Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

KỶ NIỆM NGÀY về TRƯỜNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.2 KB, 2 trang )

KỶ NIỆM NGÀY ĐẦU TIÊN VỀ TRƯỜNG
Có một ngày trời bỗng xanh hơn, nắng bỗng vàng hơn và mưa rì rào chia tay
những đêm cuối hạ. Thu sang đất trời như chuyển mình thay áo mới ,tôi thấy có
hoa vàng trên cỏ xanh.Cảnh vật trước mắt tôi sao đẹp và đáng yêu đến thế.
Tôi được phân công về công tác tại một trường tiểu học cũng vào một ngày
rợp trời hoa nắng , từ nhà tôi đi ô tô nửa ngày đường mới tới trường. Lúc ở nhà
tôi háo hức mong chờ bao nhiêu thì khi đến đây lòng tôi sao quá đỗi trống trải,
bồi hồi. Đôi mắt rưng rưng nhòa lệ vì nỗi nhớ nhà, nhớ gia đình. Lần đầu tiên
đặt chân lên mảnh đất đầy nắng, đầy gió và thưa thớt người này, tôi cảm thấy
mình bé nhỏ , lẻ loi và cô độc đến thế.Xung quanh tôi cái gì cũng lạ lẫm. Mỗi
tên thôn, xóm , tên người chẳng vương một nét gì thân thuộc cả. Hoang mang lo
lắng ghê lắm, bao nhiêu háo hức, say mê chợt tan biến đi đâu hết. Sợ mình
không vượt qua được nỗi nhớ nhà, sợ không đủ bản lĩnh, mạnh mẽ để trụ lại nơi
này hoàn thành tốt công việc của mình.
Ngày đầu tiên lên lớp , tôi mang theo tâm trạng nặng nề ấy . Nhưng khi bước
vào lớp lên bục giảng, được nghe những tiếng chào ríu rít của các em, bắt gặp
những ánh mắt ngây thơ, trong veo của các em học sinh đang ngước nhìn mình,
lòng tôi bỗng trùng lại . Tôi chợt nhận ra rằng mình yêu thương những đôi mắt
ấy biết bao. Yêu những bàn tay mũm mĩm đang thi nhau giơ lên để phát biểu ý
kiến, những cái miệng xinh xắn đang thi nhau hỏi tôi những câu hỏi ngây ngô
đến buồn cười. Đây chính là điều mà lâu nay tôi hằng mơ ước, là hoài bão, là
khát vọng , là động lực để tôi phấn đấu học hành suốt mấy năm qua. Yêu lắm
những hàng cây, bục giảng, cả tiếng dạ - thưa đầy yêu thương trìu mến của các
em.
Thế rồi thời gian cứ lặng lẽ trôi đi , không biết từ khi nào nỗi nhớ nhà, nhớ
gia đình đã vơi dần trong tôi.Tôi thấy yêu nghề, yêu các em học sinh, yêu cả
mảnh đất này đến thế. Cái cảm giác ban đầu khi mới đến đây tan biến hết. Giờ
đây tôi chỉ mong sao mình có sức khỏe thật tốt để tiếp tục gắn bó với các em học
sinh thân yêu, gắn bó với ngôi trường này, mảnh đất này. Tôi thầm cảm ơn các
em nhiều lắm, chính các em đã tiếp thêm cho tôi động lực để ngày ngày vượt



qua bao khó khăn trong cuộc sống đời thường, vững vàng đứng trên bục giảng,
chấp cánh cho các em bay vào tương lai tươi sáng.
Trời về khuya, hương đất, hương gió như ngấm vào từng thớ thịt, thực quản
của tôi. Tôi tự nhủ với lòng mình phải cố gắng không ngừng học tập nhiều hơn
nữa xứng đáng với tình cảm mà các em học sinh và người dân nơi này đã dành
trọn cho tôi.



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×