Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (64.92 KB, 3 trang )
Cảm nghĩ của em sau khi đọc hai bài thơ của Bác Hồ: "Ngắm trăng" và
“Sáu mươi tuổi"
Bác Hồ là lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta trong thế kỉ XX. Bác tự nhận mình
không phải là nhà thơ; có lần Bác nói: “Ngâm thơ ta vốn không ha...”.
Nhưng số thơ Bác để lại khoảng 300 bài, trong đó có một số bài thơ rất hay.
Thơ Bác dù viết bằng chữ Hán hay tiếng Việt đều ngắn, ý thơ giản dị, dễ
hiểu mà sâu sắc. Mỗi bài thơ là một nét đẹp tâm hồn trong sáng của Bác.
Bài thơ “Ngắm trăng” và bài “Sáu mươi tuổi" đều mang vẻ đẹp của con
người Hồ Chí Minh và thơ Hồ Chí Minh.
1. Bài “Ngắm trăng” được Bác viết trong nhà ngục Quảng Tây (Trung Quốc)
khi Bác bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam một cách vô cớ từ tháng
8 năm 1942 đến tháng 9 năm 1943.
Vốn yêu trăng, yêu thiên nhiên, tuy sống trong cảnh tù đày, chân tay bị cùm
trói, bị đói rét, bị muỗi rệp, ghẻ lở hành hạ, không có rượu, hoa để thưởng
trăng, nhưng Bác vẫn “khó hững hờ" trước cảnh đẹp đêm thu. Người tù vĩ
đại này có cốt cách thanh cao thi sĩ tuyệt đẹp:
“Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cánh đẹp đêm nay khó hững hờ.”
Cách ngắm trăng của Bác thật khác xa với nhiều người. Bác ngắm trăng
trong nhà tù. Giữa Bác với vầng trăng là cửa sắt nhà ngục, là song sắt nhà tù
Bác lặng lẽ ngắm trăng; trăng lặng lẽ nhìn Bác. Trăng được nhân hóa. Trăng
là người bạn tri âm tri kỉ của Bác:
“ Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ"
Dưới ánh mắt của vầng trăng, Bác không còn là người tù nữa mà là một nhà
thơ rất tao nhã.
Em rất thích bài thơ “Ngắm trăng” vì nó đã thể hiện tâm hồn trong sáng,
phong thái thanh cao, ung dung tự tại và tình yêu trăng, yêu thiên nhiên của
Bác Hồ vĩ đại. Bài thơ còn biểu hiện khát vọng tự do của Bác trong cảnh tù
đày, như một bài thơ khác Bác đã viết: