Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (28.64 KB, 2 trang )
ĐỀ: TƯỞNG TƯNG MÌNH LÀ NHÂN VẬT TRỮ TÌNH TRONG
“ÁNH TRĂNG”, EM HÃY DIỄN TẢ DÒNG CẢM NGHĨ TRONG BÀI
THƠ THÀNH MỘT CÂU CHUYỆN NGẮN.
Bài tham khảo
Làng tôi ở vùng hạ lưu sông Mã, cách biển không xa. Bao đời nay, dân làng vừa
sống bằng nghề nông, vừa sống bằng nghề đánh cá. Những mái rạ đơn sơ nằmg nép
dưới bóng dừa, bóng tre xanh mát rượi.
Thû lên tám, lên mười, chiều chiều, tôi cùng đám bạn dong trâu ra đồng, ra bãi.
Lúc lũ trâu thong dong gặm cỏ thì chúng tôi túm tụm đánh đáo, thả diều, kéo co….Hôm
nào hăng lên thì chia quân xanh, quân đỏ, bày trò đánh trận giả, đuổi nhau, vật nhau
huỳnh hnh, la hét vang trời. Mải chơi đến nỗi trời tối lúc nào không hay. Ngước nhìn
lên , vầng trăng non cong vút như cặp sừng trâu đã lấp ló sau rặng tre làng tím sẫm.
Mùa hạ qua đi rất nhanh. Trên đầm, sen đã gần tàn, hương chỉ còn phảng phất.
Trong vườn, hoa cúc khoe những cánh vàng tươi , long lanh sương sớm. Đám trẻ chúng
tôi bắt đầu bàn tán về chuyện làm đèn đón Tết Trung thu. Tôi cũng không quên dặn
mẹ hôm nào đi chợ huyện , nhớ mua xấp giấy màu và giấy bóng kính xanh đỏ để tôi
làm chiếc lồng đèn ông sao thật lớn.
Đêm rằm tháng Tám, vầng trăng tròn vành vạnh treo giữa nền trời chi chít muôn
vạn vì sao. Gió thổi lồng lộng, mát rượi. nh trăng vằng vặc soi khắp nẻo đường quê
rộn ràng tiếp trống ếch, tiếng trẻ reo vui trong đám rước đèn đón trăng. Nhiều lần
ngắm trăng nên tôi thuộc đến từng vết sẫm trên mặt trăng. Kia là cây đa. Kia là chú
Cuội ngồi dưới gốc đa, tay chống cằm, buồn bã nhìn xuống thế gian, mong ngày trở
lại…
Tuổi thơ tôi gắn bó với trăng. Trăng dòu dàng tỏa sáng trên đồng lúa bát ngát,
trăng chiếu lấp lánh trên sông, trên biển…Trăng đã trở thành người bạn thân thiết và
tình nghóa trong cuộc sống của chúng tôi.
Lớn lên, tôi và bạn bè rời mái trường, rời làng quê yêu dấu để lên đường vào
chiến trường miền Nam đánh Mó. Những ngày tháng gian khổ ở rừng, vầng trăng đã trở
thành tri kỉ, làm vơi đi những mất mát, đau thương, đem lại cho chúng tôi nguồn hứng
khởi trước vẻ đẹp vónh hằng của thiên nhiên mà không có một thứ đạn bom nào của
quân thù có thể tàn phá nổi.