Phát biểu cảm nghĩ của em về nhân vật Tấm và Cám
trong truyện cổ tích Tấm Cám
November 19, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu THCS - Tác giả: Thu Huyền
Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ của em về nhân vật Tấm và
Cám trong truyện cổ tích Tấm Cám.
DÀN Ý
L Mở bài:
Giới thiệu chung về hai nhân vật Tấm, Cám. Điều yêu ghét?
II. Thân bài:
- Trình bày ý kiến riêng của bản thân qua hai nhân vật tương phản Tấm, Cám trên cơ sở đặc điểm của hai nhân
vật này.
- Bộc lộ cảm xúc riêng của mình, liên tưởng đến thái độ của nhửng người khác với hai nhân vật Tấm, Cám.
III. Kết bài:
Nhận xét chung về nhân vật, suy nghĩ về cuộc đời. Về điều thiện, ác.
BÀI THAM KHẢO
Hoa cau nhẹ nhàng vương trên mái tóc mẹ, dìu dặt trong lời lẽ yêu thương, đưa trẻ thơ về với cõi xa xăm:
“Ngày xưa “ Bạn và tôi đều lớn lên bên gốc cau, gốc thị. Trong mỗi đứa mình đều mang hình ảnh cô Tấm dịu
hiền, đều yêu thương cô Tâm. Còn Cám thì ai cũng ghét, vì đó là một con người độc ác, ích kỷ. Riêng tôi, tôi
thương hại Cám vì Cám sinh ra là một người nhưng không biết làm người.
Truyện xưa kể rằng: “Tấm, Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ…”. Có lẽ chăng chính vì thế mà hai chị em
hoàn toàn khác nhau? Tấm dịu hiền, nết na, Cám tham lam độc ác.
Khi lần đầu tiên ta làm quen với Tấm, đó là môt cô gái quê lam lũ, chân lấm tay bùn. Nhưng tìm thấy sau cái
vẻ bề ngoài lam làm đó của Tấm là cả một tấm lòng đôn hậu, cả tin, chịu thương chịu khó. Còn Cám, dường
như ta cảm thấy Cám đang còn bé tí, chưa dạn dày mưa nắng. Phải rồi, có một bà mẹ toàn quyền độc ác như
vậy thì chả gì cũng sướng. Cám dựa dẫm, ăn ngon mặc sướng (cho dù những thứ đó không phải do cô làm ra).
Khổ thân cho Tấm phải è lưng chịu mọi đớn đau. Cám luôn tìm cách lọc lừa, gian ác, hành hạ Tấm.
Tấm dịu hiền, nết na, Cám tham lam độc ác
Đã là một cô gái trưởng thành mà còn rách rưới nên cái yếm đỏ đối với Tấm là một món quà quý giá. Thế mà
Cám cũng nỡ cướp không?
Chị Tấm ơi chị Tấm
Đầu chị lấm cứt trâu
Chị ngụp lặn cho sâu
Kẻo về nhà mẹ mắng
Lời nói tưởng như ngọt ngàọ nhưng mà gian dối . Không, ta không thể tin được đó là lời nói phát ra từ miệng
Cám. Đây chỉ là lời mẹ mớm cho Cám chăng? Không! Không!
Cha me mất, cá bống Bụt tặng là người bạn duy nhất hình như cảm thông với Tấm. Vì lòng độc ác của mẹ con
Cám, bống chỉ còn lại một dúm xương tàn. Tấm khố sở trăm đường, ngàn nỗi. Còn Cám vẫn cố tình móc nỗi
đau thương sâu trong lòng chị. Phật dạy rằng: “Con người có lúc sướng, lúc khổ” và Tấm đã được đền bù…
Xinh xinh dịu dàng trang xiêm y lộng lẫy của một bà hoàng hậu, Tấm sánh vai cùng vua.
Một chiếc hài đánh rơi – sự ngẫu nhiên đã làm thay đổi cuộc đời Tấm. Đáng lẽ vui cùng chị thì Cám lại ngùn
ngụt hờn ghen, tức tối Ngôi hoàng hậu đã khiến cô quên hết sự đời, cùng mẹ nhúng tay vào tội ác.
Tấm chết rồi nhưng ta cứ tin vào sự huvền diệu của cồ tích Tấm hoá thành chim vàng anh, xoan đào, khung
cửi… nhiếc móc, thức tỉnh Cám nhưng Cám nào có nghe. Phải nói rằng cũng có lúc Cám sợ sự biến hoá khôn
lường của Tấm. Nhưng lòng tham của mẹ Cám lại xúi giục, thúc đẩy cô lao vào tội ác, thế nhưng Cám không
thể giết nổi Tấm. Tấm lại biến thành quả thị vàng, quả thị thơm thảo trong đời sống của người dân đất Việt,
trong giấc mơ nhẹ nhàng của tuổi thơ, trong lời kể chuyện dịu dàng của bà của mẹ… Và rồi nhờ miếng trầu
cánh phượng, Tấm được trở lại làm người, được trở lại làm một bà hoàng hậụ hiền dịu xinh tươi như ngày nào.
Cám ơi! Giờ phút Tấm trở lại làm bà hoàng hậu chắc là Cám đau khổ nhất trên đời, khổ vì hờn ghen, ganh
ghét, khố vì những thủ đoạn độc ác không thành.
Trong truyện, cuối cùng Tấm đã tự tay trừng trị mẹ con Cám. Đã có người cho rằng: việc Tâm thẳng tay trừng
trị mẹ con Cám đã làm mờ đi vẻ đẹp nhân hậu của Tấm? Không, ở hiền thì gặp lành, ở ác thì phải đền tội. Mẹ
con Cám độc ác quá chừng, chúng phải chịu những hình phạt như bị sét đánh, biến thành bọ hung… là đích
đáng.
Lời kế của mẹ đã dứt, câu chuyện đã hết nhưng hình ảnh của Tấm, của Cám vẫn còn vương vấn mãi trong tôi.
Tôi thương cô Tấm hiền lành, nết na, chịu thương chịu khó mà gặp nhiều bất hạnh, đành rằng cuối cùng Tấm
cũng được làm hoàng hậu. Nhưng điều sung sướng của hoàng hậu là những cái mơ hồ còn cái khổ của Tấm là
những cái rất cụ thể mà ta có thể nhìn thấy được, cảm thấy được. Bởi vậy thương một cô Tấm hiền, tốt bụng
mà khổ vẫn là tình thương ám ảnh trong tôi. .
Còn đối với Cám, một kẻ ác độc, đầy âm mưu đen tối – một nhân vật đáng ghét, đáng căm thù thế nhưng tôi
vẫn thương. Tât nhiên đó là một tình thương khác với tình thương cô Tâm. Tôi thương hại cho Cám, thương
một kẻ sinh ra là người nhưng không biết làm người mà lại là một con rắn độc.
Read more: />truyen-co-tich-tam-cam/#ixzz3mUyH5Cju