Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (137.95 KB, 3 trang )
Trở thành xe ôm…
Tâm lí của chị em khi bầu bí là thích được chồng đưa đi đón về, nên chẳng khó hiểu khi các ông bố trẻ trở
thành “xe ôm” mọi nơi mọi lúc.
“Mỗi ngày hai chiều đưa vợ đến cơ quan rồi lại đón về. Có hôm vợ “nổi hứng” buổi trưa muốn đi ăn hay
đi mua gì đó là lại phi như ngựa đến đón. Ngoài ra, còn phải đèo vợ đi chợ, đi chơi,… Bất cứ lúc nào vợ
cần là mình phải sẵn sàng làm “xe ôm” ngay!” – Anh Thành (Hoàng Mai) cho biết. Hỏi anh có cảm thấy
mệt không, anh chỉ cười tươi: “Mệt thì mệt chứ, khổ nhất là sáng phải dậy sớm. Nhưng mấy khi vợ bầu
bí, vả lại để vợ đi lại nhiều mình cũng không yên tâm!”
Nhưng không phải ai cũng thuận đường như anh Thành vì cơ quan hai vợ chồng ở cùng hướng. Như
trường hợp của Tiến (Từ Liêm) thì đúng là “méo mặt”. Vì vợ chồng Tiến đều đi làm cách nhà hơn chục
cây số, lại ngược đường nên để đưa vợ đi làm, mỗi sáng anh phải chạy xe thêm hơn 20km! Tiến nhăn
nhó: “Biết vợ mang thai nên mình cũng tự nhủ là sẽ đưa cô ấy đi làm những hôm mưa gió, hoặc khi vợ
mệt. Nhưng cô ấy lại nằng nặc đòi mình ngày nào cũng phải đèo đến công ty. Mấy tháng rồi mình phải
dậy sớm nên lúc nào cũng mệt vì thiếu ngủ. Đã thế chiều lết được đến nơi đón vợ thì đã muộn lắm rồi.
Hôm nào mà tắc đường nữa thì kiểu gì cũng bị vợ giận dỗi vì phải đợi lâu. Kiểu này lần sau trước khi vợ
bầu chắc mình phải chuyển công ty mất!”
và nội trợ… bất đắc dĩ!
Không chỉ trở thành “xe ôm” như Tiến và Thành, nhiều ông bố trẻ khác còn phải “làm quen” với bếp núc,
chợ búa và rất nhiều vai trò mới khi vợ bầu bí. Điển hình như Vinh (Đống Đa), anh chia sẻ: “Vì muốn vợ
có thêm thời gian nghỉ ngơi nên mình xung phong đi chợ và nấu nướng. Nhưng việc này đối với đàn ông
không hề đơn giản tí nào. Nhất là khi bầu bí vợ lại khá “khó tính” trong chuyện ăn uống. Nhiều hôm
mình phải đi chợ tới 2 – 3 lần mà vợ vẫn chưa ưng, vì hôm thì thiếu gia vị, hôm lại mua món vợ …không
có hứng ăn. Thế là phải quay xe lần nữa chứ biết làm sao!” Vinh cho biết, đi chợ đã vậy chứ nấu nướng
lại còn gian nan hơn. Vì ít khi vào bếp nên không rành, thành ra món gì nấu cũng dở mặc dù đã cố gắng
“thuộc lòng” công thức đọc trên mạng, lại có vợ kè kè “chỉ giáo”. Và sau một thời gian dài đào tạo mà
không tiến bộ, Vinh đã phải chuyển sang làm phụ bếp cho vợ! “Ở vị trí này cũng mệt không kém đâu,
được cái là vợ nấu nên món nào ra món đó chứ không “lôm côm” như mình” – Vinh cười.
Còn Quốc Anh (Cầu Giấy) thì rơi vào trường hợp dở khóc dở cười hơn khi vợ nghén mùi thức ăn nên
không thể nấu nướng được. Nhà lại chỉ có 2 vợ chồng nên bất đắc dĩ, Quốc Anh phải xắn tay vào bếp.
Khổ nỗi là cũng chẳng nấu ăn bao giờ nên anh phải vật vã lắm mới hoàn thành được một món, dù chất
lượng chỉ ở mức tàm tạm. “Đã thế hầu hết các món mặn mình đều phải bê ra ngoài ăn một mình, vì vợ sợ