Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.87 KB, 3 trang )
Đề: Vẻ Đẹp cổ điển và hiện đại trong ‘ Chữ Người Tử Tù ‘
của Nguyễn Tuân
I.
Giới Thiệu Khái Quát
-
Tác Giả:
Nguyễn Tuân là một nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại.
Nói đến Nguyễn Tuân là nói đến một nghệ sĩ tài hoa. Mỗi lời văn của
Nguyễn Tuân đều là những nét bút trác tuyệt như một nét chạm khắc tinh
xảo trên mặt đá quý của ngôn ngữ (Tạ Tỵ). Một trong những nét bút trác
tuyệt đó là tác phẩm Chữ người tử tù. Nối bật lên trong tác phẩm là hình
tượng nhân vật Huấn Cao và cảnh cho chữ – một cảnh tượng xưa nay
chưa từng có.
- Tác Phầm:
Chữ người tử tù là một tác phẩm văn học của Nguyễn Tuân . Tác phẩm
lúc đầu tên là Dòng chữ cuối cùng đăng trên tạp chí Tao đàn số 29
năm 1938, sau đó được in trong tập Vang bóng một thời (một tập truyện
ngắn có giá trị như một kiệt tác viết về những thú chơi tao nhã, về những
con người tài hoa thời phong kiến) và đổi tên là Chữ người tử tù. Tác
phẩm được xuất bản lần đầu tiên năm 1940.
Chữ người tử tù là một trong những thiên truyện xuất sắc nhất của tập
sách. Truyện ngắn này được đưa vào chương trình sách giáo khoa Ngữ
Văn lớp 11 hiện nay cả ở ban cơ bản và ban nâng cao. Tác phẩm ca ngợi
cái đẹp của nghệ thuật và cái đẹp của "thiên lương" tập trung và rực rỡ
nhất ở nhân vật chính là Huấn Cao và ở các nhân vật "Viên quản ngục"
và "Thầy thơ lại" đồng thời hiểu được quan điểm thẩm mĩ của tác giả.
II.