Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (71.19 KB, 2 trang )
Cuộc sống thiếu lí tưởng, hoặc lí tưởng viển vông, tách rời hiện
thực, không nhằm vào một cái gì có ý nghĩa cả, sẽ làm cho con
người kém phần nghị lực, trở thành lười biếng, bất lực, hoài nghi,
ích kỉ và đau khổ.
I. Mở Bài
Một chiếc thuyền sẽ trôi lay lắt trên dòng sông mù sương, chẳng bao giờ có thể tìm được một bến đậu
bình an, tươi sáng, nếu không có một bánh lái vững vàng, đúng đắn. Cũng như vậy. một con người sẽ khó
có được một cuộc sống có ý nghĩa, đáng tự hào, nếu như thiếu một lí tưởng cao đẹp. Để khẳng định vai
trò vô cùng to lớn có ý nghĩa quyết định của lí tưởng đối với một cuộc đời, nhà văn Nga vĩ đại Lép Tônxtôi đã nói: “Lí tưởng là ngọn đèn chỉ đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướng kiên định,
mà không có phương hướng thì không có cuộc sổng".
II. Thân bài
1. Thế nào là lí tưởng. Vì sao lí tưởng là ngọn đèn? Những quan niệm chưa đúng về lí tưởng.
- “Lí tưởng là tư tưởng và mục đích được coi là cao nhất, tốt đẹp nhất cần đạt đến” (Từ điển tiếng Việt).
Như vậy lí tưởng là mục đích, ước mơ, nó có ý nghĩa định hướng cho cuộc sống con người, giúp con
người có khát vọng lớn lao, nghị lực phi thường để vượt qua mọi gian nan, khổ ải, mọi cám dỗ tầm
thường để vươn tới những sự nghiệp có ích, cao cả. Lí tưởng sẽ làm cho cuộc sống của mỗi con người thú
vị, phong phú, sinh động, lấp lánh sắc màu như cây cỏ xanh tươi được tắm nắng mặt trời. Nguyễn Ái
Quốc - Hồ Chí Minh, vị anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới, ngay từ thuở thiếu thời đã có “một
ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do,
đồng bào ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành” và sau này Người cũng luôn luôn mang
trong tim niềm khát khao cháy bỏng là tìm một “Hình” mới của nước, một hình thái mới của chế độ nhằm
đưa lại hạnh phúc cho toàn thể dân tộc. Chính lí tưởng cao đẹp ấy, khát vọng cháy bỏng ấy, đã giúp
Người đi khắp chân trời châu Mỹ, châu Âu, không bao giờ lầm đường, lạc lối và cho Người một nghị lực
phi thường “Một viên gạch hồng chống lại cả mùa băng giá" của thành Ba Lê đầy gió tuyết. Nhà thơ Tố
Hữu “lá cờ đầu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam”, một vị lãnh tụ cao cấp của Đảng đã có lần tâm sự:
nếu không gặp được lí tưởng của Đảng thì may lắm ông cũng chỉ là người vô tội và đời ông sẽ khô như
“Cây sậy bên đường” “Đâu dám ước làm hoa thơm trái ngọt"; “sẽ chết lặng im như con chim không bao
giờ được hót. Một tiếng ca lảnh lót cho đời”. Lí tưởng cách mạng đã trở thành “ngọn đèn chỉ đường",
chiếc bánh lái giúp cho con thuyền thơ của ông đi đúng đường, đúng hướng: '‘Thuyền bơi có lái qua
giông tố; không lái thuyền trôi lạc bến bờ”.
Trong cuộc cách mạng giành chính quyền, trong cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mĩ và ngày nay,