Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (50.73 KB, 2 trang )
HAI ĐỨA TRẺ
Thạch Lam sáng tác không nhiều nhưng đủ để mọi người nhận thấy ông là một nhà văn có
phong cách riêng trong sáng, giản dị mà thâm trầm sâu sắc. Mỗi truyện của ông giống như một
bài thơ trữ tình, giọng điệu điềm đạm nhưng chứa đựng biết bao cảm xúc thương yêu con
người và cảnh vật. Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là tác phẩm phản ánh những cảnh đời bề ngoài
dường như không có gì đáng để ý, nhưng đi vào bên trong, nơi sâu lắng của tâm hồn thì hình
ảnh hai chị em Liên với những tâm trạng những tính cách và suy nghĩ của những đứa trẻ tưởng
chừng ngây ngô nhưng lại rất sâu sắc.
“Hai đứa trẻ” nói về hai chị em Liên và An. Chị độ mười hai, mười ba; em lên tám, lên chín.
Xuất thân trong một gia đình giàu có, từng có cuộc sống tuổi thơ vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng
rồi, bố mất việc, hai chị em phải về quê sống cùng mẹ, được mẹ giao cho trông gian hàng tạp
hóa nhỏ xíu ở một phố huyện nghèo. Tại đây, Liên im lặng trông theo những cuộc đời nhọc
nhằn, những kiếp người tàn tạ.Liên cảm nhận sâu cắc về cuộc sống tù động trong bóng tối của
họ. Lòng cô bé buồn man mác. Cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ
của cô. Liên cảm nhận được cái buồn trong chính những màu sắc của ngày tàn khi thấy những
áng mây màu hồng trên nền trời. âm thanh rời rạc của tiếng trống thu không và những tiếng
ếch nhái văng vẳng, tiếng muỗi vo ve cũng tác động rất lớn đến tâm hồn Liên. Tất cả những
hình ảnh, những âm thanh ấy đã gợi lên một bức họa đồng quê thật đẹp nhưng cũng thật buồn.
Nhà văn chọn bối cảnh là một ngày chợ phiên và thời điểm bắt là cảnh chợ chiều vừa tàn. Các
tình tiết được kể tự nhiên theo chiều thời gian tuyến tính. Liên và An dọn hàng và bắt đầu ngồi
chờ đợi chuyến tàu đêm. Cô bé quan sát rất kỹ những hoạt động của con người nơi đây, những
công việc mưu sinh chật vật, vất vả, cùng đó là hình ảnh mấy đứ trẻ con nhà nghèo nhặt những
thanh tre hay cái gì còn sót lại… Tất cả những điều đó làm cho lòng Liên rung động, cô thấy
thương cảm với họ nhưng chẳng biết làm gì để giúp họ vì chính Liên cũng có khác gì chúng
đâu.
Đêm đến trên phố huyện những hình ảnh thiên nhiên với những con người nơi đây hiện lên
thật sự rất buồn. Chính vì thế mà hai đứa trẻ cũng có những tâm trạng nhất định.
Hai chị em ngồi trên võng mà ngắm phố huyện trước hết là cảnh thiên nhiên rồi tìm đến cả
những ánh sáng của hàng ngàn ngôi sao trên bầu trời thế nhưng lại không thể xua đi được
bóng tối. hai chi em thu vào mắt mình cái mịt mờ hun hút thăm thẳm của ban đêm. Con đường
từ nhà ra ngõ rồi đến cửa sông tất cả đều ngập chìm trong bóng tối.