Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Suy nghĩ về tình yêu thương qua 3 VB "Mẹ tôi", "Cuộc chia tay của những con búp bê", "Những câu hát về tình cảm gia đình"

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.31 KB, 2 trang )

Mỗi người chúng ta ai cũng cần được yêu thương bởi lẽ tình yêu thương khiến cho con người ta
trở nên vui vẻ, hạnh phúc hơn, nó nuôi dưỡng tâm hồn ta và làm cho ta vơi đi sự cô đơn. Trong chương
trình Ngữ Văn lớp 7, ba văn bản “Mẹ tôi”, “Cuộc chia tay của những con búp bê”, “Những câu hát về
tình cảm gia đình” đã để lại cho tôi những suy nghĩ sâu sắc về tình yêu thương.
Có khi nào bạn tự hỏi mình rằng: “Tình yêu thương là gì?” Một câu hỏi thật thú vị phải không
nào? Đối với tôi, tình yêu thương là một thứ không thể cân, đo, đong, đếm được. Đó là một thứ vô cùng
trừu tượng, nó là một sự chia sẻ xuất phát từ trái tim và sự đồng cảm của con người với nhau. Trong số
tình cảm đáng quý trọng thì tình cảm gia đình là tình cảm đáng quý trọng nhất, chính ba văn bản đã thể
hiện điều đó.
Tình cảm của cha mẹ dành cho con cái là một tình cảm vô cùng lớn lao. Cha mẹ là những người
sinh ra chúng ta, cho ta hình hài và nuôi lớn chúng ta. Công lao dưỡng dục của cha mẹ rất to lớn, mãi
mãi không cùng, không gì có thể sánh được với tình yêu thương lớn lao đó. Cha mẹ luôn sẵn sàng hi
sinh tất cả để cho chúng ta – những đứa con của cha mẹ được hạnh phúc, phải kể đến nhiều nhất là sự hi
sinh to lớn của người mẹ. Người mẹ của En-ri-cô trong văn bản “Mẹ tôi” là một người vô cùng yêu
thương con của mình, bà dành hết tất cả tình yêu thương cho con, quên mình vì con. “Bố nhớ, cách đây
mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn
quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ có thể sẽ mất con!... Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh
phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng
để cứu sống con!...” Trước một người mẹ hết mực yêu thương con như vậy mà En-ri-cô đã xúc phạm,
hỗn láo với mẹ. Đó quả thực là một nhát dao đâm vào tim người mẹ sẵn sàng yêu thương, sẵn sàng hi
sinh, sẵn sàng tha thứ cho con của mình. Nhưng tôi tin chắc rằng En-ri-cô sau khi đọc xong bức thư của
bố sẽ rất hối hận và đau khổ trước sự hỗn láo với mẹ, cậu sẽ cố gắng làm tất cả mọi thứ để cầu xin sự tha
thứ của mẹ và chắc chắn mẹ cậu sẽ tha thứ trước sự chân thành hối lỗi của En-ri-cô. Tình cảm của cha
mẹ quả là rất lớn lao như câu hát:
“ Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!”
“Công” ở đây là công lao, công tình, công ơn; “nghĩa” là nghĩa tình, ơn nghĩa. Theo quan niệm
dân gian, công cha là công sinh thành, nghĩa mẹ là nghĩa nuôi dưỡng. Nói đến công cha là nói đến công
xây dựng gia đình nghiêng về phương diện vật chất. Nói đến “nghĩa mẹ’ là nói đến sự chăm sóc , hướng


dẫn con cái nghiêng vè phương diện tình cảm. Công cha được so sánh với núi ngất trời, nghĩa mẹ được
tác giả so sánh với nước ở ngoài biển Đông. Hình ảnh núi cao, biển rộng mênh mông là những hình ảnh
thiên nhiên cao lớn, hùng vĩ và vĩnh cửu nói về công lao của cha mẹ to lớn như trời biển, không thể nào
đo, đếm được. Cha mẹ đã rất khó nhọc, vất vả nhiều bề “sinh-cúc-phủ-súc-trưởng-dục-cố-phục-phúc” để
nuôi chúng ta khôn lớn trưởng thành. Chính vì vậy mà chúng ta phải tạc ghi vào lòng, phải luôn luôn
làm tròn đạo hiếu: luôn phải ghi nhớ và biết ơn công lao của đấng sinh thành. Đó là tình cảm thiêng
liêng nhất.
Trong gia đình, ngoài tình mẫu tử, phụ tử thiêng liêng ra thì tình cảm của anh em cũng vô cùng
đáng quí trọng. “Qua màng nước mắt, tôi nhìn theo mẹ và em trèo lên xe. Bỗng em lại tụt xuống chạy về
phía tôi, tay ôm con búp bê. Em đi nhanh về chiếc giường, đặt con Em Nhỏ quàng lên con Vệ Sĩ:
- Em để nó ở lại, giọng em ráo hoảnh, anh phải hứa với em không bào giờ để nó ngồi cách xa
nhau . Anh nhớ chưa? Anh hứa đi.
- Anh xin hứa.
Tôi méo máo trả lời và đứng như chôn chân xuống đất, nhìn theo cái bóng bé nhỏ liêu xiêu của
em trèo lên xe. Chiếc xe tải rồ máy, lao ra đường, và phóng đi mất hút.”
Tôi đã khóc khi đọc câu chuyện này - “Cuộc chia tay của những con búp bê”. Một câu chuyện vô
cùng xúc động về tình cảm anh em giữa hai đứa trẻ bất hạnh. Hai anh em Thành và Thủy luôn yêu
thương, quan tâm và lo lắng cho nhau. Tưởng chừng như tình cảm của họ mãi mãi gắn bó nhưng họ lại
phải chia tay nhau vì bố mẹ của Thành và Thủy chia tay nhau. Nhưng dù hai anh em có xa cách nhau, có


thể sẽ mãi mãi không giờ gặp lại nữa thì “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”, tình cảm của họ vẫn luôn
thắm thiết, thân thương như thuở ban đầu. Thành là một người anh trai luôn yêu quý, quan tâm và gần
gũi em gái của mình. Thủy là một người em gái ngoan ngoãn, khéo léo, quan tâm và yêu thương anh
mình. Lúc chia tay, Thành đã nhường hết đồ chơi cho em, Thủy cũng nhường hết đồ chơi cho anh, điều
đó cũng có thể cho thấy được tình cảm anh em gắn bó tới nhường nào. Đến khi chia búp bê thấy anh
tách hai con búp bê ra thì Thủy chu chéo lên, giận dữ do những mâu thuẫn trong lòng Thủy lúc này:
Thủy muốn có búp nhưng lại thương chúng phải xa nhau, nếu Thủy nhường hết cho anh thì Thủy lại nhớ
còn nếu Thủy lấy hết thì lại thương anh không có ai để canh gác giấc ngủ. Điều đó càng thể hiện Thủy là
một người giàu đức hi sinh và vô cùng yêu thương anh của mình. Câu chuyện quả là một bài học về tình

anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Tình nghĩa anh em cũng được
thể hiện một cách khá cụ thể trong câu hát:
“Anh em nào phải người xa
Cùng chung bác mẹ, một nhà cùng thân
Yêu nhau như thể tay chân
Anh em hòa thuân hai thân vui vầy”
Anh em trong gia đình không phải là người xa lạ mà là cùng một cha mẹ sinh ra, cùng chung
sống dưới một mái nhà và có quan hệ máu mủ, ruột thịt với nhau. Anh và em được ví như chân với tay
liền một cơ thể, hỗ trợ cho nhau như tình anh em máu mủ không thể chia cắt, sướng khổ có nhau, có
phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu. Anh em hòa thuận, nương tựa vào nhau để cho cha mẹ vui lòng
cũng chính là một cách báo hiếu đối với cha mẹ.
“Dù là Vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy sự an bình trong gia đình là người sung sướng
nhất.” Câu nói này của nhà văn người Đức Goethe quả là không sai. Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi
các cuộc đấu tranh đã tôi luyện chúng ta thành những con nghười dũng cảm thì tiếng gọi tha thiết của
gia đình vẫn luôn giúp ta cảm thấy được yên bình, thanh thản trong tâm hồn. Khi ta sống trong mái ấm
của gia đình, ta cảm thấy trái tim mình ấm áp vì được yêu thương và chở che. Thật cay đắng nghĩ về
những lúc làm cho cha mẹ đau lòng…Chính những lúc ấy tôi mới nhận ra rằng: “Tình yêu thương, kính
trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình
thương yêu đó.”
Tôi đang được sống trong một gia đình hạnh phúc, được mọi người yêu thương. Tôi biết tôi phải
giữ gìn và trân trọng cái tổ ấm mà hện giờ tôi đang có. Tôi cũng cảm thấy rất tiếc cho En-ri-cô khi đã
làm mẹ đau lòng nhưng tôi tin chắc rằng mẹ của En-ri-cô cũng sẽ tha thứ cho cậu giống như mẹ luôn tha
thứ cho tôi khi tôi hối hận và sửa lỗi. Nhưng cũng thật bất hạnh thay cho những ai không được sống
trong tình yêu thương của gia đình như hai anh em Thành và Thủy. Tôi mong rằng mọi người chúng ta
hãy cùng nhau giữ gìn hạnh phúc gia đình để nhưng cuộc chia tay đáng tiếc như Thành và Thủy sẽ
không lặp lại nữa để ai cũng được sống trong tình yêu thương của mọi người.
Cùng với những biện pháp nghệ thuật đặc sắc, 3 văn bản “Mẹ tôi”, “Cuộc chia tay của những
con búp bê”, “Những câu hát về tình cảm gia đình” đã khiến cho người đọc phải suy ngẫm lại về một
tình yêu thương giản đơn mà ấm áp lòng người. Tình yêu thương của mọi người trong gia đình đã nuôi
dưỡng tậm hồn ta, dạy cho ta cách yêu thương chân thành. Đúng như J.H Payne đã nói:

“Dù nó thật tồi tàn đi nữa, nhưng không nơi nào có thể sánh được với mái gia đình.”



×