Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Văn lớp 6 kể một kỷ niệm của tuổi thơ em

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (264.92 KB, 3 trang )

Đề bài: - Kể về một kỉ niệm của tuổi thơ
Đề số 4: Kể về một kỷ niệm hồi ấu thơ làm em nhớ mãi.
Lập dàn bài chi tiết :
A. Mở bài.
- Kỉ niệm tuổi thơ đó xảy ra khi nào? Với ai? (hoặc với vùng quê nào, con vật nào,…).
B. Thân bài.
- Kể lại diến biến chi tiết về kỉ nệm tuổi thơ đó.
+ Kỉ niệm bắt đầu trong hoàn cảnh nào? Đó là một kỉ niệm buồn hay vui?
+ Sự việc (câu chuyện) xảy ra và diễn biến ra sao?
- Kỉ niệm đó để lại trong lòng mình một ấn tượng sâu sắc ra sao?
C. Kết bài.
- Trong kí ức của bản thân, kỉ niệm vừa nêu có vị trí như thế nào? Nó có là một động
lực giúp cho việc học hành hay giúp cho cuộc sống của bản thân trở nên tốt đẹp hơn
không?
Write an essay About Failure in Your childhood
What is failure?
- Quite simply, failure happens when you cannot meet your objectives.
- Sometimes, we fail because we do not try hard enough.


- Other times, we fail to reach our intended objective despite our best efforts.
- Either way, we did not get what we wanted.
- Hopefully, failing is not the end of the story.
- It is our reaction to failure that makes a failure story worth telling.
- In that way, failure can be seen as our greatest teacher.
Bài làm minh họa
Mỗi chúng ta khi lớn lên, đều bỏ lại đằng sau mình một thời thơ ấu biết bao kỉ niệm
buồn vui lẫn lộn. Tôi vẫn nhớ những lần ham chơi quên cả giờ về, hãy những lần mải đi
chơi làm mất cả chìa khóa nhà. Nhưng kỉ niệm về người anh họ của em khiến em nhớ
mãi không thể nào quên.
Trong những dịp nghỉ hè, tôi thường được bố mẹ cho về quê. Tôi rất thích về quê bởi ở


đó tôi có một người anh họ. Anh hơn tôi một tuổi và rất quý tôi. Mỗi lần về quê, anh
thường dắt tôi đi chơi khắp nơi. Anh đi đằng trước, tôi lũn cũn chạy theo sau. Nhưng
khi tôi mỏi chân, anh thường cõng tôi trên lưng. chạy nhong nhong. Ngồi trên lưng anh
tôi thích chí cười khanh khách. Quê tôi có bờ lau trắng xóa. Nhưng lúc đang chơi đuổi
bắt, không thấy anh đâu, tôi khóc thét lên, anh từ đâu chạy đến, rắc lên đầu tôi những
cánh hoa khiến tôi tròn mắt ngạc nhiên. Đặc biệt, tôi rất thích mỗi khi anh và bạn anh thi
thả diều, nhìn cánh diều bay lên bầu trời cao lồng lộng, tôi không bao giờ chán. Anh
chiều tôi là thế nhưng tính nhõng nhẽo của tôi đã gây nên một tai nạn. Hôm đó, anh dắt
tôi đi đến nhà một người bạn. Trên đường đi, tôi bống nhìn thấy một cây roi quả sai vô
cùng. Những quả roi chín thành từng chùm trông thật thích mắt. Tôi dừng lại và chỉ lên
những chùm quả đang lấp ló trong tán lá. Tôi muốn ăn roi. Anh định trèo lên hái cho tôi.
Anh đứng ngước mắt lên và lắc đầu: "Cây cao quá, anh không trèo được. Thôi, đi cùng
anh ra chợ, anh sẽ mua cho em". Tôi nhất quyết "Không, em thích ăn cả chùm cơ! Ở
chợ không có roi giống thế này". Dù anh thuyết phục thế nào, tôi cũng không chịu. Anh
càng dỗ, tôi càng bướng và tôi đã ngồi bệt xuống đất, nước mắt bắt đầu chảy dài, tay
chân đạp loạn xạ. Tôi biết, anh nhất định sẽ hái cho tôi khi thấy tôi khóc. Và quả thật, tôi
đã thắng. Anh kéo tôi đứng dậy, lau nước mắt và nói: "Em nín đi, anh sẽ hai cho em
chùm quả đó". Anh dắt tôi đến cổng nhà bác có cây roi, gọi cửa và tôi thấy có một bác
chạy ra, anh xin phép bác cho anh được hái một chùm roi. Bác đồng ý nhưng dặn anh
tôi phải cẩn thận vì cành roi rất giòn. Anh trèo lên, trèo thật cao để hái được đùng chùm
roi tôi thích. Nhưng khi đang hái thì anh trượt chân, ngã nhào từ trên cây xuống. Tôi
thấy anh ngã thì chạy đến hỏi: "Anh có đau không?" anh gượng cười, nói: "Anh không
sao đâu. Em cứ yên tâm". Nhưng không phải thế, anh bị gãy chân...
Bố về quê, biết anh bị gãy chân vì tôi. Bố đã mắng tôi nhưng anh lại nói với bố: "Tất cả
là tại cháu, chú đừng mắng em kẻo nó sợ". Dù tôi có gây ra chuyện gì, anh cũng luôn
che chở cho tôi. Anh là người anh tuyệt vời của tôi. Kỷ niệm đó mỗi khi nghĩ lại, tôi lại
thấy cay cay nơi sống mũi.
Bài làm của Hà Tuấn Bảo - Lớp 5 A3 - Trường THCS Kiền Bái - Thủy Nguyên Hải Phòng

________________________________

Tell about the memories of your childhood


The memories of childhood have their own kind of nostalgia. With the passage of time,
one feels more attached to this childhood, the best period of a man’s life. A child has no
worries, anxieties and no work. He is free from the dirty and filthy noises of the world.
His motto of life remains: eat, drink and be merry. The charm of childhood cannot be
forgotten. These memories have everlasting impression on one’s life.
When I recollect the days of my childhood, I feel very delighted over the pleasant period
which I spent in my spirits. In my childhood I was carefree, having no worries at all. I
used to wander like a deer in the open field and enjoyed the natural beauty in the
gardens along with my other companions.
Certain incidents are still fresh in my mind. For instance, at the age of five, I got a
severe attack of typhoid. In those days, medical science was not so advanced, so in the
absence of a proper diagnosis, I was reduced to a skeleton. After taking medicine for a
long period, I was cured. The doctor advised me to go to some hill-station. So my father
took me to Da Lat. Due to this attack in my early age, I became very weak and I still had
not been able to recover my health.
Another thing I still remember is my swimming accident. It was on a Sunday that I went
with my friends for a picnic at Vung Tau beach. Some of us were expert swimmers but
unfortunately I did not know much about swimming. My friends plunged into the sea in
order to swim and persuaded me to do the same. Soon I was caught by the swift current
in the water and was carried away. My scream of panic was heard by my friends who
rescued me from drowning. I was really very grateful to them for saving my life.
It is this period of childhood which has been described by poets and writers. To recollect
the past is to plunge ourselves in a state of nostalgia. Wordsworth, the immortal poet of
England, and a great worshipper of nature, describes in his poems his childhood period,
which, to him, was full of pleasant memories. I too miss those good old days which had
flown by so quickly.




×