Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

Bài viết số 2 lớp 9 đề 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (38.95 KB, 5 trang )

Bài vi ết s ố 2 l ớ
p 9đ
ề 1: T ư
ởn g t ư
ợn g 20 n ăm sau v ề th ăm tr ư
ờn g

a vào 1 ngày hè, hãy vi ết th ư cho 1 b ạn h ọc h ồi ấy k ể l ại bu ổi th ăm
tr ư
ờn g đ
ầy xúc đ
ộn g đó . Nam H ải thân m ến ! Đ
ã lâu r ồi không g ặp
l ại c ậu . Th ờ
i gian vun vút nh ư thoi đ
ưa , m ớ
i g ặp nhau k ỳ T ết v ậy mà
bây gi ờ hè đã sang. H ải có kh ỏe không? Cu ộc s ống gia đình b ạn th ế
nào? Thùy và hai cháu v ẫn ổn c ả ch ứ ? Còn gia đình mình v ẫn bình
th ư
ờn g . Hai cháu Anh D ũng và Đ
ỗ Uyên v ẩn kh ỏe, ngoan và h ọc
gi ỏi. Nam H ải à! Th ờ
i gian này b ạn hay v ề quê không? B ạn có bi ết tin
gì v ề t ập th ể l ớ
p 9E ngày x ư
a không? Tháng tr ư
ớc , sau khi đã chu ẩn
b ị xong công vi ệc cho bu ổi h ội th ảo ngày mai ở công ty, mình b ật Tivi theo dõi ch ư
ơn g trình bu ổi t ối, mình vô cùng ng ạc nhiên khi mình
th ấy chuyên m ục V ăn hóa - Xã h ội đang gi ớ


i thi ệu v ề tr ư
ờn g THCS
Hòa Phú, n ơ
i chúng mình h ọc ngày x ư
a. V ẫn còn nh ữ
ng quang c ảnh
ấy nh ư
ng khi ng ắm nhìn trên màn ảnh nh ỏ, mình th ấy v ừ
a quen v ừ
a
l ạ. K ỷ ni ệm c ũ b ỗng đ
ư
ợ c đánh th ứ
c sau m ột th ờ
i gian dài ng ủ yên
trong ti ềm th ứ
c. V ừ
a qua, sau khi bàn b ạc v ớ
i gia đình, mình quy ết
địn h cùng ng ười thân v ề th ăm quê và trên h ết là để th ăm l ại mái
tr ư
ờn g thân yêu mà ngày nào chúng mình đã h ọc. Nh ữ
ng tia n ắng
rự
c r ỡ c ủa mùa hè nh ư theo b ư
ớc mình t ớ
i tr ư
ờn g . Tr ư
ờn g n ằm
c ạnh đ

ư
ờ n g qu ốc l ộ, nh ư
ng c ổng l ại cách tr ư
ờn g khá xa. Con đ
ư
ờ ng
r ải đá v ụn đ
ến c ổng tr ư
ờn g ngày x ư
a nay đã đ
ư
ợ c r ải nh ự
a. Th ấp
thoáng sau nh ữ
ng r ặng cây um tùm, ngôi tr ư
ờn g thân yêu s ừ
ng s ữ
ng
nh ư m ột v ị th ần kh ổng l ồ hi ện ra tr ư
ớc m ắt ng ư
ời h ọc trò c ũ. Tr ư
ớc
c ổng tr ư
ờn g , hàng cây hoa s ữ
a v ẫn còn đó, trang nghiêm nh ư nh ũng
ng ư
ời gác c ổng trung thành v ớ
i ngôi tr ư
ờn g m ến yêu. Khi đi d ư
ới

hàng hoa s ữ
a mùi h ư
ơn g c ủa nó làm mình buâng khuâng, cái mùi
bùi bùi khi ến mình nh ớ l ại r ất nhi ều k ỷ ni ệm c ủa tu ổi h ọc trò đ
ầy ư
ớc
v ọng và khao khát đó . Nh ư
ng nay hàng cây này đã l ớ
n d ần theo n ăm
tháng và nó c ũng mang theo bao ư
ớc m ơ c ủa chúng mình H ải nh!ỉ
Phía sau dãy hoa s ữ
a là hai c ột c ổng khá cao, đ
ư
ợ c xây v ữ
ng ch ắc,
đỡ t ấm bi ển màu tr ắng v ớ
i hàng ch ữ ngay ng ắn, s ắc nét : "Tr ườn g
trung h ọc c ơ s ở Hòa Phú". Nam H ải à! B ư
ớc vào sân, đề
i u gây ấn

ợn g v ớ
i mình đ
ầu tiên đó là dãy bàng ngày x ư
a t ụi mình tr ồng
nhân ngày khai tr ư
ờn g , gi ờ đã xòe tán r ộng gi ữ
a sân giang tay chào
đó n b ạn bè x ư

a tr ở l ại. Phía hai đầu sân là nh ữ
ng cây ph ượn g , v ớ
i
từ
ng chùm hoa đ
ỏ th ắm khoe s ắc gi ữ
a vòm tr ờ
i xanh bi ếc. Màu hoa
ph ư
ợn g , màu s ắc c ủa tu ổi h ọc trò. Nó làm mình nh ớ khi ngày x ư
a t ụi


mình thi nhau trèo lên b ứ
t nh ụy c ủa hoa ph ượ
n g để ch ơ
i tr ọi gà. À
mà này! H ải ơi , trên m ột cành ph ượ
n g mình vô tình phát hi ện ra m ột
t ổ ong v ớ
i nh ữ
ng chú ong th ợ t ất t ả bay đi bay l ại, ch ăm ch ỉ làm vi ệc.
Đ
ó c ũng là m ột k ỉ ni ệm đẹp ph ải không? Khi mình b ị ong đốt vào má

ng vù lên, còn b ạn thì b ị đố
t vào c ổ trông to nh ư cái b ướ
u . Ch ẳng
l ẽ th ờ
i gian trôi nhanh v ậy sao? Mình không kh ỏi ch ạnh lòng khi nh ớ

l ại k ỷ ni ệm c ủa ngày x ư
a. V ậy mà gi ờ đây m ỗi ng ườ
i m ỗi ngã v ớ
i
nh ữ
ng s ố ph ận, nh ữ
ng công vi ệc, nh ữ
ng môi tr ườ
n g khác nhau.
Ngoài dãy l ớ
p h ọc ba t ầng c ũ, tr ườ
n g xây thêm hai dãy l ớ
p ba t ầng
nữ
a đượ
c x ếp theo hình ch ữ U ôm l ấy chi ếc sân đượ
c đổ bê tông.
Gi ữ
a sân là c ột c ờ cao chót vót v ớ
i lá qu ốc k ỳ u ốn mình trong gió.
Tr ườ
ng vừ
a đượ
c sơ
n l ại màu h ồng ph ấn còn m ớ
i. D ọc theo hành
lang tr ướ
c các phòng h ọc ở t ầng m ột v ẫn là nh ữ
ng b ồn hoa, đượ
c

bao b ọc b ở
i hàng tóc tiên, bên trong là nh ữ
ng đám hoa m ườ
i gi ờ xen
l ẫn v ớ
i nh ữ
ng đám bông nh ỏ nh ư nh ữ
ng chi ếc cúc áo s ặc s ỡ
. Tr ướ
c
m ỗi l ớ
p h ọc đề
u có b ảng ghi tên l ớ
p vớ
i n ền màu xanh và ch ữ tr ắng.
T ầng ba c ủa khu m ớ
i xâycó nh ữ
ng phòng vi tính, phòng thi ết b,ị th ư
vi ện, c ăng- tin...c ử
a kính sáng choang. T ất c ả t ạo nên khung c ảnh
vừ
a hi ện đạ
i vừ
a c ổ kính. Và mình c ũng bi ết đượ
c th ầy hi ệu tr ưở
ng
n ăm x ư
a dìu d ắt l ớ
p mình, tr ướ
c khi v ề h ư

u đã c ố g ắng xây d ự
ng
được m ột ngôi tr ườn g khang trang và đầy đủ ti ện nghi nh ư bây gi ờ
cho các h ọc sinh thân yêu c ủa mình đượ
c h ọc t ập trong m ột môi
tr ườ
n g t ốt đẹ
p nh ất. Sân tr ườ
n g v ắng l ặng và yên t ĩnh khi ến cho
mình nh ớ đế
n khi x ư
a kho ảng cu ối ti ết ba b ỗng ba ti ếng tr ống vang
lên không khí ồn ào b ắt đầ
u n ổi lên t ừ các l ớ
p. R ồi t ừ
ng đợ
t, từ
ng
đợt h ọc sinh ch ạy ra nh ư ong v ỡ t ổ. Sân tr ườn g im l ặng b ổng tr ở nên
nh ộn nh ịp, giá nh ư bây gi ờ t ụi mình đượ
c tr ở v ề th ờ
i h ọc trò ngày

a thì t ốt bi ết m ấy nh ỉ ? Nam H ải à! Khi lên phòng hi ệu tr ưở
n g,
mình nói chuy ện v ớ
i th ầy Minh hi ệu tr ưở
ng mớ
i. Nghe th ầy nói, mình
mớ

i bi ết ph ần l ớ
n các th ầy cô d ạy chúng mình ngày x ư
a gi ờ đã ngh ỉ

u ho ặc đã chuy ển tr ườ
n g . Cô ch ủ nhi ệm l ớ
p mình đã chuy ển v ề
quê cùng gia đì nh. H ải à! Bây gi ờ nh ớ l ại nh ữ
ng k ỷ ni ệm v ề cô thì
mình l ại ân h ận vì đã nhi ều l ần làm cô bu ồn, nh ư
ng cô không m ột l ờ
i
trách m ắng mà còn ân c ần nh ư m ột ng ườ
i m ẹ hi ền nh ắc nh ở con
c ủa mình đừ
n g nên m ắc l ỗi n ữ
a, mà hãy c ố g ắng h ọc t ập để không
ph ụ lòng th ầy cô và cha m ẹ. C ũng vì nh ữ
ng l ờ
i đó mà mình đã c ố
g ắng h ọc t ập và có đượ
c nh ư ngày hôm nay. Ướ
c gì bây gi ờ đượ
c


gặp lại cô, mình sẽ cảm ơn cô rất nhi ều vì đã r ộng l ượng b ỏ qua
nhưng lỗi lầm trước đây của mình. Mặc dù không g ặp được cô
nhưng mình mong cô có một cu ộc s ống h ạnh phúc và an d ưỡng tu ổi
già bên người thân của mình. Sau m ột h ồi trò chuy ện, th ầy Minh cho

mình biết, nhiều năm qua tr ường mình đứng đầu toàn thành ph ố v ề
kết quả học tập và còn được công nh ận là lá c ờ đầu trong vi ệc ứng
dụng công nghệ thông tin trong giảng dạy. Mặc dù trường mình ch ỉ là
trường ven thành phố nhưng cũng đã có nhi ều anh ch ị đi tr ước thi đỗ
vào những trường danh giá c ủa tỉnh như: tr ường chuyên Nguy ễn Du,
THPT Buôn Ma Thuột, trường th ực hành Cao Nguyên...C ậu có th ấy
tự hào không ? Tạm biệt ngôi tr ường để tr ở v ề v ới cu ộc s ống và
công việc thường ngày, mình luôn nh ớ l ại nh ững k ỷ ni ệm đẹp v ề nó.
Trong cuộc đời mỗi con người, th ời học trò là quãng đời đẹp nh ất và
trong sáng nhất. Vì vậy chúng mình c ần nâng niu và trân tr ọng nó H ải
nhé! Cuối thư mình mong bạn và gia đình g ặp nhi ều đi ều t ốt lành
trong cuộc sống. Nhớ hồi âm cho mình s ớm nhé. Có thể tham khảo
thêm tại đây: Tưởng tượng 20 năm sau về thăm tr ường x ưa vào 1
ngày hè, hãy viết th ư cho 1 bạn học h ồi ấy k ể l ại bu ổi th ăm tr ường
đầy xúc động đó Bài viết số 2 lớp 9 đề 2: Kể lại 1 giấc mơ, trong đó
em gặp lại người thân lâu ngày xa cách. Đã bao gi ờ b ạn tin r ằng sau
một giấc mơ những đi ều bạn hằng mong ước b ấy lâu nay s ẽ bi ến
thành sự thật, y như một câu chuy ện c ổ tích ch ưa? Đã có lúc tôi r ất
tin vào điều đó và rồi lại phải th ất v ọng. Nh ưng tôi luôn nh ớ kho ảnh
khắc mà chỉ giấc mơ kì diệu mới đem đến cho tôi, nh ư v ừa m ới x ảy
ra đây thôi. Năm tôi học lớp năm, vào Tết năm ấy cũng là lúc ông tôi
qua đời. Người ông mà tôi h ằng kính yêu đã v ĩnh bi ệt tôi tr ước khi
kịp đón Tết cùng tôi. Tôi bu ồn bã vô cùng và t ự nh ủ s ẽ không bao gi ờ
tôi được đón một cai tết có ông bên c ạnh n ữa. M ấy n ăm sau vào lúc
sắp sửa bốc mộ ông tôi và gần đến tết, lòng tôi l ại bâng khuâng nh ớ
đến cái tết năm nào. Tôi thắp m ột nén h ương lên bàn th ờ ông, hi
vọng cháy bỏng được nhìn lại ông bên mâm cơm giao thừa lại bùng
lên trong tôi, y như hồi còn nhỏ. Hôm đó là ngày 29 T ết, tr ước đúng
một ngày vào cái năm buồn bã ấy, ông tôi m ất. Tôi nghe m ẹ đi ng ủ
sớm để ngày mai còn theo m ẹ đi ch ợ. Lòng tôi ch ộn r ộn mãi không

sao ngủ được. Mắt tôi nhòa đi. Tôi đang nằm trên chính chiếc
giường mà ông tôi đã nằm ngày tr ước. Đến khi m ẹ tôi t ắt đèn đầu
giường, tôi mới thiếp đi. Một lúc sau có tiếng bước chân bên


giường tôi, tôi choàng tỉnh d ậy. Th ật hay m ơ đây, tr ước m ắt tôi là
người ông hiền hậu đã xa cách tôi bấy lâu nay. Ông b ảo tôi d ậy r ửa
mặt để đi cùng mẹ, sáng đó đã là ngày 30 T ết. Tôi ôm l ấy ông, b ảo
sao ông đi lâu thế. Ông chỉ mỉm c ười, l ấy tay lau n ước m ắt cho tôi.
Tôi nhìn ông không ch ớp mắt, v ẫn dáng ng ười cao cao nh ư th ế, v ẫn
khuôn mặt hồng hào, phúc hậu nh ư x ưa. Mái tóc ông b ạc tr ắng, tôi
còn nhớ lúc ông ra đi tóc ông m ới chỉ l ốm đốrn b ạc. Ông tôi b ận b ộ
com-lê màu ghi, tuy cũ mà phẳng phiu, trông ông th ật đẹp lão. Tôi
chưa được ngồi cùng ông lâu thì nghe ti ếng m ẹ g ọi: “Con ơi mau đi
chợ với mẹ, Tết đến rồi mà còn ng ủ à?” - Tôi d ạ và v ội nói v ới ông:
“Ông ơi ông ở nhà nhé! Ông ch ờ cháu v ề r ồi d ẫn cháu đi ch ơi ông
nhé!”. Ông gật đầu, bảo tôi đi k ẻo m ẹ ch ờ. Sau khi đi chợ xong, tôi
chạy ù té vào phòng quên c ả đặt th ức ăn vào b ếp. Nhìn th ấy ông
đang đọc sách, tôi mừng lắm. Ông b ảo v ới tôi r ằng ông s ẽ d ẫn tôi đi
chợ Tết, chọn một cành đào thật đẹp về cắm trong nhà. Tôi m ừng r ỡ,
tíu tít giục ông đi ngay. Ông v ẫn nh ớ ý thích c ủa tôi nh ư h ồi tôi còn
nhỏ. Ông chở tôi trên chiếc xe đạp c ọc c ạch ông v ẫn th ường đi. Trên
chiếc xe đạp này, đã bao lần ông đèo tôi đến nhà tr ẻ. Tôi s ẽ nh ớ mãi
những giây phút ấy. Tôi cùng ông đi gi ữa ph ố ph ường, c ảm th ấy T ết
năm nav nhộn nhịp hơn các năm tr ước. Ph ố xá đông nghìn ngh ịt,
dường như ai ai cũng muốn ra đường để s ắm s ửa cho T ết. Rồi hai
ông cháu cũng đến được chợ hoa ngày T ết. M ới t ừ đầu vào tôi đã
thấy tấp nập bao nhiêu là ng ười, t ừ nh ững cô gái đến nh ững ng ười
phụ nữ lớn tuổi. Phải một lúc lâu sau, ông tôi m ới g ửi được xe và
dẫn tôi đi xem cây cảnh. Chợ hoa ngày T ết m ở ra tr ước m ắt tôi vô s ố

loài hoa rực rỡ khoe sắc. Nào là hoa lay-ơn, hoa th ược d ược, nào
hoa cúc, hoa vi ô- lét. Có nh ững loài hoa tôi ch ưa bi ết tên, có nh ững
loài hoa tôi không hề biết. Ông tôi v ốn là th ầy giáo d ạy Sinh h ọc nên
chỉ cho tôi biết bao nhiêu là hoa th ật độc đáo. V ừa nghe ông nói v ừa
ngắm các loại hoa, tôi bỗng th ấy m ở mang thêm nhi ều đi ều. Nhi ều
điều trước đây tôi thờ ơ gi ờ hiện lên rõ ràng trong trí óc tôi t ựa nh ư
những bông hoa ngày càng t ươi t ắn, đầy s ức s ống h ơn. Ông d ẫn tôi
xem hoa một lúc rồi cùng tôi chọn m ột cành đào ưng ý. Tôi r ất thích
cành đào với đầy hoa màu h ồng n ở rộ. Nh ưng ông tôi ch ỉ ch ọn m ột
cành đào mới ch ớm nở vài ba bông hoa, còn l ại là bi ết bao n ụ hoa
xanh mướt và những lá non. Ông b ảo v ới tôi r ằng, tuy bây gi ờ cành
đào không đẹp nhưng chỉ một hai hôm sau T ết đào s ẽ n ở đầy hoa r ất


đẹp và lâu tan. Tôi mới v ỡ lẽ cành đào ấy bây gi ờ đây ẩn ch ứa bao
điều đẹp đẽ với tôi và ông tr ở thành m ột ông tiên hi ểu t ất cá nh ững
điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi giữ sự ngưỡng mộ ấy như hồi thơ
bé, ông như người thầy giáo m ở ra cho tôi bao đi ều lí thú để tôi khám
phá. Và ông đã thay mẹ tôi d ạy tôi học khi còn ti ểu h ọc. Ông cháu tôi
ra về. Tôi ngồi sau giữ cành đào còn ông m ải mi ết đạp xe v ề đến
nhà, tôi khoe ngay cánh đào, bà b ảo có cành đào nhi ều l ộc này, T ết
năm nay sẽ vui lắm đây. Ông chỉ mỉm c ười, nụ c ười đồng tình l ẫn
niềm vui rạng rỡ. Đêm đến, gia đình tôi sum h ọp quanh mâm c ơm
giao thừa. Tôi hạnh phúc bi ết nh ường nào b ởi có ông tôi bên c ạnh,
ông không xa tôi nữa. Chỉ còn ba ti ếng n ữa là đến giao th ừa, tôi ch ỉ
mong được sống mãi những gi ờ phút này, mong th ời gian đừng trôi
quá nhanh để luôn có tình yêu th ương c ủa m ọi ng ười tr ọn v ẹn bên
tôi. Tôi cũng thầm hứa với bản thân s ẽ mãi ngoan ngoãn nh ư hôm
nay để ông khỏi phiền lòng. V ậy mà sao ngày hôm nay qua th ật mau.
Đã đến giao thừa rồi. ông vuốt lên mái tóc tôi, b ảo tôi ở nhà, ông s ẽ

hái lộc đầu năm mới cho tôi. Tôi d ạ và h ứa s ẽ th ức đợi ông v ề. Ông
đi rồi tôi cố thức, nhưng sao cơn bu ồn ng ủ c ứ kéo đến, kéo s ụp hai
mí mắt tôi lại. Tôi thiếp đi lúc nào không bi ết. Tôi nghe th ấy nh ững
tiếng gọi rồi tiếng lịch kịch. Tôi m ở mát choàng d ậy. Bây gi ờ đã sáng
rồi sao? Tôi ngạc nhiên quá. Tôi nháo nhác tìm ông mà không th ấy
đâu Thật kì lạ, mới lúc tr ước tôi còn m ường t ượng bàn tay kh ẳng
khiu ông đặt lên đầu tôi cơ mà. Tôi xem l ại l ịch, hôm nay là ngày ba
rnươi Tết. Tôi òa khóc, vậy đó chỉ là một gi ấc m ơ. Gi ấc m ơ quá th ực
khiến tôi hụt hẫng và buồn rầu. Ông tôi đã ra đi th ật ch ứ không v ề l ại
với tôi như tôi tưởng. Tôi nu ối ti ếc gi ấc m ơ h ạnh phúc. Tôi th ầm t ự
hỏi: Liệu trong mơ nếu tôi thức chờ ông, tôi có g ặp l ại ông không?
Nhưng cuộc sống không dừng lại để tôi nu ối ti ếc, tôi chu ẩn b ị qu ần
áo đi chợ cùng mẹ. Tôi có kể lại cho m ẹ gi ấc m ơ, m ẹ ch ỉ im l ặng,
chắc tâm trạng mẹ khó có thể nói thành l ời. Giấc mơ chỉ là sự mong
ước tưởng tượng, chuyện cổ tích vẫn là chuy ện c ổ tích. Tôi s ẽ v ẫn
nuối tiếc nhưng chỉ là nhỏ nhoi thôi. Tôi đã học được nhi ều đi ều t ừ
giấc mơ ấy, học được niềm tin và hi vọng và cả n ỗ l ực cố g ắng cho
giấc mơ của chính mình.
Bài viết : />


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×