Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77.68 KB, 2 trang )
Huế là cố đô vương triều Nguyễn. Huế đẹp và thơ. Núi sông diễm
lệ. Câu hò giã gạo, giọng hò Mái Đẩy, Mái Nhì, khúc Nam ai, Nam
bằng dịu ngọt từng làm say lòng người gần xa gần 400 năm nay.
Ai đã một lần ghé thăm Huế? Ai đã một lần được nghe cô gái Huế
hát bài ca:
Trong bài thơ Bài ca quê hương, thi sĩ Tố Hữu thiết tha ân cần:Ai đi qua đó miền Trung,Xin mời ghé lại,
vui cùng Huế tôi.(Tháng 5-1975)Huế là cố đô vương triều Nguyễn. Huế đẹp và thơ. Núi sông diễm lệ.
Câu hò giã gạo, giọng hò Mái Đẩy, Mái Nhì, khúc Nam ai, Nam bằng dịu ngọt từng làm say lòng người
gần xa gần 400 năm nay. Ai đã một lần ghé thăm Huế? Ai đã một lần được nghe cô gái Huế hát bài
ca:Núi Truồi ai đắp mà cao,Sông Hương ai bới, ai đào mà sâu Nong tằm, ao cá, nương dâu,Đò xưa bến cũ
nhớ câu hẹn hò.1. Núi Truồi và sông Hương là vẻ đẹp cảnh sắc thiên nhiên xứ Huế. Núi Truồi hùng vĩ và
thiêng liêng đã để lại trong lòng người bao huyền tích, huyền thoại. Núi ở về phía tây kinh thành. Từ cửa
biển Thuận An nhìn lên, núi Truồi xanh thẫm trong ánh tà dương. Núi trầm mặc uy nghiêm tưởng như
đang lắng nghe tiếng chuông diệu huyền của chùa Thiên Mụ. Sông Hương (có văn bản khác ghi là sông
Dinh) sông nhẹ trôi uốn lượn như dải thắt lưng xanh của nàng tiên bỏ quên từ ngàn năm vắt ngang kinh
thành xưa. Có một nhà thơ đã viết:Nếu không có điệu Nam Ai Sông Hương thức suốt đêm dài làm chi...
(Hà Thúc Quả)Hai câu hỏi tu từ nối tiếp xuất hiện. Hỏi núi "ai đắp mà cao?". Hỏi sông "ai bới, ai đào mà
sâu?". Câu hỏi của du khách hay của cô gái Huế? Hỏi để bày tỏ sự ngạc nhiên, trầm trồ, niềm tự hào xúc
động khi ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên tráng lệ:Núi Truồị ui đắp mù cao,Sông Hương ai bới, ai đào mù
sâu ? Ba chữ "ai" gợi lên bao nỗi niềm man mác bâng khuâng như dẫn hồn người ngược thời gian năm
tháng khi ngắm nhìn sông núi thân thương. Con sông Hương với Hàn Mặc Tử đã trở thành con sông trăng
có bến mà bến đợi:
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó Có chở trăng về kịp tối nay ?(Đây thôn Vĩ Dạ)Với Tô" Hữu, quên sao
được màu xanh của dòng sông quê mẹ? Nó đã gợi thương gợi nhớ trong lòng đứa con li hương suốt đêm
ngày trong những năm dài máu lửa, đất nước bị cắt chia:Hương Giang ơi, dòng sông êm Qua tim ta, vẫn
ngày đêm tự tình.(Bài ca quê hương)Hai câu đầu bài ca đã gieo vào lòng ta bao bồi hồi xao xuyến, bao
liên tưởng đẹp về sông núi xứ Huế yêu thương. Ai đó đã có lần hát: "Đã đôi lần đến với Huế mận}’ mơ Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt... Phải chăng "tình yêu dịu ngọt" ấy trước hết hướng về núi Truồi, sông
Hương và nhiều thắng cảnh khác:Đông Ba, Gia Hội hai cầu,Ngó lên Diệu Để bốn lầu hai chuông.Và tiếng
hò Mái Nhì, Mái Đẩy trên sông Hương những đêm trăng như đưa hồn du khách vào giấc mộng thiên
thai:Đò từ Đông Ba, đò qua Đập Đá,Đò từ Vĩ Dạ thẳng ngã ba Sình.Lờ đờ bóng ngả trăng thanh,Tiếng hò
xa vọng, nặng tình nước non.2. Trở lại hai câu cuối bài ca dao, ta thoáng gặp hình bóng cô gái Huế: Nong