Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (101.04 KB, 3 trang )
Cảm nhận của em sau khi đọc Cô bé bán diêm
Đề bài: Cảm nhận của em sau khi đọc Cô bé bán diêm
Bài làm
Chắc chắn rằng ai đã từng đọc truyện “Cô bé bán diêm” của nhà văn An-déc-xen sẽ có
những xúc động và thổn thức riêng sau khi gấp trang sách lại. Có lẽ người đọc xót xa cho
một thân phận, một kiếp người ngắn ngủi mang theo nhiều khát khao bình dị. Hình ảnh
cô bé bán diêm ở cuối tác phẩm dường như ám ảnh người đọc về ước mơ nhỏ nhoi, giản
đơn của con người trong xã hội.
An-đéc-xen là nhà văn Đan Mạch nổi tiếng, văn của ông rất đời, rất người khiến người
đọc phẩm ngẫm nghĩ và không thôi ám ảnh. Cô bé bán diêm là hình ảnh trung tâm, xuyên
suốt và cũng là nơi mà tác giả gửi gắm tâm tư nguyện vọng.
Hiện lên trong cái lạnh cắt da cắt thịt trong một đêm giao thừa ở xứ sở Đan mạch, cô bé
bán diêm hiện lên thật thê lương “môi tím tái, bụng đói cồn cào đang lần từng bước chân
trần trên hè phố”. Một cô bé chỉ lo sợ không bán được que diêm nào sẽ bị cha đánh đòn.
Và chính nỗi sợ ấy đã gây nên bi kịch cuộc đời đầy đau thương trong đêm giao thừa ấy.
An-déc-xen đã xây dựng thành công và đầy ám ảnh hình ảnh một cô bé bán diêm cô độc
trong chính khoảnh khắc đáng ra phải được sum vầy bên gia đình.
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Trong không gian ‘mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay”
thì cô bé đáng thương ấy đã nhớ đến khoảng thời gian khi bà còn sống, có dây thường
xuân bám quanh ngôi nhà gợi nên sự ấm áp, an lành. Cuộc sống của ngày xưa đó hoàn
toàn đối lập với cuộc sống của cô và cha hiện nay, đầy tăm tối và cùng cực. Em muốn về
nhà, nhưng không thể về vì sợ cha đánh đòn, bởi em chưa bán được hộp diêm nào. Cô bé
nghèo không chỉ thiếu thốn vật chất mà còn khiến người đọc xót xa vì thiếu đi tình yêu
thương của người cha tàn nhẫn.
Chính thực tại và sự đối lập bất công đó khiến em khao khát “Chà! Bây giờ mà được quẹt
một que diêm mà sưởi cho đỡ buốt nhỉ”. Ước muốn thật nhỏ nhoi, bình dị giữa bao nhiêu
phồn hoa nơi thành phố khiến người đọc không kìm nổi nước mắt. Và em đã đánh liều