Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

bài văn tả cô giáo

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (34.64 KB, 1 trang )

“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn
được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của
mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
chính là cô Hà – cô giáo chủ ngiệm lớp tôi.
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã là một học sinh lớp Một
bước vào trường tiểu học với đầy sự bỡ ngỡ và sợ sệt. Tôi cũng
vậy ! Ngày đầu tiên đi học, nắm tay mẹ bước vào trường, ôi chao
sao mà mọi thứ đều lạ lẫm, xa lạ với tôi thế! Thế là sự bỡ ngỡ, lo
sợ của tôi lại dâng lên. Tôi sợ rằng đến trường sẽ không có bố mẹ
bên cạnh để che chở, thương yêu, sẽ không có ai chơi với tôi, sẽ
bị cô mắng vì không làm được gì … Nhưng trái với sự lo lắng ấy,
tôi lại đón nhận được biết bao sự yên mến của bạn bè và sự chăm
sóc tận tình của cô giáo.
Cô Hà – người đã chăm sóc, chỉ bảo cho tôi từng nét chữ, từng
con số và cả những chữ cái đầu tiên. Cô là người đã uốn nắn tôi
nên người, là người đã truyền đạt cho tôi vô số kiến thức hay và
bổ ích. Cô luôn mỉm cười mỗi khi tôi học tốt; luôn khuyến khích,
động viên tôi mỗi khi tôi buồn hay tự làm một điều gì đó mới, cô
luôn ôn tồn chỉ bảo khi tôi làm sai,… Trong mắt tôi, cô như một
bà tiên giáng trần, chỉ đường cho tôi bước từng bước trên con
đường học tập. Cô thật hiền diệu và nhân hậu.
Mỗi lần đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 tôi lại muốn gởi lời
chúc và cảm ơn đến cô : “Em chúc cô luôn yêu nghề, tận tâm với
nghề giáo, dạy dỗ nhiều lớp sau thêm giỏi và vui vẻ sống tốt bên
gia đình. Em cảm ơn cô rất nhiều!”.
Tôi cảm thấy may mắn và thật sự tự hào được là học sinh của cô.




Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×