Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (34.24 KB, 1 trang )
a) Miêu tả thiên nhiên trực tiếp.
Giáo sư Nghiêm Toàn: "Trong đoạn đường tân thanh luôn luôn cónhững bức tranh
nho nhỏ như những hạt kim cương rơi rải rác đính trên một tấmthêu nhung"
Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
- Một bức tranh "đượm vẻ thiên nhiên" diễm lệ và tươisáng.
- Sử dụng từ ngữ dân tộc đã lựa chọn những đường nét, hình ảnh, màu sắc đã
vàomột tổng thể cấu trúc hội họa, hài hòa, mở ra một không gian hữu sắc,
hữuhương, nên thơ.
- Giữa trời xuân là cánh én
-"Đưa thoi" gợi hình, gợi cảm. Miêu tả cánh én như con thoi vút qua
=> Những cánh én chao lượn như thời gian trôi qua nhanh
-"Thiều quang"
Cách tính thời gian và miêu tả vẻ đẹp mùa xuân của các thi nhân xưa nay thật
làhay và ý vị
- Cuối xuân => Gợi cái đậm của sức xuân, ánh sáng của mùa xuân rực rỡ, ấm
áplàm cho bức tranh mùa xuân thêm trong trẻo, tươi sáng.
- Lối đảo ngữ
b) Tảcảnh ngụ tình
Nhiều lời khen như"máu chảy ở đầu ngon bút" và "thấu nghìn đời"
Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn gian tay ra về
................................
Nhịp cầu nho ngỏ cuối gềnh bác ngang.
- Dùng chữ trang nhã, bình dân trong tả cảnh
- "Tà tà": Hành động chậm rãi
-"Thơ thẩn": Không có gì là vội vã
=> chuyển động nhẹ nhàng
- Nao nao: Diễn tả tâm trạng con người đọng lại như dòng nước. Cảm giác về