Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

cách học hóa hay 567890gjbxwhdhcbnakaka

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.01 KB, 8 trang )

Tuy ệt chiêu giúp nh ớnhanh trong Hóa H ọc ☀
<3

1. Cách nhớ các nguyên tố phân nhóm chính nhóm:

* Nhóm IA: Li – Na – K – Rb – Cs - Fr: Lâu nay không rảnh coi phim
* Nhóm II: Be-Mg-Ca-Sr-Ba-Ra: Bé Mang Cây Súng Bắn Ruồi
* Nhóm IIA: Be Mg Ca Sr Ba Ra: Banh Miệng, Cá, Sấu, Bẻ, Răng.
* Nhóm IIIA : B Al Ga In Ti: Bà, Anh lấy , Gà , Trong , Tủ lạnh.
* Nhóm IVA: C Si Ge Sn Pb: Chú , Sỉ , Gọi em , Sang nhậu , Phỏ bò.
* Nhóm VA : N P As Sb Bi: Ni cô , Phàm tục , Ắc , Sầu , Bi.
* Nhóm VIA: O S Se Te Po: Ông , Say , sỉn , té , bò.
* Nhóm VIIA : F Cl Br I At: Phải , Chi , Bé , Iêu , anh.
* Nhóm VIIIA : He Ne Ar Kr Xe Rn: Hằng , Nga , Ăn , Khúc , Xương , Rồng
<3

2. Cách cân bằng phản ứng của Cu v ới HNO3:

- Với dung dịch HNO3 loãng thườ ng cho ra khí NO
3Cu + 8HNO3 → 3Cu(NO3)2 + 2NO + 4H2O
Cách nhớ : “Ba đồng tám loãng hai no”
- Với dung dịch HNO3 đặc thườ ng cho ra khí NO2 (màu nâu )
Cu + 4HNO3 → Cu(NO3)2 + 2NO2 + 2H2O
Cách nhớ : “Một đồng bốn đặc cho hai khí màu”
<3

3. Cách nhớ tiếp đầu ngữ trong hoá hữu c ơ:

Metan etan proban butan pentan hexan heptan octan nonan decan.
Các tiếp đầu ngữ trong hóa hữu c ơ là:
Met – Et – Prop – But – Pen – Hex – Hept – Oct – Non – Dec


Cách nhớ :
“- Mẹ em phải bón phân hoá học ở ngoài đồng
- Mê em nên phải bao phen hồi hộp . Ôi ngườ i đẹp !
- Mẹ em phải bưng phở hì hụp ở ngoài đường
- Mắt em phai buồn phút hoàng hôn ở n ơi đó.”
<3

4. Dãy hoạt động hóa học của kim loại:

Dãy hoạt động hoá học của kim loại :
* K Na Ca Mg Al Zn Fe Ni Sn Pb H Cu Hg Ag Pt Au
Cách nhớ:
Khi nào cần may áo giáp sắt nh ớ sang phố hỏi cửa hàng áo phi âu
* K, Ca, Na, Mg, Al, Zn, Fe, Ni, Sn, Pb, (H), Cu, Hg, Ag, Pt, Au
Khi cần nàng may áo giáp sắt nh ớ sang phố hỏi cửa hàng Á Phi Âu
Khi cả nhà may áo giáp sắt nh ớ sang phố hàn đồng hiệu Á Phi Âu
* Li, K, Ba, Ca, Na, Mg, Al, Mn, Zn, Cr, Fe, Ni, Sn, Pb, (H), Cu, Hg, Ag, Pt, Au
Lúc khó bà cần nàng may áo màu giáp có sắt nh ớ sang phố hàn đồng hiệu Á Phi Âu


Chúc các em học tốt

<3

Phân tích bài th ơ “T ự tình” 2 của Hồ Xuân H ương
Một nhà phê bình văn chương nổi tiếng đã từng đưa ra một quy luật : “Văn chương, thơ ca là tấm gương
phản chiếu của tâm hồn, là tiếng nói tình cảm của nhân loại, là những rung động của trái tim trước cuộc
đời tươi đẹp. Những giá trị tinh thần mà văn chương, thơ ca đem lại, đã thoát khỏi cái quy luật băng hoại
của thời gian, để trường tồn mãi mãi”. Không nằm ngoài quy luật đó, Nữ sĩ Hồ Xuân Hương cũng muốn
để lại cho hậu thế những tác phẩm hoàn mỹ, đạt đến sự xuất sắc về cả nội dung và nghệ thuật. Tiêu biểu

nhất, đặc sắc nhất là bài thơ Tự Tình thứ 2 – Là tiếng nói thương cảm đối với số phận hẩm hiu của
người phụ nữ Việt Nam thời phong kiến, đồng thời để cao vẻ đẹp và khát vọng sống của họ.

Tải miễn phí bài phân tích về điện thoại

“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non.
Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn,
Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám.
Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn.
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sẻ tí con con!”
Với thể thơ Thất ngôn bát cú Đường luật được viết theo ngôn ngữ Nôm thuần Việt, bài thơ có lẽ đã được
nữ sĩ viết về cuộc đời của chính bản thân mình, torng một phút suy tư. Nữ sĩ đã cảm nhận cuộc sống qua
những âm thanh, quang cảnh lạnh buồn, vắng lặng và tự cảm thương cho số phận hẩm hiu của bà. Đó
cũng là số phận chung của những người phụ nữ trong Xã hội đương thời..

“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non”


Hai câu thơ mở đầu trên còn được gọi là hai câu thơ ĐỀ trong thể thơ độc đáo này. Nhắm mắt suy nghĩ
về cuộc sống, từng nhịp thở của người phụ nữ trong đêm khuya lạnh tanh hoà theo tiếng trống thông báo
dồn dập, diễn tả sự qua đi nhanh chóng của thời gian. Đêm nay, người phụ nữ đang lẻ loi, cô độc một
mình. Không còn một âm vang nào khác, không còn những tiếng ồn ào náo nhiệt của một ngày dài, chỉ
còn tiếng trống canh cùng người phụ nữ. Từ “Trơ” – một trong những từ ngữ thể hiện sự chua chát của
cuộc đời và sự đối lập giữa vẻ đẹp “Hồng nhan” – “Nước non”. Tại sao nữ sĩ Hồ Xuân Hương lại đặt
mình vào trong nhân vật với một không gian buồn bã, tàn lụi đến như vậy? Đối với riêng nữ sĩ khi đối mặt
với cái thực tế đó, tâm trạng bà thế nào? Phải chăng bà muốn diễn tả thân phận không chỉ của riêng bà,

mà còn là của những người phụ nữ khác trong cái quy luật cổ hủ, vô nhân đạo “Hồng nhan bạc phận” ?
Hay cái thân phận phải đi làm “Vợ lẽ” – Không được tôn trọng cả về phẩm giá và tâm hồn ? Thật đớn đau


Bước qua hai câu thơ kế, cũng là hai câu thực, liệu rằng ta có cảm nhận được diều gì trong sáng hơn,
tươi đẹp hơn hay không ?
“Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn”

Tải miễn phí bài phân tích về điện thoại
Trong cái không gian cô quạnh không bóng người của bầu trời đêm, người phụ nữ tìm đến những chén
rượu để giải thoát mình khỏi nỗi sầu não của cuộc đời. Thật độc đáo khi sử dụng nghệ thuật “Mượn cảnh
ngụ tình” trong hai câu thực này. Nỗi buồn đau, tụi nhục – như đã đề cập ở trên, có thể là thân phận làm
vợ lẽ, phải chịu sự ghen ghét, cay nghiệt của người vợ cả ? Một chút hương rượu nồng có thể đã đưa
người phụ nữ đến những giấc mơ trong cơn mê để xoa dịu những nỗi đau trong giây phút thực tại.
Nhưng… Càng về khuya, khi tiếng trống canh dãn dài ra, thời gian bắt đầu chậm lại, thì cũng là lúc mùi
hương nhè nhẹ của những chén rượu không còn tác dụng. Người phụ nữ chợt bừng tỉnh về phút giây
hiện tại chan chứa nỗi buồn. Ba từ : “Say lại tỉnh” đã chứng minh được điều đó. Càng uống càng tỉnh,
cảng tỉnh lại càng nghĩ suy. Trong cái “Bóng xế khuyết chưa tròn” của Vầng trăng tưởng chừng như êm
đềm, phải chăng tác giả đang nghĩ về nhan sắc của mình đang tàn phai theo năm tháng, mà tình duyên
vẫn chưa thể vẹn toàn? Ánh trăng đêm là ánh trăng cuả kỷ niệm, của hẹn ước yêu đương, của bao đôi
tình nhân. Ánh trăng cũng là biểu tượng của sự thuỷ chung của bao tình yêu đôi lứa. Giờ đây, ánh trăng
đó sắp tàn và đang dần khuất bóng sau những rặng dừa cao, người phụ nữ vẫn chưa thể chìm sâu vào


giấc ngủ. Trăng chưa thể tròn, như cuộc tình dang dở của người phụ nữ. Có lẽ, nữ sĩ Hồ Xuân Hương
muốn đưa cái sự suy nghĩ về lẽ đời, về sự hạnh phúc mà tác giả đang mong đợi vào chính tâm trạng của
nhân vật.

Trong lúc suy tư đó, mà đối với những bạn trẻ đang hạnh phúc là vầng trăng cổ tích, còn đối với người

phụ nữ là ánh trăng suy tư, tác giả đã đánh động người đọc ra khỏi sự suy nghĩ về nỗi đau của phái đẹp
trong xã hội phong kiến lạc hậu bằng hai câu thơ luận :

“Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám.
Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn”
Ánh mắt ngước nhìn bầu trời đếm có trăng, có sao, có mây trôi, có gió thổi tự lúc “Trống canh dồn”, giờ
đây người phụ nữ lạc lõng đó đang ngắm nhìn những sự vật xung quanh mình. Có lẽ nào người phụ nữ
ấy đang dạo quanh đâu đó trong khung cảnh khi bình mình chưa ló dạng, và phát hiện ra một sự thật
hiển nhiên mà lâu nay không một ai để ý đến? Những động từ mạnh mẽ như “Xiên ngang” – “Đâm toạc”
được sử dụng trong phép đảo ngữ đã toát lên được sức mạnh của sự sinh tồn từ trong những sự vật nhỏ
bé. Giữa mặt đất đầy đất và đá, đâu đó mọc lên một nhành cây con con, xanh tươi. Cũng đâu đó dưới
khung trời rộng lớn nhưng trống trải, những hòn đá tuy nhỏ bé thôi, cũng đủ làm khung cảnh trở nên sinh
động… Ta đang cảm nhận được sức mạnh của thiên nhiên. Những ngọn cỏ tí hon hay những sự vật vô
tri như hòn đá kia, đã được tác giả tô điểm bằng nghệ thuật vô cùng độc đáo. Chính điều đó đã đánh
thức người đọc ra khỏi tâm trạng u uẩn của người phụ nữ cô đơn trong bóng đêm. Ta cũng cảm nhận
được sức sống mãnh liệt để sinh tồn, dù trước mắt hiện tại đang rất rất khó khăn của từng sự vật thiên
nhiên. Nếu như thế, phải chăng tác giả đang hướng người đọc đến sự hạnh phúc, niềm tin ở tương lai,
dù khó khăn, bất hạnh ở phút hiện tại, đối với nhân vật trong bài thơ, với tác giả hay toàn thể những
người phụ nữ trong Xã hội phong kiến? Dưới góc nhìn của chúng ta ở thời này, có thể cho là như vậy.
Với hai câu Luận này, khát vọng sống và được sống, yêu và được yêu của nữ sĩ được thể hiện vô cùng
quyết liệt ! Thật là một người phụ nữ có ý chí và niềm tin

Tưởng chừng như cảnh cửa cuộc đời đang mở ra cho người phụ nữ và toàn thể phái đẹp trong Xã hội
phong kiến một hạnh phúc và niềm tin mới, nữ sĩ Hồ Xuân Hương đã kéo chúng ta về suy nghĩ hiện tại,
cũng chính là hai câu thơ kết, vừa chua xót, vừa đắng cay của cuộc đời :
“Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sẻ tí con con!”
Tâm trạng mong mỏi chờ đợi của người phụ nữ lại trở về khi ngày mới bắt đầu. Quy luật của thời gian
chính là chỉ trôi theo một chiều chứ không tương tác song song. Xuân đến rồi Xuân lại đi. Ngày xuân hôm
qua cũng chẳng giống ngày xuân hôm nay. Mùa xuân năm sau cũng khác hẳn mùa xuân năm nay.



Chẳng có sự vật gì có thể thoát khỏi quy luật chung đó. Thế nhưng Xuân thì có thể đến, chứ người thì
không thể trường tồn mãi mà không già đi. Tuổi xuân – là nhan sắc mà mỗi ngày một phai tàn của những
“Hồng nhan”. Người phụ nữ ấy vẫn mong chờ một ngày nào đó được cảm nhận hạnh phúc trọn vẹn thật
sự, bằng cả trái tim nồng cháy của người đối diện, để nàng có thể trao đi tất cả những gì được gọi là sự
thuỷ chung, sự vẹn toàn của tình yêu. Đó cũng là nỗi uất ức khi “Tình đã nhỏ, mà còn xé nhỏ hơn” thì
cũng tương tự việc chia cắt trái tim. Thật không còn gì có thể diễn tả được nỗi đau đó. Bằng nghệ thuật
tăng tiến giảm dần, ta thấy được sự ít ỏi, nhỏ bé của hạnh phúc trong cảnh cái cảnh chồng chung đáng
phê phán, chê trách ấy…
Có lẽ khi đọc đến đây, chúng ta mới cảm nhận được nỗi đau khổ đau đáu cũng những người phụ nữ
thầm lặng, hi sinh cho chồng cho con, hay những số phận hẩm hiu khác trong xã hội đương thời. Bài thơ
“Bánh trôi nước” cuản hà thờ cũng từng thể hiện được nội dung tương tự. Thế nhưng trong cái xã hội
này, ta cũng thấy được những người phụ nữ được sống trong hạnh phúc, được sự quan tâm, yêu
thương của chồng con, dù cuộc đời có bôn ba vất vả. Tiêu điểm cho nhận định này chính là bài thơ
“Thương vợ” của Tú Xương. Nói cho cùng thì bất kỳ ai, sống trong thời kỳ nào thì cũng có nỗi khổ riêng
của chính họ mà thôi…
Nhà thơ Hồ Xuân Hương với tác phẩm Tự Tình là mtộ trong những bản thơ Nôm hay nhất, diễn tả chân
thực đời sống bất hạnh của người Phụ nữ Việt Nam xưa, đồng thời thể hiện được tài năng, sự ngang
tàng của bà chúa thơ Nôm này. Tác phẩm xứng đáng đứng trong bộ thơ Nôm hay nhất nền văn học trung
đại Việt Nam. Ngoài ra tác phẩm cũng thể hiện được ước nguyện cháy bỏng của tất cả phụ nữ của mọi
thời đại. Giá trị của bản thơ vẫn còn, thậm chí là rất được đánh giá cao sau hơn 200 năm sáng tác. Hi
vọng xã hội này sẽ không còn người phụ nữ nào phải chịu nỗi đau, nhục nhã, để không còn ai phải viết
lên những nỗi đau thương về số phận đáng thương, như nhà thơ Hồ Xuân Hương cách đây 200 năm
nữa …

Bai 2
Hồ Xuân Hương là một trong những nữ thi sĩ xuất sắc của Việt Nam, số lượng tác phẩm bà để lại
khá nhiều, và phong cách sáng tác thơ chủ yếu của Hồ Xuân Hương chính là tả cảnh ngụ tình. Bà
còn được biết đến với hình ảnh của một nữ nhà thơ viết nhiều về thân phận người phụ nữ, là người

dũng cảm đề cao vẻ đẹp, sự hi sinh và đức hạnh của người phụ nữ, đồng thời lên tiếng bên vực
cho họ và phê phán lên án gay gắt chế độ xã hội cũ. Tự tình là một trong những bài thơ hay, chứa
đựng nhiều cung bậc cảm xúc của chính tác giả và cũng là của người phụ nữ nói chung.
Bài thơ tự tình mở đầu với 2 câu thơ vừa tả cảnh nhưng cũng tả hình ảnh của một ngươi phụ nữhay có thể gọi là hồng nhan.Nhưng tiếc thay, hồng nhan đó lại roi vào hoàn cảnh- cô đươn trống
vắng, giữa đêm khuya u tịch.
“ Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn
Trơ cái hồng nhan với nước non”
Từ láy “ Văng vẳng” được tác giả sử dụng để miêu tả thứ âm thanh từ xa vang lại, mặc dù không
biết nó xuất phát từ đâu hoặc dù ở xa nhưng nghe mỗi lúc một gần một rõ hơn. Thời gian được


nhắc tới là “ đêm khuya”- thời điểm khiến con người dễ rơi vào các cung bậc cảm xúc trạng thái khó
tả nhất, cũng chính thời gian này có một người phụ nữ vẫn ngồi đó,không yên lòng mà ngủ được
vẫn ngồi đó nghĩ ngợi về mọi thứ xung quanh đặc biệt về con người cuộc đười của mình. Là một
người phụ nữ có nhan sắc, nhưng lại được miêu tả “ trơ với nước non. Trước cuộc đười rộng lớn,
người phụ nữ đó nhận ra thân phận của mình lẻ loi đơn chiếc, và âm thanh của trống cầm canh lại
càng điểm thêm một nỗi buồn, trống vắng khó tả. Người phụ nữ ấy đã tìm đến rượu để giải sầu :
“ Chén rượu hương đưa rồi lại tỉnh
Vầng trăng xế bóng khuyết chưa tròn”

Mỗi khi có chuyện gì đó sầu muộn, người xưa thường tìm đến trăng đến rượu để ngỏ cùng bầu tâm
sự. Chỉ muốn uống thật say, hương rượu thật nồng để quên đi tất cả, nhưng nghịch lí thay, chén
rượu đưa lên mũi, hương nồng vào mũi nhưng người muốn say nhưng tâm và suy nghĩ vẫn đang
rất tĩnh. Không có nỗi buồn nòa biến mất ở đây,mà càng làm hiện hữu rõ nỗi lòng của người phụ nữ
lúc này. HÌnh ảnh vầng trăng xuất hiện nhưng khuyết chưa tròn. Phải chăng, ngụ ý hco thân phận
cho hạnh phúc của chính tác giả. Là người tài giỏi nhưng duyên phậm haamrhiu.chưa một lần trọn
ven. Tuổi xuân dần đi qua mà hạnh phúc vẫn chưa tới bến đỗ.:
“Xiên ngang mặt đất rêu từng đám
Đâm tạc chân mây đá mấy hòn”
HÌnh ảnh rêu được đưa ra đây nhưng mang những dụ ý sâu xa của tác giả Hồ Xuân Hương, rêu là

loài mỏng manh nhỏ bé nhưng lại có sức sống vô cùng mạnh mẽ, không dừng lại đó, ở bất cứ một
điều kiện nào thì nó vẫn có thể tươi tốt,dù là điều kiện sống như thế nào đi chăng nữa. HÌnh ảnh rêu
từng đám đâm xuyên ngang mặt đất gợi ra cho chúng ta những liên tưởng mạnh mẽ về sự phản
kháng mạnh mẽ cũng như sự chống đối của nó với thứ có thể mạnh hơn nó. Hình ảnh đá cũng vậy,
đối lập với sự nhỏ bé của những viên đá với sự rộng lớn của trời đất, nó lại càng làm nổi bật sức
mạnh của những viên đá, quả thực nó không tầm thường một tí nào. Sự đồng điệu của người và
thiên nhiên, luôn đối mặt với khó khăn thách thức nhưng chưa bao giờ đi đến thành công. Kiếp làm
vợ lẽ, dù cố thoát ra nhưng vẫn không được. Cho nên mới có 2 câu cuối:
“ngán nỗi xuân đi xuân lại lại
Mảnh tình san sẻ tí con con”
Thiên nhiên thuận theo đất trời, xuân đi rồi xuân lại tới, nhưng con người lại khác, với người phụ nữ
tuổi xuân trôi đi nhưng chẳng bao giờ quay lại thêm một lần nào nữa. Lại càng đáng buồn hơn cho
nhưng số phận hẩm hưu, chờ mong cả tuổi xuân, chờ có một niềm hạnh phúc trọng vẹn nhưng nào
đâu có được. Trước sự lẻ loi, chán chường mà Hồ Xuân Hương đã sử dụng” ngán” phần nào nói
lên được nỗi lòng của thi sĩ bây giờ. Mảnh tình đã bé lại còn phải san sẻ, chia nhỏ ra. Không được
hưởng một tình yêu một hạnh phúc trọn vẹn, tới khi tìm đến với hạnh phúc lại phải san se, thật quả


là đáng thương. Qua đây cũng ngầm ẩn ý về những số phận của người phụ nữ ,chịu cảnh thê thiếp,
dưới chế độ cũ không được coi trọng và không có quyền lên tiếng
Tự tình là một bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ và phong cách cũng như tư tưởng của Hồ Xuân Hương
đặc biệt là những vấn đề xoay quanh người phụ nữ. Qua đây chúng ta cũng thấy được một Hồ
Xuân Hương vừa yếu mềm nhưng cũng thật ngang tàng mạnh mẽ khi dám bộc lộ những suy nghĩ
của chính mình.

Nh ững câu nói c ần suy ng ẫm
20 THÓI QUEN X ẤU ĐI ỂN HÌNH C ẦN S ỬA G ẤP TR ƯỚC KHI QUÁ
MU ỘN
1. Làm cái gì c ũng l ần l ữa, l ườ i bi ếng, không h ọc hành.
2. Không ăn sáng, không ch ăm h ọc, không t ập th ể d ục th ường xuyên,

không chịu k ết b ạn, luôn t ự cho mình là đúng.
3. Th ức khuya nghịch đi ện tho ại không bu ồn ng ủ tí nào, sáng hôm sau
không d ậy n ổi, h ọc t ập, làm vi ệc đều m ất tinh th ần, t ối v ề ch ỉ mu ốn ng ủ
s ớm, t ới khuya r ồi l ại nghịch đi ện tho ại, l ại h ết bu ồn ng ủ...
4. M ỗi l ần g ặp ng ườ i nào nói: “Tính mình thích nói th ẳng, c ậu thông c ảm
nha”, mình chỉ mu ốn tr ực ti ếp cho c ậu ta m ột cái b ạt tai, sau đó nói: “Tính
tôi thích đánh đau, c ậu nhịn m ột tí là h ết ấy mà.”
5. Mỉm c ườ i v ới ng ườ i xa l ạ, l ại su ốt ngày n ổi gi ận v ới nh ững ng ườ i quan
tâm mình.
6. S ức t ưở ng t ượ ng quá ư là phong phú, ng ườ i ta nhìn b ạn nhi ều m ột cái,
đầu b ạn đã t ự động t ự biên t ự di ễn thành c ả m ột b ộ drama.
7. Coi thô t ục là hào s ảng, coi l ăng nh ăng là hào hoa, coi ấu tr ĩ là nhi ệt
huy ết.
8. Có m ột ki ểu con gái, b ản thân l ườ i không trang đi ểm, tr ước khi ng ủ
không r ửa m ặt, nh ưng lúc nào c ũng ngh ĩ ng ườ i khác đẹp là do trang đi ểm,
cái gì c ũng “T ại b ạn bi ết trang đi ểm, tôi không bi ết trang đi ểm.” Tôi bi ết
trang đi ểm c ũng là do tôi d ậy s ớm h ơn b ạn m ột ti ếng, đi ng ủ s ớm h ơn b ạn
m ột ti ếng. Đừ ng su ốt ngày h ạ th ấp ng ườ i khác, chỉ khi ến ng ườ i khác
không thích b ạn thôi. L ườ i quá là không đượ c đâu.
9. Đặt báo th ức liên ti ếp, b ản thân không chịu d ậy, l ại khi ến c ả phòng b ị ồn
phải dậy.
10. T ự ti đến m ức ng ườ i khác khen b ạn m ột câu, b ạn li ền ngh ĩ đó là trào
phúng.
11. Cái b ệnh lúc nào c ũng cho r ằng b ạn t ốt c ủa mình không th ể đối x ử v ới
ng ườ i khác t ốt h ơn mình.
12. Con gái có cái tật, c ứ nói chuy ện lâu v ới m ột ng ườ i là s ẽ thích ng ười
ta.


13. Đừ ng tùy ti ện l ục l ọi đồ đạc c ủa ng ườ i khác, ng ườ i khác đang ng ủ thì

nên gi ữ ý gi ữ t ứ, im l ặng m ột chút, đừng có cái ki ểu xem gì đó hay nghe gì
đó không đeo tai nghe, l ại còn c ười rõ to, đừng t ốt b ụng đến m ức xé luôn
c ả b ưu ph ẩm c ủa ng ườ i khác khi ng ườ i ta còn ch ưa đồng ý.
14. H ọa t ừ mi ệng mà ra, nên tr ướ c h ết hãy qu ản cái mi ệng mình cho t ốt.
15. S ắp thi nh ưng không chịu ôn thi, c ứ t ự an ủi mình còn t ận 7 ngày, v ẫn
kịp... Còn 6 ngày, m ỗi ngày mình h ọc 2 trang... Còn 5 ngày, ngày mai mình
th ề không nghịch đi ện tho ại n ữa, ph ải ôn thôi... Còn 4 ngày, ch ắc ph ải th ức
đến sáng luôn r ồi... Còn 3 ngày, còn bao nhiêu trang ch ưa h ọc, c ố lên...
Ngày kia đã thi r ồi, còn ôn làm cái gì n ữa...
16. Thích đánh giá, bình ph ẩm ng ườ i khác, suy b ụng ta ra b ụng ng ười,
ng ườ i ta mua đôi dép, b ạn th ấy x ấu, ng ườ i ta m ặc cái áo m ới, b ạn th ấy
x ấu, ng ườ i ta trang đi ểm, b ạn th ấy x ấu, ng ườ i ta thích m ột ng ười, b ạn th ấy
x ấu... Đã có ai nói v ới b ạn r ằng b ạn m ới là ng ườ i x ấu nh ất ch ưa?
17. Quá tin ng ườ i, không bi ết cách nói câu t ừ ch ối.
18. B ắt ng ườ i khác ch ờ mình, r ồi còn làm cái gì c ũng ch ậm rì rì.
19. Học 5 phút, ch ơi 10 phút.
20. Ng ườ i ta cho cái k ẹo, b ạn đã quên ngay cái tát ng ười ta v ừa t ặng b ạn



×