Bài 1:
Trái tim anh đang dao động điều hòa
Khi em đến bỗng lệch pha dao động
Suối tóc em tỏa từ trường rất rộng
Làm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh
Ánh mắt em những ánh sáng long lanh
Qua lăng kính hóa bảy màu rực rỡ
Nghe tiếng em ngân qua từng hơi thở
Sao ngọt ngào như tiếng vọng âm thoa
Môi em cười tựa những cánh hoa
Làm dao động sóng lòng trên mặt nước
Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước
Chuyển động đều theo làn gió thỏang qua
Đứng cách em một bước sóng lamđa
Sao bỗng thấy con tim anh tỏa nhiệt
Tận sâu thẳm tâm hồn anh đã biết
Hai quả tim đang dao động cùng pha
Bài 2:
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc Hoàng Thượng Ðế thảnh thơi thấy
buồn
Sai bắt một chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ vô một ký ớt bầm
Chanh chua 5 trái , me dằm 6 tô
Nước mắt cá sấu 7 xô
Dịu dàng một xíu, 8 tô dữ chằng
Nêm thêm 9 chú lăng nhăng
Mít khô, mít ướt cằn nhằn, ghen tuông
Trăm gram nhõng nhẽo giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề
Ngọc Hoàng hứng chí hề hề
“Sản phẩm” hoàn tất không chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
Cuối cùng một tiếng nổ vang
Thế rồi “con ấy” tàng tàng bước ra
Bèn đặt tên nó “EVA”
Còn gọi “con gái” hay là .... “cô em”
Bài 3:
Tôi yêu Vật lý tựa yêu em
Càng "vật", càng sâu lại càng thèm
Lý thuyết cho ta tăng hứng thú
Thực hành mang đến khát khao thêm
Yêu em anh giữ lòng luôn cứng
"Vật" lý khiến anh dạ chẳng mềm
Nghiên cứu, vận hành chừng vô tận!?
Khi nào chân mỏi, mắt kèm nhem..
A letter to electrons
Dear little particles,
The way to find out
------------------ what you are
Is the way to find out
------------------ Who I am
But -------------------------
How can I feel you
When I'm made from you?
Bài 4
Hỡi những hạt siêu bé nhỏ thân yêu,
Các bạn đã gợi đôi điều khám phá
Ta là gì hay những gì xa lạ,
Bởi sự rối bời các hạ hạt nhân?
Hoặc có lẽ bạn khuyên lời chân thật
Ta là ai, những ai sẽ là ta?
Nhưng còn mãi...
... trong hoài nghi cảm nhận;
Dẫu các người trộn lẫn nên ta?[/align]
Reading your post, I just can say:
"Wowwwwwwwwwwwwwwwwwwwww
wwwwwwwwwwwwwwwwww"!
Your poem, it's not a translated version
anymore but a completely new poem!
I like composing poem very much and of
course I love your poem, too.
I couldn't believe that you, as I imagined a
very "sassy" man, who always mocks me
without pity, can compose such a nice
poem.
Maybe I should change my "prejudice" of
you from now on.
My text which is so-called "poem" was
just my scream when I had a problem at
dealing with the topic quantum physics. :P
I had some other "poems" but they do not
fit in a physical forum.
Yeah, a poem at least must have rhythms
and rimes like the poem about black hole
bro Bin posted.
After my exams, would you like
competing with me for "the poem
championship"?
New Start
_ I don't think that my translated version
is a new poem as you said. Because I had
just translated your "poem" into V and
added some "spice" to fit for style of V
poetry.
Thus, I want you to refuse me with my
bad translated version insteed of praising
me for my new good poem.
_ If u have a negative prejudice for me,
think again !!! Because I'm always
support u whaterver you do or however
you compose the poem.
_ I would like but not dare compete with
you about poetry. I'm sorry about it !!!
bài 5
Lớp tôi có một cô nàng
Học không lo học, khoái làm nhà thơ
Giờ toán ngồi ngẩn ngồi ngơ
Thầy kêu đứng dậy bơ phờ mắt nai
Làm bài cứ một với hai
Lại thêm cái tật hay "nhai" trong giờ
Kiểm điểm mặt cứ tỉnh bơ
Bạn bè nhắc nhở trơ trơ như đồng
Bảo rằng: Đây phận má hồng
Không học được nữa chống lầy có sao
Bạn trai nghe thế thì thào:
"Cửa vườn đã mở mau vào đi thôi"
Nàng ta bụng tức như sôi
Xách chổi rượt chạy ôi thôi tiêu đời
Ông trời ơi hỡi ông trời
Sinh chi con gái đã đời thế kia
tìm vợ
Vợ tốt
Phải đẹp gái
Không kiêu sa
Thích ở nhà
Lo nội trợ
Không cắc cớ
Chửi chồng con
Không phấn son
Không nhiều chuyện
Không hà tiện
Không càm ràm
Phải siêng năng
Không lười biếng
Nói nhỏ tiếng
Biết chiều chồng
Giỏi nữ công
Và gia chánh
Biết làm bánh
Nấu ăn ngon
Biết dạy con
Ứng xử tốt
Không quá dốt
Không quá khôn
Không ôm đồm
Không ủy mị
Không thiên vị
Không cầu kỳ
Không quá phì
Không quá ốm
Không dị hợm
Không chanh chua
Không se sua
Không bẻm mép
Không bép xép
Không phàn nàn
Không ăn hàng
Như cơm bữa
Không được chửa
Khi chưa cho
Không tò mò
Không tọc mạch
Đừng tìm nữa
Ko có đâu ...
Bồ và vợ
Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ giỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng ...
*****************************
GIÁ TRỊ TƯƠNG ĐƯƠNG TÍNH THEO
ĐỘ TUỔI :
Gái 8 tuổi như thể dục dụng cụ: chẳng
thằng con trai nào để í tới.
18 tuổi như bóng đá: 22 thằng hùng hục
tranh nhau 1 quả bóng.
28 tuổi như bóng rổ: tỉ lệ tranh bóng đã
giảm xuống với 10 nguời 1 bóng.
38 tuổi như bóng bàn: khi quả bóng bay
đến, bạn cố hất nó sang bên đối phương.
48 tuổi như bóng chày: bạn cố đánh quả
bóng đi càng xa càng tốt.
Over 48, một câu trả lời đơn giản là Bi-da:
mục tiêu lớn nhất là cho "xuống lỗ"
What is the difference between girls aged:
8, 18, 28, 38, and 48, 58 and 68?
At 8 - You take her to bed and tell her a
story
At 18 - You tell her a story and take her to
bed
At 28 - You don't need to tell her a story
to take her to bed.
At 38 - She tells you a story and takes you
to bed
At 48 - You tell her a story to avoid going
to bed
At 58 - You stay in bed to avoid her story
At 68 - If you take her to bed, that'll be a
story!!!
Thơ tình dân IT nè 3` con ....
Theo chỉ số em còn là đơn thể
Mi-nhon như máy tính mi-ni
Anh tình cờ nhìn cấu trúc ngoại vi
Rồi từ đó ngược xuôi giòng dữ liệu
Em cứ thế tung ra từng mã hiệu
Anh khởi đầu giải mã toát mồ hôi
Trên màn hình tinh thể lỏng , em tôi
Mê xử lý đâu ngờ anh quá tải ...
Xin em chớ đổi qua nguyên lý giải
Để anh còn tiếp cận được tiến trình
Nhớ cũng đừng rẽ nhánh bất thình lình
Anh chết tắc dưới vòm trời ảo luận
Xin điều phối thông tin cho thật chuẩn
Đừng cho anh địa chỉ ảo nhé em
Anh đọc xong sẽ mặc định im lìm
Vì chẳng biết làm sao mà móc nối
Xin cập nhật mỗi khi em chuyển đổi
Để anh còn hướng đối tượng mà đi
Anh cất vào bộ nhớ để bảo trì
Và khẳng định một mình em trong đó
Em có biết hệ nhị phân định rõ
Một cấu hình chỉ hai chữ Anh - Em
Khi gọi tên, với điều kiện êm đềm
Là khởi động cuộc lập trình nhất thể
Xin hãy gọi thầm tên anh em nhé
Vì anh đang khe khẽ gọi tên em ...
Thơ tình Toán Hóa
Anh ngõ ý xin em đừng phản ứng
Hãy vui lòng cho tác dụng vào tim
Anh yêu em như acid yêu kiềm
Nếu hóa trị 2 ta cùng tương đối
Véctơ tổng gắng công xây dựng
Bèn triệt tiêu hai phân tử ion
Hóa trị em anh ghi khắc trong lòng
Để tổng hợp ái tình đi thẳng hướng
Bằng điểm điều hoà dù xa muôn tượng
Nhưng cân bằng tình đã lên ngôi
Phương trình này dù 1 ẩn số thôi
Không thể chứa một tim hai ẩn số
Tình cảm em không đo bằng tọa độ
Bằng chiều dài hay cung ngắm song song
Anh đừng dùng theo trục x bằng O
Hãy mở cửa đóng tim lòng hội tụ
Thơ tình Vật lý
Tôi và em là hai hành tinh lạ
Gói phận đời trong vũ trụ bao la
Niềm riêng mang nặng trĩu dãy ngân hà
Ta khắc khoải bên từng năm ánh sáng
Ôm ngõ hồn còn in hằn dĩ vãng
Ta yên nằm trên hai trục x,y
Vết thương lòng nào hẳn đã phôi phai
Như dung khí vẫn còn âm ỉ đốt
Nhờ ánh quang ta gặp nhau bất chợt
Tình gieo tình theo định luật Newton
Ðem ưu tư ta nối nhịp cầu vồng
Trên trục z ta nhận ra giao điểm
Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ?
Mĩa mai thay định lý Hubble ra đời
Ngày mỗi đưa hai đứa mình hai nơi
Ðể khoảng cách là một trời thương nhớ
Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡ
Tự thu mình vào vùng tối black-hole
Hững hờ trong kiếp sống qúa mõi mòn
Tim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện
Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ?
Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhau
Ðắp lên ta chất ngất vết thương đau
Rồi bùng nổ, trả ta về hư cấu.
MỨC ĐỘ THAM TIỀN VÀ CƯỚP BÓC
TRẮNG TRỢN CỦA CON GÁI :
Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ để quên 5000
Anh quay trở lại vội vàng
Em còn ngồi đó, 5000 ... mất tiêu
ĐẾN TỤC NGỮ CŨNG PHẢI ĐỀ CẬP :
Tục ngữ có câu : Muốn giàu nuôi cá ...
muốn khá nuôi heo ...muốn nghèo nuôi
gái
ĐẲNG CẤP CÁCH BIỆT GIỮA ĐÀN
ÔNG VÀ ĐÀN BÀ :
Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẵng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Format trái tim
Ánh mắt -con đường vào dữ liệu
Để một lần virus tình yêu
Truyền qua mạng bằng cái nhìn say đắm
Khiến con tim điên đảo thất thường
Như ru mình vào giấc mộng yêu thương
Ta ngơ ngẩn trong thiên đường tình ái
Một vườn yêu ngọt ngào đầy hoa trái
Đắm say tình nào ai muốn cách xa
Rồi hạnh phúc như vội vã thoáng qua
Người thay đổi khiến ta thành lạ lẫm
Virus yêu cứ từng giờ gặm nhấm
Trái tim hồng thẫm đỏ vạn nỗi đau
Thời gian ơi! Người dẫu có trôi mau
Trái tim ta có còn đâu nguyên vẹn?
Thoáng chuyện xưa chợt về trong nghèn
nghẹn
Có cách nào format trái tim yêu?
Bài thơ trên máy vi tính
Em vẫn biết:
Em làm vi tính
Các chương trình cứ máy móc vậy thôi!
Anh sẽ trách:
Hồn em như máy ấy
Số điện thoại, tên anh - Em mã hoá hết
rồi!
Nhưng đừng trách em
Cô gái đa tình
Bởi những ngày miệt mài trong phòng
lạnh
Phím máy vô tri, tay em gọi lệnh
Dòng chữ nào cũng ấm áp về anh...
Tình Toán, Hóa, Tin Học
Tình toán học và bài toán tích phân,
Nghe thật lạ nhưng sao mà gần gũi.
Tình hoá học ion và phân tử,
Lẫn lộn nhau làm say đắm hồn ta.
Chất xúc tác trong dung dịch hiền hoà.
Bổng chuyển hoá thành khói tan trong
cốc.
Ôi IT tình yêu tin học,
Đã yêu nhau mà không được gần nhau
Cho dù ai có lập trình Si Plus
Thiếu Class rồi trình Run chẳng được đâu.
Web của tình yêu giăng trên mạng net
Anh đã vướng vào gỡ mãi không ra.
Anh trách em, sao không trách mạng web
nào
Đã đưa đẩy anh vào niềm truỵ lạc
Em yêu anh và tin anh tha thiết
Nhưng vẫn ngờ anh nay đã đổi thay
Tình yêu ơi ta mong đợi đêm ngày
Hãy chấp cánh cho chàng điều nguyện
ước.
Chúc anh vui dù sầu trong ly biệt
Tình trong tim sẽ bay bổng gặp nhau
Trong chiêm bao hay mộng mị đêm
trường.
Ta sẽ gặp tình ta trong vũ trụ
Tôi và em là hai hành tinh lạ
Gói phận đời trong vũ trụ bao la
Niềm riêng mang nặng trĩu dãy ngân hà
Ta khắc khoải bên từng năm ánh sáng
ôm ngõ hồn còn in hằn dĩ vãng
Ta yên nằm trên hai trục x,y
Vết thương lòng nào hẳn đã phôi phai
Như dung khí vẫn còn âm ỉ đốt
Nhờ ánh quang ta gặp nhau bất chợt
Tình gieo tình theo định luật Newton
Ðem ưu tư ta nối nhịp cầu vồng
Trên trục z ta nhận ra giao điểm
Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ?
Mĩa mai thay định lý Hubble ra đời
Ngày mỗi đưa hai đứa mình hai nơi
Ðể khoảng cách là một trời thương nhớ
Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡ
Tự thu mình vào vùng tối black-hole
Hững hờ trong kiếp sống qúa mõi mòn
Tim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện
Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ?
Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhau
Ðắp lên ta chất ngất vết thương đau
Rồi bùng nổ, trả ta về hư cắu
Thơ tình Computer
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Mạng là gì ?
Mạng là nơi mà chính nỗi cô đơn
Khuất đâu đó ở phía sau bàn phím
Mạng là nơi thử một lần chiêm nghiệm
Những thực hư ẩn hiện giữa tim người
Hai bên modem em và tôi
Cùng hai cái tên rất là ngộ nghĩnh
Tâm sự khi đùa khi là nghiêm chỉnh
Chẳng biết đâu mà đối phó lẫn nhau
Mạng là nơi mà chẳng biết tìm đâu
Một chút sẻ chia giữa đời rộng lớn
Cứ nghĩ rằng sau một cái tên là lạ
Là một tâm hồn đồng điệu, cảm thông
Mạng là nơi giữa có và không
Nhiều lúc mỏng manh tưởng chừng là một
Mạng là nơi mà có khi dại dột
Ta mải mê làm một cuộc phiêu liêu
Mạng là nơi mà chẳng hiểu vì đâu
Mỗi khi xa thấy lòng nhớ lắm
Thèm một tiếng “hi” dịu dàng đầm ấm
Thèm một mail dù chỉ một đôi dòng
Mạng là nơi lòng muốn hỏi lòng
Muốn nói lên những điều không thể nói
Mạng là nơi giữa đời rất vội
Tìm thấy trong lòng một chút thảnh thơi
Mạng là phim và mạng cũng là đời
Cũng lắm niềm vui, cũng nhiều nước mắt
Cũng ghét – yêu nửa đùa nửa thật
Cũng giận hờn thế nọ thế kia
Mạng là nơi những kẻ thức khuya
Bất chấp thời gian, bất cần giấc ngủ
Bên máy tính đêm sẽ là không đủ
Ngày cất vào như đôi mắt modem
Mạng là gì ư? Tôi và Em
Cứ mải mê tìm nhau được rồi lại mất
Là cuộc phiêu liêu thử tìm gì thật
Hạnh phúc vẫn là đáy bể tìm kim
Mạng là gì ư? Một cuộc trốn tìm
Sau những account im lìm ẩn hiện
Có khi vu vơ có khi màu nhiệm
Cứ thử click vào đến lúc sẽ tìm ra
Cổ tích của những ngày xa
Một túp lều tranh, tim vàng đôi lứa
Cổ tích ngày nay không còn thế nữa
Hai trái tim vàng kết nối bởi modem
BÀI THƠ TÌNH ĐIÊN NẶNG *
Anh yêu em một tình yêu ngắn mạch
Mi-crô giây tình đã vọt trời xanh
Em giật thót… ôi thiên đường hạnh
phúc… !
Ngờ đâu anh lặng lẽ xuống trục hoành !
Anh yêu em bằng mối tình sóng sin
Mà tần số anh đã cài quá nhỏ
Em đợi mãi anh mới bò lên đỉnh
Chút ít vui anh đã thả dốc dài.
Hạnh phúc nồng nàn giây phút bên anh
Rồi buồn bã ngày anh qua tọa độ
Tình như những mùa xuân mai mới trổ
Hạ, thu, đông em chỉ thấy lá cành…
Em bảo rằng em chỉ thích xung vuông
Cho giấc ngủ em được lần trọn vẹn
Đêm đủ dài cho hoa quỳnh đỡ thẹn
Ngày đủ cho lan trắng hóng mặt trời .
Nhắc anh hoài em ghét xung tam giác
Tình yêu như lính đào ngủ qua đêm
Năm xa cách cho vài giờ tất bật
Tình vụt bay cơn lốc thoảng qua rèm !
***
Ôi tình yêu ! những cuộc tình điên nặng
Lúc bậc đôi ba rồi lúc đa hài
Lúc nhũng nhiễu cho tình tàn phai
Thôi anh cứ yêu như lần ngắn mạch !
Thơ tình Hóa Học
Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một
Nếu như em là cột
Anh xin làm cãn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở
Nếu như em là phở
Thì anh là nýớc lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ
Nếu như em là chỉ
Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ ðứt....
Giả như em có sứt
Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta ði cùng lối
Giả như em sợ tối
Anh sẽ là ngọn ðèn
Dù dầu ðắt xãng lên
Anh vẫn luôn toả sáng.....
Còn nếu em là ván
Anh sẽ xin làm ðinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết
Nếu em làm biển biếc
Anh làm sóng bạc ðầu
Dù tận dýới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển
Nếu như em ðịnh tiến
Anh cũng không chịu lùi
Cả hai chẳng chịu lui
Thì ôm nhau chịu trận
Nếu tình là số phận
Anh sẽ nãng lên chùa
Cầu khấn rõ là to
Mong lấy em là vợ
Nếu em là chủ nợ
Anh một kẻ thiếu tiền
Khe khẽ ðến bên em
Rồi cuỗm tiền chạy mất
Hóa thân là hành khất
Anh gõ cửa nhà em
Trong lúc trời nhá nhem
Xin nụ hôn tình ái
Nếu như em củ chuối
Anh sẽ làm Chí Phèo
Chí và Nở gặp nhau
Hỏi sao không có cháo
Nếu như em là gáo
Anh sẽ xin làm que
Trọc một lỗ vào khe
Khối ngýời dùng múc nýớc
Nếu có một ðiều ýớc
Anh ước ðến bên em
"Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm ðềm mãi mãi"
Giả như em làm Vãi
Anh cạo ðầu làm sư
Tu ở ðền ông Từ
Vẫn vô tư mà sống
Nếu như em làm trống
Anh xin làm cái dùi
Trống với dùi quen mui
Lùi dần vào chỗ vắng
Giả như không còn nắng
Em sợ bầu trời ðêm
Anh gọi mặt trời lên
Ðón bình minh rực rỡ
Có một khi nào ðó
Muốn trở về tuổi thõ
Anh sẽ làm cây dừa
Tỏa bóng mềm em mát
Nếu vô tình chợt khát
Anh dòng suối mát trong
Dâng vị ngọt vô ngần
Ðể em… tu ừng ực
Giả như em ngủ gật
Anh sẽ ðến bên mình
Xoa nhè nhẹ con tim
Vì trên tim… là ngực
Giả như em có bực
Anh lại cười hề hề
Thế thì ảnh hưởng giề
Anh chứ ai ðâu nhỉ?
Em mắng anh: "Ðồ khỉ”
Rồi nhoẻn miệng cýời khì
"Lần sau có làm gì
Tránh người ta nhìn thấy ...."
Giả như em là giấy
Anh biến thành bút chì
Chúng bạn có nói gì
Chì vẫn ði trên giấy
Nếu mà em có chấy
Anh thành dầu gội ðầu
Chui vào mờ tóc nâu
Ở lâu lâu trong ðó
Nếu như em ngại gió
Anh nguyện làm bức tường
Ðứng chắn giữa giáo ðường
Cho em tôi cầu nguyện
Giả như em lắm chuyện
Nói ra rả cả ngày
Anh cãi cối cãi chày
Nói gì mà lắm thế
Không may mà em dốt
Anh nguyện làm ông thầy
Cũng chẳng chóng thì chầy
Thầy biến thành "thầy nó"
Giả như em sợ chó
Anh nguyện làm cây riềng
Chó mà gặp phải riềng
Thành thịt chó rựa mận
Giả như em có cận
Thì anh cũng mắt lồi
Hễ gặp nhau trên ðồi
Ta ðồng thời bỏ kính...
Nếu em học tài chính
Anh sẽ học ngân hàng
Nhà chúng mình màu vàng
Hai nhóc...thêm nhóc nữa
Khi mà em có ..ửa
Là anh sẽ ở nhà
Luôn ở bên em mà
Dù bạn bè có ... nhậu
Qủa từ hoa mà ðậu
Con chúng mình từ em
Anh cũng chỉ góp thêm
Cho gia ðình hạnh phúc
Khi nào anh lên chức
Sẽ mua ðất xây nhà
Trồng trước cửa výờn hoa
Phía sau là bãi tắm
Nếu người em toàn nấm
Anh lấy nước biển về
Em tắm thỏa tắm thê
Cho ðến khi hết bệnh
Trời hóa em là mận
Anh nguyện làm cây ðào
Mọc ở cạnh cầu ao
Nõi chúng mình thề nguyện
Nếu ðêm nào mất ðiện
Anh ngồi quạt cho em
Sau mỗi tối êm ðềm
Tình nồng càng thắm ðýợm
Chuyện thường ngày ở huyện
Là lúc mình gần nhau
Hễ ngồi cạnh em lâu
Anh lại mõ cô khác
Nếu như em yêu nhạc
Anh xin làm cái ðài
Ðể lúc em nằm dài
Luôn có anh bên cạnh
Dù bao giờ cô quạnh
Anh cũng gần bên em
Nhý ngọn bấc với ðèn
Hòa trong nhau bừng sáng
Khi mà em ðến …tháng
Là lúc anh phải chiều
May mà chẳng có nhiều
Tháng vài ba ngày lẻ
Bây giờ anh còn trẻ
Nếu mà anh có tiền
Anh mua một con thuyền
Cùng em ði khắp chốn
Chúng mình còn thiếu thốn
Chúng mình chẳng phải giầu
Nhýng mà có sao ðâu
Em vẫn là tất cả
Anh là con trai cả
Em: dâu lớn trong nhà
Cùng phụng dưỡng mẹ cha
Vẫn thuận hoà sớm tối
Giả như em lạc lối
Anh tới ðón em về
Vì chúng mình cùng quê
Có chi ðâu mà lạ
Em thưõng anh vất vả
Anh nhớ em thật nhiều
Cũng chẳng còn bao nhiêu
Thời gian ta khó nhọc
Bỗng khi nào em khóc
Là những phút nhớ anh
Giọt nước mắt long lanh
Chảy trên hai gò má
Anh thưõng em anh quá
Người con gái chung tình
Những lúc ở một mình
Anh nhớ em từng phút
Nếu em là cây bút
Anh là giọt mực xanh
Mực bút vẫn song hành
Cùng em, anh tới lớp...
Nếu em là tia chớp
Anh nhý con thuyền kia
Lặng trôi dưới sao khuya
Tìm bến bờ em ðậu
Nếu ai bảo em xấu
Ðập phù mỏ cho anh
Em là em của anh
Với anh em vẫn ðẹp
Khi mà em hết ðẹp
Thì anh cũng ðã già
Hạnh phúc của hai ta
Là trái tim nồng cháy
Nếu em là xe máy
Anh sẽ là con ðường
Trải ði khắp muôn phương
Cho em ði không ngại......
Giả như không bằng lái
Anh: cảnh sát giao thông
Em có gặp dân phòng
Hễ cần là anh ðến
Giả như em là hến
Anh biến thành con "chai"
Ðể có khi ngày mai
Ðem bỏ vào nồi luộc
Nếu em không biết ðược
Cuộc ðời trôi về ðâu
Xin em hãy mau mau
Ta ðịnh ngày hôn lễ
Ðể một thời tuổi trẻ
Anh có em bên mình
Trọn vẹn cả nghĩa tình
Cho ðến ngày ly dị
Thấy cuộc ðời vô vị
Em lại tìm ðến anh
Viết tiếp câu chuyện tình
Của Chí Phèo Thị Nở
Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối ðến phòng em
Biến em thành bà chủ
Những lúc em buồn ngủ
Anh nguyện làm gối ðầu
Ðể em ngủ thật sâu
Anh ngắm nhìn thoả thích
Em là con chim chích
Anh sẽ là chim ri
Dù chẳng hót ðược gì
Cũng bên nhau sớm tối
Nếu em hay nói dối
Anh nói dóc như thần
Hai chúng mình thành thân
Rủ nhau lừa thiên hạ
Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu ðẹp ðến ðâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
Chuyện bây giờ mới kể
Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngày mai
Anh cùng em viết tiếp…
Thơ tình Hóa Học
Khi tôi nói em đừng " phãn ứng "
Hãy ngồi nghe mà "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giãi" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một " giây dẫn điện "
Vì đó là " đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười" công dụng " cũa em ư ?
Hay " nguyên tắc " giết người wa khoé
mắt
Theo " định luật " cũa tình tôi " đậm đặc "
Kẽ si tình bị " điều chế " nơi em
Một cuộc đời son trẽ fãi lên men
Bỡi " nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng " hoá Trị "
Biết lấy gì do " thễ tích " sầu thương
Em đã làm "toã nhiệt " trái tim hoang
Và " trọng lượng " đã mấy lần co giãn
Tôi đau khỗ tim tôi vì nức rạn
Nên vội thay " cường độ" cũa tình yêu
Giãi thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không fát biễu 1 đôi lời " cãm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em " tác dụng "
Vì tương tư là" trạng thái thiên nhiên "
Nếu không tin em "khão sát " mà xem
Rồi sẽ thấy tôi " cân bằng " lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu " tuyệt đối"
Lòng nát tan như " tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ " một ngày kia
Và chẵng muốn đặt tình nơi " vô cực "
Tôi yêu em chẵng kễ gì quy ước
Không kễ gì " áp lu*c" cũa riêng ai
Nụ cười mà em " phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang " xuất hiện"
Fãi chăng tôi đi ngược chiều giòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao " nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào " không khí"
Niềm sầu tũi" bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương " điện trã" càng gia
tăng
Có nhiều đêm "ão ãnh" cũa giai nhân
Đã "fãn chiếu" wa giất mơ êm ái
Khi tĩnh dậy thấy hồn như " điện giãi
Đang lạc về " tiêu điễm" tận hư vô
Có khi buồn " phân tích " lệ thành mưa
Mong "tỗng hợp " tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu " nguyên chất "
Tôi thật tình không" phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi " tích tụ " từ lâu
Một" dung dịch " chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi " đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về " điều chĩnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá "
Thơ tình Toán Học I
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi luc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều
Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
Nơi trái tim anh,
em mãi mãi là hằng số vô biên
Thơ tình toán học II
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng
giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn
Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai
Thơ tình Toán Học III
Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính
phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp
thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô
nghiệm
Thơ tình Toán Học IV
"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được
"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ
Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép
"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng
vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới
Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song
song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả
Thơ tình Toán Học V
Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc
Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản
Em sung sướng trên đường tròn duyên
dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiếp cận
Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp
Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương
TÌNH TOÁN HỌC VI
Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách
Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi
"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"
Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song
song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"
Tình Toán Học VII
Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu
Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực
Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.
Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc
Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện
Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm
Thơ tình Toán Học VIII
Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương
giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô
nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản
Thơ tình Toán Học IX
Em gái ơi đừng ghét môn toán
Hãy lại đây ta cùng nhau học toán
Lại gần đây hai ta ngồi xích lại
Bài toán nào ta giải mà chả ra
Tay trái cầm chiếc compa
Tay phải cầm thước đi ra đi vào
Lấy hơi em nói thì thào
Rằng học như thế không vào đúng thôi
Đạo hàm ai lại nhân đôi
Tích phân trở lai nó dôi ra liền
Giới hạn thí nhớ lấy biên
Tích phân xác định trong miền không gian
Đồ thị trục dọc trục ngang
Không cần nhớ hết mà hoang mang mình
Đến khi gặp phải phương trình
Không khai căn được thì bình phương lên
Với bất phương trình không nên
Cần xem xét dấu mới nên nhân vào
Em giống như một đao hàm chưa giải
Để cho anh phải mò mẫm tích phân
Thân hình em một hàm số bình phương
Những uốn cong vô cùng kỳ diệu
Nếu anh là dòng điện I vôn
Em sẽ là quả bóng đèn cần điện
Và mẹ em biến trở của dây dòng
Trời sinh ra để cản đường dòng điện
Và bố em cầu dao điện thế
Nếu khi cần ông sẽ ngắt I ngay
Và như thế hậu quả sẽ khôn lường
Đèn sẽ tắt và điện thì sẽ chết
Và anh ước sao anh không là dòng điện
Mà chỉ là pin con thỏ em ơi
Và khi đó không còn gì ngăn cản
Bởi vì pin đâu có trở để ngăn dòng
Và khi đó cầu dao không tác dụng
Bóng đèn em lại sáng rực màu trăng
Nếu anh em là cảm kháng của nguồn
Thì chị em tất nhiên là dung kháng
Và khi đó triệt tiêu cho tất cả
Cộng hưởng rồi mọi trở sẽ bằng không
Nếu ông em là một điện trở nguồn
Thì I tăng R sẽ giảm
Và khi đó không còn gì ngăn cản
Để cho dòng khỏi chập mạch em oi
Anh sẽ đến bên em không gì cản nổi
Bởi vì anh là dòng điện I vôn
Ngỡ ngàng
Mảnh thuỷ tinh ánh điện đường soi vào
lấp lánh.
Em cứ ngỡ là vì tinh tú vừa rơi.
Em reo lên thầm cảm tạ bầu trời.
Chợt ngỡ ngàng nhận ra không phải thế.
Em... biết bao lần như thế?
Biết bao lần lầm lỡ để xót xa.
Đơn phương
Phạm Đức - 1992
Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
Gần nhau sao chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em, người vốn vô tình với tôi
Còn em lại đi tìm người
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi thật buồn
Cái bông hoa nở giữa vườn
Hương thơm nhiều lúc lại thường bay xa
Thôi thì tôi đó em đây
Không yêu nhau nữa dẫu đầy thương yêu
Mong em yêu và được yêu
Đừng như tôi cứ một chiều tương tư
Dại khờ
Xuân Diệu
Người ta khổ vì yêu không phải cách
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ
Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương
Vì thả lỏng không kiềm chế dây cương
Người ta khổ vì lui không được nữa
Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa
Nhưng tim không mà tưởng tượng tràn
đầy
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
Dấn thân mãi để thân mãi để kiếm trời
dưới đất
Người ta khỏ vì cố chen ngõ chật
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao
Không muốn chữa, không chịu lành thú
độc
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đên bây giờ không thấy
Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy?
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em
Chiều dần buông, thành phố vào đêm
Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết
Nửa của mình hay nửa của ai?
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình
Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào phải của mình
đâu
Không phải của mình, chẳng phải của
nhau
Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
Là đúng sai trong tim nửa của mình
Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có thể trên đời này đâu có
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau
TÌNH CA VẬT LÝ
Chương I
Anh hiểu rồi bước sóng cuộc đời ta
Những bước sóng tự muôn trùng xa cách
Không dữ dội như lò xo con lắc
Mà điều hòa dao động nhịp tim em
Một chút lệch pha vẫn kỳ diệu êm đềm
Qua thấu kính cánh buồm xa hội tụ
Biển vẫn thế -
Chẳng cam chịu phút giây nào yên ngủ
Tán sắc yêu thương, khúc xạ giọt chiều
buồn
ánh sáng cuộc đời dẫu thay đổi luôn luôn
Vẫn tùy biến theo chu kỳ buồn - vui,
thương - nhớ
Vẫn phóng xạ đầy vơi qua từng hơi thở
Tải tình yêu đi suốt tháng năm dài
Với máy biến thế này cường độ chẳng hề
sai
Em đã hiểu
Chín mươi phút làm bài môn vật lý !
Chương II
Cái quầng sáng trong giao thoa ánh sáng
Có bao nhiêu vân mà lấp lánh cuộc đời ?
Được chiếu bằng nguồn đơn sắc trong tôi
Giải bước sóng giữa hai khe khoảng cách
Lúc tự cảm rung lên trong đoạn mạch
Thì điện trở này có ý nghĩa gì đâu
Khi xoay chiều hiệu điện thế cho nhau
Cường độ tình yêu tăng nhiều lần hiệu
dụng
Như ánh mắt buổi đầu tiên lúng túng
Muôn thuở vẫn là chuyện con lắc lò xo
Dao động, chu kỳ, biên độ vòng vo
Chẳng thành chuyện, không đầu và không
cuối
Càng tâm sự lòng anh càng bối rối
Ngỡ nhìn qua kính lúp cuộc đời ta
Khi ngắm chừng từ quan sát suy ra
Độ bội giác chắng có gì thay đổi
Đem phản ứng hạt nhân so với thời thanh
niên sôi nổi
Có đúng là hai loại phải không em ?
Điều kiện xảy ra em hãy nói thử xem
Đừng lệch pha như sóng dừng em nhé !
Ôi cuộc sống với ngàn điều có thể
Xin hãy làm đoạn mạch RLC
Không phân nhánh mà nóng bỏng chất thơ
Là giản đồ véc-tơ
Mộng mơ môn vật lý !
TÌNH CA VẬT LÝ 2
Nếu anh là Trái Đất
Em hãy là Mặt Trăng
Nếu em là hạt nhân
Anh sẽ làm điện tử
Nếu em là điện tử
Anh – Điện thế rất cao
Để dòng điện qua mau
Đưa tình đi muôn hướng
Nếu em là ánh sáng
Anh là pin mặt trời
Anh đón em khắp nơi
Dâng cho đời năng lượng
Em – đại lượng vô hướng
Anh – đại lượng vectơ
Bình phương anh ngẩn ngơ
Hai chúng mình là một
Sét tình anh đột ngột
Tình em cột thu lôi
Và những trận mưa rơi
Bình yên trong dịu mát
Còn nếu em là sắt
Anh sẽ là nam châm
Để chúng mình gần hơn
Trong lực từ thương nhớ
Em – ngôi sao nào đó
Giữa thiên hà xa xôi
Kính thiên văn muôn nơi
Anh dõi nhìn em đó
Vũ trụ bao la thế
Nhưng có nghĩa gì đâu
Khi người ta yêu nhau
Mọi cái đều có thể…….
THƠ TÌNH
Khi tôi nói em đừng " phản ứng "
Hãy ngồi nghe "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giải" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một " giây dẫn điện "
Vì đó là " đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười" công dụng " của em ư ?
Hay " nguyên tắc " giết người qua khoé
mắt
Theo " định luật " của tình tôi " đậm đặc "
Kẻ si tình bị " điều chế " nơi em
Một cuộc đời son trẻ phải lên men
Bởi " nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng " hoá trị "
Biết lấy gì do " thể tích " sầu thương
Em đã làm "tỏa nhiệt " trái tim hoang
Và " trọng lượng " đã mấy lần co giãn
Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn
Nên vội thay " cường độ" của tình yêu
Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không phát biểu 1 đôi lời " cảm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em " tác dụng "
Vì tương tư là" trạng thái thiên nhiên "
Nếu không tin em "khảo sát " mà xem
Rồi sẽ thấy tôi " cân bằng " lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu " tuyệt đối"
Lòng nát tan như " tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ " một ngày kia
Và chẳng muốn đặt tình nơi " vô cực "
Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước
Không kể gì " áp lực" của riêng ai
Nụ cười mà em " phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang " xuất hiện"
Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao " nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào " không khí"
Niềm sầu tủi " bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương " điện trở" càng gia
tăng
Có nhiều đêm "ão ảnh" của giai nhân
Đã "Phản chiếu" qua giấc mơ êm ái
Khi tỉnh dậy thấy hồn như " điện giải"
Đang lạc về " tiêu điểm" tận hư vô
Có khi buồn " phân tích " lệ thành mưa
Mong "tổng hợp " tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu " nguyên chất "
Tôi thật tình không" phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi " tích tụ " từ lâu
Một" dung dịch " chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi " đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về " điều chỉnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá "
dành cho ai yêu Hoá
Là Hóa học là chai với lọ
Là bình to, bình nhỏ ... đủ thứ bình
Là ống dài, ống ngắn xếp linh tinh
Là ống nghiệm, bình cầu xếp bên nhau
như hình với bóng
Là Hóa học nghĩa là làm phản ứng
Cho bay hơi, ngưng tụ, thăng hoa
Nào là đun, gạn, lọc, trung hoà
Oxi hóa, chuẩn độ, kết tủa
Nhà Hóa học là chấp nhận "đau khổ"
Đứng run chân, tay mỏi lắc, mắt mờ
Nhưng tìm ra được triệu chất bất ngờ
Khiến cuộc đời nghiêng mình bên Hóa
học
_________________
♥.•*:•.♥ nếu 1 nụ hôn là 1 giọt nước, tôi sẽ
trao bạn biển cả.♥.•*:•.♥
♥.•*:•.♥nếu 1 cái ôm là 1 chiếc lá, tôi sẽ
trao bạn cả rừng cây.♥.•*:•.♥
♥.•*:•.♥ nếu cuộc sống là 1 hành tinh, tôi
sẽ trao bạn cả thiên hà.♥.•*:•.♥
♥.•*:•.♥ nếu tình bạn là cuộc sống, tôi sẽ
trao bạn chính tôi.♥.•*:•.♥
THƠ TÌNH 2
Anh ngỏ ý xin em đừng "phản ứng"
Hãy vui lòng cho "tác dụng" vào tim
Anh yêu em như "axit" yêu "kiềm"
Nếu "hóa trị" hai ta cùng tương đối
Anh biết em trong "phương trình hoá
học",
Và quen em khi "phản ứng cân bằng".
Từ "phương trình oxi hoá Mangan",
Tình hai đứa hoà trong "dung dịch".
Em "chuẩn độ" tình anh bằng "axit"
Từng "giọt" lắng nhỏ vào trong tim
"Điểm dừng" khi tình anh thay đổi
Bỏ lại em "dung dịch" thắm làn môi
Em là "oxy rỉ sét" đời anh
Đừng trách em sao tâm hồn phù thủy
Bởi "hóa học" biến đổi khôn lường
Tình trong em còn mãi vấn vương...
Dẫu có lúc em thay đổi nhanh như "phản
ứng trung hòa"
Dẫu có lúc đầu em nóng như "phản ứng
nhiệt tỏa"
Và những khi bản thân em như "nước gặp
axit đặc"
Là những lúc anh như tra tấn bởi "bazơ"
Tai anh lúc này như có "TNT" một mớ
Cứ đùng đùng , khói bốc cả hai bên...
Má anh đây đỏ như "PP" (phenolphtalein)
gặp "xút"
Chỉ bởi rằng tay trái cứ như tên...
Nhưng anh vẫn yêu:
Mặn mà như "muối Natri Clorua"
Bền chặt như "muối Bari Sunfat"
Dễ bùng cháy như "Kali clorat"
Rất ngọt ngào như đường "Saccaroz"
Lấp lánh như những viên "kim cương hột"
Nồng nàn như "oxi" với "hidro...."
Có một thời ai say mê học hoá
"A." cộng "B." là phản ứng trung hoà
"M" cộng "N" là phản ứng cháy nổ
"Tái hợp" thành Valentine đầy hoa
"Xúc tác" Noel, ta sẽ thấy quà
Thêm sinh nhật thì chất N "vừa đủ"
Nếu "môi truờng" ta đặt trong sở thú
A ét ca tờ, hỗn hợp mau tan
Rồi một hôm ai hí hoáy lên bàn
Đố ai đó một "phương trình" vô định
Để người ta cứ ngồi hoài, bướng bỉnh
Tính toán nào "e giảm" lại "e tăng"
Đường tim ai xâu "phản ứng" lằng ngoằng
Đủ "este, polime, axit"
"Rượu, xeton, phenol, andehyt"
Để ai tìm nhăn trán, mặt đăm chiêu
Có một thời học hoá để mà yêu
Có một thời học trò để mà nhớ
Cãi, giận nhau, nhức đầu quá xá cỡ
Để cuối cùng vẫn "trùng hợp, trùng
ngưng".
Em cắm hoa tươi để cạnh bàn
Mong rằng Hóa học bớt khô khan
Em ơi! trong Hóa nhiều công thức
Cũng đẹp như hoa lại chẳng tàn
Con gái học Hóa biết gì ngoài công thức
Chẳng chút nào lãng mạn văn chương
Dù đôi lúc cũng muốn làm thi sĩ
Cầm bút lên rồi...
Viết được gì đâu...
Con gái học Hóa
Trái tim chi li, sắt đá
Bất kể cái gì cũng đem "thí nghiệm"
Từ tình yêu đến cả lòng tin
CHUYỆN TÌNH NITƠ VÀ HIĐRO
Em là cô gái "Nitơ",
Tên thật "Azốt" ai ngờ làm chi.
"Không mùi" cũng chẳng "vị" chi,
Sự sống không được duy trì trong em.
Chỗ em thiếu Oxizon,
Thế nhưng em vẫn dịu hiền như ai.
Nhà em ở "chu kì hai",
Có "năm điện tử lớp ngoài" bao che.
Mùa đông cho chí mùa hè,
Nhớ "ô thứ bảy" anh về thăm em.
Bình thường em ít người quen,
Người ta cứ bảo em hiền thế cơ.
Cứ như dòng họ "khí trơ",
Ai mà ngỏ ý làm ngơ sao đành.
Tuổi em "mười bốn" xuân xanh,
Nghĩ chi tới chuyện ái ân làm gì.
Thế rồi năm tháng qua đi,
Có anh bạn nhỏ Oxi gần nhà.
Bình thường anh chăng thèm qua,
Đến khi giông tố ắc là tìm em.
Dần lâu rồi cũng sinh quen,
"Nitơ Oxit" sinh liền ra ngay.
"Không màu" là chất khí này,
"Bị oxi hoá" liền ngay tức thì.
Thêm một nguyên tử oxi,
"Khí màu xanh thẳm" chất gì độc hơn.
Bơ vơ cuộc sống cô đơn,
Thuỷ Tề thấy vậy rước ngay về nhà.
Gọi ngay hoàng tử nước ra,
Ghép luôn chồng vợ thật là thú thay.
Hờn căm khói bốc lên ngay,
Cho nên em chụi chua cay một bề.
Đêm đông gió rét, mưa về,
Oxi chẳng được gần kề bên em.
Vì chung dòng họ "Á Kim",
Cho nên cô bác hai bên bực mình.
Oxi từ đó buồn tình,
Bỏ em cô độc một mình bơ vơ.
Đầu xóm co anh Hidrô,
Một hôm nào đó viết thư tỏ tình.
Phòng riêng lạnh lẽo một mình,
Nhìn gương chỉ thấy bóng mình trong
gương.
Hidrô tỏ ý muốn thương,
Làm sao nở để dôi dường cách xa.
Sớm đào tối mận lân la,
Hidrô thường đến thăm nhà em luôn.
Thấy em vẫn tỏ ý buồn,
Rủ luôn anh "Sắt" cùng trường sang chơi.
Anh Sắt miệng lưỡi nhất đời,
Đến chơi hôm ấy thì trời nóng rang.
Lựa lời khuyên nhủ hỏi hang,
Bảo em nên sánh cùng chàng Hidrô.
Chuyện tình hò hẹn mấy khi,
Để người nhòm ngó làm chi cho phiền.
Từ đây chồng thảo vợ hiền,
Cùng em ra đồng để lúa tốt xanh.
Đừng quên em nhé các anh,
"Amoniac" chính danh chất nấy.
Đành rằng em có mùi khai,
Làm phân bón ruộng chẳng ai phiền lòng.
Nếu em là axit
Anh xin làm bazơ
Để yêu đến bất ngờ
Đến trung hoà không kịp!
Em thích làm axit
Có vị chát vị chua
Như dư vị tình yêu
Không ngọt ngào đường mật.
Tính khí em đặc biệt
Đâu chỉ có protôn
Anh nào biết trong em
Chứa bao nhiêu H+
Tình yêu dành cho em
Mạnh hơn lực axit,
Thắng cả lực bazơ
Để đến tận bây giờ
Vẫn trung hoà không kịp.
Hóa học là gì?
Là hoá học nghĩa là chai với lọ
Là bình to bình nhỏ... đủ thứ bình
Là ống dài , ống ngắn xếp linh tinh
Là ống nghiệm , bình cầu xếp bên nhau
như hình với bóng
Là Hoá học nghĩa là làm phản ứng
cho bay hơi , ngưng tụ , thăng hoa
Nào là đun , gạn, lọc , trung hoà
Ôxi hóa , chuẩn độ , kết tủa
Nhà Hoá học là chấp nhận "đau khổ"
Đứng run chân , tay mỏi lắc , mắt mờ
Nhưng tìm ra được triệu chất bất ngờ
Khiến cuộc đời nghiêng mình bên Hoá
học.
.
Tính tan của muối
Loại muối tan tất cả
là muối ni tơ rat
Và muối a xê tat
Bất kể kim loại nào
*
Những muối hầu hết tan
Là clorua, sunfat
Trừ bạc chì clorua
Bari, chì sunfat
*
Những muối không hoà tan
Cacbonat , photphat
Sunfua và sunfit
Trừ kiềm, amoni.
Lại bắt đầu từ bazơ, axít
Mùa hạ xôn xao trong mỗi phương trình
Phản ứng nào ta dùng để chứng minh
Về tính khử nhôm mạnh hơn đồng, sắt ,
bạc
Năm tháng cháy tuổi hồng ta khao khát
Điều kiện nào đây chuyển hóa chất hữu cơ
Bằng đun nóng, nước brôm hay xúc tác
bất ngờ ?
Cho tình yêu tạo thành sau phản ứng
Sắt tác dụng với phi kim ở nhiệt độ cao
tùy hứng
Em đừng làm chất lưỡng tính trong em
Dù điện cực trơ, vách ngăn xốp thật mềm
Đừng bị khử như ion natrri anh nhé !
Từ tinh bột có thể nào điều chế
Rượu etylíc bằng men của tình yêu ?
Khi xa rồi vẫn nhận biết một điều :
Những dung dịch dẫu không còn nhãn
mác !
Mùa hạ cứ thản nhiên vô tình nắng át
Các đồng phân của hợp chất hữu cơ
Phản ứng với đá vôi, màu nước brôm bị
mất tự bao giờ
Tạo pôlime trong quá trình phản ứng
Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
Một mùa thi ươm ngững giấc mơ hồng
Chín mươi phút làm bài râm ran tiếng ve
ngân !
BÀI 1: TÌNH BẠN
Tình bạn đẹp như "bảy hằng đẳng thức"
Sống bên nhau như "2 vế phương trình"
Rồi mai đây cuộc sống sẽ "chứng minh"
Tình bạn đẹp như muôn vàn "định lý"!
BÀI 2:
"Bình phương" chưa đủ "lập phương" thôi
"Lập phương" chưa đủ "luỹ thừa mười"
Con nâng nỗi nhớ cha hơn nữa
Đến "mũ e-nờ" con mới thôi!
BÀI 3:THƠ TÌNH
Đôi mắt em như "phương trình" bỏ ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng 1 "góc anpha"
Tóc em dài như "định lý Bunhia"
Và môi em "đồ thị hàm số cos"
Xin em đừng gọi anh là thằng ngốc
Sinh nhật em anh tặng "trái cầu xoay"
Đêm noel "hình chóp cụt" trên tay
Anh trao em cả trái tim thổn thức
Mãi mãi em ơi "phương trình a không
mẫu thức"
Em là "nghiệm duy nhất" của đời anh!
BÀI 4:SỰ LÃNG MẠN TRONG TOÁN
HỌC
Tôi yêu em trong tình yêu toán học ,
Cái nhìn đầu của hai "biến x , y".
Bao buồn vui là "cực trị" cõi lòng,
Rằng "tiệm cận" giận hờn sẽ bằng không,
Và "hằng số phương trình" là em đó.
Gắn với nhau bởi bao "hàm" "biểu thức",
"Phép cộng trừ" thử thách cõi lòng anh,
Quá yêu em anh vượt qua tất cả,
Dù "phân thức" được chia làm nhiều ngã,
Gán "cộng trừ" "lũy thừa" lại "khai căn".
Nếu em biết định mệnh là an bằng,
Rằng đôi lứa là từng cặp "ánh xạ",
Rằng tình yêu là "đồng biến" đôi ta,
Dẫu tình yêu có trăm ngàn thử thách,
Anh sẽ "giải phương trình" bằng nhiều
cách.
Nói yêu em bằng tình yêu "giải tích",
Thật khó lòng trong từng câu "giới hạn",
Tính "liên tục" đâu dễ bày tỏ hết,
Bóng hình em như là những dấu vết,
Để soi đường cho anh tìm "nghiệm
nguyên".
Trái tim anh nếu lấy được "đạo hàm",
Thì chắc rằng "đáp số" sẽ là em,
Rằng "hằng số phương trình" là em đó.
Nếu "qui nạp" làm cho em tin tưởng ,
Thì hằng ngày anh sẽ viết yêu thương.
Dẫu tình yêu có muôn ngàn "hoán vị",
"Số hạng đầu" "tổ hợp" sẽ là em.
Trái tim em là "ẩn số" khó tìm,
Tốn công sức của bao người nghiên cứu,
Dẫu dấn thân sẽ là chuyện phiêu lưu,
Anh cố gắng tìm kiếm bằng "siêu thức",
Kì vọng rằng "đáp số" sẽ là anh!
BÀI 5:
"Ánh xạ" cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn "toạ độ"
Em "số ảo" ẩn mình sau "số mũ"
Phép "khai căn" em biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu như dạng "toàn phương"
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao "biến số" cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút "Epsilon"
Em bỗng xa như một "hàm gián đoạn"
Anh muốn thả hồn mình qua "giới hạn"
Lại chìm vơi cạn mãi giữa "phương trình"
Tình yêu là "định lý" khó "chứng minh"
Hai hệ "tiên đề" chênh vênh xa lạ
Bao "lô gic" như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một "đáp số cuối cùng"
"Mẫu số" niềm tin đâu dễ "quy đồng"
"phép chiếu" tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống "đa chiều"
Bao "chu kỳ", bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều "cực đại"
Em vẫn đó bờ "nguyên hàm" khờ dại
Nơi trái tim anh,
em mãi mãi là "hằng số" vô biên
BÀI 6:
Có một lần thầy dạy toán làm thơ
Bài thơ ấy bây giờ đang dang dở
Nhưng câu thơ ý tình bỡ ngỡ
Còn khô khan như môn toán của thầy
Trong bài thơ thầy "cộng" gió với mây
Bằng công thức tính "Cô tang" của "góc"
Lá thu rơi bay vào trong lớp học
Thầy bảo rằng "lá có lực hướng tâm"
Rồi một lần mưa nhè nhẹ bâng khuâng
Thầy ngẫu hứng đọc câu thơ thầy viết
"Gọi mưa rơi dọc ngang bất chợt
Radian của cầu vòng là một số pi"...
BÀI 7:CHÂN DUNG 1 BOY CHUYÊN
TOÁN
Con trai chuyên Toán là đây
Nhác trông đã thấy vừa gầy vừa hâm
Rằng cao thì cũng tầm tầm
Rằng ăn mặc, cũng vài phần lôi thôi.
Nói chung mặt mũi sáng ngời,
Nói riêng thì thấy cũng hơi... già già
Bởi học nhiều quá mà ra
Truyện tranh, điện tử cũng là nguyên
nhân.
Cũng biết đá bóng bằng chân
Cũng nhìn bằng mắt, cũng cầm bằng tay.
Khi kiểm tra, cũng biết quay
Cũng mê nói chuyện, cũng hay nghịch
ngầm
Thỉnh thoảng cũng biết ga lăng
Cũng nhường bạn gái vài lần rồi... thôi.
Tự soi gương, tưởng đẹp trai
Nghĩ rằng chắc hẳn có vài nàng theo.
Thực ra tưởng bở thì nhiều
Nhưng tự an ủi cũng là điều rất nên.
À quên, được cái rất hiền
Bị chê đủ kiểu, vẫn ngồi yên mà... cười!
BÀI 8:
Ba đường "trung tuyến" "đồng quy"
Hai ta không hiểu lẽ gì, lại xa ?
Khó như bài toán "phécma"
Em làm anh chẳng tìm ra nổi mình !
Chia ba một "góc" tội tình
Xin em đừng xẻ trái tim dại khờ
"Đường thẳng" thì mỏng như tơ
Tình ta nhiều lúc lại như kén tằm
"Đường tròn" nhìn rõ hơn trăng
Nhìn em chẳng thấy, vẫn nằm trong mây ?
"Trục" kia bao số lấp đầy
Giữa hai ta chỉ mưa bay kín trời …
"Ơ le" cầu bắc bẩy nơi
Anh xin một chiếc đừng rơi giữa lòng !
"Điểm dừng" làm đẹp đường cong
Em xa anh liệu có còn nhớ anh ?
"Hàm" kia "đồng biến" rất nhanh
Bên anh vò võ bao canh đợi đò …
"Góc" kia có mấy "độ" đo
Tình yêu ai dễ mà dò nông sâu
Lang thang bài toán ba mầu
Trong anh tím mãi một câu giã từ
Số "ảo" mà vẫn "thực" ư ?
Nhìn ra cứ ngỡ em vừa thoáng qua …
"Xoay tròn rubíc" trong ta
Tình yêu chưa biết hiện ra mặt nào ?
BÀI 9:TÌNH TOÁN TIN
Thiếu thời tôi thích Toán Tin
Tôi theo Tin Toán trọn tình tuổi thơ
Tâm tư thao thức tìm tòi
Từ trong Tin Toán trí tôi trưởng thành
Tăng thêm tuổi trẻ tinh thần
Tình tôi Tin Toán tuyệt trần thiên thu
Theo Tin Toán trọn tâm tư
Tôi thành thầy Toán Tin từ trái tim
BÀI 10:
Đường tới tim em là "đường định hướng"
Dù uốn nhiều như "đồ thị hàm sin"
Anh mãi mê tìm theo "toạ độ" trái tim
Bỗng lạc giữa khoảng tình em nơi đó
Đôi mắt em chứa bao "ẩn số"
Mà hàng mi nhẹ mở "góc anpha"
Tóc em dài như "dãy số" đi xa
Môi "hội tụ" 1 nụ hôn bối dối
Ôi .....anh ngốc!!!!yêu sao lời em nói
Sinh nhật em anh tặng "trái tron xoay"
Đêm noen "hình chóp cụt" trên tay
Anh hoá cây thông dâng trọn em thổn
thức
Mãi mãi em ơi!!!
"Phương trình" cuộc đời dù chưa giải
được
Nhưng anh tin rằng
"Nghiệm duy nhất" là em!!!!
BÀI 11:KHI GIÁO SƯ TOÁN TỎ
TÌNH
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là "quĩ tích" "không gian"
Kiếp nhân sinh những "hàm số tuần hoàn"
Quanh quẩn chỉ trong "vòng tròn lượng
giác"
Anh không muốn cuộc đời đầy "Sin Cos"
Sống khép tròn trong "cộng trừ nhân chia"
"Cạnh góc đối"! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là "đường biểu diễn"
Sống yên bình vào vòng đời "tịnh tiến"
Ðâu phải là "nghiệm số" của lòng trai
Anh muốn lên "tận cực" của thiên tài
Ðể đo lấy "bán kính" trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là "thông số"
Bài toán tình là "căn thức bậc hai"
Bài toán tình là "vô nghiệm" em ơi!
Tình đâu là "căn thức bậc hai"
Ðế có thể ngồi yên mà "xét dấu"
Em phải nhớ tình yêu là "góc số"
Mà hai ta là những kẻ "chứng minh"
Ðừng bao giờ "đảo vế" một "phương
trình"
Cứ thong thả mà vui trên "đồ thị"
Tìm "đạo hàm" rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần "hệ số góc" tình yêu
Ðừng vội vàng "định hướng" một hai
"chiều"
Rồi một buổi ta "đồng qui" tại "góc"
Em mĩm cười như "tiếp tuyến" bên tôi
Tôi vội vàng "phân tích" nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh "cực đại"
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng "phương pháp tương
giao"
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một "phương trình vô
nghiệm"
Chưa hẹn hò mà lòng như "bất biến"
Chưa thân nhau mà đã thấy "so le"
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không "ẩn số"
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường "đơn điệu".
Yêu là chết là "triệt tiêu" tất cả
Tình "tiệm cận" riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không "giới hạn" ngày mai
Tôi mang em đặt "điều kiện" tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm "đơn giản"
…
Tôi và em tính tình hơi "đồng dạng"
Sống bên nhau chắc "tĩ số cân bằng"
Tôi xin thề không "biện luận" cao xa
Mà chỉ lấy "định đề" ra áp dụng
Tôi có thể "chứng minh" là rất đúng
Vì tình tôi như hàng điểm "điều hòa"
Nếu "bình phương" tôi lại "rút căn" ra
Cũng chẳng khác điều năm trong "quĩ
tích"
Tôi yêu em với một tình yêu "cố định"
Hiến dâng em hai "nghiệm số" "âm
dương"
Tìm "chu kỳ" cho "hàm số tuần hoàn"
Dùng "định lý" thay ngàn câu ước hẹn
Xuống "lũy thừa" thay vạn lá thư duyên
Giải "đạo hàm" mong "tiếp xúc" cùng em
Tìm "toạ độ" trong tình yêu toán học
Tôi yêu em đôi mắt buồn "lưu động"
Mũi dọc dừa "thẳng góc" với môi xinh
Hàm răng đều như "nghiệm bất phương
trình"
Ðôi mày liễu như cùng "chiều định
hướng"
Tôi "khai triễn" người tôi yêu lý tưởng
"So sánh" rồi xin chú thích nơi đây
Tình yêu này như "phương trình hai bậc"
Tôi yêu em nên viết bài thơ toán học
chứng minh rằng tôi hết dạ yêu em.
Suốt 10 năm âm thầm mài kiếm
Tuyết sương kia chưa nếm một lần
Hôm nay trình với tôn quân
Nguyện đem quét sạch bất bằng mới thôi
BÀI 12:GIÁO SƯ HÌNH HỌC
Yêu là gì, tôi xin định nghĩa
Yêu là tình cảm có "chiều cao"
Hai tâm hồn "đồng dạng" sẽ hiểu nhau
Rồi từ đó suy ra "định lý"
Yêu "nội tiếp" khi tình yêu chung thủy
Yêu "ngoại tiếp" khi hai kẻ "phụ" nhau
Tình lỡ đỡ khi có hình "tam giác"
Có trường hợp "âm và dương" "tiếp xúc"
Hai người không nợ lại hữu duyên
Như "cạnh góc vuông" đối với "cạnh
huyền"
Gần nhau đúng nhưng không trùng được
Qua những điều trên ta có qui ước:
“Tình yêu là cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ hay to
Cũng đều có tâm và bán kính”
"Tâm" ở đây là tâm thần cố định
"Bán kính" là nỗi nhớ niềm thương
Muốn tìm ra bộ mặt yêu thương
Hãy lấy "hình chiếu" là nụ cười
Nhân cho "chiều dài" nơi khoé mắt
Em chịu khó hạ lấy "đường thẳng góc"
Ðể tim anh mãi mãi "phụ" kề em
Môi nở hoa, ôi công thức trung thành
Mặc thế sự là "vòng tròn ngoại tiếp"
Em sung sướng nhận ra đây "tiếp điểm"
Của đời ta một "hàng điểm điều hòa"
Anh sung sướng nhận ra đây "đáp số"
BÀI 13:
Nếu em là đồ thị hình sin
Cho anh làm trục hoành em nhé
Ta bên nhau trong chu kỳ thương nhớ
Và cùng nhau đi suốt những tuần hoàn
Người yêu ơi ,nếu em là dãy số
Anh xin làm phần thực giản dị thôi
Dù thời gian có vô cùng em nhé
Mình gặp nhau , hội tụ cuối trời
Em thật xinh qua ánh xạ của anh
Cái nhìn xuyên tâm khiến anh nhớ mãi
Để anh được trong vòng lặp còn lại
Mặc cho đời lặng lẽ biến thiên
Anh , chuỗi liên phân số điên
Yêu em mãi và bên em tiệm cận
Thằng nào dám mon men biện luận
Chẳng ngại ngần anh đạo hàm hắn ngay
Thế em nhé , ước số của anh
Thương anh nhiều , cho anh làm tiếp
tuyến
Cầm tay anh ,bé bỏng tích phân
Và hôn anh , vài triệu lần em nhé
Em của anh ,ôi một nữa của anh !
BÀI 14:
Mời em vào không gian vectơ
Ta khảo sát với số chiều hữu hạn
Nhưng tình yêu có bao giờ giới hạn
Dẫu chỉ là tổ hợp của đời nhau
Tình lạc vào ma trận thương đau
Tìm hạnh phúc bên kia bờ nghịch đảo
Và định thức như một trời giông bão
Lấp đời nhau những ẩn số vô tình
Ta tặng em vô số phương trình
Em muốn khóc vì hình như vô nghiệm
Có lẽ ta lỡ quên điều kiện
Ma trận nào suy biến, hạng khác nhau
Thôi đành hẹn lại ngày sau
Ta gặp gỡ trong một không gian khác
BÀI 15:
Ta lang thang trên dãy số buồn thiu
Lòng khao khát một lần hội tụ
Sao lại quên điều kiện cần và đủ
Giới hạn nào xa tít đến vô cùng.
Em phân kỳ về phương ấy mênh mông
Ta cố định e bé bỏng
Để hàm số suốt một miền biến động
Liên tục rồi lại gián đoạn em ơi.
Khả vi chưa sao gia số nghẹn lời
Muốn tiếp tuyến lại hóa thành tiệm cận
Đành tìm nhau trong lớp hàm bị chận
Lấy tích phân trên diện tích mặt cầu
Khả tích rồi sẽ hội tụ về đâu
Càng suy rộng càng vô cùng nỗi nhớ
Và tháng ngày bỗng thành chuỗi số
Sự phân kỳ -định mệnh thương đau.
Tiêu chuẩn nào hội tụ cùng nhau
Cứ so sánh cứ bước qua giới hạn
Để Cauchy lắc đầu ngao ngán
Leibnitz buồn đan dấu với thời gian.
Chuỗi lũy thừa hay gánh nặng đa mang
Miền hội tụ tìm chi cho mệt
Tính tổng mãi cũng về cõi chết
Dừng lại đây cực trị của thiên đường.
BÀI 16:
Cuộc sống như Không gian Ô mê ga.
Những tiên đề không bao giờ đi hết
Xác suất niềm vui có mấy ai tính được
Giữa một trường dằn vặt nỗi riêng mình.
Biến cố trong lòng, phép thử trái tim
Tay đã chai mà sao hoài trống rỗng
Kết cục rồi đôi mắt tìm hạnh phúc
Cũng chẳng nhìn được chốn thực để tin
Tình bạn sao như một biến ngẫu nhiên
Khi chia tay khỏi nhóm vành thân thuộc
Giới hạn trung tâm đã lạc loài định luật
Rồi những năm trôi, rồi những cuộc đời
Quy luật nào phân phối nỗi đơn côi?
Người có quá nhiều, kẻ không hề biết
Mỗi đêm buồn cộng thêm vào tần suất
Có ai làm gì để chuẩn hoá lòng mình ?
Đem hoà tâm hồn vào ánh bình minh
Và hồi quy vào trái tim biết khóc
Hệ số nào tương quan tình cô độc
Với rạc rời những chuỗi thời gian
Khi mọi con đường hội tụ giữa không
gian
Là nơi có một điều Không thể có.
BÀI 17:
Mắt của em là một cung chứa góc
Cả bầu trời nội tiếp giữa hàng mi
Dấu chấm nhạt trên trán-Tâm đối xứng
Điều kiện gì?Hai đường thẳng đồng qui
Cặp môi hồng thầm thì đường thẳng
Đầu lượn sóng tất cả đều so le
Đôi vành tai kiêu kì đối đỉnh
Vầng trán cao suy nghĩ tiên đề
Hàm răng trắng gọn nhẹ hàm số
Nét mi cong thách thức hàm Sin
Đôi lúm đồng tiền duyên dáng biến thiên
Sắc đổi thay trong hàm số mũ
Khi thờ gian đã vào giấc ngủ
Vẫn còn anh giải BẤT PHƯƠNG TRÌNH
BÀI 18:
Em như số phức diệu huyền
Anh không tìm nổi đâu miền thực hư
Tình yêu chia 3 thì dư
Chia hai ta chắc là vừa nhớ thương
Tình anh phép chiếu theo phương
Em đi một bước trăm đường anh mong
Làm chi lòng lại cách lòng
Như hai đường thẳng song song xa vời
Mình không nguyên tố sánh đôi
Mà giữa hai đứa trắng trời mưa bay
Tình yêu bài toán tuyệt hay
Fecma,decac cũng say một thời
Xin đừng kiêu nhé em ơi
Hợp thành ánh xạ đẹp đôi chúng mình.
BÀI 19:
Em hiểu ra rồi
Đồ thị hàm sin
Những đợt sóng đẩy vào trí nhớ
Những đợt sóng dâng vào lòng thế hệ
Em mãi mê nhìn
Những cơn sóng nhỏ
Xô đẩy vào bờ nỗi nhớ
Của những cánh buồm chông chênh
Xô vào tuổi bé nhỏ
Những giọt nắng chiều về buồn tênh
Chẳng bao giờ cam chịu lãng quên
Cũng như cuộc đời
Có bao giờ đường thẳng
Những đồ thị hàm sin đưa cuộc sống
Dâng trào hi vọng
Rồi vội trở về Với những bình lặng tuổi
thơ
Vẫn biết cuộc sống này là đồ thị hàm sin
NHưng sao biết chu kì của nó
Bước lên đường đời
Em sẽ chẳng thấy mình bỡ ngỡ
Vì cuộc đời...Hình sin
BÀI 20:
Vũ trụ quanh mình quả thật mênh mông
Dịu vợi chiếc cầu Ngưu Lang, Chức Nữ
Nhưng chưa thấy ai một lần đo thử
Khoảng cách trong tim, khoảng cách trong
lòng
Anh và em khi ấy yêu nhau
Không chỉ nhìn nhau, mà nhìn cùng một
hướng
Tình yêu chúng mình có nghĩa là cộng
hưởng
Một ánh nhìn thôi tim nói được bao điều
Ngày ấy chỉ cười một thoáng là xong
Một chiếc hôn cũng xóa dần khoảng cách
Ngày ấy chỉ cần tình yêu trong đôi mắt
Anh với em cộng lại hóa vô cùng...
Thế nhưng con đường ngày ấy mình đi
Có những ngã ba vô hình chợt hiện
Em sẽ khóc không nếu một ngày đối diện
Sau những buồn vui - trước mặt ngã ba
lòng?
Phép cộng giữa em với anh bằng không
Không phải vì đem phương trình xét dấu
Phép cộng của mình chỉ những người yêu
nhau mới hiểu
Đáp số lúc là tất cả, lúc bằng không
BÀI 21:
Hãy "bình phương" cho tâm hồn trong
sáng
Hãy "lập phương" cho ý nghi sáng ngời
Hãy "khai phương" cho những gì thiếu sót
Và "cấp số" cho tuong lai hạnh phúc
Hãy "cộng" dzới muôn ngàn niềm dzui
Và "trừ" đi những gì dau khổ
Ðể "nhân" lên với Tình Yêu chân thật
Và "chia" dều cho hạnh phúc mai sau
BÀI 22:
Em đã biết bao lần buồn tủi
Bởi vì anh mãi tận vô cùng
Nơi phương trình trở thành vô định
Mà tình yêu đâu thể sẻ chia
Anh còn nhớ bao chiều vui vẻ
Bên nhau hai nghiệm một phương trình
Em cứ ngỡ đôi mình vẫn vậy
Một tình yêu hội tụ trái tim
Anh giờ đây mãi tận chân trời
Không còn nhớ tới con phố nhỏ
Em một mình cô đơn lặng lẽ
Phương trình chỉ một nghiệm lẻ loi
BÀI 23:
Tôi vẫn nhớ những khi em Ðối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Ðộ Ðường Cong
Lòng xôn xao cho Quĩ Ðạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Ðýờng Tiếp Tuyến
Em lýớt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nõi Tiếp Ðiểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhýng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực
Tình tôi là một đường Trung Trực
Thật thà Cân Xứng nõi con tim
Tôi Phân Ðều, và xuyên qua giữa em
Nõi Trung Ðiểm tôi muốn tình Vuông vẹn
Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng ðến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ ðể tôi sầu
Nhìn ðau ðớn Cạnh Huyền em nối mộng
Tôi thả ðời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Ðến Nội Tâm, tôi dừng chốn ðau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp
Nói làm chi, Ðịnh Phân đã muôn kiếp
Em lạc vào một Quĩ Tích cuồng quay
Tôi đứng ðó, Khoảng Cách không ðổi
thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện
BÀI 24:
Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính
phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp
thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô
nghiệm.
BÀI 25:
"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được
"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ
Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép
"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng
vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới
Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song
song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả
BÀI 26:
Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc
Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản
Em sung sướng trên đường tròn duyên
dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiếp cận
Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp
BÀI 27:
Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách
Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi
"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"
Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song
song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"
BÀI 28:PHÉP TOÁN TÌNH YÊU
Hãy trừ đi những phút giây xa lạ
Và cộng vào năm tháng đã thương yêu
Đừng đem nhân những chuỗi ngày cãi vã
Còn buồn vui, em nhé nhớ chia đều
Lũy thừa lên những mối tình cao cả
Rồi Lo-ga cho bạc bẽo dần tiêu
Viết phương trình câu hẹn thề vàng đá
Để giải ra nghiệm số: của tình yêu !
BÀI 29:
Em gái ơi đừng ghét môn toán
Hãy lại đây ta cùng nhau học toán
Lại gần đây hai ta ngồi xích lại
Bài toán nào ta giải mà chả ra
Tay trái cầm chiếc compa
Tay phải cầm thước đi ra đi vào
Lấy hơi em nói thì thào
Rằng học như thế không vào đúng thôi
Đạo hàm ai lại nhân đôi
Tích phân trở lai nó dôi ra liền
Giới hạn thí nhớ lấy biên
Tích phân xác định trong miền không gian
Đồ thị trục dọc trục ngang
Không cần nhớ hết mà hoang mang mình
Đến khi gặp phải phương trình
Không khai căn được thì bình phương lên
Với bất phương trình không nên
Cần xem xét dấu mới nên nhân vào
Em giống như một đao hàm chưa giải
Để cho anh phải mò mẫm tích phân
Thân hình em một hàm số bình phương
Những uốn cong vô cùng kỳ diệu
BÀI 30:
Anh vẫn biết em đã xa vô tận
Nhưng vẫn chờ một điều kiện mong manh
Bài toán nay không giải được đã đành
Đau hơn nữa vì em là nghiệm số
Em đường thẳng mãi làm anh đau khổ
Cứ song song theo anh đến tận cùng
Anh ước gì ta có một điểm chung
Từ định lý suy ra trùng mọi điểm
Bao đường cong chính em là giao điểm
Nét diễm kiều nay hội tụ về tim
Nghiệm số kia anh sẽ mãi kiếm tìm
Dù anh biết phương trình nay vô
nghiệm...!
BÀI 31:
Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu
Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực
Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.
Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc
Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện
Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm
BÀI 32:
em nói rằng chúng mình phải như nhau
phải là một, một thôi và duy nhất
nhưng anh nghĩ sẽ là nhàm chán thật
nếu chúng mình chỉ là một mà thôi
hãy là hai, hai đường thẳng em ơi
nhưng đừng trùng nhau, đừng song song
em nhé
cắt nhau ư, một điểm sao ít thế
hãy nhiều điểm chung nhưng đừng để bị
trùng
BÀI 33:
Ai bảo toán học là khô khan
Nếu bài toán tình anh em chưa hiểu,
Đã vội vàng BIỆN LUẬN thế thôi sao???
Anh yêu em chẳng bởi THAM SỐ nào,
GIẢ THIẾT đó muôn đời h0k thay đổi!
Càng PHÂN TÍCH tim anh càng nhức
nhối
Em nỡ lòng nào TRỊ TUYỆT ÐỐI tình
anh ?
ANH yêu em bằng TRỊ TUYỆT ÐỐI chân
thành,
Và tình anh dã tiến về VÔ CỰC
Nếu em xét tình anh trên SỐ THỰC ,
Anh sẽ dùng SỐ PHỨC để CHỨNG
MINH
Tình yêu đó sẽ như BẤT PHƯƠNG
TRÌNH .
Anh vững tin, xin em đừng GIỚI HẠN
Hai con tim chúng mình h0k ÐỒNG
DẠNG
Hay vi` em đã TỐI GIẢN tình anh
BÀI 34:
Tình Toán Học ngàn đời không định
nghĩa
Chớ ham tìm định lý "Chuyện tình yêu"
Chỉ có ai nghịch đảo, uống thuốc liều
Lên vô cực nghiệm hàm yêu nhức óc !