Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

Những bài văn không có trong giáo án

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.19 KB, 5 trang )

Những bài văn không có trong giáo án

Y Ban (chọn và giới thiệu)

Đây không phải là những bài văn “lạ”. Mà là những bài văn đã được chọn ra từ hàng trăm
bài viết của các em học sinh lớp 4A, trường Tiểu học Thực nghiệm-Hà Nội do cô giáo
Trịnh Minh Chiến làm chủ nhiệm. Cô giáo Trịnh Minh Chiến đã nghĩ ra hơn 30 chủ đề để
cho học sinh lớp 4 A tập viết. Cô chữa bài viết cho các em như chữa những bài làm văn
vậy. Những bài văn này không có trong chương trình giảng dạy nên nó không có trong giáo
án của cô. Điều đó cũng có nghĩa rằng sẽ không có thêm một đồng thù lao nào. Chỉ có một
tấm lòng của cô giáo với mong ước các em học sinh của cô sẽ học giỏi văn. Chính vì tấm
lòng của cô giáo như vậy nên những bài văn của các em sẽ ngày càng hay hơn

Con Thỏ

Trần Hoàng Minh

Em thích nhất là con thỏ. Nó có bộ lông màu trắng, mềm mại mượt mà và có những cái
đốm màu vàng trông rất xinh.
Tai nó to dài và có thể nhìn thấy những cái mạch máu rất đẹp. Khi buồn hoặc khi sợ nó
thường cụp tai lại. Hai chân sau của nó cong, rất thuận tiện cho việc chạy. Mũi của nó nhỏ,
hơi ươn ướt. Khi còn bé, thân thỏ chỉ dài bằng một gang tay của người lớn, lúc trưởng
thành, nó dài bằng ba gang tay của người lớn. Khi mình nhìn chăm chú vào mắt thỏ, thì sẽ
thấy một màu đỏ như máu. Con thỏ này em lấy về từ tám năm trước nên bây giờ nó đã tám
tuổi rồi.

Con thỏ rất sợ mèo. Mỗi khi thấy mèo, nó chạy biến đi và nấp vào một chỗ nào đó. Nó
thường hay chơi đùa với một con thỏ khác thật vui vẻ. Loài vật này rất thích ăn rau, kể cả
cuống rau, bạn cho nó một mớ rau muống, nếu bạn quay đầu đi một lát, khi quay lại thì sẽ
không còn cuộng rau nào nữa. Rau cứ biến đi nhanh như có một phép màu vậy.


Thỏ là loài vật đẹp đẽ, hiền lành, nó không làm hại ai cả vì chỉ biết ăn loại rau, củ,quả và
hạt nên nó phải có một đôi tai dài mảnh và thính nhạy để chạy trốn sự nguy hiểm đang đến
gần. Thế mà mọi người coi nó là loài nhát như thỏ đế. Thật oan cho nó quá. Bởi vì người ta
chỉ theo quan điểm dân gian thôi, nhưng thực thỏ làm thế là để tự vệ.

Chim Hồng Yến
Nguyễn Thị Hương Ly

Ông em nuôi nhiều loại chim: chim cút, chim họa mi, chim sẻ, chim yến... Nhưng em thích
nhất là chim Yến.

Yến có rất nhiều loại: nhưng loại mà ông em nuôi, đó là hồng yến. Mẹ em đã tặng nó cho
ông vào sinh nhật năm ngoái của ông. Nó là loài chim nhỏ, sắc lông màu đỏ tươi, khi còn
non thì bộ lông màu hồng. Nó chỉ to áng chừng bằng nửa bàn tay em. Hai cái đuôi thon dài,
xòe ra như cái quạt. Khi nó dang rộng cánh ra, em thấy nó như một nghệ sĩ đang múa theo
điệu nhạc. Hai cái chân mảnh dẻ, có năm ngón với móng dài giúp nó đứng vững trên cành
cây. Cặp mỏ ngắn nhưng khỏe, nó thường dùng để tách vỏ hạt kê, hạt vừng khi ăn. Nó
thích ăn rau diếp và các loại hạt. Còn tiếng hót thì thanh thanh và vang lừng. Mỗi khi em
mệt mỏi, chỉ cần nghe thấy tiếng hót của nó là em lại phấn chấn, khỏe lại ngay. Nếu có một
đàn chim yến đang hót thì nghe như cả một dàn nhạc lớn đang hòa tấu một khúc nhạc du
dương vậy. Hàng ngày cứ đến năm giờ sáng, cả dàn đồng ca các loài chim của ông lại cất
lên khúc nhạc rộn rã, vui tươi, đánh thức mọi người dậy để bắt đầu công việc của một ngày
mới. Nhưng giọng hót của hồng yến vẫn là trong trẻo và thánh thót nhất.

Em rất yêu quí chim hồng yến, hi vọng nó sẽ sớm đẻ thật nhiều trứng để ngôi nhà của ông
em trở nên vui tươi, lúc nào cũng có những giọng ca tuyệt vời của loài chim yến.

Hoa Mộc

Nguyễn Thị Thanh Nga.


Hoa hồng có vẻ đẹp quý phái, hoa phượng rực rỡ từng chùm, nổi bật giữa tán lá xanh
nhưng em thích nhất vẫn là cây hoa mộc nhà em.

Hoa mộc bé xíu, chỉ bằng nửa hạt gạo nhưng ẩn chứa bên trong một mùi hương riêng biệt,
không loài hoa nào có. Cánh hoa mộc rất bé, tựa như những hạt mưa li ti đang hóa thân
thành những cánh hoa mầu trắng ngà vậy. Nhị hoa mầu vàng nhạt, những túi phấn bé đến
nỗi mắt ai tinh như mắt những con cú mèo cũng không dễ gì trông thấy. Hoa mộc nở vào
mùa xuân, khi những hạt mưa xuân lất phất rơi rơi là lúc hoa nở rộ. Lúc đó, em thấy cây
hoa mộc như thay một chiếc áo mới. Những chiếc lá xanh mới cùng những chùm hoa mộc
như những chùm hạt gạo tinh nghịch khoác trên mình một mầu trắng ngà. Mùi hương của
hoa thật tuyệt diệu. Đã rời nhà vài bước em vẫn thấy mùi hương như vẫn còn đâu đây.
Cái mùi hương nhẹ nhàng, thơm đến ngây ngất, say mê, quyến rũ lòng người, mà em
không thể cảm nhận ở loài hoa nào khác, và không bao giờ có thể quên.

Vì vậy nên em sẽ chăm sóc cây thật tốt, để cây luôn ở đó, lắng nghe những tâm sự của em,
để giữ lại một mùi hương tuyệt diệu cho đời.


Thiên sứ tình yêu.

Nguyễn Tường Linh

Nhân ngày 8-3, bố em tặng mẹ em một bó hoa hồng rực rỡ.
Hoa hồng mùa nào cũng đẹp, nhưng đẹp nhất vẫn là mùa xuân. Mùa xuân hoặc các ngày
lễ Va-len-tin, hoa hồng luôn luôn là sứ giả tình yêu của những đôi trai gái đang yêu. Cánh
hoa hồng màu đỏ, ôm sát nhị vàng như một người mẹ đang ấp ủ đứa con. Đài hoa và lá
mầu xanh. Mặt trên của phiến lá có mầu xanh đậm, còn mặt sau thì nhạt hơn. Gân lá chia
phiến lá làm hai nửa. Cành hoa thì thẳng đứng. Hương hoa lan tỏa khắp phòng và lâu tan
trong không khí.


Mầu đỏ rực của nó như một ngọn lửa cháy mãi không tắt, tượng trưng cho tình yêu của bố
dành cho mẹ. Nếu ở công viên có những bông hoa hồng đẹp thì xin bạn đừng ngắt mà hãy
để nó khoe hết vẻ đẹp tiềm ẩn của mình dưới ánh dương. Vì hoa có vẻ đẹp như thế nên
mọi người gọi hoa hồng là “Nữ hoàng của các loài hoa” và “Thiên sứ tình yêu”.


Nghị lực sống

Hoàng Thùy Dương.

Các bạn có biết bây giờ đang là thời buổi suy thoái kinh tế không? Đã có rất nhiều người bị
thất nghiệp và đang từng ngày kiếm sống rất khó nhọc. Ví dụ như, một tuần tôi đi Đức, tôi
đã đi qua rất nhiều phố đi bộ đông nghẹt. ở đó mọi người đều đi tìm cho mình một bộ váy,
quần áo, giầy và thậm chí trang bị cho nhà của họ những đồ dùng đắt tiền. Trong khi đó
lại có rất nhiều người mang theo kèn trống ghi ta, sáo và micro… Xin bạn chớ tưởng
những người này họ mua các nhạc cụ đó. Không phải thế đâu, mà là nghề nghiệp của họ
đấy. Theo tôi được biết thì họ chơi nhạc từ sáng đến tối mịt mới về nhà để cho vào cái
bụng rỗng của họ một ít thức ăn. Còn vào những ngày lễ như Noel, năm mới thì không
những họ phải làm việc cật lực hơn mà còn phải chịu cái rét cắt da cắt thịt khi họ chỉ mặc
một cái áo len mỏng đã cũ sờn. Những lúc họ ốm, có lẽ không ai biết rằng họ đâu có tiền
để mua thuốc bổ thuốc ngoại, thuốc nội. Có những ông cụ cố hết sức để thổi kèn cho mọi
người nghe rõ, còn bà vợ thì dùng cái mũ len cũ đang đội trên đầu chìa ra để nhận tiền.
Những đồng 5 cent, 10 cent được moi trong ví của những vị khán giả. Có những đồng tiền
ném trúng vào mũ có đồng tiền thì không. Người con của hai cụ tầm 14 tuổi vội nhặt
những đồng tiền vung vãi ở ngoài. Không biết với sức lực của ông cụ, cách bà cụ lấy mũ
chìa ra, người con nhanh nhẹn nhưng không biết chơi nhạc thì sao họ có thể đủ sống. Vậy
mà họ đã vượt qua khó khăn qua sự đói để sống một cách có ích nhờ khát vọng sống. Họ
hát, thổi sáo, đánh trống,chơi ghi ta với một quyết tâm là làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn.
Họ hát những bài ca về cuộc đời, về hạnh phúc, sự sung túc, sự vui vẻ và các bài quốc ca

nữa. Giọng hát của họ trầm cảm, vui vẻ và nghiêm túc theo từng bài ca. Đối với họ trang
phục biểu diễn không cần đẹp. Những khi còn sức nét mặt họ vui vẻ hăng hái. Nhưng khi
đói, mệt buồn ngủ, lạnh thì họ không còn nụ cười trên môi nữa nhưng họ vẫn hát và vẫn
không nghỉ tay đàn.

Tôi nghĩ họ là những người nghị lực nhưng cũng rất đáng thường, có một số phận heo hút.
Tôi sẽ giúp họ hết sức nếu có thể. Xin chúc họ những điều tốt đẹp nhất.

×