Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

MÙA THU của tôi với ánh nắng ngập tràn và những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (56.7 KB, 3 trang )

MÙA THU CỦA TÔI.
“ Mùa thu của em
Là vàng hoa cúc
Như nghìn con mắt
Mở nhìn trời êm.”
Mùa thu về, cái làm cho tôi ấn tượng nhất, đó là cái nắng mùa thu.
Nắng mới mùa thu dịu dàng, không nồng gay gắt như mùa hè,
không yếu đuối hanh quạnh như mùa đông. Nắng thu ấm áp pha
chút cái se se lạnh của tiết trời đầu đông. Nắng xuyên qua từng
tán lá xà cừ, tán hoa sữa, hoa ban. Ngồi dưới hàng ghế đá đặt
quanh gốc cây ở sân trường, tôi chìa tay ra phơi hai lòng bàn tay
trước những hạt nắng bé nhỏ tinh nghịch nô đùa trên lòng bàn tay.
Từng sợi nắng mảnh dẻ, mỏng mảnh như những sợi tơ trời mềm
mại mà lấp lánh, quyến luyến lòng người. Tôi yêu cái nắng mùa
thu lắm! Đối với tôi, biểu tượng của mùa thu chính là cái nắng
đong đầy phủ đầy trên vai vạn vật, rớt xuống trên tóc ai, nắng
chiếu vào khuôn mặt hiền hậu của bà của mẹ, nắng nhảy nhót trên
chiếc áo ướt đẫm mồ hôi của cha. Chao ôi, cái nắng mùa thu thật
gợi biết bao cảm xúc, cư trú lâu dài trong những kí ức đẹp đẽ của
tôi.
“Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên
không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ
niệm mơn man của buổi tựu trường.” Những dòng hồi ức về ngày
khai trường của Thanh Tịnh bất chợt gõ vào trái tim của tôi. Đối
với tôi, cứ vào những này cuối thu, tâm hồn lại rạo rực một nỗi bồi
hồi, xao xuyến, những cảm xúc, kí ức đẹp đẽ về này đầu tiên khai
trường. Mùa thu là thời điểm diễn ra ngày khai trường, một sự mở
đầu mới, một sự cố gắng vươn lên của toàn thể những nhân tài
trên đất nước , ngày khai trường mở ra một cuốc phấn đấu không
ngừng nghỉ của những người con Tổ Quốc mang hi vọng cho mai
sau. Tôi không còn nhớ rõ ngày khai trường của mình nữa, chỉ mơ


hồ nghĩ về ngày khai trường của bản thân trong những trang viết,


qua lời kể của mẹ tôi, và cố tìm lại những mảnh ghép kí ức đẹp đẽ
trong hình dung của trí nhớ. Một buổi sáng mùa thu ngày khai
trường trong xanh và mát mẻ, bầu trời vắt vẻo trên cao,những làn
mây sao mà lúc đó tôi chợt cảm thấy hay ho quá chừng đang bồng
bềnh trôi dạt, dệt vào bầu trời những hình thù quái lạ. Bước vào
cánh cổng trường là một thế giới khác được mở ra. Một thế giới
của tri thức, trí tuệ, là một vùng đất chất đầy những sáng tạo, phát
minh vĩ đại của nhân loại qua hàng ngàn năm lịch sử, là sự tiến bộ
của một con người bước lên tầm cao mới tách ra khỏi cái vỏ của
con thú, trường học chính là kiến thức, là nơi ban cho ta điều kì
diệu nhất, nuôi dưỡng mầm mống của nhân tài. Đằng sau cách
cổng trường là mối quan hệ tốt đẹp của một tình bạn thắm thiết, sự
yêu kính- lòng biết ơn của tình thầy trò,.... Mùa thu gợi nhắc tôi về
biết bao những kỉ niệm rực rỡ ngày đầu đi học, về sự tiếp thu cố
gắng trong một cuộc đọ sức ganh đua của trí thức, ..... Và hơn hết
mùa thu là những điều gì đẹp đẽ nhất, mở ra trong biết bao chúng
ta bao gồm cả tôi một sự khởi đầu, một mùa thu đi xây những ước
mơ của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, ...
Một mùa thu đẹp như tranh vẽ với ánh nắng thu, hương hoa sữa
phảng phất trên những con phố, dập dìu trong cái gió đêm thu,
một mùa thu với hương cốm làng Vòng đặc trưng của Hà Nội:
“ Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội
Mùa hoa sữa về, thơm từng cơn gió
Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ
Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua. ”
Thu về. Kéo theo trái tim tôi một sự nhung nhớ, lòng khao khát
nhè nhẹ về cái nóng bỏng, rực rỡ sắc màu của mùa hè sôi động.

Mùa thu của tôi, cho tới nay, nó vẫn đem đến cho tôi những
chuyển biến lạ thường.
• Họ và tên: Nguyễn Thị Nhung
• Sinh ngày: 24_3_2002
• Bài viết này do mình tự suy nghĩ và sáng tạo nên.


Do đây là tài liệu lần đầu tiên mình đăng lên, chưa có kinh
nghiệm sâu sắc nên có điều gì sai sót, chưa đáp ứng yêu cầu bạn
đọc , mong mọi người hãy thông cảm và góp ý cho mình.
Mình vô cùng biết ơn những bạn đã đọc bài viết này.
XIN CẢM ƠN MỌI NGƯỜI.



×