Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (62.04 KB, 2 trang )
Cảm xúc bâng khuâng, bồi hồi, xúc động của người học trò cũ đã
xa trường lâu năm nay có dịp trở lại thăm ngôi trường thân yêu nơi gắn bó với cô biết bao kỉ niệm vui, buồn của tuổi học trò.
Phương Hà, ngày 10 tháng 4 năm 2004
Phi thân!
Chẳng biết đây là bức thư thứ bao nhiêu tôi viết cho ông nhỉ? Không gặp được nhau khổ thế đấy mà viết
thư thì kể mãi không hết chuyện, đúng là già rồi mà tật buôn chuyện cũng không bớt được ông nhỉ? Vẫn
như mọi khi, đầu thư cho tôi gửi lời hỏi thăm tới bà xã bên đó và cả cậu quý tử nhà ông nữa, mong cháu
hay ăn chóng lớn. Còn về phần tôi, ông xà tôi vẫn công tác đều, thằng cu con cũng sắp đến tháng đòi ra
rồi nên cũng mệt ông ạ.
À mà nhân đây tôi cũng kể luôn cho ông. Ông còn nhớ trường cấp hai của bọn mình không? Hôm trước,
chẳng biết sắp đặt thế nào mà khéo ra trò, tôi lại tình cờ có dịp thăm lại trường mình sau ngần ấy năm.
Chả là có đợt đi thanh tra về các trường để kiểm nghiệm phương pháp dạy học mới, đoàn tôi lại về đúng
trường mình ông ạ. Ngồi trên ô tô cứ thấy nao nao trong người, thế mà như có điềm báo, từ cửa kính tôi
chợt nhận ra cái cây phượng già khổng lồ bên vệ đường. Sung sướng, bồi hồi, xúc động, tôi cảm thấy như
mình được gặp lại người bạn đời của mình trong suốt những năm tháng học trò dở dở ương ương. Tôi đi
thanh tra cả một buổi sáng hôm ấy, dành hết thời gian buổi chiều để thăm lại trường. Hai mươi năm rồi
còn gì, ông biết không trường mình thay đổi nhiều lắm, khác hẳn so với ngôi trường mình học hai mươi
năm trước đây. Trường Trung học cơ sở Lê Lợi hồi nào giờ đã thành một ngôi trường năm tầng khang
trang hiện đại, lại còn phần rõ cả khu nhà cho giáo viên và khu dành cho học sinh nữa. Bọn trẻ bây giờ
sướng hơn mình nhiều ông ạ, phòng học của chúng được trang bị đầy đủ thiết bị dạy và học, đợt này tôi đi
cũng là để xem xét về cách học mới này, chắc sau này sẽ phát triển ở nhiều nơi. Bước vào một phòng học
tự nhiên, tôi đặc biệt ấn tượng bởi cách bài trí phòng và các dụng cụ thiết bị. Máy chiếu màn hình lớn đã
được thay thế cho bảng đen phấn trắng, cả một phòng được thiết kế dành riêng cho việc làm thí nghiệm.
Hiện đại, đẹp và rất có hiệu quả cho việc học của bọn trẻ. Đứng từ trên tầng năm nhìn xuống mới thấy
khuôn viên trường mình mở rộng rất nhiều. Khu vườn thực hành xanh mướt một màu của các loài cây mà
bọn trẻ trồng. Khu sân bóng, sân thể thao rộng và rất đẹp mướt một màu cỏ non. Sân trường vắng lặng
nhuốm ánh chiều tà. Bỗng giật mình khi nhìn về phía khu gia đình. Biết ai không, đố ông biết tôi nhìn
thấy ai? Vượng, tôi thấy Vượng đứng ở ban công cũng nhìn lên và bắt gặp ánh mắt nhìn xuống, giá mà
như ngày xưa, sẽ chạy thật nhanh đến, tíu tít chuyện trò nắm tay nhau đi dạo sân trường như hai anh em.
Nhưng bây giờ lớn rồi sẽ chỉ là bạn mà phải không ông? Hai đứa vẫn nhận ra nhau, tôi vui và xao xuyến...
Vượng đã thực hiện được mơ ước, đã làm thầy giáo dạy Toán lại công tác ngay tại trường mình. Nhưng