PCR 2: dùng  xác nh các
gene apxIBD và apxIIIBD. Kt qu cho thy: có 4/5 chng (thuc serotype 5) có
cha gene Apx tng t nh chng i chng  serotype tng ng; 12/13
chng (thuc serotype 2) u có s sai khác trong vic sn sinh c t Apx.
Qua tin hành thu thp 169 mu phi heo có bnh tích  các lò m ti tnh Tin
Giang và 15 mu bnh phm phi heo ti tri ca nhà máy thc n chn nuôi
Bình Minh. Ngô Phú Cng (2010), ã phân lp c vi khun A.
pleuropneumoniae trên các phi có bnh tích ti lò m tp trung chim t l
1,47%. t qu thc hin kháng sinh  cho thy 5 loi kháng sinh u có t l
4
n cm cao (81,25 – 97,92%) tr colistin, norfloxacin có  nhy cm vi vi
khun APP cao nht (97,92%) và colistin có  nhy cm thp nht (58,33%).

Võ Phong V Anh Tun và Athipoo Nuntaprasert (2011), ã nghiên cu khuch
i gene ApxIV  phát hin các vi khun APP phân lp t heo v béo  Thái
Lan. Kt quc chia thành ba nhóm. Nhóm 1 ã phát hin 9 chng huyt
thanh bao gm: serotype 1, 3, 4, 6, 9, 11, 12, 13, 14  3 tnh; nhóm 2 ch phát
hin c bn chng huyt thanh (4, 6, 9, 11)  1 tnh; nhóm 3 ã tìm thy c
12 chng huyt thanh (1, 2, 3, 5a, 5b, 7, 8, 10, 12, 13, 14, 15)  2 tnh.
Qua 30 mu bnh phm t các  dch PRRS ti mt sa phng ca tnh Hng
Yên, ã phân lp c t l cao các chng vi khun th phát, c bit là A.
pleuropneumoniae (63,3%), E. coli (53,3%) và P. multocida (36,6%). Các chng
A. pleuropneumoniae phân lp mn cm cao vi các loi kháng sinh nh
florfenicol (89,47%), amoxicillin (84,21%), erythromycin (78,95%),
kistasamycin (73,68%) và kháng mnh i streptomycin (100%), enrofloxacin
(94,74%), colistin (94,74%), gentamicin (89,47%) (Tiêu Quang An và Nguyn
u Nam, 2011).
Lê Vn Dng và ctv. (2012), ã phân lp c vi khun A. pleuropneumoniae
 245 mu bnh phm phi và cung hng ca heo mc PRRS ti tnh Bc
Giang vi t l tng i cao (19,59%), trong ó cao nht  heo sau cai sa t
1,5 n 3 tháng tui (26,67%) và thp nht là  heo con s sinh n 1,5 tháng
tui (10,34%).
Xét nghim 90 mu bnh phm t heo mc PRRS ti tnh Bc Giang, Nguyn
Quc Huy và ctv., (2013) cho thy t l heo b PRRS phân lp c vi khun
APP là 17,78%, trong ó t l heo nhim APP cao nht phân lp c chng vi
khun này là  heo 1,5 – 3 tháng tui (28%). Các chng vi khun phân lp c
u mn cm mnh vi florphenicol, ceftiofur, amoxicillin và kháng li
neomycin, crythromycin, lincomycin, colistin.
2.1.2 Tình hình nghiên cu ngoài nc
Sidibé et al. (1993), ã tin hành kim tra s hin din ca vi khun APP trên
u dch xoang mi và hch hnh nhân ly t 442 heo khe. Kt qu cho thy có
 dng tính vi APP trên 24 mu dch xoang mi, 90 mu hch hnh nhân và
11 mu trên c hai mu dch xoang mi và hch hnh nhân.

Gram cùng cng s ã thu thp mu hch hnh nhân ca 101 heo trên 9 àn khác
nhau  kim tra vi khun gây bnh ng hô hp. Kt qu cho thy có 23% là vi
khun APP; khi s dng k thut PCR xác nh APP thì có 65% dng tính.
(Gram et al., 1996).
5
Gene apxIVA là t yu tc lc RTX ca vi khun APP c trng ca loài.
Phn ng PCR dùng n mi c trng ca gene apxIVA thì không khuch i
DNA t 17 loài vi khun khác có quan h gn vi vi khun APP. ng thi pn
ng PCR cng cho kt qu âm tính vi DNA ca mt vài loài Actinobacillus
spp., nhng loài có kiu hình và cho phn ng huyt thanh hc ging vi APP.
 th là khi dùng k thut PCR thì phát hin c vi khun APP hin din 
16/17 mu phi có bnh tích hoi t, trong khi ó s dng phng pháp nuôi cy
ch phát hin c APP  13/17 mu phi hoi t (Schaller et al., 2001).
Fittipaldi et al. (2003), ã  dng 8 phn ng PCR ánh giá kh nng phát
hin APP trong hch hnh nhân ca heo. Tác gi thc hin phn ng PCR t mu
DNA ly trích trc tip t mu hch hnh nhân (PCR trc tip) và mu DNA ly
trích t vi khun c nuôi cy t mu hch hnh nhân (PCR sau nuôi cy). Hu
t các phn ng PCR u cho kt qu dng tính vi APP, tuy nhiên mt vài
phn ng cho kt qu dng tính gi vi mt s loài không phi là APP.
Sthitmatee cùng cng s ã dùng k thut PCR  xác nh serotype ca vi
khun APP da vào nhng n mi c thit kc trng cho nhng gene
apxI, apxII, apxIII và apxIVA. Bng k thut PCR, 10 trong s 13 chng APP
tham kho ã c phân bit. Mi serotype ca APP cho thy c c trng
a mi serotype. Vì vy, k thut PCR là mt công c nhanh chóng và có ích 
xác nh serotype ca vi khun APP (Sthitmatee et al., 2003).
Trong ko sát s lu hành ca các vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae,
Actinobacillus suis, Haemophilus parasuis, Pasteurella multocida, Streptococcus
suis trên 50 àn heo  Ontario ca MacInnes et al., (2008). Tác gi nghiên cu
trên hch hnh nhân và dch xoang mi ca heo  la tui t sau cai sa. Kt qu
cho thy s hin din ca các vi khun nh sau: Streptococcus suis có  1 àn,

Haemophilus parasuis có du hiu nhim trong 2 àn, Pasteurella multocida
chng mang c t có mt  1 àn, 78% àn gia súc chn oán dng tính vi vi
khun APP, ch có 3 trong 50 àn là chn oán âm tính vi APP và A. suis.
Marois et al. (2008), ã kho sát v s lây lan ca vi khun gây bnh hô hp trên
heo  lò m, nghiên cu c thc hin nh sau: nhng heo c thí nghim 
lò m phi c kim tra và cho thy sch bnh vi các vi khun Mycoplasma
hyopneumoniae, Actinobacillus pleuropneumoniae, Pasteurella multocida,
Streptococcus suis. Kt qu kim tra u dch xoang mi, hch hnh nhân và
phi ly t heo sau khi git m bng phng pháp PCR cho thy có s dng
tính vi các vi khun này, u này chng minh rng lò m là ni cha các mm
nh gây bnh ng hô hp.
6
Loera-Muro et al.(2013), ã dùng k thut PCR  các nh gene c lc ca vi
khun APP  14 nông tri vi 212 mu dch xoang mi ti Mexico. Kt qu có
19,8% mu dng tính vi vi khun APP (79% nông tri có s hin din ca vi
khun APP).
2.2 c m v vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae (APP)
2.2.1 S lc v vi khun APP
Vi khun Actinobacillus pleuropneumoniae thuc h Pasteurellae, thuc ging
Actinobacillus, trc ây còn có tên là Haemophilus parahaemolyticus hay
Haemophilus pleuropneumoniaeã c xác nh là nguyên nhân chính gây nên
nh viêm phi - màng phi truyn nhim trên heo. Vi khun không di ng,
không sinh nha bào, có kh nng hình thành giáp mô, tuy nhiên mt s chng
không có giáp mô cng ã c quan sát thy.
Vi khun APP t lâu ã c nhiu nghiên cu xác nh là nguyên nhân chính
gây bnh viêm phi – viêm màng phi  heo và c chia thành 2 biotype chính
a trên nhu cu s dng yu t V (NAD) cho quá trình sinh trng ca vi
khun. Biotype 1 cn có NAD, còn biotype 2 thì không òi hi NAD trong quá
trình nuôi cy, song vn cn có các pyridine nucleotid c hiu hoc các cht tin
thân ca pyridine nucleotid cho quá trình tng hp NAD. Vi khun APP có 15

serotype có c lc khác nhau (Gottschalk et al., 2006).
2.2.2 c tính nuôi cy, phân lp
Moller and Kilian (1990) cho bit A. pleuropneumoniae là mt loi vi khun khó
phân lp trên các môi trng thông thng và thng ph thuc vào yu t V.
Do vy, khi nuôi cy A. pleuropneumoniae cn các môi trng giàu dinh dng.
Trên môi trng thch máu thông thng vi khun không phát trin mà ch có
th mc trên thch máu ã c b sung NAD hoc có cy kèm vi khun
Staphylococcus aureus. Sau 24 gi nuôi cy, vi khun phát trin thành khun lc
c xung quanh ng cy Staphylococcus aureus hình thành mt vùng dung
huyt  là hin tng CAMP.Khun lc APP là nhng khun lc hi trong, dng
 tinh, có kích thc là 1 mm, gây dung huyt  trên môi trng thch máu
(Jacobsen and Nielsen, 1995).
Vi khun APP không di ng, không kháng acid, ym khí tùy tin, khi phát trin
thng nhy. Lên men ng glucose, xylose, mannitol, mannose và không lên
men ng arabinose, lactose, raffinose, sorbitol. Dng tính vi phn ng
urease, oxidase, O.N.P.G., CAMP. Âm tính vi phn ng sinh indole, không phát
trin trên môi trng thch MacConkey (Cù Hu Phú và ctv., 2005; ng
Xuân Bình và ctv., 2007).
7
2.2.3 Tính gây bnh
A. pleuropneumoniae là tác nhân gây bnh viêm phi viêm màng phi, vi khun
lây lan nhanh và có th làm tng t l heo cht trong àn. Vì bnh lây lan nhanh
chóng trong àn nên vic phát hin sm s hin din ca vi khun là bin pháp
t nht  kim soát và u tr bnh trong àn (Lo et al., 1998).
A. pleuropneumoniae ký sinh  các ng vt bình thng, có th gây cm nhim
 hi. Vì vy, bnh do vi khun này thng có tính l t, nhng nh các yu t
tác ng ngoi lai ng lot mà có th phát sinh có tính tp oàn. Hn na, bnh
này còn có th cm nhim theo chiu dc (t m sang con),  thai hoc gia súc
non thng gây t vong. Yu t gây bnh c bit là dung huyt t, c t t
bào và ni c t.

Nhng heo khe mnh thng cha vi khun APP ng hô hp trên, c bit
là  trong xoang mi và hch hnh nhân (Sidibe et al., 1993). Nhng nghiên cu
n ây cho thy APP có th tn ti trong hch hnh nhân dn n tình trng
mang trùng (Chiers et al., 1999).
2.2.4. Sc  kháng
Vi khun A. pleuropneumoniae có sc  kháng yu, không th sng lâu  môi
trng bên ngoài, b cht nhanh bi s khô hn. Trong niêm dch hoc môi
trng có nhiu cht hu c, vi khun có th tn ti trong vài ngày. Tuy nhiên,
trong nc sch  4
0
C vi khun có th tn ti trong 30 ngày. Các cht sát trùng
thông thng có th dit vi khun nhanh chóng (H Th Vit Thu và ctv., 2012).
2.2.5. Gene c lc Apx
Nhiu nghiên cu ã cho thy c lc  các serotype khác nhau ca vi khun A.
pleuropneumoniae phn ln c quyt nh bi các ngoi c t mà chúng sn
sinh ra (Frey et al., 1993). Polysaccharide v, lipopolysaccharide, protein màng,
protein thu nhn st, yu t bám dính, ngoi c t và mt vài loi enzyme có
liên quan cng óng vai trò quan trng i vi c lc ca vi khun A.
pleuropneumoniae (Gottschalk and Taylor, 2006).
Ngoi c t (Exotoxin): là yu t quan trng nht gây nên nhng bnh tích trên
phi c trng ca vi khun APP bi làm h hi chc nng thc bào ca ci
thc bào (macrophage) và t bào bch cu trung tính (neutrophil) (Tô H và ctv.,
2014). Nhiu nghiên cu cho thy mc c lc khác nhau ca các serotype
a vi khun APP phn ln có liên quan n ngoi c t (Apx) sn sinh t vi
khun và óng vai trò chính trong quá trình gây bnh cho heo (Frey, 1995). Các
c t này c xp vào nhóm RTX-toxin và t tên là c t Apx, bao gm
ApxI, ApxII, ApxIII (Frey et al., 1993) và ApxIVA (Schaller et al., 1999).
8
i serotype ca APP to ra ít nht hai hoc mt kt hp ca ba trong s bn
ngoi c t nói trên. Mi ngoi c t ApxI, ApxII, ApxIII c to ra bi mt

 serotype, tuy nhiên ApxIV c to ra bi tt c 15 serotype. Hn na, c t
ApxIV c to ra trong u kin in vivo nhng không to ra trong u kin in
vitro. Gene apxIV không c tìm thy trong nhng loài vi khun khác thuc h
Pasteurellaceae, và vì vy gene apxIVc coi là marker chn oán chuyên bit
cho loài APP. Trong khi gene apxI, apxII, apxIII thì c tìm thy trong mt s
loài khác ca h Pasteurellaceae (Tô H và ctv., 2014).
c t Apx c mã hóa bi operon apx, gm 4 gene c sp xp theo th t là
apxCABD, trong ó C là gene hot hóa, A là gene quy nh cu trúc c t, B và
D là hai gene mã hóa cho các protein kt hp vi màng liên quan n s tit c
 qua c hai màng (Frey et al., 1993). Tính c ca mi loi c t có th thay
i và ph thuc vào các serotype khác nhau ca vi khun.
+ ApxI (A. pleuropneumoniae – RTX – toxin I): ban u c mô t nh là
heamolysin I (HlyI), c tinh ch t serotype 1 chng 4074, là mt protein hot
ng có phân t khi là 105kDa (Frey et al., 1993). ApxI có c lc cao, gây tan
huyt và có hot tính gây c t bào mnh hng i thc bào ph nang và bch
u trung tính, vì vy còn c gi là cytolysin I (ClyI) (Frey et al., 1993). ApxI
c tit ra bi A. pleuropneumoniae serotype 1, 5a, 5b, 9, 10 và 11 thuc
biotype 1 (Kamp et al., 1994) và serotype 14 thuc biotype 2 (Rayamajhi et al.,
2005). Operon mã hóa cho ApxI c xác nh là gene apxI và gm 4 gene c
p xp theo th t là apxIC, apxIA, apxIB, apxID (Jansen et al., 1993). Các
chng sn sinh ra ApxI thng có c lc cao, u này cho thy c t có liên
quan n c lc ca A. pleuropneumoniae (Kamp et al., 1991; Frey, 1995).
+ ApxII: ban u c mô t là c t haemolysin II (HlyII) gây tan huyt yu và
gây c t bào  mc  trung bình. ApxII có trng lng phân t là 105 kDa,
phân lp t serotype 2 tham kho t chng S1536 (Frey et al., 1993). Tt c các
serotype ca APP u tit ApxII, tr serotype 10 và 14 (Rayamajhi et al., 2005).
Bên cnh vic gây tan huyt, ApxII còn c bit là có hot tính gây c t bào
nh hng i thc bào ph nang và bch cu trung tính, vì vy còn c gi là
cytolysin II (ClyII) (Kamp et al., 1991; Frey et al., 1993). Operon mã hóa ApxII
ch cha các gene apxIICA và thiu các gene bài tit tng ng. S tit ApxII

ph thuc vào gene apxIIBD và gene này c tìm thy  tt c các serotype ca
A. pleupneumoniae, tr serotype 3 (Frey, 1995).
+ ApxIII: là mt protein có trng lng phân t 120 kDa, còn có tên khác là
cytolysin III (ClyIII), pleurotoxin (Ptx), hoc c t i thc bào (Mat –
macrophage toxin). ApxIII là c t không làm tan huyt, nhng li là c t
9
dung gii t bào mnh (Kamp et al., 1991). Phân bit c vi ApxI và ApxII do
không gây dung huyt. ApxIII ging 50% vi ApxI và HlyI ca E. coli (Jansen et
al., 1993). Protein c t ApxIII c tit ra bi serotype 2, 4, 6, 8 và 15 ca A.
pleuropneumoniae (Rayamajhi et al., 2005). Trong tt c nhng serotype này
m có gene hot hóa apxIIIC, gene quy nh cu trúc c t apxIIIA, và hai
gene B và D là hai gene mã hóa cho các protein kt hp vi màng liên quan n
 tit c t qua c hai màng.
+ ApxIV (ApxIVA): là c t RTX th 4 ca APP c phát hin và c 
xut t tên là ApxIVA. Gene ApxIVA c phát hin thy  tt c các serotype
a APP và u ó chng t nó có tính cht c trng cho loài. Vai trò ca c
 ApxIVA vi vt ch nh th nào trong quá trình gây bnh cha c nghiên
u k, song ã có mt s công trình nghiên cu chng minh s tn ti ca
ApxIVA trong c th sng và c to ra t gene c t ca vi khun A.
pleuropneumoniae (Schaller et al., 1999).
Không có serotype nào ca A. pleuropneumoniae có kh nng sn sinh c ba loi
c t Apx, ch yu là có kh nng to ra hai loi c t. Các serotype 1, 5, 9, 11
và 13 sn sinh ra ApxI và ApxII; serotype 2, 3, 4, 6, 8 và 15 sn sinh ra ApxII và
ApxIII. Mt s lng nh serotype ch sn sinh mt loi c t Apx nh serotype
10 sn sinh ApxI, serotype 6, 7 và serotype 12 sn sinh ApxII (Kamp et al.,
1991). c lc ca các serotype thay i t mc  mnh n yu. S thay i
này tùy thuc vào loi c t mà mi serotype tit ra.
Lipopolysaccharride (LPS): là thành phn chính ca lp màng ngoài t bào vi
khun A. pleupneumoniae, có liên quan nhiu ti quá trình gây c và có kh
ng gây tn thng i vi mô. Nhng tn thng do LPS tinh ch không gây

xut huyt, không gây hoi t khác vi tn thng c trng ca bnh viêm phi
– màng phi. Song LPS chc chn kt hp vi c t Apx làm tng c lc và
ng tính mãnh lit cho c t Apx.
LPS có vai trò quan trng trong s bám dính ca vi khun lên t bào biu mô và
p nhy khí qun ca heo. Bám dính là hot ng ban u giúp cho s xâm nhp
a vi khun và có th là c tính gây bnh, là nguyên nhân gây ra bnh.
Belanger et al. (1990), cho thy có ti 83% các serotype vi LPS mn (smooth
LPS) bám dính phn ln vành khí qun, trong khi 80% các serotype vi LPS bán
n (semi-smooth LPS) bám dính yu. u này cho thy LPS có th là mt nhân
 quan trng i vi s tn ti ca vi khun A. pleuropneumoniae ng hô
p trên ca heo.
Nhng nghiên cu gn ây ch ra rng phn LPS ca A. pleuropneumoniae có vai
trò trong s phát trin tn thng hay gây cht heo khi b nhim vi khun này.
10
Tuy nhiên c ch gây bnh khác có th tham gia trong quá trình sinh bnh khi s
n thng vn phát trin sau khi heo b phi nhim vi vi khun sng, có hiu
giá huyt thanh cao vi lipit A và phn carbohydrate ca phân t LPS.
Polysaccharide v vi khun (Capsule polysaccharide – CPS): vi khun A.
pleuropneumoniae c bao bc bên ngoài bi mt lp v có bn cht là các
polysaccharide. Lp v polysaccharide này tích n âm và c cu to bi các
n v Oligosaccharide, các polymer ca acid teichoic gn kt vi nhau bi các
u ni phosphate diester, hoc các pylomer Olygosaccharide gn kt vi nhau
i các cu ni phosphate .Polysaccharide v vi khun là mt trong nhng thành
phn quyt nh c lc ca vi khun và cng là mt nhân t quyt nh tính c
hiu serotype ca vi khun (Ward and Inzana, 1997). Polysaccharide v vi khun
là yu t xác nh c trng ca hin tng phát ánh ng sc trên b mt khun
c trong môi trng nuôi cy. Lp v ca APP có  dày t 80 – 230 nm tùy
thuc vào các serotype khác nhau. Các chng APP c lc cao có lp v dày,
trong khi mt s chng không c có lp v mng hoc d dàng b phá v.
Các serotype có lp v dày có c lc mnh hn so vi các serotype có lp v

ng (Jensen and Bertram, 1986). u này cho thy lp v vi khun có th là
t trong nhng yu tnh hng n c lc ca các serotype khác nhau. Lp
 ca APP có c tính chng li thc bào và c coi là lá chn ch yu ca vi
khun chng li h thng bo v ca vt ch. Nhng chng APP có v bình
thng có kh nng kháng li vi hin tng tiêu dit vi khun qua trung gian b
th ca huyt thanh heo khi có kháng thc hiu. Ngc li, vi các chng APP
t bin thiu ht v thì b tiêu dit bi huyt thanh bình thng.
Các protein màng ngoài (Outer membrance proteins – OMPs): protein màng
ngoài ca A. pleuropneumoniae có th thay i tùy theo hàm lng NAD cung
p trong môi trng nuôi cy. Vi khun APP n sinh mt vài loi protein màng
ngoài và các protein này c cho là có vai trò trong áp ng min dch. Hn
a, các kháng th kháng OMPs ca APP c chng minh tác ng nh mt
cht opsonin quan trng chng i thc bào và bch cu n nhân. APP có kh
ng tng hp hai protein mi khi c nuôi trong môi trng thiu st và có các
kháng th chng li chúng. Hin tng xut hin các polypeptide này ch có c
 trong c th sng. Các nhà nghiên cu ã quan sát thy có mt s th th
transferrin c hiu  heo và kh nng phát trin ca APP vi transferrin vn
chuyn st.
Các protein thu nhn st: kh nng cnh tranh và hp th st c xem là mt
trong nhng yu tc lc quan trng ca A. pleuropneumonia giúp vi khun tn
i trong c th vt ch. Nhiu công trình nghiên cu cho thy vi khun APP có
11
th s dng transferrin ca vt ch (Gerlach et al., 1992) và hemoglobin
(Archambault et al., 1999), cng nh s dng siderophore khác nhau ca nhiu
vi sinh vt khác nhau (Diarra et al., 1996) làm ngun cung cp st cho sinh
trng. Các nghiên cu cng ã xác nh chc chn có s tn ti ca các th th
trên b mt màng t bào APP c bit cho các ngun thu nhn st. Nghiên cu
a Jacques (2004), cho bit vi khun APP có protein gn kt hemoglobin và các
th th st hydroxamate. Chính protein gn transferring ã giúp cho APP c
cung cp y  st trong mt thi gian ngn sau quá trình xâm nhp gây nhim

trùng.
2.3 c m bnh viêm phi – màng phi do vi khun Actinobacillus
pleuropneumoniae gây ra
2.3.1 Cách sinh bnh
Sau khi xâm nhp vào c th, vi khun bám vào t bào biu mô  hch hnh nhân
sau ó di chuyn n các b phn di ca c quan hô hp và gây ra tn thng
ch yu  phi. Khi vi khun nhân lên s lng ln, chúng phóng thích phân t
lipopolysaccharides (LPS) t màng ngoài vi khun và c t gây viêm. Bch cu
trung tính c huy ng n và b phá hy bi c t, dn n phóng thích
lyzozyme làm nhng tn thng  c quan hô hp thêm trm trng. C th heo
tit ra cytokine có tác dng c ch tun hoàn  tnh mch  ngn chn c t
phát tán ra khp c th, gây ra nhi máu cc b phi. Heo cht nhanh có th
trong khong 4-12 gi sau khi nhim. LPS và c t gây c t bào không ch
giúp vi khun phá hy t bào ca ký ch mà còn giúp tránh b tiêu dit do làm
suy yu hin tng thc bào và hot ng ca b th (H Th Vit Thu và
Nguyn c Hin, 2012).
2.3.2 Dch t bnh
nh xy ra khp ni trên th gii, ti Vit Nam trong nhng nm gn ây A.
pleuropneumoniae ã c phân lp và c ánh giá là mt bnh hô hp khá
quan trng  tt c các tri heo siêu nc quy mô ln. Bnh c báo cáo  nhiu
c nh M, Canada, Mexico, Úc, Phn Lan, c, Thy n, Pháp,
Argentina, Hà Lan, an Mch…  Vit Nam, bnh cng c ghi nhn và gây
n tht khá ln, c bit là trong nhng trng hp có nhim mycoplasma hoc
virus PPRS (H Th Vit Thu và Nguyn c Hin, 2012).
APP là vi khun c trú ng hô hp trên ca heo. Trong nhng trng hp
nhim trùng quá cp tính và cp tính, không ch thy vi khun  phi và máu mà
còn  cht tit ng mi. Các trng hp sng sót sau nhim khun cp tính tr
thành heo mang trùng, tác nhân gây bnh thng thy  nhng vùng hoi t
phi, amidan và mi.Thi gian  bnh có th khác nhau, ngi ta thy rng heo
12

tip xúc vi s lng ln vi khun có th dn b cht sau vài gi hoc vài ngày.
 nhim trùng  mc  thp có th dn ti th bnh n trên lâm sàng.
 lan truyn bnh gia các àn thng xy ra qua vic a ng vt mi vào
àn. S vn chuyn và trn àn làm tng s lng heo mc bnh viêm phi –
màng phi.Các yu t khác nh mt àn quá ông, u kin khí hu thay i
t ngt nht là khi có s thay i nhit ,  m không khí cao và thông
thoáng kém làm s phát trin và lan truyn bnh nhanh có nh hng ln n s
ng heo mc bnh và cht. Do ó không ngc nhiên khi thy t l các t bùng
phát cao nht  heo ang ln và heo chun bc git tht, ch yu vào các mùa
có thi tit xu. Các àn có s lng ln, trn àn nhiu thng có nguy c mc
nh cao hn các àn nh, nuôi riêng l.
2.3.3 Triu chng
Theo Gottschalk and Taylor (2006), triu chng lâm sàng ca bnh ph thuc
vào tui, sc  kháng, mc  cm nhim, u kin môi trng và c lc ca
vi khun. Tin trin lâm sàng bnh có th là: th quá cp tính, th cp tính, hoc
th mãn tính.
+ Th quá cp tính: heo mc bnh st 41,5
0
C, mt mi, bn, nôn ma và tiêu
chy, tim p nhanh. Do suy hô hp và tun hoàn nên da  vùng mi, chân và
toàn b phn sau c th tr nên tím xanh.  thi k cui heo th khó d di, th
ch yu bng ming, con vt  t th ngi, nhit  tng cao. Ngay trc khi
cht, có chy nhiu dch bt ln máu  ming và mi, nhp tim tng; phn da 
i, tai, chân và sau cùng toàn b c th tr nên tím tái (Nicolet, 1992), heo mc
nh thng cht sau 24 - 36 gi. Thnh thong con vt cht t ngt mà không
có nhng du hiu lâm sàng.
Hình 2.1: Heo bnh viêm phi – màng phi th quá cp tính
( />13
+ Th cp tính: : thân nhit heo tng (st t 40,5 – 41
o

C), i li khó khn, mt
i, da , con vt tr nên  r và n ít hay bn. Nhng triu chng hô hp d
i nh khó th, ho và thnh thong th bng ming. Do suy hô hp và suy tim
n n t máu  nhng b phn xa nht ca c th nh mõm, chót tai và các
chân. Con vt bnh  th cp tính có th cht hoc hi phc. Nu heo vt qua 4
ngày u thì nó có th sng sót. Tuy nhiên, bnh  các heo này s chuyn thành
ng mãn tính.
Hình 2.2: Heo bnh viêm phi - màng phi th cp tính
( />+ Th mãn tính: phát hin sau khi du hiu cp tính bin mt, con vt st nh
hoc không st, ho tng cn thay i theo tin trin ca bnh. Con vt có biu
hin n ít và tng trng gim. Trong nhiu trng hp, du hiu duy nht khi m
khám bnh tích là nhng tn thng dính  màng phi – phi. Các bnh ng
hô hp khác hoc stress có th là yu t mng cho bnh viêm phi – màng
phi (MacInnes and Rosendal, 1988). Nhng con vt bnh mãn tính mang trùng
có th lây truyn bnh dù không có biu hin lâm sàng.
2.3.4 Bnh tích
 th cp tính: phi có màu hng sm n  mn, có bt máu  khí qun,
ch máu trong xoang ngc, viêm dính si huyt vào thành ngc, hoành cách mô
và màng ngoài tim.
 th mãn tính: vic xác nh heo nhim APP khó khn. Nhng tn thng 
phi do APP s bin i sau vài tun và khó phân bit vi nhng tn thng do
nhng bnh ng hô hp khác. Nhng tn thng này ri rác trên phi t
n vàng và có si huyt. Chính nhng m này là ni trú n ca APP trong
nhiu tháng làm cho con vt có kh nng truyn lây bnh trong àn.
14
Hình 2.3: Phi xut huyt c m khám  heo b nhim A.
pleuropneumoniae th cp tính.
( />Hình 2.4: Phi xut huyt và hoi t heo bnh viêm phi - màng phi
( />

×