Tải bản đầy đủ (.pdf) (412 trang)

THIÊN ĐƯỜNG có THẬT

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (34.36 MB, 412 trang )



Copyright ©2016 by Phan Ngọc Quốc.
Mọi bản quyền nội dung trong cuốn sách thuộc về Phan Ngọc Quốc-tác giả của hai
cuốn sách nổi tiếng CÁCH HỌC TIẾNG ANH THẦN KỲ và TƯ DUY THIÊN TÀI.
Cuốn sách được viết ra với mục đích chia sẻ và phục vụ miễn phí cho mọi người. Tất cả
mọi hành động sử dụng cuốn sách này vào mục đích thương mại mà không có sự đồng
ý của tác giả đều là phạm pháp và nghiêm cấm
Mọi thắc mắc hay góp ý, bạn đọc có thể liên lạc về địa chỉ:
Facebook cá nhân của tác giả
/>Fanpage cộng đồng
/> />Website chính:

Hoặc email của tác giả Phan Ngọc Quốc:

Xin trân trọng.


Do chính Phan Ngọc Quốc giảng dạy
Chi tiết: cachhoctienganhthanky.com
Lớp học think big and live big do chính Phan Ngọc Quốc giảng dạy, mọi thông tin chi
tiết các bạn có thể tìm hiểu tại địa chỉ website:
/>Lớp học think big and live big nơi dành cho những con người:
–– Ham học
–– Chăm chỉ
–– Sống có ước mơ
–– Vui vẻ hạnh phúc
–– Kiên trì
–– Muốn làm giàu



c a c h h o c t i e n g a n h t h a n ky. c o m


Sweet Home





Mục Lục
Chương 1: Thiên đường là đâu?...................................................... 11
Chương 2: Một cuộc đời lầm lạc....................................................21
Chương 3: 10 cảm xúc đau khổ



mà con người luôn muốn tránh......................................33
Chương 4: 10 cảm xúc sung sướng



mà con người muốn hướng tới........................................48
Chương 5: Cánh cửa thiên đường...................................................60
Chương 6: Thiên đường có thật......................................................68
Chương 7: Tôi phải làm gì để có thể sống sung sướng?.....................78
Chương 8: Bảng kế hoạch để sướng,



sướng lâu, sướng dai nhất...............................................82

Chương 9: Những khách sạn số 1 mà Doremon



và học trò phải ở đó ít nhất 1 lần...................................93
Chương 10: Những trò chơi mà Doremon



phải cùng đồng đội thưởng thức................................. 233
Chương 11: Những phương tiện đi du lịch.....................................300
Chương 12: Những nơi du lịch tuyệt đẹp

mà Doremon cùng với đồng đội phải đến................... 360




CHƯƠNG 1:
THIÊN ĐƯỜNG LÀ ĐÂU?
Trong cuộc đời của mỗi người chúng ta, ít
nhất đã từng 1 lần nghe nói tới cụm từ: “Thiên
Đường”, vậy thiên đường thật sự là gì? Nó tồn
tại hay đó chỉ là ảo ảnh?
Chúng ta hãy xem những định nghĩa về Thiên
Đường có đầy trong sách vở: đó là nơi tràn
ngập hạnh phúc, là nơi có các thiên thần, là nơi không có nỗi buồn, là nơi chúng ta
có thể đạt được tất cả, hay thậm chí đó là nơi có các nàng tiên nữ da trắng, mắt xanh,
môi hồng….và chúng ta có thể đứng núp trong bụi cây để nhìn trộm các nàng đang
tắm ^ − ^

Ngay từ khi còn nhỏ, khi chúng ta được cha mẹ kể
cho nghe những câu chuyện cổ tích về nàng công
chúa, về hoàng tử, về cái nơi xa xôi nào đó chỉ toàn
niềm vui… Lúc đó chúng ta thực sự biết được thiên
đường là gì?
Nhưng khi chúng ta lớn lên, giác quan chúng ta thức tỉnh, chúng ta nhận thấy sự thật
về thế giới này, nơi có chiến tranh, bệnh tật đói nghèo, nơi có đầy rẫy tiếng ồn đinh tai
nhức óc
Lúc này chúng ta khẳng định 1 sự thật rằng: THIÊN ĐƯỜNG CHỈ DÀNH CHO NGƯỜI
CHẾT. Đó là nơi con người được giải thoát khỏi mọi phiền muộn và gánh nặng của
cuộc đời, đó là nơi chúng ta chẳng phải bị cột chặt vào những trách nhiệm xã hội, đó
là nơi chúng ta được hưởng những điều mà chúng ta khao khát
Và thế là Thiên Đường nó đã biết thành nơi xa
xăm, nơi mà chúng ta chỉ đến được sau khi chúng
ta nhắm mắt xuôi tay, trả hết nợ cho cuộc đời
Thế nhưng Doremon muốn các bạn ngừng
lại trong giây lát, hãy cho Doremon ít phút để
Doremon có thể thuyết phục các bạn, và chứng

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

11


minh cho các bạn thấy rằng: CÁC BẠN KHÔNG CẦN PHẢI CHẾT ĐỂ BIẾT ĐƯỢC
THIÊN ĐƯỜNG LÀ ĐÂU
Bởi tại vì Thiên Đường đang tồn tại ngay trên mặt
đất, cái quan trọng là các bạn có đến được với nó
hay không
Cho nên mục đích của cuốn sách này như sau:

–– Doremon muốn dùng kiến thức của mình để
chứng minh cho các bạn thấy Thiên Đường
thực sự đang tồn tại
–– Doremon đang làm cuộc hành trình hướng tới Thiên Đường, và Doremon sẽ để lại
dấu vết cho các bạn. Doremon luôn muốn các bạn đi theo con đường này bởi tại
vì nó quá hạnh phúc
Và dưới đây các bạn hãy cùng với Doremon trên con đường tìm kiếm Thiên Đường
trên mặt đất nhé

LỜI CẢM ƠN TỚI NGƯỜI THẦY
Nhân tiện cuốn sách này thì Doremon muốn
nói lời cảm ơn tới 1 người thầy vô cùng vĩ đại:
Anthony Robbins. Con người này Doremon không
biết dùng lời lẽ nào để ca ngợi ông ta, có người
nói ông ta là: MÓN QUÀ CỦA THƯỢNG ĐẾ.
Doremon hoàn toàn đồng ý, bởi vì ông ta thực sự
là như vậy
Các bạn có thể không hiểu được tài năng của Anthony Robbins cũng như kiến thức của
ông ấy, nhưng Doremon thì hiểu, con người này đã làm 1 cuộc cách mạng trong Tâm
lý học, và thật sự Doremon có thể nói rằng: “Khoảng cách giữa ông ta và thần thánh
thật sự quá gần”
Và đó chính là con người dẫn đường cho chúng
ta tìm đến thiên đường trên mặt đất
Đối với một người đã cho chúng ta quá nhiều tri
thức giá trị, một người đã cho chúng ta cuộc đời

12

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc



mới, giúp chúng ta sống tốt hơn thì việc nói lời cảm ơn và ca ngợi tới họ là không bao
giờ thừa
Hơn nữa Doremon sẽ cảm thấy mình thật sự bất kính, nếu như mình không bày tỏ lòng
biết ơn tới con người đã giúp mình thay đổi cuộc đời
Xin chân thành cảm ơn thầy: Anthony Robbins − một con người cực kì vĩ đại

HÀNH TRÌNH TÌM ĐẾN THIÊN ĐƯỜNG

Trước khi viết tiếp thì Doremon phải nhấn mạnh chỗ này,
những kiến thức sắp được viết ra đều là kiến thức tinh túy
nhất trong mảng Tâm Lý học của Anthony Robbins, và
những kiến thức này Doremon chỉ dùng để dạy cho học
trò mình, chứ không muốn chia sẽ cho các bạn
Nhưng bây giờ nếu không viết những thứ này ra, thì không thể nào giải quyết được
câu trả lời mà Doremon đã nói: Thiên Đường là gì và làm sao để sống ở Thiên Đường?
Bởi vậy bắt buộc Doremon phải viết, nhưng nó có 1
cái hay ở chỗ này: Nếu các bạn không phải là học
trò của Doremon, thì dù các bạn có biết những kiến
thức dưới đây, dù các bạn có biết Thiên Đường là
như thế nào, làm sao để sống được nó… nhưng các
bạn cũng không thể nào làm được, bởi vì các bạn
thiếu đi hàng loạt tri thức khác
Cuốn sách này chỉ có 1 mục đích:
–– Nói cho các bạn biết Thiên Đường là gì?
–– Làm sao để sống được nó?

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

13



Còn việc các bạn có sống được hay không thì đó là chuyện của các bạn. Chẳng ai
rảnh đâu đi giúp các bạn sống cuộc đời ở Thiên Đường khi mà các bạn không hề tự
tay mình trả giá
Tiếp tục câu chuyện: Trước hết ta phải trả lời cho câu
hỏi: CON NGƯỜI TA SINH RA ĐỂ LÀM GÌ?
Doremon đã trả lời cho các bạn thông qua những
cuốn sách của mình: CON NGƯỜI TA SINH RA
ĐỂ HƯỚNG TỚI CÁI SƯỚNG VÀ TRÁNH XA CÁI
KHỔ − đây là tiên đề đầu tiên mà các bạn không thể
nào phủ nhận được
Các bạn có thể lấy ra hàng loạt ví dụ, hàng loạt những hành động khác nhau, từ cướp
của giết người, cứu vớt nhân loại, cho tới những hành động như ăn uống, làm tình, ngủ
nghỉ, thì bọn chúng chỉ có 1 mục đích: MANG LẠI CHO CON NGƯỜI CẢM GIÁC
SƯỚNG VÀ TRÁNH XA CẢM GIÁC KHỔ
Để hướng tới cảm giác sướng và tránh xa cảm giác khổ thì có đủ mọi loại hành động,
đủ mọi quan niệm khác nhau… như dù cho chúng có khác nhau thế nào đi chăng nữa,
thì đó cũng là mục đích cuối cùng của con người
Bây giờ câu hỏi tiếp theo là: VẬY CÁI SƯỚNG LÀ
GÌ, LÀM SAO ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC NÓ, CÁI KHỔ LÀ GÌ
VÀ LÀM SAO ĐỂ TRÁNH XA NÓ?
Câu trả lời này nó là đỉnh điểm của Tâm Lý học và
Doremon sẽ giải thích để các bạn hiểu
Hồi giờ chúng ta cứ toàn nghe nói: sống là để sướng, để hưởng thụ, sống phải hạnh
phúc, vui vẻ… tóm lại chung quy là: Chúng ta muốn sướng
Thế bây giờ Doremon hỏi các bạn câu này: sướng nó là cái gì, làm sao để sướng? Đảm
bảo các bạn không trả lời được
Tương tự câu hỏi: Khổ là gì, và làm sao để hết khổ?
Cũng tương tự

Rất tiếc Doremon không thể nào trả lời 1 cách có
hệ thống cho các bạn được, bởi vì như Doremon
đã nói, đó là những kiến thức mà Doremon chỉ để

14

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc


dành để dạy cho học trò thôi. Và Doremon chỉ có thể trả lời cho các bạn trong chừng
mực mà Doremon bắt buộc phải làm để giải thích cho các bạn hiểu
Doremon giải thích rõ cho các bạn như sau: SƯỚNG
HAY KHỔ NÓ LÀ CẢM GIÁC MÀ CHÚNG TA TRẢI
QUA
Tức là các bạn phải hình dung, sướng hay khổ nó chẳng
liên quan gì tới: tiền, tài, vật chất, công việc… MÀ NÓ
LÀ CẢM GIÁC CHÚNG TA CẢM NHẬN ĐƯỢC
Khi các bạn hiểu được điều đó thì các bạn sẽ có 1 cái nhìn hoàn toàn khác xa về cuộc
đời, bởi vì hồi giờ các bạn có cảm giác hoàn toàn thụ động, tức là các bạn sướng một
cách thụ động, bằng cách chờ cái sướng nó tìm tới mình, và cái khổ nó tránh xa
VD: Mục đích của những người mua xe xịn là để làm gì? Có phải đó là mục đích cuối
cùng hay không?
Câu trả lời: Hoàn toàn không, khi ai đó thích mua
xe thì họ tin rằng việc mua chiếc xe sẽ mang lại
cho họ cảm giác hãnh diện, thích − tóm lại là
sướng
Cho nên các bạn hãy nhớ rằng: CÁI ĐÍCH CUỐI
CÙNG MÀ CHÚNG TA VƯƠN TỚI LÀ CẢM
XÚC, chứ không phải là vật chất bên ngoài
Từ đó nó đặt ra cho các bạn câu hỏi như sau: Nếu như các bạn mua cái xe chẳng hạn,

mà lúc này nó không cho các bạn cảm giác sướng thì làm sao?
Vấn đề nó là vậy, ĐÓ LÀ CÁC BẠN CHƯA BAO GIỜ
HỌC CÁCH ĐỂ SƯỚNG
Cho nên hầu hết chúng ta luôn bị thất vọng về những
ảo tưởng trong cuộc sống
VD: Người ta tin rằng khi họ mua xong cái nhà họ sẽ sướng, lấy vợ chồng sẽ sướng…
nhưng khi họ có được cái họ muốn rồi thì họ cũng chẳng thấy sướng đâu hết, thay vào
đó là chán
Khi Doremon biết được sự thật trên thì lúc này DOREMON NHƯ MỘT MÔN ĐỒ
TRONG VIỆC ĐI TÌM CẢM GIÁC SƯỚNG

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

15


Phương pháp: DOREMON PHẢI HỌC CÁCH ĐỂ
BIẾT ĐƯỢC CỤ THỂ LÀM SAO ĐỂ MÌNH CÓ
THỂ SƯỚNG, SƯỚNG NHẤT, CỰC KÌ SƯỚNG,
SUNG SƯỚNG ĐÊ MÊ, SƯỚNG ĐẾN PHÁT
CUỒNG…
Bây giờ Doremon tóm tắt lại cho các bạn như sau:
Bước 1: Con người ta sinh ra trên đời chỉ với mục đích đó là hướng tới cái sướng và
tránh xa cái khổ
Bước 2: Việc sướng hay khổ nó là những cảm xúc mà chúng ta trải nghiệm hàng ngày,
hay cụ thể Doremon đã nói: CHÚNG TA MUỐN CÓ CẢM GIÁC SƯỚNG VÀ MUỐN
BỎ CẢM GIÁC KHỔ
Bước 3: Các bạn còn rất mơ hồ về cảm giác sướng, khổ, cho nên Doremon sẽ giúp các
bạn mở rộng tầm nhìn


Các bạn hãy đọc câu chuyện mà Anthony Robbins kể trong cuốn sách của ông ta: Đó
là có 1 người mà mọi hành động của anh ta lặp đi lặp lại như sau:
–– Sáng 6h 30 dậy
–– Từ 6h 30 đến 7h 30 thì ăn sáng, vận động
–– Từ 7h30 − 8h là đi xe đến cơ quan làm việc
–– 8h − 4h chiều thì làm đi làm lại những động tác quen
thuộc mà anh ta đã làm 20 năm
–– Chiều về thì coi báo, xem ti vi
–– Sau khi vợ cho con ngủ xong thì cả 2 vợ chồng đi ngủ
Và ngày hôm sau cũng cứ thế
Anthony Robbins hỏi rằng: Các bạn thấy con người này giống ai? CON NGƯỜI NÀY
ĐANG SỐNG MỘT CUỘC ĐỜI MÀ PHẦN LỚN NHÂN LOẠI ĐANG SỐNG

16

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc


Các bạn thấy cuộc đời đó hạnh phúc không? Câu trả lời đương nhiên là có, bởi vì ít ra
anh ta còn có việc làm, sống trong bình yên… NHƯNG DƯỚI GÓC ĐỘ CỦA TÂM LÝ
HỌC THÌ CON NGƯỜI NÀY ĐÃ CHẾT − VÌ ANH TA KHÔNG KHÁC GÌ MỘT CON
ROBOT

Doremon sẽ giải thích cho các bạn thấy rõ bên dưới, đó là những người sống cuộc đời
như vậy − BAO GỒM CẢ CÁC BẠN, thì các bạn đã bị chai lì về mặt cảm xúc
Nếu các bạn có thể ghi lại cảm xúc trong 1 ngày
của mình thì Doremon cam đoan nó chẳng có bao
nhiêu cả ngoài những cái như buồn, chán, vui vẻ….
NHƯNG MỨC ĐỘ CỦA NÓ KHÔNG CÓ MÃNH
LIỆT

VD: Các bạn cũng có thể có cảm giác yêu chẳng hạn, nhưng giữa cái yêu thông thường
với cái yêu của những người si tình thì nó khác xa, các bạn chắc cũng coi những bộ
phim tình cảm thể hiện những cung bậc này
Doremon lấy ví dụ là yêu thì nó có thang bậc từ 0 − 10
0: cảm giác hơi thích
10: cảm giác say mê, đắm đuối
Doremon thường hay nói với các bạn là
DOREMON MUỐN ĐI ĐẾN ĐỘ SÂU CUỐI
CÙNG VỀ MẶT CẢM XÚC NÓ LÀ VẬY
Tức là nếu Doremon vui thì Doremon cũng vui
theo nghĩa là cực kì vui, tức là không còn cảm
giác vui nào nó vui hơn (Doremon chưa đạt
được trình độ này đâu), hoặc khi yêu cũng vậy,
phải đến mức say mê đắm đuối để biết được cảm giác này nó thế nào

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

17


Doremon nhắc lại: MUỐN ĐẾN ĐƯỢC NHỮNG
CUNG BẬC CẢM XÚC ĐÓ THÌ CÁC BẠN PHẢI
HỌC CHỨ KHÔNG PHẢI MUỐN LÀ ĐƯỢC ĐÂU
Vd: Những bậc chân tu có những giây phút đắc đạo
hiếm hoi trong đời. Những nhạc sĩ cũng có những
giây phút bỗng nhiên họ nảy ra những bản nhạc
bất tử. Hoặc có những tình nhân họ yêu nhau đến giây phúc thăng hoa suốt ngày chỉ
ngồi nhìn nhau cũng thấy sướng
Các bạn có hiểu ý Doremon muốn diễn tả không? ĐÓ LÀ CON NGƯỜI CHÚNG TA
NẾU RÈN LUYỆN CHO ĐỦ NHẠY CẢM, THÌ NÓ CÓ THỂ TẬN HƯỞNG NHỮNG

CUNG BẬC CẢM XÚC CỰC KÌ SƯỚNG MÀ NHỮNG NGƯỜI KHÁC CÓ NẰM MƠ
CŨNG KHÔNG BAO GIỜ BIẾT ĐƯỢC
Việc rèn luyện như thế nào thì Doremon nói sau
Bây giờ quay lại câu chuyện con người robot đã
nói ở trên. Đó là Anthony Robbins nói: Trong xã hội
hiện nay dưới sức ép của cuộc đời thì CON NGƯỜI
CHÚNG TA ĐANG DẦN TRỞ NÊN VÔ CẢM, TỨC
LÀ KHÔNG CÓ CẢM NHẬN ĐƯỢC TỘT CÙNG
CỦA SỰ ĐAU ĐỚN, NHƯNG BÙ LẠI CŨNG
KHÔNG CẢM NHẬN ĐƯỢC ĐỈNH ĐIỂM CỦA
HẠNH PHÚC
Cái này là vấn đề nguy hiểm, bởi vì khi các bạn chai lỳ về mặt cảm xúc thì các bạn sẽ
hết đi động lực sống và dần dần trở nên vô cảm, lúc này sống cũng như chết thôi, bởi
vì con người sống khác với người chết ở chỗ là có cảm xúc
Doremon sẽ nêu ra các phương pháp để giúp chúng
ta tìm lại những cảm giác mà chúng ta nên có để sống
hạnh phúc, nhưng trước hết Doremon phải giải quyết
vấn đề này đã: CHÚNG TA LÀM CHỦ CẢM XÚC
HAY CẢM XÚC LÀM CHỦ CHÚNG TA?
Hầu hết bất cứ ai cũng sẽ trả lời: chúng ta là nô lệ của cảm xúc. Tức là việc vui, sướng,
giận hờn… chúng ta không điều khiển được, vì nếu chúng ta điều khiển được thì chẳng
ai muốn có cảm giác buồn cả

18

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc


Nhưng bây giờ các bạn phải thay đổi lại quan
niệm: CHÚNG TA LÀ CHỦ CỦA CẢM XÚC, VÀ

PHẢI HỌC CÁCH ĐỂ SẢN SINH RA NHỮNG
CẢM XÚC MÀ MÌNH MONG MUỐN
Nhiều người thì họ cứ cho rằng, đó là để có cảm
giác sung sướng thì họ phải chờ đợi 1 cái gì đó
bên ngoài xảy ra, và nó phải xảy ra theo đúng ý họ muốn.
Bây giờ khi các bạn hiểu được những gì Doremon
đang nói, thì bằng mọi giá các bạn phải đảo
ngược lại: đó là các bạn phải tự bằng cách nào
đó, dùng chính bản thân mình, để sản sinh ra cảm
giác mình mong muốn, chứ đừng chờ đợi tác nhân
bên ngoài
Đây là đỉnh điểm và cái đích cuối cùng của Tâm lý học, bởi vì các bạn phải biết:
–– Chúng ta muốn có tiền
–– Chúng ta muốn thành công
–– Chúng ta muốn có bạn bè
………….
Nhưng Doremon giả sử nếu chúng ta có được
hết những thứ đó mà chúng ta vẫn tiếp tục đau
khổ, vẫn tiếp tục buồn chán thì ĐÓ CÓ PHẢI LÀ
THẢM HỌA KHÔNG?
Và đó là lý do người ta phải tìm tới bia, rượu,
thuốc lá, ma túy… để giúp họ thay đổi cảm xúc
trong chốc lát, nhưng sau đó thì hậu quả nó mới phát sinh
Cho nên đây là thứ mà các bạn cần phải học ngay bây giờ, ĐÓ LÀ CÁC BẠN PHẢI
HIỂU RÕ CẢM XÚC CỦA MÌNH VÀ BIẾT CÁCH THAY ĐỔI NÓ
Doremon sẽ liệt kê ra 20 loại cảm xúc của con người: 10 sướng và 10 khổ, cũng như
ý nghĩa của nó, từ đó chúng ta phải biết cách dùng 20 loại cảm xúc này để sống cuộc
đời sung sướng nhất

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc


19


Và dưới đây chúng ta hãy theo dõi 1 câu chuyện minh họa đầy đủ nhất 10 cảm giác
đau khổ của con người

20

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc


CHƯƠNG 2:
MỘT CUỘC ĐỜI LẦM LẠC
Sinh ra trong gia đình giàu có, nó được nuông chiều ngay từ bé, mọi yêu cầu của nó
đều được thỏa mãn. Nó muốn cái gì thì ngay lập tức sẽ có cái đó
Ngay từ khi còn nhỏ nó đã mỉm cười cho số
phận may mắn của mình, nhưng khi nó lớn lên,
nụ cười đó trông nghệch ngoạt và giả tạo như
chính cuộc đời nó. Lúc này nó chẳng biết làm gì
với cuộc đời mình, nó đã bắt đầu cảm thấy KHÓ
CHỊU
Sinh ra trong gia đình nghèo khó, ngay từ khi mới lọt lòng mẹ nó đã phải chịu khổ, nó
được mọi người xung quanh giáo dục rằng cuộc đời này vốn vậy, nó chấp nhận an
phận với cái nghèo cái khổ của mình
Hàng ngày nó đi lượm củi, đi rửa chén, đi phụ bếp để có cái mưu sinh… thế rồi đến
1 hôm nó tự hỏi: nó sống để làm cái gì, và lúc đó nó đã bắt đầu cảm thấy KHÓ CHỊU
Cả 2 đứa nó này có xuất thân hoàn toàn khác
nhau, nhưng theo thời gian khi chúng lớn lên thì
chúng đều đi đến 1 điểm: khó chịu. Chúng đã thấy

bắt đầu khó chịu, và cảm thấy buồn chán về cuộc
đời này
Nhưng thay vì tìm ra lối thoát, thay vì tìm ra phương hướng tích cực để giải quyết cảm
giác khó chịu, thì nó lại bị dòng xoáy của xã hội cuốn trôi, nó theo bạn bè chơi game,
bài bạc, đĩ điếm. Nó dính vào những mối quan hệ không tốt lành gì
Từ sáng đến tối, từ tối đến sáng, nó lê lết ở quán
game này cho tới quán game khác, từ chiếu bạc này
cho tới chiếu bạc khác, từ quán vũ trường này cho tới
quán vũ trường khác
Nó bảo rằng: đời là vậy, là sống nay chết mai, là
phải sống bất cần đời, là phải chơi bời không thì phí đời tuổi trẻ

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

21


Nó còn nhớ có lần để phục thù công an phường
đã rượt đuổi nó, tối đó nó cùng 5 đứa đàn
em, đã lén lút đái bậy vào tường nhà công an
phường − đối với nó đây là chiến tích vô cùng
vẻ vang
Nó tự hào khoe với mọi người rằng nó có
đứa bạn mới ở tù vì tội đánh nhau, gây thương tích. Nó chạy xe bạt mạng khắp phố
phường. Và trong 1 lúc không cầm được lòng, nó đã đi cướp, đi cướp rất nhiều thứ, nó
hả hê vui mừng với món đồ mà nó cướp được
Sau mỗi một vụ cướp thì nó thường nhốt mình
trong phòng cả 1 ngày, nó đang ngồi tưởng
tượng ra gương mặt hốt hoảng và lo sợ của các
nạn nhân, nó như đang nhìn thấy trước mắt mình

những gương mặt đau lòng vì mất của, và điều
này làm nó sung sướng đến lạ thường
Thế rồi không may, tới một hôm nó bị công an tóm và cha mẹ của nó đã phát hiện ra
sự thật
Cha mẹ nó là những con người hiền lành, lương thiện, họ mong muốn đứa con của
mình sẽ trở thành công dân tốt trong xã hội. Nhưng giờ đây họ phải đối diện với sự
thật, đứa con của họ đã đi lầm đường lạc lối
Họ tưởng rằng hàng ngày nó cắp sách tới trường, ngoan ngoãn học hành, nhưng
không ngờ hàng ngày nó mang dao bên mình, ra đường đi cướp
Ngồi trong góc phòng nó thấy cha mẹ nó khóc, khóc vì thương nó, vì giận nó, vì trách
móc nó

22

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc


Nó cũng khóc, và bây giờ nó bắt đầu SỢ HÃI.
Nó sợ hãi không biết đời mình rồi đây sẽ ra sao,
không biết rồi thứ gì sẽ xảy ra cho mình. Nó úp
mặt vào tường và khóc nhiều hơn nữa
Nỗi sợ hãi ngày một dâng cao, khi phiên tòa đọc
bản liệt kê tội trạng của nó trước đám đông: bài
bạc, cướp của, đái bậy lên tường nhà công an phường… và hình phạt cho nó là 5 năm
tù giam, cộng với 4 tháng cọ rửa bồn cầu nơi công cộng
Trước mắt nó khung cảnh của 4 bức tường hiện ra, của sự cô đơn trống vắng… nó
đang cảm thấy cực kì sợ hãi
Còn cha mẹ nó, người chăm lo cho nó hết mực, họ cũng đang ngồi đó, họ nhìn nó với
1 ánh mắt thất vọng. Họ luôn hi vọng đứa con của mình, sẽ trở thành 1 công dân tốt, 1
thầy giáo tốt, 1 bác sĩ giỏi, 1 kỹ sư chăm chỉ.

Nhưng giờ đây mọi hi vọng của họ đã bắt đầu sụp đổ, họ đã bị TỔN THƯƠNG. Họ
dồn hết mọi hi vọng vào nó, nhưng nó đã phản bội họ
Cảm giác tổn thương này thể hiện qua gương mặt
khắc khổ của cha mẹ nó, hai ông bà già dường
như đã già thêm 10t, họ run rẩy sau khi nghe bản
án dành cho đứa con trai mình, họ cúi đầu và họ
khóc
Sự tổn thương đã lan tới tận trái tim họ. Nếu ai đó có thể mang được trái tim của họ ra
cho người khác chiêm ngưỡng, thì tất cả sẽ kinh ngạc rằng: trái tim của họ đã bị dẫm
nát
Khi chúng ta bị tổn thương, thì điều rõ ràng nhất
là tim ra rỉ máu, bị bóp nát thành từng phần
Nó thì sao, trong lòng nó cũng đang bị tổn
thương, nó đâu ngờ rằng sự thật lại như vậy. Nó
cho rằng khi nó vào tù, bị kết án thì mọi người sẽ
nhìn nó bằng 1 ánh mắt sợ hãi, bọn côn đồ sẽ
tung hô nó như 1 vị anh hùng, lũ lưu manh sẽ tôn
nó làm sư phụ

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

23


Nhưng giờ đây, nó đang bị chửi, bị đánh như 1
con chó. Nhiều khi nó cho rằng: làm chó có khi
còn sướng hơn. Và trong suy nghĩ của nó thì nó
ước ao: kiếp sau nó sẽ được làm chó
Cha mẹ nó giờ đây đang tất bật công việc, họ
phải bán nhà bán cửa để tìm cách cứu đứa con

trai. Họ đi vay nợ hàng xóm, họ mượn tiền của
người quen. Thậm chí tội cho mẹ của nó, đã đến cái tuổi này mà còn phải đi làm osin
cho người khác
Sau đó khi tiền đã đủ, thì họ thực hiện hành động mà
họ cho là tội lỗi nhất, nhưng cũng đáng giá nhất
Họ đem bao tiền tới trại giam, họ tìm cách đút lót, nói
thẳng ra đó là họ gọi quản lý trại giam ra, nhét vào
mồm bọn nó 1 bao tiền
Thế là cuối cùng đứa con trai cưng đã được cứu ra
khỏi tù
Trên đường trở về nhà, cả gia đình nó không nói lấy 1 câu, cha mẹ nó ngồi trong im
lặng.
Xe đã dừng trước cửa, cả ba người bước vào nhà. Cha nó không chần chừ mà chửi
vào mặt nó thậm tệ, ông ta đang TỨC GIẬN đến phát điên, ông ta chửi nó không
thương tiếc, bởi vì tại nó, cũng tại nó mà gia đình này đã mất mặt với hàng xóm, bà
con, bạn bè. Cũng tại nó mà gia đình này phải đi vào con đường tan nhà, nát cửa
Mẹ nó thì ngược lại, chỉ biết ngồi khóc và thương cho
đứa con trai
Nó thì sao? Nó đang hối hận và xấu hổ với tất cả mọi
người
Mưa đã rơi ngoài cửa sổ, nó ngồi đó 1 mình và tự hứa
với bản thân: Nó sẽ làm lại cuộc đời
Sáng hôm sau, cái ngày đầu tiên của nó sau khi ra khỏi trại giam. Nó bắt đầu đi tìm
công việc

24

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc



Nó đi hết con đường này sang con đường khác,
nó xin vào chân chạy bàn, rửa chén thuê, lau bồn
cầu, thậm chí là xin đi dọn phân cho lợn… nhưng
không một ai chấp nhận vì tiền án mà nó đã gây
ra
Nó oán hận cuộc đời tại sao lại bất công với nó như thế. Thế nhưng may làm sao có
1 ông hàng xóm tốt bụng, ông ta cảm thương cho gia đình khốn khổ của nó, và muốn
làm việc có đức trong cuộc đời. Thế là ông ta nhận nó vào làm phụ bàn chạy quán café
Ngày đầu tiên nó đi làm, nó mới thấy hết sự cực khổ mà cha mẹ nó đã trải qua. Nó mới
biết được mùi vị của việc dùng sức lao động để kiếm ra tiền là như thế nào
Nó làm được 1 tháng, với đồng lương 3 triệu cầm
trên tay, nó run rẫy và chán nản. Nó ước gì mình chết
quách đi cho xong
Một hôm nó đang đi làm, nó gặp được 1 đứa em út
từng chơi chung với nó cái thời quậy phá, đi cướp
bóc. Đứa em này không tin rằng đại ca của mình bây giờ phải thê thảm như vậy
Nó nói với đai ca rằng: “Bọn em đang có mấy vụ làm ăn này, anh có muốn tham gia
không? Nếu thành công thì mỗi đứa được chia cả trăm triệu”

Tim nó đập mạnh lên, tay nó run run, nó tưởng tượng ra số tiền 100 triệu bằng cả 3
năm đi phụ quán café. Nó ngồi suy nghĩ, nó đắn đo, cuối cùng nó đi tới quyết định:
CƯỚP MỚI CHÍNH LÀ NGHỀ CỦA NÓ
Thế là 1 lần nữa nó lại nói dối gia đình, nó bảo rằng nó phải đi làm ăn xa với đám
bạn. Nó ba hoa khoác lác rằng, nhờ bộ dạng xấu xa, tính cách lươn lẹo, cũng như kinh
nghiệm ngồi trong chiếu bạc, cướp bóc 5 năm của nó, mà có 1 tập đoàn đã mời nó về
làm giám đốc cho công ty

Thiên đường có thật - Phan Ngọc Quốc

25



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×