Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Kể lại nội dung câu chuyện được ghi trong một bài thơ có tính chất tự sự

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (102.26 KB, 2 trang )

Kể lại nội dung câu chuyện được ghi trong một bài
thơ có tính chất tự sự
November 19, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu THCS - Tác giả: Thu Huyền
Đề bài: Kể lại nội dung câu chuyện được ghi trong một
bài thơ có tính chất tự sự (như Lượm hoặc Đêm nay
Bác không ngủ) theo những ngôi kể khác nhau (ngôi
thứ ba hoặc ngôi thứ nhất).
Hồi ấy phong trào nhân dân yêu nước ở Huế lên cao và bị thực dân Pháp dìm trong bế máu. Tôi được
lệnh của mật trận cách mạng về Hà Nội. Tình cờ đến Hàng Bè tôi gặp một chú bé đang nhảy nhót trên
đường phố! Ngỡ là một chú bé học trò tan trường. Nhưng không, chú bế ấy đến gần tôi, trao mật khầu,
rồi đưa cho tôi một bức mật thư. Lúc bấy giờ, tôi mới biết cháu nhò ấy tên là Lượm, liên lạc cho mặt
trận Việt Minh.
Liếc qua thơ tôi thấy nội dung có nhắc đến vài địa danh mà tôi không rõ. Tôi gọi theo Lượm:
- Cháu ơi! Đi uống với chú cốc nước trà đã nào! Nhưng Lượm không dừng lại, tôi phái chạy theo.
Dáng người thì loắt choắt, đeo một cái sắc nho nhỏ, xinh xinh, đầu đội nón ca lò lệch sang một bên.
Lượm cứ thế đi như chạy, đi như nhảy nhót trên hè, đôi chân sao cứ tung tăng mà tôi chạy theo cũng
mệt. Thinh thoảng. Lượm quay lại nhìn tôi cười, huýt sáo một bài đồng dao vang một góc phố.
Rồi Lượm cũng dừng lại trước một quán nước nhỏ, thì ra chu bé cũng muốn nghỉ chân. Tôi đến nơi,
thở hổn hến, hai chú cháu ngồi uống nước trà xanh. Lượm nói xa xa như người lớn:
- Ở đây vắng và mát chú ạ !
Lượm ơi ! Cái chú bé huýt sáo vang một góc trời, nạy đã đâu rồi
Nghe vậy, tôi thầm phục chú bé có kinh nghiệm, kín đáo. Chờ bà hàng vào trong đun nước, tôi hỏi
thăm đời sống của Lượm, chú bé nói:
- Nhà cháu nghèo lắm, ớ ngoại thành Hà Nội, cha cháu bị Tây bắn. Mẹ cháu nuôi hai con nhỏ. Cháu
thù chúng nó. Đi làm công tác này để rửa hận cho cha, giúp ích cho nước. Ở đồn Mang Cá cháu còn
thích hơn ở nhà.
Ra khỏi quán, tôi hỏi gấp Lượm về tình hình Hà Nội. Rồi bảo: “Cháu khéo giữ gìn mọi mặt nhé ! Cháu
giỏi lấm. Nhưng chú vẫn phải nhắc thêm. Tạm biệt.!”
Không ngờ Lượm giơ tay lên trán “Chào đồng chí !”. Rồi nheo mắt cười híp mí ! Má Lượm đỏ sẫm
như trái bồ quân. Đôi chân nhí nhánh lại tung tăng, miệng lại véo von huýt sáo, chiếc ca lô lệch vẫn vắt
vẻo, tung tẩy theo bước chân.


Công việc cách mạng ngày càng khẩn trương, cấp bách. Một hôm có người đồng chí cùng quê ở Hà
Nội gặp tôi. Kể về Lượm: Hôm ấy cũng như mọi hôm, Lượm bỏ thư vào bao, chuẩn bị chuvến công tác
đặc biệt. Nhưng Lượm nôn nóng, vì trong ấy có một lá thư “thượng khẩn” cháu đã xếp riêng bỏ trong
túi quần. Con đường đưa thư lại băng qua cánh đồng vắng. Một bên là một đồn gác nhỏ của giặc. Bên
kia là căn cứ bí mật của cách mạng. Nhưng nghĩ đến lá thư thựơng khẩn, Lượm không sợ chi hiểm
nghèo. Em cứ băng qua đồng lúa, vừa đi vừa huýt sáo. Thinh thoảng, dừng lại lấy mũ ca lô chụp bướm,
chuồn chuồn, giả vờ che mắt giặc. Ca lô chú bé cứ nhấp nhô, nhấp nhô.
Nhưng chúng không tha! “Đùng” một tiếng. Viên đạn vô tình xuyên qua lồng ngực. Em ngã xuống
cánh đồng. Lúc ấy Lượm chì còn cách căn cứ hai mươi mét. Để cứu em và để bảo mật thư từ, quân
cách mạng phải lộ mặt nổ súng tấn công, hạ đồn giặc Pháp. Lúc đến cạnh bên Lượm, các chiến sĩ lặng
nhìn. Em nằm trên lúa, cánh tay nắm một nhánh đòng đòng, đôi mắt nhắm nghiền như chìm trong giấc
ngủ say. Phải chăng Lượm đã trở về chiếc nôi êm ái, một chiếc nôi thơm tho mùi lúa, báo hiệu một
mùa vàng thắng lợi của quê hương ?
Lượm ơi !
Cái chú bé loắt choắt, đeo cái sắc nho nhò xinh xinh véo von, ca lô đôi lêch, với đôi chân sáo thoăn
thoắt nháy nhót bèn hè. Nay đã đâu rồi ? Lượm ơi ! Cái chú bé huýt sáo vang một góc trời, nạy đã đâu
rồi ?
Read more: />co-tinh-chat-tu-su/#ixzz3mYEE4hao

×