Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Tả cây phượng ( bài tập làm văn số 2 lớp 7)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.48 KB, 4 trang )

Tả cây phượng 1
Thời thơ ấu,khi còn đi học ở tiểu học đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của
mỗi con nguời. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, trong em lại hiện lên Những hình ảnh về bạn bè,
thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà em yêu quí, loài cây mà đã gắn bó với
những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với
cái tên thân thương cây " Hoa học trò."
Nhìn từ xa cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như một cái dù
khổng lồ che mưa che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chiếc rễ ngoằn ngoèo trồi lên
mặt đất. Những chiếc lá bé tí kết thành những tán lá rộng. Hoa phượng màu đỏ thắm vừa
đẹp, vừa dẻo dai, vừa bền bỉ. Cây phượng đã cho em bóng mát. Vào giờ ra chơi cúng em
thường chơi đùa dưới gốc cây phượng. Các bạn nam thì chơi đá cầu hay chơi bắn bi còn
các bạn nữ thì chơi nhảy dây hay chơi banh đũa. Phượng là người bạn cùng đi với em
trong suốt thời học trò. Cây phượng là nơi cất giữ những niềm vui nỗi buồn của tuổi học
trò. Những lúc em buồn vì bị điểm kém hay vì cãi nhau với bạn bè phượng là người bạn
đã lắng nghe những tâm sự của em. Những lúc em vui vì được điểm cao hay vì em lại có
thêm những người bạn mới phượng là người bạn đã cùng chia sẽ với em. Lúc những búp
phượng gần nở là lúc báo hiệu cho chúng em biết mùa thi sắp đến. Những đứa học trò
chăm chỉ học tập phượng như rất vui. Lúc hoa phượng nở một màu đỏ thắm và tiếng ve
kêu lúc báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve kêu hoà thành một bản nhạc nghe rất vui
tươi. Âm thanh của tiếng ve làm cho đời sống của chúng em trở nên rộn ràng , vui tươi.
Nhưng lúc đó cũng là lúc chúng em phải chia tay mái trường tầy cô và bạn bè để bước
vào kì nghỉ hè . Lúc chia tay tiếng ve kêu mà lòng em xao xuyến không nỡ rời xa .
Nhưng rôi cũng đến lúc chia tay với bạn mái trường , thầy cô , bạn bè . Vào những ngày
cuối năm học chúng em thường xuống sân nhặt những đóa phượng để ép vào tập để làm
kỉ niệm khó phai mờ. Những dòng lưu bút còn in trên giấy của những đứa bạn thân đã
cùng em học tập, vui chơi trong suốt năm năm học vừa qua. Thế đó, cây phượng còn là
người bạn thân của chúng em suốt một thời học trò nói riêng. Cây phượng còn góp phần
tạo nên vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng, kỳ ảo nói chung. Có khi nào bạn nghĩ cây phượng
sẽ rời xa mình không? Nhưng còn đối với mình cây phượng luôn đồng hành với mình
suốt con đường học vấn.
Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này. Phượng đẹp


nhưng chằng ai ngắm nhìn phượng. Chỉ còn một mình phượng nhìn theo bóng của mỗi
người học trò. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỷ niệm vui buồn dưới gốc phượng.
dù có ai đi đâu xa, em sẽ luôn nhớ về ngôi trường thân yêu, nơi có một người bạn vô
cùng thân yêu.

Tả cây phượng 2
Khi bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói trang xuống mặt đất,
tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và
thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.
Hầu như trong trường nào cũng trồng một vài cây phượng. Trường của tôi cây
phượng được trồng ở giữa sân, dịu hiền với chiếc mũ bông đỏ thắm màu hoa. Thân


cây cao to khoác nên mình chiếc áo nâu xù xì,mốc meo màu thời gian. Thời gian trôi,
thấm thoắt mà cũng đến mùa thi,tôi nhớ khi trên vòm cây kia ve râm ran tiếng hát là
phượng bắt đầu lấp ló những bóng lửa hồng. Phượng ra hoa. Hoa phượng có năm
cánh,nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng
chùm,từng tán lớn xòe ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau. Giữa những
cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn vàng e lệ.
Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật
lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng
nàn như hồng nhung mà mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió
làm lắng đọng bao tâm hồn học trò...
Vào những ngày hè nắng như đổ lửa, phượng dang những cánh tay khẳng khiu
mộc mạc chở che cho chúng tôi. Vẳng đâu đây bên tai tôi vẫn là những tiếng cười
đùa vui vẻ của cô học sinh cấp I. Tôi nhớ những mùa hoa phượng rơi, phượng thả
từng cánh son của mình xuống sân trường tạo thành một cơn mưa mang sắc đỏ của
hoa phượng.Từng cánh phượng hồng rơi nhè nhẹ như ánh lên những tia nắng hè
đếm từng giây phút xa bạn học sinh. Ba tháng hè dài đằng đẵng, không tiếng thầy
giảng, không tiếng chuyện trò, không tiếng trống trường, phượn tróng vắng. Hẳn

là hoa phượng đang buồn đang khóc!
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng.
Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm ngày
chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan
trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong
manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi.
Nhớ lắm những chiều tan trường, mái tóc tôi bay bay trong gió, đùa giỡn, vờn với
lá phượng, lá phượng vấn vít, vương trên tóc. Nhớ lắm hình ảnh những cậu học trò
bẽn lẽn với chùm hoa phượng giấu sau lưng vì còn ngại ngùng đợi trao tay cho
một ai đó. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc chia li để
rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn,buồn bã..Phượng đẹp,phượng rực
rỡ,nhưng nhiều khi phượng hờn,phượng tủi vì chính mình. Bởi vẻ đẹp đó có được
ai chiêm ngưỡng khi mà học trò đã nghỉ hè hết. Gió ghé qua đùa bỡn,trêu chọc,
phượng chạnh lòng, phượng khóc. Lá phượng rơi, hoa phượng rụng.
Mỗi khi nhìn phượng rơi mà lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả,
đó là dấu hiệu báo với chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh
phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình
cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ phai nhạt.


Tả cây phượng 3
"Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu..."

Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao
buồn. những lời ca gợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý. Không hiểu sao mỗi
lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên
tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: "nó
đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp". Phượng không đỏ thẫm nghư những như
mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn
theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng

sắp quay.
Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế
thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái,
an lành. Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi
yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng
nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có
những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia
tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng
vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác hồi hồi xao xuyến
ấy.
Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp
nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. Tuy
những ngày hè vui vẻ đang đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn
bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi
buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế. Hoa
phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất
giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách
thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai
hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng
thành.
Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ những bông hoa
đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5. Ở ngôi
trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Hoa phượng
không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi,
là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy cảm xúc.


Tả cây phượng 4
Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Không biết cây phượng đó
được trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì đã thấy cây,

đã già, già lắm.
Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Chà! Thân cây to, hai
người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu ấy.
Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn
chảy để nuôi cây. Mỗi độ mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá
me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm
cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve
râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ
đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng
nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh,
mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp
phấn hung hung vàng. Đến hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả phượng.
Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.
Tôi rất yêu quý cây phượng lâu năm này. Hàng ngày cây giúp chúng tôi có chỗ
học tập, vui chơi thật thoáng mát. Mỗi độ hoa nở là chúng tôi lại được ngửi mùi
thơm quyến rũ, ngắm màu đỏ rực đầy nhiệt huyết của tuổi học trò. Mai này xa
ngôi trường yêu dấu, tôi sẽ mãi không quên được nó.



×