Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Soạn bài khóc dương khuê của nguyễn khuyến văn lớp 11

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.66 KB, 4 trang )

Soạn bài Khóc Dương Khuê của Nguyễn
Khuyến văn lớp 11
Tháng Tám 12, 2015 - Category: Lớp 11 - Author: admin

Đề bài: Soạn bài Khóc Dương Khuê của Nguyễn Khuyến văn lớp 11
I.

tìm hiểu chung

1.

tác giả



Nguyễn Khuyến (1835-1909), tên thật là Nguyễn Thắng



Hiệu là Quế Sơn, tự là Miễu Chi



Ông sinh ra tại mảnh đất hà Nam



Xuất thân trong một gia đình có cha là ông đồ dạy học đỗ tú tài và mẹ là con của Trần Công Trạc




Bản thân Nguyễn Khuyến là người rất thông minh, lớn lên ông học đỗ tam nguyên, nên được

mọi người gọi là tam nguyên yên đổ


Sau đó tiếp tục đi thi nhưng trượt, về sau ra làm quan, nhưng khi ấy triều chính bắt đầu loạn lạc

vì có sự xâm lược của thực dân Pháp cho nên ông đã từ quan về làm bạn với quê nhà và những
người nông dân.


Ông tiếp tục sáng tác văn học và thành công ở hai mảng thơ là trữ tình và trào phúng



Các tác phẩm chính: tiến sĩ giấy, chùm thơ thu: thu điếu, thu ẩm, thu vịnh…

2.

Tác phẩm

a.

Hoàn cảnh sáng tác: Dương Khuê là một người bạn tri kỉ của nhà thơ, là người bạn luôn ủng hộ

nhà thơ trong triều chính cũng là một bạn thơ văn những lúc đàm đạo văn chương. Thế nhưng từ
khi nhà thơ về ở ẩn cả hai người không có thời gian đến thăm nhau. Cả hai đều ở tuổi đã già, bác
Dương đã mắc bệnh và qua đời. Nhà thơ nhận được tin buồn ấy đau đớn khi mất đi một người bạn
tri kỉ. Nhà thơ làm bài thơ này như một lời tiễn biệt người bạn tri kỉ
b.


Thể loại: song thất lục bát

c.

Bố cục: 3 phần:



Phần 1: 2 câu đầu : nỗi đau của nhà thơ khi nghe tin bạn mất



Phần 2: tiếp đến câu 22: hồi tưởng về những kỉ niệm giữa nhà thơ và Dương Khuê



Phần 3: còn lại: nỗi đau đớn khôn tả trước hiện thực đau thương

d.

Chủ đề: tình bạn khăng khít thân thiết của nhà thơ và người bạn Dương Khuê

II.

Phân tích

1.

Nỗi đau của nhà thơ khi nghe tin bạn mất




Câu đầu bài thơ thông báo cho mọi người về tin bác Dương đã mất, nhà thơ không nói bác

Dương mất, hay là đi mà lại nói thôi đã thôi rồi để giảm đi nỗi đau xót trong lòng mình


Nước mây cũng man mác buồn trước sự ra đi của bác và nhà thơ thì ngậm ngùi mà xót xa


->

Hai câu thơ đầu nhà thơ vừa kịp thông báo về sự ra đi của người bạn tri kỉ lại vừa thể hiện

được nỗi đau khi mất bạn
2.

Những kỉ niệm ngày xưa của nhà thơ và bạn mình



Khi mới đăng khoa hai người đã trở nên thân thiết và hiểu nhau, sớm tối có nhau, yêu trước

kính sau. Đó phải chăng là duyên phận cho hai người trở thành tri kỉ


Không chỉ khi đăng khoa mà hai người còn cùng nhau đi đến những nơi dặm khách xa xôi hay

đi nghe hát lựa cầm xoàng



Và hai người còn là bạn rượu của nhau nữa



Và đặc biệt là bạn văn, hai người bàn soạn câu văn



Cả đến những buổi thăng trầm bác Dương cũng vẫn ở bên cạnh nhà thơ có vui cùng hưởng có

nạn cùng chia
->


Họ quả là những người bạn tri âm tri kỉ, không quản khó khăn, không hề hai lòng
Tuy nhiên kể từ khi hai người đều già, nếu như trước kia một năm gặp nhau ba lần thì giờ già

thêm nhác không muốn bước

->

Khi gặp thì nắm chân tay mà hỏi hết chuyện xa đến chuyện gần
Tần ấy kỉ niệm của một đôi bạn thân tri kỉ cứ như một cơn gió tự nhiên thổi vào tâm hồn nhà

thơ, trước nỗi đau bạn mất, nhà thơ không sao không nhớ đến tình bạn đẹp đẽ và những kỉ niệm
giữa hai người



3.

Nỗi đau khôn tả trước hiện thực mất mát ấy



Kể tuổi của nhà thơ còn hơn bác Dương mấy tuổi nhưng lại phải đưa tiền người trẻ hơn đi

trước, nhà thơ phải đau trước bạn mấy ngày


Nghe tin bác Dương đã đi mà nhà thơ chân tay như rụng rời



Hiện thực đau khổ nhà thơ bây giờ rượu ngon không có bạn hiền thì làm sao có thể ngon được

nữa


Điệp từ “không” được điệp lại tới 3 lần thể hiện sự đau xót của nhà thơ



Thơ văn kia không có ai cùng bàn soạn



Giường kia cũng treo hững hờ




Đàn kia gẩy cũng ngần ngơ tiếng đàn



Nhà thơ nói như không chấp nhận được sự thật ấy, bác Dương đi rồi bảo ở lại cũng chẳng ở,

thôi thì nhà thơ lấy nhớ làm thương

III.


Tuổi già sức yếu hơi đâu ép lấy hai hàng lệ rơi
Tổng kết
Bài thơ thể hiện niềm thương xót, đau đớn của nhà thơ khi mất đi người bạn tri âm tri kỉ. Cuộc

đời này để có một người tri kỉ với mình đã là một điều quá khó. Nhà thơ may mắn có một người bạn
như thế nhưng lại phải chấp nhận một nỗi đau lớn khi người bạn ấy mãi mãi không còn




×