Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Bài viết chào mừng lễ 20 11 của phan kim nương lớp 10a5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.97 KB, 2 trang )

Họ và tên : Phan Kim Nương
Lớp: 10a5

Bài viết chào mừng lễ 20/11
Từ khi còn bé , tôi đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng vô giá của cha mẹ. Chính
những tình thương yêu ấy đã nuôi nấng tôi nên người. Khi ấy, tôi cứ tưởng rằng chỉ có
cha mẹ mới là những người dành cho mình tình yêu cao đẹp nhất. Nhưng, bây giờ tôi
phát hiện ra rằng còn có thầy cô nữa. Họ là những ngời đồng hành cùng tôi suốt quãng
đời học sinh. Như những người lái đò chở khách sang sông từng thế hệ này đến thế hệ
khác, đưa chúng tôi –thế hệ trẻ cập bến tương lai, đi đến những chân trời rộng lớn, đến
với những hoài bão ước mơ.
Phải, cuộc đời thầy cô đã đưa biết bao người đến với bến bờ tri thức. Dòng sông thì cứ
êm đềm trôi...Nhưng tóc thầy bạc đi vì bụi phấn, mắt cô đã thâm quầng vì những đêm
mất ngủ. Họ đã dành trọn cuộc đời mình để dẫn dắt những người học sinh từng bước đi
trên con đường còn bao chông gai phía trước, họ sẵn sàng hi sinh. Đã có người ví thầy cô
như những người lái đò và những học sinh là khách sang sông. Khách đã qua sông,
nhưng đò vẫn chờ, vẫn miệt mài đưa bao thế hệ đi ngang qua dòng sông tri thức. Còn gì
vui bằng khi được tận mắt chứng kiến những đứa học trò của mình lần lượt trưởng thành
để bước vào đời. Và cứ thế, thầy cô đã quên mình để nghĩ nhiều đến những người khác,
đến những thế hệ học trò. Thầy cô là người lái đò, đưa khách sang sông, con đò về bến
cũ. Người khách chưa biết bao giờ trở lại, có nhớ con đò này chăng, hay là đến nơi rồi 1
nụ cười đọng mãi lại lặng lẽ quay về lái tiếp chuyến đò sau?
Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và thời gian của mình mà còn dành trọn cả tình
yêu thương và sự che chở cho những đứa con non nớt, khờ dại, có đôi lúc sa ngã, hư
hỏng trước cái xã hội rộng lớn này. Đúng, thầy cô đã truyền cho chúng tôi nguồn tri thức,
niềm tin và nghị lực để chúng tôi có đủ sức mạnh và lòng tin, chạm lấy những ươc mơ,
biến chúng thành hiện thực. Nếu như không có lòng yêu thương dành cho học sinh của
mình thì liệu rằng họ có tận tình , hi sinh nhiều như vậy không? Công việc ngày ngày của
thầy cô xuất phát từ trái tim yêu thương của người cha, người mẹ dành cho đứa con ruột



thịt của mình. Cái tình yêu thương ấy luôn cháy bỏng trong tim thầy cô, họ sẵn sàng sưởi
ấm cho những sinh linh bé nhỏ vẫn còn bỡ ngỡ bước đi trên đường đời.
Thời gian lặng lẽ trôi nhanh, chúng tôi dần trưởng thành sau mỗi bài học, sau
những buổi đứng lớp của thầy cô, tôi nhớ lắm tà áo dài thướt tha của cô, dáng đi, khuôn
mặt nghiêm trang của thầy . Nhớ lắm thầy cô ơi, những bài học làm người, những tri thức
mà mấy năm qua chúng tôi vẫn nhớ mãi. Ngày chia tay, những cơn gió mang tiếng khóc
buồn bã vì chúng tôi phải xa thầy cô, bạn bè, phải xa những hình ảnh thân thương đã
khắc sâu trong tâm hồn thơ dại. Lòng chúng tôi lại bồi hồi xao xuyến khi nhìn thấy hình
bóng thân yêu của những người thầy vẫn một lòng tận tụy. Để rồi khi trở về đây, chúng
tôi không khỏi xúc động, nhớ lại biết bao kỉ niệm với thầy cô, với mái trường thân yêu.
Và cứ vào mỗi năm, đến ngày 20/11 tất cả học sinh trên khắp đất nước Việt Nam lại nhiệt
liệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. Thế là những nỗi vất vả, nhọc nhằn của những
người làm nghề giáo đã được đền đáp giờ đây bằng những đóa hoa, những lời chúc vô
cùng ý nghĩa của những đứa học trò năm xưa mình dạy dỗ, bảo an. Khuôn mặt họ đầy nỗi
vui sướng nở một nụ cười rạng rỡ. Đúng, họ hạnh phúc, hạnh phúc vì được gặp lại những
đứa con thân yêu mà họ đã coi như một phần của cuộc đời mình.
Cuộc sống có biết bao sự thay đổi nhưng đâu có làm phai mờ đi những tình cảm
của thầy cô dành cho học sinh thân yêu. Cái tình cảm thiêng liêng, cao quý biết dường
nào. Đã sưởi ấm bao tâm hồn của những đứa học trò. Nếu một mai tôi không còn là một
đứa trẻ , nếu một mai tôi rời khỏi sự bao bọc của gia đình, để bước tiếp tục bước đi và thử
thách mình trên quảng đường còn lại. Thì tôi sẽ không quên đâu! Không bao giờ quên đi
công ơn sâu nặng và tình cảm bao la vô bờ bến của thầy cô dành cho tất cả học sinh của
mình - những đứa con thân yêu. Thầy cô ơi, chúng con xin cảm ơn thầy cô nhiều lắm,
chúng con biết có lúc chúng con nông nỗi, ham chơi, nhưng thầy cô đã uốn nắn, dạy dỗ
chúng con nên người.

Hết




×